Chương 1
“A a a a a a a ——- ”
Trên chín tầng mây, trong thiên cung màu vàng long lánh to lớn hoa lệ đột nhiên truyền ra một tiếng kêu vô cùng đáng thương.
Ở một nơi hẻo lánh, đang diễn ra một màn thảm kịch tàn sát đáng sợ, một gã trong trang phục đầu bếp cầm trong tay một con dao đang chuẩn bị giết một tiểu Trư.
Đó là chỉ sủng vật Trư, phi thường xinh đẹp đáng yêu, một thân xinh đẹp ngân mao( lông bạc), con ngươi trong suốt động lòng người, trên đầu tết bím đuôi sam cột với nơ bướm màu đỏ đáng yêu, cổ đeo một chiếc chuông bạch kim.
Đáng yêu nhất là nó tuy rằng chính là heo nhưng tựa hồ rất được chủ nhân yêu thương cho nên ăn mặc giống như quốc vương. Không chỉ có tơ vàng làm tơ lụa quần áo, toàn thân còn đeo đầy bảo thạch, trang phục khoa trương có chút buồn cười, nhưng mà vô cùng đáng yêu nói không nên lời.
Nó hẳn là heo mẹ bởi vì bụng cao cao hở ra, giống như đã hoài heo con.
Bất quá vận khí phi thường không tốt, bị trói gô treo ngược lên, xem ra lập tức liền bị mất mạng, tình huống phi thường nguy hiểm đáng thương.
“Mày này chỉ là đồ heo mẹ mập, trên người nhất định nhiều thịt có thể làm rất nhiều đồ ăn ngon!”Đầu bếp cầm con dao sắc bén cười nịnh đi từng bước tới gần tiểu trư.
“Đồ cẩu đê tiện, mau thả ta ra. Nếu không ngươi nhất định sẽ hối hận!”Tiểu trư trừng lớn con mắt, hung ác mắng.
Tiểu trư này thật thần kỳ sao lại có thể nói, còn có thể mắng chửi người.
“Súc sinh ch.ết tiệt, còn dám uy hϊế͙p͙ ta, thật là không sợ ch.ết mà! Lão tử lập tức đem mày làm thịt nhắm rượu!”Đầu bếp tức giận mắng, đi đến trước mặt tiểu trư, đưa tay dùng sức chọc chọc hai má mập mạp của nó.
“Ngươi dám! Mau cút đi! Đồ hạ lưu, cũng dám đối thân thể cao quý của bổn vương như vậy, ta nhất định phải đem ngươi ngũ mã phanh thây, bầm thây vạn đoạn!”Tiểu trư vô cùng phẫn nộ hung hăng cắn một ngụm lên tay đầu bếp.
“A ── “Đầu bếp đau đến kêu to, vội vàng đem tay từ trong miệng nhỏ nhắn của tiểu trư rút ra.
“Phi phi phi ── ghê tởm muốn ch.ết, thật là khó ăn!”Không đợi đầu bếp tức giận, tiểu trư trước đó đã khó chịu kêu lên, không ngừng nôn mửa.
“Heo mẹ ch.ết tiệt, mày cũng dám… Xem ta đem mày đại tá bát khối!”Bị cắn đầu bếp vốn là lửa giận ngút trời, hiện tại lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, bụng cũng muốn tức điên rồi.
“Phi ── chờ dã thú đến đây, ngươi mới bị đại tá bát khối, ngươi là cái đồ @%#%#%#%$#$#
#…” Tiểu trư này phi thường hung hãn, tuyệt đối không sợ đầu bếp, đem đầu bếp mắng đến cẩu huyết đầy đầu.
Đầu bếp thiếu chút nữa tại chỗ tức ch.ết, tức giận nắm khăn lau bàn ở bên cạnh nhét vào miệng tiểu trư.
“Heo mẹ ch.ết tiệt, nhìn xem mày bây giờ còn có thế mắng chửi nữa không? Lão tử thay đổi chủ ý trước không làm thịt mày nữa, ta muốn cắt cái bụng của mày đã rồi đem tiểu trư con trong bụng mang đi ra nấu canh, sau đó sẽ đem mày băm làm đại tiệc!”Đầu bếp nhìn chằm chằm chiếc bụng thật lớn của tiểu trư, khủng bố cười nói.
“Ô ngô ngô… A ngô ngô… Ô uhm…”Tiểu trư sợ hãi kịch liệt giãy dụa, muốn mắng đầu bếp, nhưng miệng bởi vì bị nhét chiếc khăn cho nên chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở mơ hồ.
“Heo mẹ ch.ết tiệt, vừa rồi cũng dám cắn ta, hiện tại xem ta như thế nào trừng trị mày cùng của tiểu trư con của mày!”Đầu bếp hung tàn nhe răng cười nói, giơ lên con dao hướng bụng tiểu trư vugn đến.
“A ô… Ô ô ── “Tiểu trư sợ tới mức trong mắt tất cả đều là nước mắt, sợ hãi ở trong lòng kêu to: dã thú, mau tới cứu ta ──
### ### ####
Ba tháng trước
Cầu vồng cao cao xinh đẹo treo ở chân trời, chung quanh đều là hoa tươi xinh đẹp cùng với các cây ăn quả cao lớn. Thác nước hùng vĩ “Ào ào “Rung động, sau đó chảy vào trong đầm nước thật lớn, trong đầm nước trong suốt vô cùng, tựa như gương sáng.
Một mỹ thiếu niên tóc bạc mặc bộ y phục làm từ tơ lụa cao cấp nhất đẹp tựa như thiên thần, ngồi ở mép nước mèo khen mèo dài đuôi, vẻ mặt say mê thưởng thức thân ảnh của chính mình.
“Mình hình như so với trước kia còn đẹp hơn! Đẹp quá a! An Địch mỹ Áo – Y Lợi Tu, mi thật sự là người đẹp nhất trên đời, Tại sao mi lại đẹp như vậy!”Thiếu niên đối với hình bóng xinh đẹp vô cùng của chính mình mê luyến cười nói,thanh âm tựa như nước suối trong suốt dễ nghe tất cả đều là đắc ý. Hắn đối mỹ mạo của chính mình vô cùng tự luyến, ngày ngày đều phải cẩn thận thưởng thức một phen.
“Tiểu Mĩ Mĩ, mỗi ngày đều soi chính mình, Cưng không thấy phiền sao!”
Bỗng nhiên, phía sau thiếu niên vang lên một đạo tiếng cười mỉ mai so với sét đánh còn khủng bố hơn.
“Cút ngay! dã thú ch.ết tiệt, đừng đến ảnh hưởng ta thưởng thức mỹ mạo độc nhất vô nhị của ta!”Nghe tiếng cười lọt vào tai, thiếu niên sợ đến hết hồn quay đầu chán ghét vẫy tay mắng.
Phía sau Hắn là một con quái thú to lớn vô cùng, một thân hắc ám, có một đôi dừng sơn dương dài, miệng đầy răng nanh, còn có một đôi cánh khủng bố, xấu xí dữ dằn mau hù ch.ết người rồi.
Quái thú xấu xí hung ác này tên là Hắc Lặc Lỗ Tư, là con thứ hai của thần vương cùng thần hậu thống trị địa ngục, nắm giữ sinh mệnh của mọi người Hắc Ám Chi Thần. Mà so với thần còn xinh đẹp hơn thiếu niên vốn là tân vương của An Lỗ Đặc, đẹp nhất hoa thủy tiên quốc vương tên là An Địch Mỹ Áo – Y Lợi Tu.
Mấy tháng trước, tự nhận mình là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân An Địch Mỹ Áo bởi vì quá ngạo mạn tự luyến nên đã to gan lớn mật nhục mạ thần hậu, làm cho thần hậu vô cùng phẫn nộ, phái ra con thứ hai của mình là Hắc Ám Chi Thần Hắc Lặc Lỗ Tư để cho nó hung hăng trừng phạt An Địch Mỹ Áo, không chỉ sai nó đem An Địch Mỹ Áo xé nát, còn muốn đem An Địch Mỹ Áo vĩnh viễn bị nhốt tại tầng dưới cùng của địa ngục nhận hết thảy tr.a tấn. Nhưng ai biết rằng Hắc Lặc Lỗ Tư đối với An Địch Mỹ Áo vừa thấy đã chung tình, còn nổi lên thú tính đem An Địch Mỹ Áo cường bạo, sau đó đem hắn bắt về địa ngục, làm vật độc chiếm của nó, ngày đêm giao phối, cuối cùng còn yêu hắn.
Bất quá bởi vì một số nguyên nhân nên thần hậu đã biết An Địch Mỹ Áo không có ch.ết, nàng bị con mình lừa gạt. Vì sợ thần hậu tức giận, tìm An Địch Mỹ Áo gây phiền toái, cho nên Hắc Lặc Lỗ Tư tạm thời mang theo An Địch Mỹ Áo ly khai U Ám giới, trốn vào trong dị giới khép kín, hưởng thụ thế giới lãng mạn chỉ có hai người.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cho phép ta nhắc nhở cưng, cưng đã soi cả buổi sáng rồi đó!”Dã thú bất đắc dĩ nói, trong mắt tất cả đều là sủng nịch. Nó thật sự là bội phục bảo bối này, mỗi ngày đều phải cuồng soi chính mình, không hổ là hoa thủy tiên quốc vương tự luyến nhất khắp thiên hạ.
“Không phải chỉ có mới một buổi sáng thôi sao! Ta trước kia ở hoàng cung của An Lỗ Đặc mỗi ngày đều phải soi gương cả ngày!”An Địch Mĩ Áo không cho là đúng, quay đầu tiếp tục thưởng thức mĩ mạo kinh thiên động địa của chính mình, sau đó mê say tán thưởng nói: “Thần a! Ta vì cái gì mà bộ dạng xinh đẹp như vậy, đẹp đến nỗi ta sắp không chịu nổi rồi, ta sắp ngạt thở rồi!”
Nhìn bộ dáng thiếu niên đến buồn cười, Hắc Nặc Lỗ Tư trợn trắng mắt.”Tiểu Mĩ Mĩ, cưng mỗi ngày đều xem chính mình không cảm thấy nhàm chán sao?”
“Đương nhiên là không rồi! Đây chính là dung mạo xinh đẹp nhất tam giới, ngay cả Thần Hậu đều so ra kém hơn!”An Địch Mĩ Áo hừ một tiếng, vô cùng tự kỷ cười nói. Mỹ mạo của hắn vô luận xem bao nhiêu lần đều không thấy chán, chỉ biết càng xem càng mê luyến, hắn chính là đẹp như vậy đó! Ha ha ha…
Biết thuật thấu tâm người khác Hắc Nặc Lỗ Tư đối với hắn hết chỗ nói rồi, vừa muốn mở miệng An Địch Mĩ Áo đột nhiên quay đầu, tử nhãn híp lại trừng nó, hung hẵn hỏi: “Ngươi sao lại hỏi như vậy, có phải hay không ngươi đã chán ghét ta?”
“…”Hắc Nặc Lỗ Tư sửng sốt một chút, cũng không nghĩ tới hắn lại nghĩ như vậy.
“Ngươi là đồ dã thú ch.ết tiệt, bổn vương không có chê bộ dạng ngươi vừa xấu vừa bẩn, bằng lòng cùng ngươi ở một chỗ, ngươi còn không cảm tạ ông trời, thế nhưng còn dám chán ghét bổn vương!”Không cho nó cơ hội trả lời, An Địch Mĩ Áo đã nổi trận lôi đình nhào lên đối với nó đấm đá loạn xoạn.
Khốn kiếp, hắn là người xinh đẹp nhất cao quý nhất trên đời này, nguyện ý buông tay vương vị, cùng thối dã thú cái đồ xấu xí muốn ch.ết ở địa phương quỷ quái này, nó thế nhưng còn dám chán ghét hắn, tức ch.ết hắn rồi!
“Tiểu Mĩ Mĩ, dừng tay! Ta không có chán ghét cưng mà, cưng xinh đẹp khả ái như vậy, ta làm sao có thể chán ghét cưng, đều bị cưng mê đến sắp ch.ết rồi!”Hắc Lỗ Nặc Tư nhanh chóng bắt lấy hắn, trên khuôn mặt xấu xí tràn đầy bất đắc dĩ tươi cười. Thật sự là tiểu miêu ngang ngược! Đứa ngốc này thế nhưng lại nghĩ nó chán ghét hắn, nếu như vậy thì nó sẽ không vứt một đống đại sự ở địa ngục, dẫn hắn trốn ở chỗ này.
“Cũng đúng! bộ dạng ta đẹp như vậy, khắp thiên hạ tất cả mọi người đều bị ta mê đến thần hồn điên đảo, làm sao mà ngươi có thể chán ghét được!”An Địch Mĩ Áo gật đầu,lại lộ ra tươi cười. Hắn vừa thật sự là nực cười, vậy mà lại không tin tưởng mỹ mạo của mình!
“Đúng vậy, cưng siêu xinh đẹp, ta bị cưng mê đến thần hồn điên đảo, vì cưng mà cuồng si !”Hắc Nặc Lỗ Tư gật đầu cười, sờ sờ mái tóc bạc của hắn.
“Hừ! Có phải là chỉ cần ta bộ dạng xấu xí, ngươi liền không thích ta nữa?”An Địch Mĩ Áo mặt đang tươi cười trở nên cứng nhắc, trợn mắt mắng. Kỳ thật hắn thật sự rất nghi ngờ, dã thú cũng chỉ yêu thích khuôn mặt và thân thể của hắn, cả ngày chỉ biết cùng hắn không ngừng làm, giống như dã thú vậy, bất quá nó vốn chính là đầu dã thú!
“làm sao lại như vậy được! ngay cả hình dạng của cưng có thay đổi, ta cũng sẽ vĩnh viễn yêu cưng!”Hắc Nặc Lỗ Tư cực kì bất đắc, cùng bề ngoài xấu xí bất đồng trong kim mâu xinh đẹp tất cả hiện lên đều là thâm tình.
“Dã thú ch.ết tiệt, không cho phép nguyền rủa ta, ta sẽ không bao giờ trở nên xấu xí, ta vĩnh viễn đều là người đẹp nhất thiên hạ xinh đẹp!”An Địch Mĩ Áo lập tức kinh hoảng kêu to.
Hắn mới không cần thay đổi hình dạng, hắn vĩnh viễn đều phải người xinh đẹp nhất, nếu có một ngày hắn biến dạng, hắn sẽ ch.ết! Hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng chính mình biến dạng sẽ thành con gì, đây tuyệt đối là sự tình đáng sợ nhất khắp thiên hạ!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thật sự là rất khả ái!”Hắc Nặc Lỗ Tư cười ha ha, không có người nào so với Tiểu Mĩ Mĩ khả ái hơn!
“Tiểu Mĩ Mĩ, sinh cho ta một hài tử đi! Chu Lợi Địch vừa sinh một tiểu hùng thú khả ái!”Dã thú đột nhiên cúi đầu nhìn hắn, ôn nhu nói.
Tuy rằng trốn ở chỗ này, nhưng nó vẫn biết hết thảy sự tính ở bên ngoài, người nọ đã có hài tử, chính mình là huynh đệ sinh đôi đương nhiên cũng không thể tụt ở phía sau.
“Ta không muốn!”An Địch Mĩ Áo nghĩ cũng không muốn nghĩ liền lập tức cự tuyệt. Dã thú là thần, cho nên có thể làm cho nam nhân mang thai, nhưng hắn không muốn sinh hài tử cho dã thú.
“Vì cái gì? Chẳng lẽ cưng không yêu ta sao?”Dã thú nhíu mày, thanh âm vốn dọa người càng trở nên khủng bố hơn.
“Không phải…”Thấy dã thú sinh khí, An Địch Mĩ Áo kinh hoảng lắc đầu, dã thú nóng giận thực đáng sợ.
Nghe An Địch Mĩ Áo nói không là vì không yêu mình mới không muốn sinh hài tử cho mình, dã thú sắc mặt hơi thả lỏng, lại khôi phục tà ác tươi cười.”Thế là vì cái gì?”
“Ngươi… Ngươi bộ dạng xấu như vậy, nếu hài tử sinh ra giống ngươi thì làm sao được!”An Địch Mĩ Áo khiếp đảm nhìn mắt dã thú, chần chờ một chút mới thành thật trả lời. Nếu hài tử sinh ra giống hắn thì quá tốt rồi, nhưng nếu giống dã thú thật sự vô cùng khủng khiếp. Nghĩ đến chính mình sinh ra một tiểu quái thú giống dã thú xấu xí dọa người, hắn cả người liền nổi da gà.
“Bộ dạng rất xấu sao?” Nó như thế nào lại không phát hiện ra !
“Ngươi không bao giờ soi gương sao?”An Địch Mĩ Áo trợn trắng mắt. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy sinh vật nào xấu như dã thú Dã thú, vừa nhìn thấy nó thì thiếu chút nữa bị tươi sống hù ch.ết.
Ai! Kỳ thật đến nay đều không biết tại sao lại đi thích dã thú cơ chứ, dã thú vừa xấu, vừa háo sắc, hơn nữa lại còn siêu cấp thích khi dễ hắn, khi ngoạn yêu trên giường thường nghĩ ra đủ các thủ đoạn tr.a tấn hắn, nó là toàn bộ đệ nhất thiên hạ đại biến thái!
“Không phải mình lớn lên rất đẹp trai sao a! Cả Thần Giới đều công nhận là mỹ nam tử!”Dã thú lắc đầu, mặt đầy kiêu ngạo mà cười nói.
“Như vậy cũng có thể tính là mỹ nam tử?!”An Địch Mĩ Áo cười ha ha, người của caThần Giới đều mù rồi chăng, hoặc là cả Thần Giới toàn bộ đều là người siêu cấp quái dị, cho nên mới cho rằng dã thú là mỹ nam tử!
“Tiểu Mĩ Mĩ, chính xác ta là mỹ nam tử nổi danh nhất thần tộc!”Dã thú gật đầu.
An Địch Mĩ Áo không nói gì, cẩn thận liếc mắt đánh giá dã thú, sau đó cận lực lắc đầu. Trên người của dã thú hoàn toàn không có một chỗ nào được coi là dễ nhìn, chỉ có ánh mắt của nó cũng không tệ lắm. Kim sắc thú mâu so hoàng kim còn sáng chói mắt hơn, tựa như thái dương ấm áp mê người, bất quá lại mang theo một tia tà khí. Vừa hấp dẫn nhân, lại vừa làm người ta kinh sợ.
“Toàn thân trên dưới không có một chỗ nào dễ nhìn sao?”
“Không có!”An Địch Mĩ Áo kiên định lắc đầu, nói dối. Mới không thể để cho dã thú biết hắn thích ánh mắt nó, không thì nó nhất định sẽ tưởng bở đi.
“Nói dối, rõ ràng là rất thích ánh mắt của ta!”Dã thú lập tức vạch trần, Tiểu Mĩ Mĩ nghĩ gì nó đều nhất thanh nhị sợ hết, còn dám đối với nó nói dối, tên tiểu lừa đảo khả ái này.
Dã thú như thế nào mà biết được? An Địch Mĩ Áo kinh hãi, nhanh chóng lắc đầu, ch.ết cũng không thừa nhận.”Mới không có!”
“Tiểu Mĩ Mĩ, nói dối cần phải bị ‘Trừng phạt ‘!”Dã thú khủng bố tà cười nói, cố ý ở hai chữ “Trừng phạt càng thêm nhấn mạnh.
“Tử ɖâʍ ma, không cho phép xằng bậy nga! Đã đáp ứng là hôm nay không làm, cho phép ta nghỉ ngơi mà!”An Địch Mĩ Áo lập tức hoa dung thất sắc, kinh hoảng đẩy nó ra. Cái đồ dã thú ch.ết tiệt này tính dục cường đến kinh người, mỗi ngày không phân ngày đêm đều đè hắn ra giao phối, thường xuyên đem hắn làm đến choáng váng, ngày hôm qua đè hắn làm thật lâu, thao đến nỗi mông hắn sắp nở hoa rồi mới bỏ qua!
“Tiểu Mĩ Mĩ, đến làm thôi! Mông đau, dã thú ca ca sẽ giúp cưng ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ liền sẽ không đau nữa!”Dã thú cười ɖâʍ đãng, cự đại mao trảo bắt lấycái mông yêu kiều đều đặn, tà ác xoa nắn đứng lên.
“A… cút đi, tử ɖâʍ ma, đừng sờ chỗ đó… Ân hừ… A ngô…” Cái mông đêm qua mới bị hung hăng chà đạp vẫn còn phi thường mẫn cảm, bị dã thú sờ một chút, An Địch Mĩ Áo lập tức yêu kiều rên rỉ, không còn có khí lực giãy dụa, vô lực xơ lụi ở trong lòng nó.
“Đồ tiểu lẳng lơ, càng ngày càng mẫn cảm!”Dã thú hôn môi đỏ mọng, mao trảo tà ác nhu được càng thêm dùng lực.
“A… Không… Ngô ân…không cần… Cái kia… Chảy ra… Hừ a…”An Địch Mĩ Áo bị hôn đến eo đều mềm nhũn, nhưng ở giữa hai chân đột nhiên truyền đến một trận ẩm ướt, khiến hắn lập tức tỉnh táo lại, nhanh chóng đẩy dã thú ra, xấu hổ nhỏ giọng nói, đồng thời dùng lực kẹp chặt mông.
Dã thú đêm qua tuy rằng không có đem toàn bộ thú tinh lưu lại ở bên trong thân thể, nhưng bởi vì thú tinh của nó rất nhiều, cho nên không thanh tẩy sạch sẽ, còn lưu lại không ít ở bên trong. Dã thú hơi sờ một chút, mặt sau tiểu huyệt liền mở ra, thú tinh còn lại ở bên trong chảy ra một ít.
“Cái gì chảy ra?”Dã thú biết rõ rồi còn cố hỏi, nó rất thích khuôn mặt ngượng ngừng của hắn.
” ɖâʍ thú ch.ết dẫm, còn giả ngu, đi ch.ết đi!”An Địch Mĩ Áo mặt ngọc đỏ bừng, đứng lên muốn đi.
“Đồ tiểu lẳng lơ, đều nước chảy rồi, còn muốn đi đâu! Còn không nhanh nhờ ca ca an ủi, đem uy no nó!”Dã thú làm sao mà cho hắn hcayj, lập tức đem bắt về, đặt trên mặt đất.
An Địch Mĩ Áo biết dã thú chỉ cần tính dục vừa đến, liền nhất định phải làm, nếu không đáp ứng, nó liền sẽ Bá Vương ngạnh thượng cung, còn có thể nghĩ ra một đống lớn các thủ đoạn tr.a tấn hắn, trong đó lợi hại nhất là “Tiểu dã thú ma pháp “. Nhớ tới “Tiểu dã thú ma pháp”,hắn lập tức rùng mình một cái. Nhưng hắn giờ mệt như vậy, dã thú còn ép buộc làm hắn,nhưng hắn muốn dã thú phải đáp ứng một điều kiện.
“Muốn làm cũng có thể được, nhưng phải đáp ứng hôm nay phải tắm rửa!”Nói đến chuyện tắm rửa, An Địch Mĩ Áo quả thực muốn nổi điên, dã thú siêu bẩn, chưa bao giờ tắm rửa, điều này làm cho hắn có tính thích sạch đến nghiêm trọng thật sự không thể chịu đựng được, hôm nay nhất định phải nghĩ biện pháp khiến dã thú ngoan ngoãn tắm rửa.
“Không cần!”Dã thú giống như trước, lập tức không chút do dự cự tuyệt cùng An Địch Mĩ Áo bất đồng, dã thú chán ghét nhất là tắm rửa.
“… Nếu hôm nay không tắm rửa liền vĩnh viễn sẽ không làm!”An Địch Mĩ Áo bị nó làm tức ch.ết rồi, lớn như vậy chưa bao giờ thấy qua người nào so dã thú bẩn hơn.
“Dám uy hϊế͙p͙ ta!”Kim mâu dã thú híp lại, thanh âm có chút lạnh đến khủng bố làm người ta sởn tóc gáy. Xem ra Tiểu Mĩ Mĩ lại muốn thủy xà thao một lần nữa!
“Đừng nóng giận nha! Dã thú ca ca, chẳng lẽ không muốn cùng nhau tắm rửa sao? Có thể giúp nhau kì lưng nga!”An Địch Mĩ Áo điều nay là điềm báo là dã thú sắp tức giận, sợ đến nỗi phải nhanh chóng ôm nó làm nũng, thậm chí không tiếc chủ động câu dẫn.
Mỗi ngày đều phải chịu đựng dã thú không tắm rửa, cả người đều bẩn hôi thối vô cùng. Điều làm hắn chịu không nổi là chỗ kia nó cũng chưa bao giờ tắm qua, lại mỗi ngày đều muốn đi vào chỗ tối tư mật của hắn, còn thường xuyên bắt hắn dùng chiếc miệng cao quý mĩ lệ ngậm, ɭϊếʍƈ nó. Hắn nhất định phải chú trọng giúp dã thú rửa thú căn bẩn thỉu của nó, ít nhất phải rửa qua mười nhất sau đó mới cho nó đem thú căn bỏ vào trong mông.
Lời mời thực mê người, nghĩ đến hình ảnh ɖâʍ dục của mình và An Địch Mĩ Áo cùng nhau tắm uyên ương dục, dã thú tâm động. Nhưng nó rất chán ghét tắm rửa, nhưng nó lại rất muốn cùng Tiểu Mĩ Mĩ tắm uyên ương dục, nên làm cái gì bây giờ?
Thấy dã thú còn do dự, An Địch Mĩ Áo quyết tâm, đột nhiên đẩy dã thú ra nhảy vào trong đầm nước bên cạnh. Vì khiến dã thú xuống nước tắm rửa, quyết định bằng bất cứ giá nào, muốn sắc dụ dã thú!
Nước trong hồ cũng không sâu lắm, chỉ vừa đến eo An Địch Mĩ Áo, bất quá vừa rồi nhảy xuống rất mãnh liệt nên quần áo đều bị nước làm ướt đẫm. Xuyên qua tơ lụa mỏng manh tất cả đều trở nên trong suốt, tơ lụa ướt át dính vào làn da, tại dưới ánh mặt trời chiếu nhìn một cái không sót một cái gì.
Tuy là nam nhân nhưng hắn lại có đường cong so nữ nhân còn hoàn mỹ hơn, đẹp đến mức khiến người ta sợ hãi than. Trên làn da tuyết trắng phủ đầy dấu hôn ȶìиɦ ɖu͙ƈ, vết cắn, có chút bầm tím dọa người, ngay cả trước ngực hai điểm hồng khả ái cũng bị ngoạn sưng lên. đầu v* tiên diễm ướt át, rõ ràng là bị hung hăng chơi qua, thế nhưng giống như tiểu anh đào cao cao đứng thẳng, trong đó một còn đeo một hắc bảo thạch nhũ hoàn hiếm thấy. Hắc sắc bảo thạch dưới ánh mặt trời lóe ra những tia sáng mờ nhạt, khiến đầu v* phấn hồng tản ra lực hấp dẫn ch.ết người.
Thật là một khối thân thể gợi cảm làm cho người ta huyết mạch bí trướng, ngay cả thần nhìn thấy cũng sẽ nổi điên!
Dã thú thiếu chút nữa chảy máu mũi, thanh âm khàn khàn kêu lên: “Tiểu yêu tinh này!”
“Dã thú ca ca, chỉ cần chịu tắm rửa, hôm nay tùy tiện ngoạn nga!”An Địch Mĩ Áo mị hoặc nhìn dã thú, nhẹ nhàng giơ lên khóe môi, lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ mê thần làm người ta hoa mắt, lập tức khiến cho dã thú thiếu chút nữa làm những động tác phát cuồng. Thế nhưng hắn lại vươn ra ngón tay tuyết trắng cách lớp quần áo ướt đẫm kẹp lấy đầu v* sưng lớn của chính mình nhẹ nhàng xát lộng xoay tròn.
“Ngô… A a… Ngô hừ…” Tiếng rên rị mị nhân lập tức từ trong môi đỏ khẽ nhếch tiết ra.
Dã thú trừng lớn kim mâu,vẻ mặt tràn đầy khó tin, hoa thủy tiên quốc vương kia cao ngạo thẹn thùng vậy mà sẽ chủ động câu dẫn nó.
“A ân… A a… Ân cáp… A a a…”An Địch Mĩ Áo không nhìn dã thú kinh ngạc, tiếp tục đùa bỡn đầu v* chính mình, ngón tay thon dài tăng thêm lực đạo, dùng lực xoa nắn sưng đỏ nhục châu (nhục= thịt, châu = châu ngọc). Còn lôi ké hắc bảo thạch nhũ hoàn ở trên, đem nhục châu đáng thương càng ngoạn càng lớn, sưng đến mức cũng sắp hỏng rồi. Hôm nay vì khiến dã thú tắm rửa hắn đều vứt hết cái gì gọi là xấu hổ rồi.
Ánh mắt dã thú nhìn chằm chằm, đột nhiên cảm giác miệng lưỡi khô khốc, nó thực muốn lập tức đem Tiểu Mĩ Mĩ ăn, nhưng không được, nó không muốn tắm rửa!
Thấy dã thú vẫn còn bất động, An Địch Mĩ Áo ở trong lòng căm tức mắng một câu dã thú ch.ết tiệt, chỉ có thể làm ra động tác dụ dỗ dã thú.
Động tác phong tao trêu ghẹo người khác hắn chậm rãi cởi bỏ quần áo ướt đẫm, lộ ra lồng ngực gợi cảm ɖâʍ loạn, tay ngọc trắng như tuyết sờ lên toàn bộ dấu hôn cùng vết cắn của dã thú trên da thịt, nhẹ nhàng miêu tả dấu hôn của dã thú.
“thật đau nga!”Con ngươi so tử thủy tinh còn lóng lánh trong suốt hơn, đáng thương liếc xéo dã thú, thanh âm nũng nịu làm người khác xương cốt đều nhũn.
Chỉ đơn giản là một tiếng làm nũng đã khiến cho dục vọng giống đực của dã thú đứng thẳng, nó chưa từng có kích động như bây giờ, hôm nay Tiểu Mĩ Mĩ thật sự rất câu nhân, trước đây Tiểu Mĩ Mĩ chưa hề có chủ động câu dẫn nó.
Nhìn ánh mắt dã thú, An Địch Mĩ Áo biết nó đã động tâm nên lại càng cố gắng hơn nữa.
An Địch Mĩ Áo đột nhiên thò tay vào trong nước chiếc quần tơ lụa của mình cởi ra ném tới trên đầu dã thú.”Dã thú ca ca, người ta phía dưới không có mặc cái gì nha!”Ánh mắt khiêu khích trêu chọc dã thú,càng nói càng làm cho người ta điên cuồng.
Dã thú túm lấy cái quần ở trên đầu nó, trên đó vẫn lưu lại mùi thơm đặc thù của người yêu, mạch máu toàn thân đều kích động muốn nổ tung. Không được, nó phải bình tĩnh, Tiểu Mĩ Mĩ cố ý câu dẫn nó, nó tuyệt không thể mắc mưu. Nó có thể tưởng tượng đến Tiểu Mĩ Mĩ phía dưới cái gì cũng không có mặc, nó rất kích động, chỗ đó của nó muốn nổ tung rồi!
Thối dã thú, nó như thế nào còn không xuống đây! An Địch Mĩ Áo không nghĩ tới định lực dã thú lại cường như vậy, ở trong lòng căm tức mắng. Nếu trước kia chỉ cần nó câu dẫn như vậy cái đồ siêu cấp háo sắc cầm thú này khẳng định đã sớm bổ nhào toiws rồi, xem ra nó thực sự rất ghét tắm rửa! Đáng giận! Không được, cũng đã làm đến loại tình trạng như này rồi tuyệt đối không thể buông tay!
Có rồi! Con ngươi loé sáng, An Địch Mĩ Áo nở nụ cười, nụ cười này vô cùng đáng sợ, khiến vạn vật đều thất (mất) sắc.
Dã thú lại bị An Địch Mĩ Áo mê hoặc đến thần hồn điên đảo, vừa định thi phép thuật đem An Địch Mĩ Áo từ trong nước tóm tới đây, hung hăng thao đủ một phen thì đột nhiên lại đọc được bước kế hoạch tiếp theo của An Địch Mĩ Áo, nhất thời cả người đều choáng váng đại não trống rỗng.
An Địch Mĩ Áo không biết dã thú đã biết được ý định của mình, yêu mị xoay người chậm rãi hướng về phía trước mà đi, phía trước hồ nước có một gồ đất nhỏ mọc đầy hoa thủy tiên thanh lệ cao nhã.
Không có quần che đậy chỉ có một lớp áo mỏng ướt đẫm, dã thú ở phía sau có thể tinh tường nhìn đến đường cong mông hoàn mỹ, gợi cảm đầy đặn, mũi cùng miệng đều càng ngày càng khô khốc.
Đi đến bụi hoa thủy tiên phía trước An Địch Mĩ Áo xoay người nhìn dã thú cười ngọt ngào rồi nằm lên trên hoa thủy tiên, hai đùi ngọc thon dài tuyết trắng ngâm ở trong nước.
Quần áo An Địch Mĩ Áo sớm đã hoàn toàn ướt đẫm vẫn liên tục nhỏ những giọt nước, nhưng không có cởi ra, mà theo nước chảy mò tới đem hạ thể của mình hoàn toàn hiện ra trước mắt dã thú. Chỉ thấy toàn thân phủ đầy dấu hôn, vết cắn tuyết,dưới bụng giống như của trẻ sơ sinh giống nhau vậy sạch sẽ khả ái, một cọng lông cũng không có, chỉ có một căn ngọc hành nhìn qua không giống với sinh thực khí, càng nhìn lại càng giống ngọc khí phấn bạch sắc. Tiểu ngọc hành nhỏ xinh khả ái có chút sưng đỏ, xem ra cũng đã bị nhân hung hăng đùa bỡn qua, hơn nữa đã có chút cứng rắn.
An Địch Mĩ Áo bị dã thú biến thái ngày đêm điều giáo, thân thể so với kỹ nữ chuyên nghiệp còn muốn mẫn cảm gấp trăm lần, vừa rồi chỉ bị mình tự đùa bỡn đầu v*, liền hưng phấn đến chào cờ.
Biết dã thú nhìn chằm chằm phía dưới mình, An Địch Mĩ Áo cố ý thò tay tới ngọc hành xinh đẹp của mình đang cứng rắn, ném mị nhãn cho nó: “Dã thú ca ca, nó cứng rắn rồi, làm sao bây giờ?”
Dã thú trước mắt một màu đỏ, thật muốn lập tức xông lên mở ra cự đại thú miệng của nó đi ɭϊếʍƈ tiểu bảo bối khả ái, đem tiểu ngọc hành khả ái cũng ăn luôn, nhưng nếu làm như vậy liền biểu thị nó đồng ý tắm rửa!
Thấy dã thú chậm chạp không chịu mở miệng trả lời, An Địch Mĩ Áo mày liễu xinh đẹp hơi hơi nhăn lại, ở trong lòng tức giận đến cắn răng. Tức ch.ết rồi, chẳng lẽ hắn làm còn chưa đủ, còn phải lại phong tao ( lẳng lơ) hơn chú nữa còn phải ɖâʍ đãng hơn chút nữa sao? Cảm nhận chính mình đã làm được đủ phong tao, đủ ɖâʍ đãng rồi, hắn chưa từng có giống như bây giờ không biết xấu hổ!
Coi như vì khiến dã thú tắm rửa liền phải làm đến cùng, nhất định càng phải phong tao, ɖâʍ đãng hơn nữa, khiến dã thú điên cuồng, cuối cùng nhịn không được xuống nước tắm rửa.
“Xấu lắm, đều không giúp người ta, người ta tự mình làm vậy… Aha… Ân a… A úc… Nga hừ hừ…”An Địch Mĩ Áo giận dữ trừng mắt nhìn dã thú đang đứng bên bờ, thò tay cầm ngọc hành của mình vỗ về chơi đùa đến đứng lên, trước mặt dã thú tự mình an ủi.
Vì có thể làm cho dã thú càng kích động, An Địch Mĩ Áo còn vươn một tay còn lại vuốt ve đùa bỡn lồng ngực trắng nõn đơn bạc, ɖâʍ uế mê người của mình, động tác càng ngày càng nóng bỏng càng kịch liệt.
Kia thật là một hình ảnh làm người ta không thể tưởng tượng, hương diễm ɖâʍ loạn đến cực điểm, một thiếu niên siêu cấp xinh đẹp giống như Nguyệt Thần mĩ lệ động nhân, tư thế vô cùng phong tao liêu nhân nằm trên một đám hoa thủy tiên, mái tóc màu bạc dài so ánh trăng quang còn xinh đẹp hơn đang hỗn độn tán lạc ở trong nước. Toàn thân chỉ khoác một kiện y phục mỏng manh ướt đến có thể nhìn xuyên thấu đang treo hững hờ trên cánh tay tuyết trắng, toàn bộ thân thể hoàn toàn bại lộ dưới ánh mặt trời, thân thể hoàn mỹ đầy các dấu vết ȶìиɦ ɖu͙ƈ nhiễm một tầng phấn hồng mê người.
Thiếu niên mặt đầy xuân tình, con ngươi sáng lạn sóng sánh động nhân ɖâʍ đãng vô cùng đang tự an ủi. Vậy mà tại nơi rõ như ban ngày nắm trước ngực đầu v* đeo hắc bảo thạch nhũ hoàn sưng đến mức không thể sưng hơn đang bị xoa bóp khu lộng, còn nắm ngọc hành giống như xử nam phấn nộn dùng lực bộ ngoạn (chơi đùa), dùng móng tay sắc nhọn đi đâm chọc lỗ tròn phấn hồng, khiến tiểu lỗ tròn nhỏ chảy ra bạch dịch. Hai chân ngọc so tuyết còn trắng hơn đang ở trong nước kích động loạn đá làm vô số bọt nước bắn lên.
“A a a… Nóng quá a… Úc a… ừ a ha… Nóng ch.ết người ta rồi… A a… ha a a…”Thiếu niên vặn vẹo thân thể mềm dẻo tuyết trắng giống như mị xà, đôi môi đỏ mọng cong lên, không ngừng phát ra tiếng kêu đáng thương tao mị ɖâʍ, hấp dẫn dã thú đang ở đối diện.
Dã thú kích động đứng lên, sắp dục hỏa đốt người, siêu cấp lang nha bổng giấu ở trong đám lông dài nồng đậm đã phấn khởi tới cực điểm, trên khuôn mặt xấu xí hung ác tòn bộ đều là mồ hôi, nó sắp nhịn không được. Mẹ nó.
Yêu tinh kia thật sự rất lẳng lơ!
ɖâʍ đãng thiếu niên đột nhiên ngừng hết thảy động tác ɖâʍ loạn, hai đùi ngọc giơ lên cao, đối diện với dã thú lộ ra mật động mê người giấu kín ở giữa cánh mông. Bí huyệt hồng diễm hình dạng tinh xảo hoàn mỹ, xinh đẹp giống như ƈúƈ ɦσα. Bất quá bởi vì bị thao quá độ mà có chút sưng sưng, trên các nếp nhăn phấn hồng còn có một dấu răng nhợt nhạt, tiểu huyệt nhi tựa như chiếc miệng đang há vậy hơi hơi mấp máy, một cỗ nùng tinh vẩn đục từ từ chảy ra, chảy đầy toàn bộ bắp đùi, cuối cùng rơi xuống đoá hoa bạch sắc ở dưới mông, ɖâʍ loạn đến mức làm người ta đỏ mặt.
“Dã thú ca ca, xem, phía dưới nước chảy! Còn không mau lại đây!”An Địch Mĩ Áo phong tao liếc nhìn dã thú, e lệ nói, vươn ngón tay ngọc nhỏ dài hướng nó vẫy gọi.
Dã thú vừa rồi không có mù, đương nhiên nhìn đến phía dưới nước chảy, cái đồ lẳng lơ này đem thú tinh nó lưu ở trong thân thể chảy hết ra.
“A ngô… Dã thú ca ca, tiểu tao huyệt rất ẩm ướt… A a a… Ngô hừ…rất ngứa a… Nga nga a… rất.. muốn bị này nọ sáp… Úc cáp… Cáp a…”An Địch Mĩ Áo đối dã thú chớp chớp mắt, tao mị ɖâʍ kêu lên, vuốt ve chơi đùa cúc huyệt đang chảy ra thú tinh, liền vói vào một ngón tay. Tiểu huyệt thật rất ngứa, người vì mới tự an ủi, tiểu huyệt siêu cấp mẫn cảm đã sớm đói bụng.
Dã thú trừng trừng thú mâu, nó không phải là chưa từng thấy Tiểu Mĩ Mĩ tự ngoạn tự an ủi, song điều bức nó là nó chưa từng thấy Tiểu Mĩ Mĩ chủ động như bây giờ. Tiểu Mĩ Mĩ của nó quả nhiên là đồ lẳng lơ nhất trên đời!
“A a… Ngứa ch.ết rồi… A a… Rất ngứa a… A a… Tao huyệt ngứa… Úc a… Không đủ, không đủ… Muốn càng lớn… A a a… Dã thú ca ca mau tới sáp… Hảo ca ca, mau tới sáp tiểu mẫu cẩu a… Mông tiểu mẫu cẩu ngứa a… A a a a a a… Dã thú ca ca, cứu ta… Ô a a…”An Địch Mĩ Áo càng gọi càng tao, ngón tay dùng lực đâm chọc tiểu huyệt, ɖâʍ ô thú tinh chảy đầy tay.
Rõ ràng lúc trước mệt ch.ết, hoàn toàn không muốn làm, nhưng chỉ cần tính dục vừa bị châm ngòi, liền hoàn toàn không thể khống chế không nổi chính mình, thầm nghĩ muốn bị dã thú hung hăng thao. Thật sự đã biến thành một siêu cấp ɖâʍ phụ không biết xấu hổ của dã thú!
“Dã thú ca ca… Hảo ca ca, cầu ngươi mau tới làm… Ân ô… Muốn thao, hung hăng sáp… A a… Rất nhỏ, muốn thô thô… A a… Muốn dã thú ca ca đại nhục bổng… A a a a a… Sáp, sáp… Cầu ngươi sáp… Nga nga a a a…”An Địch Mĩ Áo lại duỗi một ngón tay đi vào, nhưng căn bản ngón tay rất nhỏ không thỏa mãn được nhục huyệt đói khát, nhục huyệt sớm đã bị dã thú nuôi đến khẩu vị chỉ thích siêu thô siêu đại, khó chịu đến anh anh khóc.
Không có cách nào, chỉ có thể rút ra ngón tay đem đại ngọc bích to như trứng chim treo ở trên cổ gở xuống, sau đó nhét vào tiểu huyệt đói khát cực kỳ của chính mình.
“A ── “Mị kêu một tiếng, An Địch Mĩ Áo lại thò tay tiến vào trong tiểu huyệt, đem ngọc bích thống đến chỗ sâu nhất, ma sát nhục bích đói khát ngứa ngáy, muốn giảm bớt cái loại cảm giác trống rỗng khủng bố này.
“Bại hoại, ta hận ngươi ch.ết đi được… Ân a… Nhìn người ta ngứa thành như vậy, cũng không giúp người ta… Ô ô ô… A a a… Người ta thật sự rất đói, người ta muốn ca ca lang nha bổng… A a… Cầu ngươi mau cho ta… Úc a… Hảo ca ca, mau tới uy no ta… Ta đói… A a a a a…”An Địch Mĩ Áo dùng sức thao làm chính mình, dùng ngọc bích đùa bỡn tiểu huyệt, oán hận trừng dã thú, trong con ngươi đầy nước mắt.
Không đợi dã thú mở miệng, An Địch Mĩ Áo lại kiều mỵ kêu lên: “Dã thú ca ca, ngươi tới nha… A… Van cầu ngươi tới nha… A a… Dã thú ca ca, mau tới… Ta sinh cho ngươi hài tử … Sinh cho ngươi rất nhiều tiểu dã thú… A úc a… Cầu ngươi nhanh hơn một chút làm ch.ết ta đây tiểu mẫu cẩu yêu phát tao … A a a a a…”
Nghe nói như thế, dã thú sắp bị dục hỏa thiêu cháy, mũi nóng lên, rốt cuộc nhịn không được. Mẹ nó! mặc kệ, nó hôm nay liền tắm rửa một phen vậy, Tiểu Mĩ Mĩ thật sự rất khả ái…
“Đồ lẳng lơ, ta đến đây!”Dã thú chảy máu mũi, liều lĩnh nhảy xuống nước, phóng tới hướng An Địch Mĩ Áo …