Chương 3: Trông rất giống
Trên đường về, Lệ Song Nguyệt bắt taxi để hai đứa nhỏ được an toàn, còn moto thì kêu trợ lý của mình lái về nhà. Ở trong xe, cô cứ hỏi hai đứa nhỏ. Có bị thương không, có bắt nạt con không, có đói không....
Lạc Dật Ngôn: " Mẹ ơi, thật ra chú đó không có bắt cóc tụi con, Dật Y bày trò á mẹ. Chú đó giúp tụi con đấy "
Lệ Song Nguyệt: " Hả? "
Ôi trời... giờ cô mới nhớ ra, Dật Y là đứa chuyên môn quậy phá, việc gì nó lúc nào cũng nghĩ ra được. Cô lại vừa đắc tội với một ân nhân mà lại còn rất đẹp trai. ch.ết thật sự, anh ta giàu có, khuôn mắt cuốn hút lại vẻ như người có quyền lực nhất kinh đô. Chỉ cần anh ta " trảm " thôi là coi như sự nghiệp, nhà, và tiền đều tung cánh mà bay lên thiên đường
" Dật Y, con đùa thật sao?!! "
" Vâng ạ, ông chú đó mắt cứ đăm đăm không à, thấy khó chịu nên con bày trò một chút thôi đó mà "
Lệ Dật Ngôn: " Suy nghĩ ngu ngốc, chú ấy rất là quyền lực. Là Lãnh Ngưng đó "
À... ủa mà khoan
Lãnh Ngưng... Trời ơi cái tên thần thánh
Lệ Dật Ngôn: " E hèm, nói cho mà thấu não nhé... Lãnh Ngưng là ông chủ quyền lực nhất kinh đô này, anh đã đè bẹp 56 tập đoàn lớn, chưa tính công ty con và tập đoàn nước ngoài. Lãnh Ngưng là người được phong chức là " nam thần ", lạnh lùng là tàn nhẫn, tuy vậy không ít người phụ nữ si mê anh kể cả ngoại hình lẫn gia thế. Lãnh Ngưng là người rất nguy hiểm và bí ẩn. Đặc biệt suốt 28 năm qua anh chưa bao giờ cận kề với một người phụ nữ ngoài mẹ của anh ta. Chỉ số IQ cao cực kỳ nhưng EQ rất thấp và không có điểm yếu "
Ôi trời ơi... Lãnh Ngưng, nghe con của mình nói mà cô phải há hốc miệng mà ăn ngấm từng chữ. Ôi ch.ết thật rồi, xong đời. Tại sao cô lại về đây chứ
Lệ Dật Y: " À, nhưng mà mẹ ơi, chú đó trông giông hai tụi con lắm đó. Mọi người ai cũng nói vậy cả "
Lệ Song Nguyệt: " Suy nghĩ lung tung, chỉ là người giống người thôi. Ăn nói bậy bạ quá "
Lệ Dật Ngôn: " Mẹ ơi, con đói quá. Về nhà mẹ nấu cơm cho con "
Lệ Song Nguyệt: " Được rồi... "
______Buổi tối tại căn nhà số 888 cao cấp Hoàng Gia Diory_______
" Ôi Lãnh Ngưng lão đại... ngài kêu tôi điều tr.a một người có danh tiếng không nhỏ đâu "
Lãnh Ngưng: " Là gì "
" Đừng đăm đăm như vậy chứ, ít nhất cũng phải cho tôi cái thưởng nhỏ chứ "
Lãnh Ngưng: " Lộ Nhất Phi, cậu đang lãng phí thời gian của tôi "
Người đang ngồi trên cái bàn làm việc của Lãnh Ngưng là Lộ Nhất Phi
~ Một chút thông tin: Lộ Nhất Phi là cơn bão quốc dân của các cô gái. Nói đến vẻ đẹp thì đầu tiên phải nói là anh chàng này mang đôi chân của người mẫu gương mặt và sở hữu góc nghiêng thần thánh với đường xương hàm tuyệt đẹp. Nhưng với Lãnh Ngưng, anh không phải là tôm là tép nhưng không đủ đọ với Lãnh Ngưng ~
____Quay trở lại vấn đề___
Lộ Nhất Phi: " Lệ Song Nguyệt, nhà thiết kế thời trang đang nổi tiếng với thương hiệu Mitcistore. Ngoài ra còn là một người mẫu màn ảnh, diễn viên lớn. Bí mật nhé, sâu bên trong là một điều không thể ngờ đâu. Lệ Song Nguyệt chính là tay đua xe số 1 ở nước Anh đấy nhé, ngày trước từng là một sát thủ của bang Fresty hiện đang đứng đầu, cũng là một hacker đầy tiềm năng. Còn lại thì bên trong vẫn là một ẩn số. Lệ Song Nguyệt cũng chưa từng dính một scandal nào cả. Ôi không phải dạng vừa đâu, cô ấy rất đặc biết đó. Lão đại, anh tìm đâu ra một cô gai có lai lịch tốt như thế chứ "
Lãnh Ngưng: " Còn gì nữa không "
Lộ Nhất Phi: " Thông tin sâu nhất tôi cũng đã mòi ra rồi còn đâu. Cô ấy mặc dù rất nổi tiếng nhưng toàn liên quan đến công việc, chuyện đời tư không bị tiết lộ dù chỉ một chút. Lão đại, tôi chưa bao giờ từng nghĩ ngài lại đi điều tr.a một cô gái có con rồi đấy. Thật sự rất bất ngờ đấy "
Lãnh Ngưng: " Con của cô ta rất giống tôi "
Lộ Nhất Phi: " Chính tôi cũng cảm thấy vậy đấy. Hay để tôi điều tr.a hai đứa nhóc xem coi có quan hệ máu mủ với anh không nhé "
Lãnh Ngưng: " Không cần đâu, cũng chỉ là người lạ qua đường có chút ấn tượng. Mai mốt đừng nhắc bất cứ việc gì liên quan đến cô ấy. Rồi... bây giờ là vẫn đề chính "
Lộ Nhất Phi: " Ôi việc gì nữa đây nhỉ... "
_______Tôi là phân cách tuyến_______
Sau khi dỗ hai đứa con của mình đi ngủ xong, Lệ Song Nguyệt xuống bếp dọn dẹp một chút rồi lại suy nghĩ đến gã đàn ông lúc nãy.
Anh ta đúng là rất giống với Dật Ngôn và Dật Y. Nhưng cô không có một bất cứ liên quan gì đến cái người tên Lãnh Ngưng kia.
Liệu đó có phải là người đàn ông đêm đó
.... Tầm bậy....
Một đại ma vương chưa từng dính đến phụ nữ như Lãnh Ngưng thì làm sao có thể là người của đêm hôm đó chứ
Bỏ đi, chỉ cần đứng dính líu đến anh ta là được
Sáng hôm sau
Vẫn như thường lệ, Lệ Dật Ngôn vẫn dậy sớm nấu ăn cho cả nhà. Sau đó rồi đến trường tiểu học Ben
Trường tiểu học Ben là một trong những trường xuất sắc nhất Đế Đô, với số tỷ lệ 89% là con nhà giàu thuộc quyền sở hữu của tập đoàn Diory, chăm sóc và bảo vệ trẻ em cực kỳ tốt.
Vì thế nên cô mới để hai bảo bối ở đây.
Lệ Dật Ngôn cười cười: " Mommy, con với Dật Y đi học đây. Bye Bye "
Nói xong, cả hai đứa chạy bành bạch vào trường học
Xung quanh là những đứa bé khóc la khóc than kêu mẹ mẹ, thế mà hai tiểu hài tử này không hề nũng nịu một chút nào. Đúng là trẻ ngoan
Lệ Song Nguyệt cũng lên xe của mình và đi về phía công ty
Một lúc sau khi đến nơi, cô để xe ở bãi đậu xe rồi vào công ty
Trên đường đi, cô nhặt được một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. Nếu như là phụ nữ thì ai cũng mê mẫn nó điếu đổ. Trong đó có cả cô, công nhận nó rất đẹp
Mạo muội đeo nó ở trên tay, ngắm nhìn một hồi rồi tháo ra nhưng... Mang vào thì không thể tháo ra được
Cô lại không biết chiếc nhẫn này lại đã có chủ rồi đấy. Lại không biết nhìn trúng một người đàn ông quyền lực nhất kinh đô. Thế là, cô không dựt nó ra nữa. Tự ý làm rớt nó làm gì bây giờ để cô vào lọt tay vào mà không tháo ra được. Ôi hết... cô không làm gì nữa. Kệ nó đi
Ai biết được nó là chiếc nhẫn nhân duyên của cô và anh ấy chứ. Ai nhỉ? anh ấy là ai nhỉ?
_____Chiều_____
Cô đến trường tư thục Ben để đón hai đứa con. Vừa thấy mẹ, Dật Y và Dật Ngôn chạy bành bạch bành bạch ôm mẹ của mình. Hạnh phúc lắm chứ
" Ôi hai tiểu bảo bối của mẹ, đi học vui không con "
Lệ Dật Y: " Tất nhiên rồi, có nhiều bạn gái trong lớp vừa xinh vừa hiền lắm, đều thích hai tụi con đó. Có những bạn gái khác lớp nữa. Mẹ thấy thế nào, đi học mới được 2 tuần mà đã có người theo đuổi rồi, có phải tụi con rất giỏi không "
Lệ Dật Ngôn: " Có ngươi hứng thú thôi, ta đều không có máu sát gái như ngươi "
Lệ Dật Y: " Ờ đúng rồi, ngươi thì chỉ thân thiết với Tiểu Bạch Bạch thôi chứ gì há há "
Lệ Dật Ngôn: " Cái thằng này, ta không cho ngươi gọi Tiểu Bạch Bạch, chỉ có ta mới được nói như thế thôi "
Lệ Dật Y: " Ta nghĩ ngươi không cấm được ta rồi, tiểu bạch bạch, tiểu bạch bạch, tiểu bạch bạch... lá la la...tiêu bạch bạch "
Lệ Dật Ngôn: " Ngươi im ngay cho ta, ta đánh ch.ết ngươi "
Thấy hai đứa nhỏ chuẩn bị xông vô đánh nhau thì Song Nguyệt lập tức khuyên can, trước cổng trường thế này mà làm loạn thì đúng là hết mặt mũi.
" Ôi thôi hai đứa đứng cãi nhau nữa, hôm nay mẹ không phải tăng ca công việc, mẹ dẫn hai đứa đến công viên nước chơi nha "
Dật Ngôn và Dật Y đều mở to sáng đôi mắt, lập tức quên đi chuyện lúc nãy mà hăng hái gật gật đầu " DẠ"
" Được rồi, bây giờ về nhà mẹ thay đồ cho hai đứa thật dễ thương rồi đi nha. Kêu cả cậu hai đi luôn nhé "
" DẠ " cả hai đứa nhỏ đồng thanh
Họ đều không biết, ở một con hẻm gần đó, một người đàn ông mặc áo vest nghiêm chỉnh, đeo một chiếc kính đen như một vệ sĩ.
" Tổng tài, cô ấy đi rồi "
" Bám theo " Từ loa đầu tai nghe
" Vâng "
Người mới truyền từ đầu loa thanh chính là tổng tài của chúng ta, Lãnh Ngưng.
" Trời ơi, sao cậu không kêu tôi đi điều tr.a mà phải đi làm dùm cậu cái bản thảo hồ sơ ở Hoa Kỳ thế này hả. Đã ưng người ta rồi thì nói đại đi, còn làm bộ làm đặt nữa sao "
Lãnh Ngưng: " Lộ Nhất Phi, cậu chỉ có được than thở khi làm công việc xong, còn lại thì im miệng lại đi "
Lộ Nhất Phi: " Ôi Lão đại, ngài không làm để tôi làm mà, tôi chịu oan ức lắm đấy "
Lãnh Ngưng: " IM "
Lộ Nhất Phi: "..."
ch.ết tiệt, hiện tại đầu óc anh không thể suy nghĩ gì hơn ngoài hai đứa trẻ hôm đó, công nhận rất giống anh, nhưng tụi nó là con của người khác. Anh không dám thừa nhận mình là cha của hai đứa bé. Bây giờ anh phải ngồi chờ đợi từ lời báo của một tên gián điệp, thật làm anh đứng ngồi không yên
Lộ Nhất Phi: " Lãnh Ngưng, hay cậu đi bảo vệ luôn đi, nhìn vẻ mặt sốt ruột của cậu tôi cũng cảm thấy không thoải mái chút nào "
Lãnh Ngưng: " Mất thể diện "
Lộ Nhất Phi: " Chỉ là bảo vệ thôi mà, một tổng tài đi điều tr.a là chuyện rất bình thường, vậy được, để tôi đi bảo vệ cô ấy cho, cậu ôm cái đống bản thảo ở Mỹ cho xong đi nhé "
Lộ Nhất Phi đứng lên, định vớ lấy cái kháo khoác trên móc treo đi ra ngoài nhưng lại bị Lãnh Ngưng giữ lại
Lãnh Ngưng: " Chưa có sự đồng ý của tôi, mà cậu dám phản kháng và ra ý kiến sao "
Lộ Nhất Phi: " Lão đại, ngài vừa mới nói mất thể diện nên tôi chỉ đi giúp ngài thôi mà, ngài đâu cần phải đích thân đi chứ "
Lãnh Ngưng: " Tôi nghĩ không nhất thiết phải nói câu trả lời của tôi cho cậu. Còn nữa, kêu vệ sĩ Hồ đừng bám theo nữa "
Nói cong, Lãnh Ngưng lập tức đeo khẩu trang, đội mũ, cởi áo vest mà khoác chiếc áo đen lạnh cuối cùng là đeo một cái kính đen rồi lập tức phóng ra cửa
Lộ Nhất Phi thở dài than: " Lão đại, ngài đã nhìn trúng người ta mà không thừa nhận thì không phải hơi tiếc sao "
Rồi cậu tiếp tục làm công việc nhàm chán của mình.
________Tôi là phân cách tuyến_______
____________________________________________