Chương 27
Sau khi Thiên Ngạo đi được nửa tiếng cô mới tỉnh dậy sau cơn mê man, triền miên lúc sáng. Cô bước xuống giường ngó lơ không thấy anh đâu, nhìn xuống cạnh bàn có tờ giấy của anh ghi lại để dặn dò cô. Du Mẫn đọc xong nở nụ cười tươi rồi gấp giấy bỏ vô trong tủ mới bước xuống giường làm vscn
Cô bước xuống nhà thấy có mùi thơm ngon phất từ trong nhà bếp, đi lại gần mùi hương thơm đấy thì bắt gặp bà giúp việc trong nhà cô
"Bà là người giúp việc ở đây sao?" Cô hỏi
"Vâng ạ Tiểu Thư, cô muốn dặn gì cứ nói tôi, tôi sẽ làm ngay ạ"
"Ừ! Dì làm giúp tôi ly cà phê sữa đi"
Cô nói xong bước ra ghế sofa ngồi, nhấc điện thoại lên gọi cho ai đó
"Alo Thiên Nhi hả? Cậu qua nhà mình chơi được không! Anh Thiên Ngạo đi công tác 1 tháng mới về lận" giọng cô có chút buồn buồn vì không có anh
[....]
Khi Thiên Nhi đến cũng đã rủ theo Hàn Mạc Phi vì khi hắn nghe tin anh ta (Thiên Ngạo) đã đi công tác 1 tháng thì không khỏi vui mừng, mà nhanh tay đáp lẹ xin đi qua nhà Du Mẫn cô chơi
Thấy hắn cô cùng không nói gì chỉ mời nước cho hai người đó uống, uống xong cả ba người cùng nhau đi shopping rồi đi quẩy bar.
Một ngày hôm nay không có anh bên cạnh, không có anh ở nhà thì ở Nhà cũng chán thà đi chơi để giải sầu nổi buồn, để vơi đi sự nhớ nhung thương nhớ với anh trong 1 tháng này nhưng có lẽ nhớ thương ấy quá lớn không thể quên đi hình bóng anh thường ngày bên cạnh cô. Không lẽ phải đợi anh 1 tháng sao? Ai mà chịu nổi đây aa~
Tại quán bar DJ
Cô đang uống rượu cùng với Thiên Nhi và Hàn Mạc Phi nhưng trong đám người ấy Du Mẫn là người uống nhiều nhất, trước giờ cô chưa bao giờ uống thứ này nhưng vì nhớ anh quá, buồn tủi quá nên đành uống giải sầu cho bản thân mình
"Du Mẫn cậu đừng uống nữa!"
Mạc Phi thấy cô uống quá nhiều nên đành mở miệng ngăn chặn cô uống. Thiên Nhi uống vài ngụm đã ngủ nên đã kêu người chở về còn cô vẫn một mình ở đây uống. Hắn thấy xót cho cô, giật chai rượu từ tay cô ra
"Cậu làm gì vậy? Ực.. đưa cho tôi uống mau ực"
Mặt cô đỏ bừng ngước nhìn hắn
"K...không được, cậu uống quá nhiều rồi mình đưa cậu về" hắn nói liền đưa chai rượu ra xa rồi đỡ người cô đi ra ngoài, nhưng Du Mẫn lại không chịu cựa quậy người khiến bộ ngực đang phập phồng hô hấp đụng chạm vào người hắn, làm hắn đỏ mặt ngại ngùng nhìn xuống cô
Bất giác hắn nhìn chằm vào khuôn ngực đang nhô nhô đầy đạ, cô đang là dụ dỗ hắn đây mà, dù biết người cô yêu là anh ta chứ không phải hắn nhưng mỗi lần nhìn cô, đụng cô là luôn muốn ướt ao khao khát có được Du Mẫn cô tuy vậy bản thân hắn lại không cho phép mình xấu xa đến nổi cô đang say mà làm chuyện đó với cô
Nghĩ như vậy Mạc Phi lắc đầu cho qua rồi cởi áo khoác chùm vào người cô, rồi dẫn cô về nhà nhưng do trời đã khuya nên hắn đành đưa cô về nhà hắn trước có gì sáng mai đưa Du Mẫn về sau
[....]
Về đến nhà, hắn đưa Du Mẫn lên phòng riêng dành cho khách, để cô nằm xuống rồi đắp mền lên người cô nhưng bản thân cô luôn ngủ không bao giờ thích đắp mền nên cứ đá chăn ra ghiết. Định bước ra ngoài lấy nước lau mặt cô thì Du Mẫn bất ngờ nắm lấy tay hắn
Mạc Phi bất giác đưa mắt nhìn Du Mẫn đang say mơ mộng nắm tay hắn rồi giật giật, không hiểu sao là chủ động hay ai sai khiến hắn liền đè lên người cô, tay cô cũng chủ động mơ màng ôm cổ hắn