Chương 15
Cô không biết mặc cái gì mới đẹp. Hôm nay chắc chắn sẽ có nhiều phụ huynh, nhan sắc của cô khó coi như thế, không chừng khiến cậu nhóc thấy mất mặt, cũng sẽ khiến ba của bảo bảo mất mặt theo.
Nhưng cô vẫn muốn cố gắng để không bị mất mặt.
“Bảo bảo, con nghĩ hôm nay mẹ mặc gì sẽ đẹp?” Đường Đường mỉm cười xin sự giúp đỡ từ Quý Tiểu Trạc.
Quý Tiểu Trạc nghe thế, nghiêm túc bước đến tủ quần áo của Đường Đường, chăm chú nhìn từng bộ quần áo, cuối cùng chọn cho Đường Đường một áo sơ mi màu trắng và một chân váy jean.
“Mẹ, mặc cái này.”
Đường Đường cầm quần áo lên, tò mò hỏi: “Mẹ mặc cái này sẽ đẹp sao?” Cô cảm thấy cái này rất bình thường.
Quý Tiểu Trạc nghiêm túc gật đầu: “Nhất định sẽ đẹp, mẹ cứ tin con.”
Thấy cậu nhóc chắc chắn như thế, Đường Đường hiếu kỳ, “Tại sao con lại cảm thấy cái này đẹp.”
Quý Tiểu Trạc chỉ vào quần áo trên người mình nói: “Bởi vì bộ này gần giống quần áo của con, con đẹp trai như vậy, chắn chắn mẹ cũng rất xinh đẹp.”
Đường Đường hiểu ra, cậu nhóc mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean, không trách được thằng bé lại nói hai cái đẹp mắt.
Mặc dù thấy lý do của cậu không đáng tin cậy, nhưng Đường Đường cảm thấy bộ quần áo này không tệ, thế là đi thay.
Đường Đường vào nhà vệ sinh thay đồ, sau khi ra ngoài hỏi Quý Tiểu Trạc: “Thế nào? Có đẹp không?”
Quý Tiểu Trạc nhanh chóng gật đầu khẳng định, “Có ạ! Mẹ là đẹp nhất.”
Đường Đường bị tên nhóc này dỗ ngọt, mặc dù biết đây là lời nói dối thiện ý. Cô hôn lên trán cậu mất cái, xong rồi mới nắm tay cậu đi ra ngoài, “Đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn sáng.”
Lúc hai mẹ con đi ra đúng lúc Quý Yến vừa đi bộ về, nhìn thấy hai mẹ con mặc đồ giống nhau anh sững sờ chốc lát.
Quý Tiểu Trạc lập tức tiến đến Quý Yến nói: “Ba ba mau nhìn đi, quần áo của mẹ là con chọn đó, có đẹp không?”
Trách không được hai mẹ con mặc quần áo giống nhau như vậy, Quý Yến không muốn đả kích cậu nhóc, đành phải gật đầu, “Ừm, đẹp lắm.”
Sự tự tin trong lòng Quý Tiểu Trạc tăng lên, lôi kéo Quý Yến vào phòng, “Vậy ba mau đi tắm đi, con sẽ lựa quần áo cho ba, lúc ra là có thể thay đồ nha.”
Trong lòng Quý Yến có dự cảm xấu, nhưng anh không thể dập tắt sự nhiệt tình chưa từng có của cậu nhóc, nên đành chiều theo ý cậu.
Lúc Quý Yến tắm xong đi ra, liền biết dự cảm của mình là đúng, tên nhóc này chọn một chiếc áo sơ mi màu trắng và chiếc quần jean trong góc tủ ra, đưa cho anh, “Ba ba, mặc cái này đi, như vậy sẽ giống đồ của con và mẹ, nhất định rất đẹp trai.”
Quý Yến trầm mặc, bất lực nhận lấy quần áo thay đồ, một nhà ba người mặc đồ giống nhau, hai cha con Quý Yến và Quý Tiểu Trạc giá trị nhan sắc rất cao, nếu như không có Đường Đường, thì đây chính là một cặp cha con kiểu mẫu, thỉnh thoảng có rất nhiều người mẹ trẻ tuổi và cô gái nhỏ nhìn qua bên này.
Chẳng qua lúc mấy người đó thấy Đường Đường, đều lộ ra biểu cảm khó nói, giống như hoa nhài cắm bãi cứt trâu.
Đường Đường: “….” Ánh mắt không cần rõ ràng như vậy, quá tổn thương rồi.
Đường Đường không còn cách nào khác đành phải xuất chiêu da mặt dày chống lại những ánh mắt kia.
Hôm nay Quý Tiểu Trạc có tiết mục biểu diễn, là múa tập thể, cậu nhóc còn là người đứng đầu.
Đường Đường vui vẻ, kéo cánh tay Quý Yến tự hào nói: “Chồng à, anh nhìn xem, Tiểu Trạc còn đứng đầu, khẳng định múa rất tốt!” Chỉ có múa giỏi cô giáo mới cho cậu đứng đầu.
Quý Yến không biến sắc rút tay lại, lựa chọn im lặng, bởi vì anh rất hiểu Quý Tiểu Trạc, múa tốt hay không còn phải xem đã.
Quả nhiên, âm nhạc vang lên, một nhóm củ cải bắt đầu múa những động tác khác nhau, và rồi ——
Đường Đường giật mình phát hiện, động tác của Quý Tiểu Trạc và những bạn học khác không giống nhau lắm, chậm nhịp thì không nói, tay chân lại còn sai, quan trọng là cậu nhóc vẫn tiếp tục bình tĩnh múa, chọc cho người lớn ở dưới cười một trận, không ít người chụp hình Quý Tiểu Trạc đăng lên vòng bạn bè.
Đường Đường gãi đầu, hơi lúng túng vì đã tâng bốc Quý Tiểu Trạc: “Ừm…. Chắc là do bảo bảo lên sân khấu nên hồi hộp.”
Quý Yến bật cười, mở miệng nói: “Từ nhỏ chân tay của Quý Tiểu Trạc đã không có khả năng phối hợp, đặc biệt là nhảy múa.”
“À…” Đường Đường không nói gì, buồn bực hỏi: “Vậy sao giáo viên còn để Tiểu Trạc đứng ở phía trước?”
Quý Yến ho nhẹ, thấp giọng nói: “Chắc là do có nhan sắc.”
“Hả?” Đường Đường sững sờ, lập tức nhìn lên trên sân khấu nhìn nhan sắc của đám trẻ, phát hiện ra đúng là như vậy thật, ba người đứng đầu đều là những người rất đáng yêu.
Thì ra giáo viên không xếp theo kỹ thuật múa, nhưng như vậy có được không?
Sau khi cậu nhóc nhảy xong lập tức chạy xuống sân khấu, trên mặt còn mang theo lớp trang điểm, “Ba, mẹ, thấy con biểu diễn tốt không?”
Quý Yến ho khan, lựa chọn không nói lời nào.
Đường Đường lập tức quên nguyên tắc của mình, gật đầu khen ngợi. “Tốt lắm, con múa rất đẹp.”
“Ha ha ha…. Cũng bình thường thôi.” Cậu nhóc khiêm tốn nói.
Quý Yến nhịn không được cười ra tiếng.
Bên cạnh có không ít phụ huynh đang chụp ảnh với những đứa trẻ mặc trang phục biểu diễn, Quý Tiểu Trạc cũng nắm lấy quần áo Đường Đường và Quý Yến, “Ba mẹ, hai người không chụp ảnh hả? Hôm nay con còn trang điểm nữa đó nha.”
Quý Yến nhìn trên mặt cậu nhóc vẫn còn hai má hồng, trên trán còn có nốt ruồi son, không biết sau khi tên nhóc này thấy bộ dáng bây giờ của mình sẽ có cảm giác gì, lập tức lấy điện thoại ra, “Nào, chúng ta đi tìm một nơi để chụp hình.”
Quý Tiểu Trạc mang hai người đến cầu thang bên cạnh khu vui chơi, “Chụp ở đây đi ba.”
Quý Yến chụp cho cậu nhóc mấy kiểu, sau đó lại chụp chung với Đường Đường, lấy điện thoại chụp cho hai mẹ con một bức hình, chụp xong chuẩn bị cất điện thoại, Quý Tiểu Trạc đã nói: “Ba ba, ba còn chưa chụp chung với con và mẹ.”
Nghe thấy Quý Tiểu Trạc nói vậy, một vị phụ huynh đứng ở đó nói với Quý Yến: “Để tôi chụp giúp mọi người.”
Quý Yến bất đắc dĩ đành phải đưa điện thoại cho đối phương, sau đó dưới ánh mắt mong chờ của cậu nhóc chậm rãi đi qua, đứng bên cạnh Quý Tiểu Trạc, cậu nhóc bị kẹp giữa anh và Đường Đường, nắm tay hai người cười vui vẻ.
Mặt Đường Đường hơi nóng, lặng lẽ sửa sang quần áo và tóc của mình, lộ ra một nụ cười đẹp nhất, hi vọng không bị chụp quá xấu, có điều so với vẻ đẹp trai của một lớn một nhỏ bên cạnh, Đường Đường vẫn bị so sánh là xấu.
Quý Tiểu Trạc đối với ảnh chụp chung của ba người rất hài lòng, phấn khích nói: “Chúng ta đều rất đẹp, ba ba, con muốn dùng tấm ảnh này làm ảnh đại diện, ba cũng đổi đi có được không?”
Quý Yến trầm mặc, không thể không gật đầu, “Được.”
Quý Tiểu Trạc lập tức nhìn về phái Đường Đường, “Mẹ ơi, mẹ cũng đổi luôn nhé, như vậy một nhà chúng ta rất giống nhau.”
Đường Đường xòe tay ra, áy náy nói: “Nhưng bảo bảo à, điện thoại của mẹ hư rồi, mẹ không có WeChat, con và ba con để là được rồi.”
“Điện thoại của mẹ hư rồi sao?” Quý Tiểu Trạc lập tức xin sự giúp đỡ nhìn về phía Quý Yến, “Ba ơi, điện thoại của mẹ hư rồi, ba mua lại cái khác cho mẹ được không?”
Quý Yến nhìn Đường Đường không nói chuyện.
Quý Tiểu Trạc tưởng rằng điện thoại quá mắc nên ba cậu mới do dự, vội vàng nói: “Ba ba, con có thể lấy tiền mừng tuổi của con để mua điện thoại cho mẹ, tiền mừng tuổi của con có đủ không?” Tiền mừng tuổi của Quý Tiểu Trạc từ nhỏ đến nay Quý Yến đều cất vào ống tiết kiệm cho cậu nhóc giữ, cho nên cậu biết mình có tiền mừng tuổi nhưng không biết chính xác là bao nhiêu.
Quý Yến không biết trả lời như thế nào cho tốt, nhưng chuyện mua điện thoại cho Đường Đường không phải chuyện thích hợp để anh làm.
Đường Đường thấy thế lập tức lúng túng, vội vàng khoát tay với Quý Tiểu Trạc, “Bảo bảo, mẹ không muốn có điện thoại, mẹ có thể dùng chung máy tính bảng với con mà, điện thoại không có gì để chơi, không cần phải mua.”
Quý Tiểu Trạc chần chờ, mấp máy môi không nói chuyện.
Lúc này, tiết mục trên sau khấu đã kết thúc, hiệu trưởng lên phát biểu đôi lời, cuối cùng kết thúc lễ tổng kết, bọn nhỏ sắp được nghỉ hè hai tháng.
Quý Tiểu Trạc rất hưng phấn, cùng Đường Đường bàn bạc ngày mai đi chơi đâu, Quý Yến nghe vậy, mở miệng ngắt lời: “Ngày mai không đi chơi ở đó, mai ba sẽ mang con đi gặp chú Trường An và chú Trác Kế, bọn họ đều nhớ con, kêu ba dẫn con theo, con có đi không?”
Quý Tiểu Trạc nghe vậy mắt sáng lên, gật đầu lia lịa, “Con đi, con cũng muốn gặp chú Trường An và chú Trác Kế.
Đường Đường không biết chú Trường An và chú Trác Kế trong miệng Quý Tiểu Trạc là ai, nhưng mà cô đoán quan hệ của bọn họ với Quý Yến rất tốt, nói không chừng là bạn thân, cho nên bảo bảo mới thích bọn hắn như thế.
Vậy ngày mai bảo bảo và anh không có ở nhà, cô phải ở nhà một mình, tiện thể dọn dẹp nhà cửa một chút, rồi gói hết há cáo ở trong tủ lạnh, buổi sáng hôm sau thằng bé về hấp cho cậu ăn.
Đường Đường đều đã tính toán xong chuyện của ngày mai, nào biết Quý Tiểu Trạc kéo áo của cô nói: “Mẹ, mai mẹ cũng đi chung với con chứ.”
“Hả?” Đường Đường nhanh chóng liếc mắt nhìn Quý Yến, vội nói: “Không đâu, mẹ không đi, chân của mẹ không tiện, mẹ sẽ ở nhà chờ con về.”
Đường Đường có thể hiểu, với quan hệ của cô và anh, anh chắc chắn không muốn mang cô ra ngoài chơi, cô vẫn nên từ chối thì hơn, miễn cho ba bảo bảo khó xử.
Quý Tiểu Trạc chu miệng, “Sao mẹ lại không muốn đi chơi cùng con?”
“Không phải, là do mẹ đi đứng không tiện, không thể đi chơi được, cho nên con đi với ba ba được không? Mẹ ở nhà làm đồ ăn ngon cho con, lúc về có thể ăn nha.”
Lông mày Quý Tiểu Trạc cau lại, không mấy vui vẻ, cậu nhóc rất muốn có mẹ đi cùng.
Quý Tiểu Trạc không vui đến buổi tối, sau khi tắm xong cậu nhóc cũng không có vội vàng qua phòng của Đường Đường, leo lên trên người Quý Yến ngồi xuống, buồn bã thở dài.
Quý Yến buồn cười hỏi: “Sao vậy? Sao con lại thở dài?”
Quý Tiểu Trạc chống cằm hỏi Quý Yến: “Ba ba, chúng ta không thể mang mẹ đi cùng sao, mẹ ở nhà một mình sẽ rất sợ, chúng ta không thể để mẹ ở nhà được.”
Quý Yến trầm mặc.
Quý Tiểu Trạc nắm lấy tay Quý Yến, “Ba ba, ba đừng có ghét động tác của mẹ chậm chạp, chân của mẹ sẽ lành lại, lành rồi sẽ không cần chống nạng nữa.”
Quý Yến không thể giải thích quan hệ của anh và cô cho thằng bé nghe được, anh chưa từng mang Đường Đường đến gặp gỡ anh em của mình,trước kia Tiểu Trạc cũng không có yêu cầu Đường Đường đi cùng, nhưng bây giờ lại nói ra.
Quý Yến do dự, anh thấy mang đến gặp anh em của mình đều là bạn gái hoặc vợ, nhưng cho dù thân phận của Đường Đường là vậy, nhưng trong lòng cô lại không phải, vậy anh thật muốn mang cô theo sao?
Hết chương 15.