Chương 22
-Quốc Bảo?-Đào Anh nhìn lên và thấy Quốc Bảo đang đứng im nhìn họ.
Tất nhiên....Chi đang ở đằng sau.
-Hai người đang làm gì vậy?-Chi hỏi.
-À cái này....
-Thôi mình về lớp đi anh Bảo.-Chi cố kéo Quốc Bảo nhưng.-Anh Bảo?
Quốc Bảo vẫn đứng im.
Mái tóc của Quốc Bảo đã che đi ánh mắt ấy nhưng Đào Anh lại có cảm giác rằng Quốc Bảo đang....giận?!
-
-X...xin lỗi...tôi sẽ...-Pặp!-Này anh kéo tôi đi đâu vậy?!
-Anh Bảo?!-Chi cố kéo Quốc Bảo lại nhưng không được.-Tức ch.ết đi được!
-Này anh...?-Đào Anh chạy ở phía sau cố gắng lên tiếng.-Anh đang kéo tôi đi đâu vậy?!
-...
-Hoàng Quốc Bả...?!
Quốc Bảo kéo Đào Anh lại và ôm.
-Anh...
-Tại sao vậy?Cô không nhớ ra tôi sao?
-...
-Ờ nhỉ....Bây giờ cô đã có hắn ta rồi...
-Không phải...
Quốc Bảo bỏ đi...
-Không phải mà...
Sân trường đang rất đông đúc vì hôm nay là Giáng Sinh.Trường cho tất cả học sinh chuẩn bị lớp học để trang trí.Trong đó có tổ chức ăn pizza.
Đào Anh đi qua hành lang.
-Gì chứ...có cần phải tức giận thế không?Lại kéo mình đi...Sau đó bỏ đi..Tức ch.ết.
-A....-Chi dừng lại.
-...-Đào Anh ngước lên.
-Đã nói sao nhỉ?...Không được đụng cơ mà.
-Nhưng mà....Quốc Bảo đã kéo tôi...
-Thì sao nào?Sao cô không chạy đi?
-Tôi....
-Hừm....Tôi cảnh cáo cô đấy...
Chi nói xong đi như chưa có chuyện gì xảy ra.
-Ước mà có thể nhớ ra....
Bzzzz
-Điện thoại....Alo?
-Đào hả?Thu nè!
-C...cậu là ai vậy?
-Hôm bữa chúng ta có gặp nhau ở cổng trường đó!
-Cổng trường...a...hai người..
-Đúng rồi.Hẹn cậu chiều nay ở quán Food Corner nhé!
-Chi v-Tút tút tút.-C...cúp máy rồi...
-Cô làm gì ở đây thế?-Gia Huy bước lại.
-G...Gia Huy?!
-Cô vừa gọi ai đấy?
-A...Thu...
-Thu?Cô ta nói gì?
-Không có gì đâu.
-Gì cơ?Nếu cô gặp nguy hiểm giống như lần trước thì sao?
-...
-Cô ta nói gì?!
-Đã bảo là không có gì mà!
-Không có gì?Cô hay nhờ.
-Nói chung thì...cái này cũng không phải là chuyện của anh.
-Hô hô.Cô nhớ lại rồi đấy à?Cái tính bướng bỉnh ở đâu ra đấy?
-Thì sao nào?Mong anh đừng xen vào chuyện này.Tôi xin phép.
-Cô...chậc.
-Đào!-Linh chạy đến.
-Gì vậy Linh?
-Muốn xem bóng rổ không?
-Bóng rổ?
-Ừ!Đang có trận đấy.Trường mình với trường White Star.
-Thôi tớ không xem đâu.
-Đi mà!Có Quốc Bảo đấy.
-Quốc Bảo?
-Ừ!
...
-Quốc Bảo kìa!
-Đẹp trai quá!
-Í!Anh nào trường White Star đẹp trai vậy?Tóc vàng ấy!
-Phạm Minh Đức thì phải?
-Hai bên đều có trai đẹp!
-Kia kìa!-Linh chỉ vào Quốc Bảo.
-À...
-Hiệp hai rồi.Tỉ số là 23 và 20.Trường mình dẫn đầu.
-Ghê nhỉ...-Đào Anh nhìn.
-Sao vậy nhỉ...
-Gì vậy Linh?
-Hôm bữa tớ có thấy anh Bảo luyện tập nhiều lắm mà hình như là Dunk.Sao anh ấy lại không dùng?
-Khó lắm đấy.Tuy rằng cách 3 điểm nhưng đó là con số rất gần.Nếu bên White Star ném hai lần nữa sẽ là 24 hoặc sẽ có một trong số họ ném ba điểm.
-White Star vào rổ rồi.Là trái ba điểm đấy!-Linh nói.
-Tỉ số hoà rồi.
Kíttttttt
Đào Anh và Linh nhìn theo tiếng chói tai ấy.
-Này!Không sao chứ?!Bị gì vậy?!
Tất cả mọi người đều nhìn theo người đó.Người mà đang nhăn mặt để tay lên cổ chân của mình.
-...Anh hai...?-Linh nhìn với vẻ mặt lo lắng.-Đào Anh ở đây nha...
-Ơ...Ở đây ngộp thở quá...
-Này!-Chi hét.-Anh Bảo đâu hả?
-H..hả?-Đào Anh sững.
-Tôi hỏi anh Bảo ở đâu cơ mà?!
-Quốc Bảo đang ở đằng kia..
Chi không nói lời nào nữa mà đi thẳng tới đó.
-Trận đấu có tiếp tục không nhỉ...-Đào Anh ra ngoài.
Chiều hôm đó,Đào Anh về nhà một mình.
Từ trận bóng rổ thì Linh đi đâu luôn.
-A..Food Corner... Đến thôi.
...
Leng keng.
-Đào!Ở đây này!-Thu giơ tay lên khi thấy Đào Anh.
-A...cậu...
-Ngồi xuống đi!
-Còn một người nữa...đâu rồi?-Đào Anh hỏi Thu.
-A!Hôm nay cô ấy bận rồi.
-Vậy..vậy hả...
-Sao cậu sợ vậy?
-A...không....
-Thôi ra chỗ nào tốt hơn nhé!
-Ơ...kh-Đào Anh chưa kịp nói thì Thu kéo Đào Anh đi mất rồi.
...
-Đau quá!Cậu kéo tớ đi đâu vậy?Oái!-Thu đẩy Đào Anh vào phòng tối.
-Ở đây luôn nhá!Ha ha ha!Thay vì ngày xưa tao sẽ ở đây canh mày...Hôm nay...Tao khoá mày vào đây.Ha ha ha!Ở đó tận hưởng đi!!!
-Khoan!A...Đầu mình....
Tại nhà Quốc Bảo.
-Haiz....Anh làm em sợ thật đấy!-Linh,Quốc Bảo và Chi bước vào nhà.-Đào Anh ơi!Tớ về rồi này!
...Im lặng...
-Ủa?Đào Anh chưa về sao?..-Chi hỏi.
-Để tớ gọi thử...-Linh cầm điện thoại lên.
-Sao?-Quốc Bảo nhìn.
-K...không bắt máy...
-Nữa à?
-Ừ....
-Nữa?Là sao?-Chi hỏi.
-Ngày xưa chuyện này cũng đã xảy ra...từ lúc đó mà...Đào Anh mất trí...
-Không thể nào?!
-Thôi lên phòng đi.-Quốc Bảo nói.
-Để em giúp anh...-Chi dẫn Quốc Bảo lên lầu.
Rầm rầm!!
-Cứu tôi với!!!Cứu tôi!!!
""Mày ở đây mà tận hưởng đi!!!Ha ha ha!!!"
-Thu...xin lỗi mày...-Đào Anh ngước lên.-Nhưng...tao nhớ rồi...