Chương 103: C103: Chương 199 + Chương 200
Edit: Nhật Nhật
...
Ngày 25 tháng 3, sản phẩm dịch dinh dưỡng mới của "Thực phẩm Vị Cổ" vừa mới ra mắt đã bị dân mạng cướp sạch, Người dân vũ trụ cướp hàng online xong lại dồn dập lao tới các siêu thị bán hàng trực tiếp.
Theo như lời kể lại của nhân viên bán hàng trong siêu thị ngày hôm đó, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có nhiều người cùng đi dạo siêu thị một lúc như vậy, có nhân viên siêu thị chụp lại cảnh tranh mua của mọi người đăng lên mạng, bức ảnh đó thậm chí còn lên cả bảng hotsearch.
Tuy nhiên, ngay cả vậy cũng có rất nhiều người dân vũ trụ không thể cướp được dịch dinh dưỡng vị mình yêu thích, bắt đầu lên Xingbo phát rồ.
Là nhà sản xuất dịch dinh dưỡng, bên được hưởng lợi nhiều nhất, Lôi Báo vội đến độ mọc mấy nốt nhiệt quanh miệng, ngay cả thời gian lên trò chơi cũng không có. May mà trước đó, anh ta đã bắt tay vào xây dựng thêm một chuỗi nhà máy sản xuất mới, 50 nhà máy mới theo sau nhà máy cũ cùng làm, sản lượng dịch dinh dưỡng sản xuất ra mỗi ngày mới miễn cưỡng chống đỡ được sự nhiệt tình của người dân toàn vũ trụ.
Ngắn ngủi có ba ngày, năm vị dịch dinh dưỡng mới này đã gần như đạt được mục tiêu của một chi nhánh hoặc N mục tiêu nhỏ khác.
"Hức hức! Đây thực sự là thời khắc hạnh phúc thứ hai trong cuộc đời tôi, hạnh phúc nhất là lúc cướp được tiêu chuẩn đăng nhập của Vùng đất điền viên! Cảm ơn Lê Lê đã giúp tất cả bọn tôi có thể ăn được những món ngon chỉ có ở trong game ngoài đời thực, vị trà sữa là vị mà nhà tôi thích nhất!"
"Ha ha, ba ngày nay, nhà bọn tui không chỉ canh cả ngày trên TaoTao để cướp dịch dinh dưỡng mới lên kệ mà còn chạy khắp các trung tâm mua sắm và siêu thị trong khu nhà mình, tích được đủ ba mươi thùng! Mẹ không cần lo lắng chuyện tui nhịn ăn vì thấy không ngon miệng nữa rồi!"
"Cứu mạng với! Mấy ngày nay, ngày nào Mị cũng phải uống ít nhất ba túi dịch dinh dưỡng, từ nhỏ đến lớn Mị chưa từng biết béo là cái gì thế mà chỉ ba hôm đã tăng lên 1kg rồi! Trước kia Mị cữ nghĩ chỉ ăn dịch dinh dưỡng thôi là sẽ không bị béo, ôi, béo vui, béo hạnh phúc!"
"Mơ một giấc mơ, dịch dinh dưỡng ngon cũng có rồi, ngày có rau dưa hoa quả ngon còn xa sao? Van cầu mấy đại gia nhà giàu có hành tinh nông nghiệp nhanh tới tìm Bạch Lê hợp tác đi, tranh thủ để hương vị nông sản trên hành tinh của mấy người cũng ngon lành hơn chút QAQ!"
Cư dân mạng ở trên Xingbo điên cuồng chia sẻ niềm vui của mình khi được nếm thử dịch dinh dưỡng mới, cũng đăng lên N các cách dùng dịch dinh dưỡng. Ngoại trừ gói ăn sẵn như bình thường, còn bọ còn phát minh ra ngũ cốc ngâm dịch dinh dưỡng, cháo nấu dịch dinh dưỡng, lấy dịch dinh dưỡng làm gia vị xào rau, đồ ăn liên quan đến dịch dinh dưỡng chấm dịch dinh dưỡng.
Người dân vũ trụ thử qua tất cả các loại phương pháo này bày tỏ, quả nhiên có mùi vị mới là tốt nhất, ở trong thực tế mới không xuất hiện mấy món ăn bóng đêm!
Làm công ty chuyên sản xuất dịch dinh dưỡng, chỗ tốt "Thực phẩm Vị Cổ" lấy được không thể nghi ngờ gì là lớn nhất, chỉ năm loại vị được người tiêu dùng yêu thích thôi mà đã vực dậy toàn bộ công ty. Lôi Báo cùng mấy vị cổ đông và giám đốc phụ trách nhìn báo cáo lượng tiêu thụ dịch dinh dưỡng của mấy ngày nay mà cười muốn rách cả miệng.
Chờ tiễn tất cả mọi người đi, Lôi Báo mới miễn cưỡng kiềm chế sự kích động trong lòng, liên lạc với Bạch Lê.
"Anh Lôi?" Bạch Lê đúng lúc cũng không lên game chơi, rất nhanh đã kết nối cuộc gọi video của đối phương. Cậu nhìn Lôi Báo bên kia màn hình mấy lần, chỉ thấy sắc mặt của anh ta rất hồng hào.
"Bạch Lê, tin tốt đây, dịch dinh dưỡng của chúng ta cháy hàng rồi! Không biết mấy hôm nay cậu có để ý tình huống tiêu thụ dịch dinh dưỡng của chúng ta không, nói chung công ty bọn tôi sản xuất bao nhiêu thì có thể bán hết bấy nhiêu, bây giờ nhà máy vẫn đang tăng ca sản xuất thêm đây!" Lôi Báo hào hứng nói, sau đó nhẹ giọng báo ra một con số, tỏ vẻ đây là lợi nhuận ròng mà Bạch Lê được chia trong ba ngày hôm nay.
Phản ứng của Bạch Lê cũng khá lớn, cậu nghĩ phần mình được chia sẽ không ít, nhưng cũng không ngờ được là nó lại nhiều như thế. Mà đây mới chỉ là số lượng của ba ngày thôi, nếu tính đủ một tháng, phần cậu được chia sẽ là một con số trên trời đi. Quá khủng, thực sự quá khủng, cứ cảm thấy mình kiếm chỗ tiền này, có chút cắn rứt lương tâm.
Cậu chỉ cung cấp có một chút dữ liệu, cũng không phải giúp được việc gì quá khó khắn đúng không?
Bạch Lê cũng không coi mình là người ngoài, thẳng thắn nói lại lo lắng trong lòng trong Lôi Báo biết, Lôi Báo nghe xong thì cười ha ha: "Cậu Bạch, cậu đúng là người thú vị, tôi trước giờ chỉ biết có người sẽ ngại mình không kiếm đủ tiền tiêu, chứ không thấy ai như cậu, lại nghĩ mình kiếm được nhiều quá cả. Cậu phải đổi một góc nhìn khác, nếu không phải nhờ cậu cung cấp dữ liệu về khẩu vị đồ ăn cho bọn tôi, số tiền kia, hai người chúng ta sẽ không ai kiếm được cả, cậu mới chính là linh hồn của mấy loại dịch dinh dưỡng này!"
Lôi Báo dùng giọng điệu khoa trương khen ngợi Bạch Lê, thành công hóa giải nỗi lo lắng của cậu, sau đó đổi đề tài, hỏi Bạch Lê tháng sau cậu định cung cấp dữ liệu của loại hương vị nào.
Hợp đồng hồi đầu tháng bọn họ ký kết ghi là, mỗi tháng Bạch Lê sẽ cung cấp dữ liệu của 1 ~ 3 loại đồ ăn mới, Bây giờ đã đến cuối tháng, việc nghiên cứu hương vị mới cũng nên bắt đầu sắp xếp.
Hai người ngồi xuống thương lượng một phen, cuối cùng quyết định dịch dinh dưỡng tháng tới sẽ là "Vị canh gà" cùng "Vị dâu tây", một loại là đồ ăn, một loại là hoa quả, tin chắc người dân vũ trụ sẽ không phải thất vọng.
Sau khi trao đổi xong, Bạch Lê sửa sang lại một chút rồi lên trò chơi.
Vừa mới ra khỏi nhà nhỏ, cậu đã phát hiện có một mùi thơm thoang thoảng trong thôn.
Nếu là những người chơi khác thì có thể sẽ không biết mùi thơm lạ lùng này là cái gì, nhưng Bạch Lê sinh hoạt trên tiên giới hơn trăm năm, đương nhiên biết, mùi thơm này bắt nguồn từ "Cây giống hoa tiên" đã trưởng thành, mà người chơi dùng 1 nghìn điểm tích lũy đổi được.
*
Thang Uyển là một người chơi bình thường trong số 1 triệu người chơi trong game, nicknam của y cũng chỉ có một chữ duy nhất, chính là [Uyển].
Mười mấy ngày trước, trong hoạt động "Đại chiến cướp đồ ăn", y chỉ lấy được ba, bốn nghìn điểm, sau khi đổi "Cây giống hoa tiên" cùng năm set dịch dinh dưỡng thì chẳng còn lại bao nhiêu. Riêng hai món này, mỗi món đã tiêu hết một nghìn điểm rồi, chỗ còn lại y chỉ có thể đối mấy món vật phẩm linh tinh khác.
Hôm kết thúc hoạt động đổi điểm, thực ra y cũng có chút hối hận, cảm thấy mình quá xúc động, đáng lẽ không nên đổi nhiều dịch dinh dưỡng như vậy. Tròn 35 bịch, một tháng y cũng không ăn hết.
Nhưng mọi chuyện sau đó lại khiến y vô cùng vui mừng vì quyết định đổi dịch dinh dưỡng của mình, nhờ vậy nụ vị giác ngoài hiện thực mới sớm được hưởng thụ cảm giác vị ngon bùng nổ.
Có kinh nghiệm này, y đối với vật phẩm mình dùng một ngàn điểm khác để đổi cũng là vạn phần quan tâm.
Cây giống hoa tiên của y được trồng trong một cái chậu hoa màu hồng phấn, trong chậu là mầm cây trông y như cọng giá đỗ lớn, thân cây nhỏ nhắn mày ngọc bích hơi trong suốt, nhìn kỹ dường như còn có thể thấy dòng nước đang chảy bên trong. Trên ngọn là một cánh hoa mỏng mề, trắng muốt như tuyết trên đỉnh Thiên Sơn, có lúc Thang Uyển còn thấy sợ, không biết hô hấp của y mà mạnh thêm một tí, liệu cánh hoa này có bị thổi rớt luôn không.
"Cây giống tiên hoa" không có bất cứ một mùi gì cả, trong phần giới thiệu tóm tắt cũng chỉ nói thời gian sinh trưởng của nó là mười ngày, sau mười ngày, người chơi có thể tự mình khám phá công dụng của nó.
Một đóa "Hoa tiên" như vậy, quả thực chính là độc lạ trong số các loài hoa. Hoặc là nói, nó căn bản không phải hoa, mà là một loại thực vật lạ có hình dáng như bông hoa.
Sau khi Thang Uyển đưa nó về nhà thì đặt ở bệ cửa sổ, mỗi lần login đều phải đi qua ngắm nghía một hồi, nghiêm chỉnh tưới nước bón phân cho nó, thỉnh thoảng còn bê chậu ra ngoài sân để cho nó tắm nắng.
Những người chơi khác đổi được "Cây giống hoa tiên" chăm sóc nó thế nào thì Thang Uyển không biết, nhưng y cảm thấy mình làm cũng coi như tận tâm tận lực, hi vọng chờ nó trưởng thành rồi, có thể xứng đáng với những gì y bỏ ra.
Thời gian mười ngày nhoáng cái đã trôi qua.
Hôm nay Thang Uyển vừa login xong, mở mắt một cái thì đập ngay vào mắt là một góc phòng vô cùng chói lọi.
Vị trí đó, vốn ban đầu đặt một chậu hô nho nhỏ, bên trong chậu hoa trồng "Cây giống hoa tiên" mảnh mai. Nhưng hôm nay, cây non đã không thấy đâu nữa, thay vào đó là một đóa hoa mà y chưa từng nhìn thấy bao giờ, một đóa hoa có ngoại hình hết sức kỳ lạ.
Thân cây dài mảnh lớn hơn lúc đầu gấp mấy lần, phần thân trọc lốc nay mọc ra bảy chiếc lá màu xanh biếc, mỗi phiến đều trông như một viên ngọc bích thượng hạng, viền lá tỏa ra ánh sáng mềm mại. Đỉnh của cánh hoa cũng to hơn gấp mấy lần, không mỏng manh như ban đầu mà phồng lớn, thoạt nhìn khá giống một bông hoa linh lan đang hướng miệng lên trên, nhưng trông xinh xắn đáng yêu hơn.
Ngoài cửa sổ có cơn gió nhẹ thổi tới, chóp hoa nhẹ nhàng lay động theo gió, Thang Uyển thậm chí cảm thấy tai mình có vấn đề, sao y lại nghe được tiếng cười trong sáng linh động như của tinh linh từ trong bông hoa truyền ra nhỉ?
Nhưng cái này không phải vấn đề chính yếu bây giờ.
Thang Uyển chỉ liếc mắt nhìn hoa tiên trưởng thành một cái, sự chú ý đã bị hương thơm lan tỏa trong không khí thu hút mất. Mùi hương này phải hình dung như thế nào đâu, vị ngọt nhàn nhạt giống như mật đường hảo hạng, lại khiến người ta không cảm tháy ngán, luồn qua xoang mũi tiến vào cơ thể, sau đó hóa thành một luồng khí mát, chỉ trong mấy giây đã chảy khắp toàn thân, cuối cùng lại từ mũi bay ra ngoài.
Cùng bay ra ngoài còn có cảm giác mệt mỏi do thời gian dài khomm lưng trồng trọt dạo gần đây, cùng cảm giác uể oải, lười nhác trong tâm hồn.
Nói nôm na chính là, sau khi ngửi thấy mùi hương này xong, sẽ khiến cả người thả lỏng, muốn ngủ một giấc thật ngon. Chờ ngủ dậy, "Ta" đã không còn là "Ta" ban đầu nữa.
Chờ Thang Uyển hồi thần, y đã mang chậu cậy từ bệ cửa để xuống dưới sàn, còn bản thân y thì nằm thành hình chữ "Đại - 大" , xương cốt cả người mềm nhũn, không muốn nhúc nhích một tí nào.
Trạng thái này không giống như say rượu hay là hít phải khí ga, mà là do y thoải mái quá không muốn động đậy.
Nhưng nằm im bất động là chuyện không thể, vĩnh viễn không thể.
Trong lúc Thang Uyển đang muốn nằm thêm một chốc nữa, thì từ ngoài sân nhà truyền đến tiếng ồn ào.
"Là chỗ này đúng không? Chắc là ở đây rồi? Hình thú của tôi có khứu giác nhạy bén lắm, tuyệt đối không sai được! Có ai quen chủ nhân căn nhà này không, tôi thực sự muốn biết rốt cuộc cái mùi này là mùi gì?"
"Tôi biết, tôi biết! Đây là nhà của anh [Uyển], tôi là hàng xóm của anh ta. Mọi người nhường đường một chút, nhường một chút nào, tôi thử gọi anh [Uyển] xem, hề hề hề!" Người nói chuyện nhân lúc người khác nhường đường cho mình, lập tức chuồn ngay lên hàng đầu, còn lớn tiếng gọi "Anh".
"Ôi, để tôi đoán thử xem nào, cứ có cảm giác đây không phải là mùi đồ ăn, mà giống mùi hoa hơn, nhưng dạo này tôi luôn thu thập hoa tươi trong sách sưu tập, chưa từng thấy có loại hoa nào thơm thế này cả. Rốt cuộc đây là hoa gì thế, đừng nói là loại hoa hiếm, sách sưu tập ẩn đi nhé?"
"Đậu má, đây mà là hoa tươi thật thì bông hoa phải to từng nào chứ, tôi cảm giác người xung quanh đều bị mùi hoa hấp dẫn tới đây rồi, phạm vi 1 trăm mét? 1 nghìn mét? Thật lợi hại, tôi nhất định phải gặp mặt người anh em này!"
Người chơi càng nói chuyện lại càng có xu hướng nhiệt liệt hơn, âm thành cũng vì có thêm nhiều người tới mà trở nên ầm ĩ. Thang Uyển ngồi dưới sang nhà nghe một hồi, mới ngây ngây ngô ngô nhận ra, người mà đám đông bên ngoài nhắc đến hình như là y? Vì thế y bò dậy, nghĩ một chút lại để chậu hoa vào một chỗ có vẻ tương đối an toàn, sau đó mới chạy ra mở cửa.
Úi, uy lực của hoa tiên cũng lớn quá rồi đi, ngửi một hồi mà thấy bước chân cũng nhẹ nhàng hơn hẳn, vui quá.
Cửa nhà đóng chặt rốt cuộc cũng được người bên trong mở ra, mùi thơm tràn ngập trong phòng không kịp chờ đợi, tuôn ào ra phía ngoài, so với mùi người bên ngoài ngửi được lúc đầu đậm đặc hơn ít nhất cả trăm lần, lan thẳng một đường về phía mặt những người đang vây quanh hàng rào.
Trong không khí dường như có tiếng nổ "Bùm" vang lên, sau đó nhóm người chơi bên ngoài lập tức vị mùi thơm này bao vây, để lộ ra biểu cảm thích thú hưởng thụ y như Thang Uyển, trên mặt nở một nụ cười mê đắm, trong nụ cười còn có chút ngớ ngẩn sung sướng.
"Có chuyện gì vậy, sao mọi người lại túm tụm trước cửa nhà tôi thế?" Thang Uyển vẫn chưa bắt được sóng, hỏi.
---o0o---
Chương 200
Giọng nói của Thang Uyển giống như con sâu rơi vào trong nồi canh ngon, người chơi đang đắm chìm trong hương hoa mở mắt ra, đập vào mắt chính là một khuôn mặt lộ rõ vẻ mê man, bối rối.
Sau đó, giống như tỉnh giấc chiêm bao.
Người chơi lúc nãy tự nhận là hàng xóm của Thang Uyển làm đại diện đứng ra: "Cái này ấy à, anh [Uyển] ơi, sao anh còn hỏi mọi người là có chuyện gì chứ, anh không chú ý đến mùi thơm kia sao, thật sự quá thơm, bọn tôi đều bị mùi thơm này hấp dẫn tới đây, sau đó phát hiện nó từ trong nhà anh bay ra. Anh [Uyển], rốt cuộc đây là mùi gì vậy?"
Thang Uyển: "..." Y có cảm giác khó chịu khi đồ chơi yêu quý của mình bị người khác phát hiện ra.
Làm sao bây giờ, những người này liệu có định cướp đồ chơi của y không?
Nhưng mà nghĩ lại, đây là đang ở trong game, thứ phát ra mùi thơm là vật phẩm y bỏ 1 nghìn điểm tích lũy ra để đổi về, nghe có vẻ cũng không có gì quá ly kỳ đặc biệt nhỉ?
Không việc gì mà phải che che giấu giấu cả.
Nghĩ như vậy, Thang Uyển nói lại một cách đơn giản chuyện về "Cây giống hoa tiên": "À, là Cây giống hoa tiên của tôi trưởng thành, vốn ban đầu chỉ là một cánh hoa mỏng, hôm nay đã trở thành một đóa hoa hoàn chỉnh, sau đó tỏa hương thơm, rất dễ ngửi, thơm cực kỳ!"
" Cây giống hoa tiên? Cái này sao nghe quen thế nhỉ?" Trong đám đông có một người chơi ngập ngừng lên tiếng, người nọ ngước đầu ngẫm nghĩ, rồi đột nhiên dùng sức vỗ gáy mình một cái, vui vẻ nói. "Tôi nhớ ra rồi! Lần trước đổi điểm tích lũy, tôi bất cẩn trượt tay có đối món vật phẩm này, vì nó không nằm trong kế hoạch ban đầu, làm lãng phí mất một nghìn điểm của tôi cho nên tôi vẫn để mặc nó trong ba lô không đoái hoài gì đến, nếu mùi thơm này là từ Cây giống hoa tiên tỏa ra vậy chẳng phải tôi kiếm bộn rồi sao? Hề hề hề..."
Nói xong, người chơi này lập tức cúi đầu lục tìm trong ba lô. Sau đó... Móc ra một chậu hoa màu tím, phía trên mọc một cái cây mày tím đen, trông khá giống cây nắp ấm.
Ánh mắt của những người xung quanh đầy hiều kỳ và mong đợi.
Thang Uyển cũng nhìn sang, sau đó lập tức "? ? ?", tại sao cây mà người này cầm lại hoàn toàn khác cây của y thế?
Là mỗi chậu trồng một loại khác nhau à, hay do chậu này bị đột biến?
Không chờ y nghĩ ra nguyên do, đã thấy những người chơi đang đứng sát người nọ, sắc mặt đồng loạt thay đổi, sau đó che kín mồm miệng, bít chặt lỗ mũi, nhanh chóng lùi về phía sau.
Còn kèm theo cả mấy tiếng nôn khan.
Thang Uyển cách khá xa, cũng là người cuối cùng ngửi thấy mình tanh tưởi kinh dị kia.
Cả người y đều thấy không ổn, linh hồn giống như sắp thăng thiên, ngây ngốc dừng đờ ra tại chỗ, lảo đà lảo đảo. Lớn đến từng này, y chưa từng ngửi thấy mùi gì thối đến vậy, ngay cả dịch dinh dưỡng vị đậu phụ thối mà mấy năm trước "Thực phẩm Vị Cổ" sản xuất cũng không thối đến thế này!
Y không thể chống đỡ được sự tấn công bằng vũ khí sinh hóa này, loạng chà loạng choạng dựa vào vách nhà.
Người chơi lấy hoa tiên thối hoắc kia ra cũng choáng váng, hai mắt trợn lên nhìn chằm chằm vào đồ vật trên tay, dưới khát vọng muốn sống mãnh liệt, mũi và miệng của người này đã đóng chặt, chỉ dùng chút ít không khí lấy được lúc trước để vượt qua thời khắc gian nan này.
Tại sao lại như vậy? ! Không phải nói là mùi hoa sao, tại sao chậu hoa hắn lấy ra lại tanh tưởi thối hoắc, ngay cả màu sắc cũng không rõ thế này?
Trơ mắt nhìn khoảng không xung quanh mình trở nên trống không chỉ trong có mấy giây, nội tâm người chơi nọ không khỏi cảm thấy oan ức, người khác có thể trốn, nhưng hắn lại chẳng thể chạy. Bây giờ, hắn vẫn không nỡ ném chậu hoa này đi, hoặc là tiêu hủy tại chỗ, tốt xấu gì cũng tốn những một nghìn điểm để đổi...
"Người anh em kia, tôi nói này, cậu còn ngây ra đó làm gì hả, nhanh cất nó đi đi, tôi sắp bị hun cho thối mũi rồi, ọe..."
"Đúng đấy, đúng đấy, vì an toàn mạng sống của mọi người, nhanh cất cái vũ khí sinh hóa này về đi, van xin cậu!"
"Đậu má, mùi này kinh khủng thật đấy, tôi không thể ngửi thấy mùi hoa ban nãy nữa rồi, đừng nói mũi tôi điếc luôn rồi nhé? ?"
Người xung quanh lớn tiếng la hét, cầu xin, nhưng không ai chọn chạy ra chỗ xa hơn. Bọn họ tuy đều bóp mũi bịt miệng, nhưng ánh mắt lại đảo như rang lạc, từ xa nghía chậu hoa màu tím kia, lòng hiếu kỳ không giảm, trái lại còn tăng lên.
Nếu nói ban đầu bọn họ chỉ hiếu kỳ, muốn biết rốt cuộc "Hoa tiên" trông như thế nào mà lại có thể tỏa ra hương thơm mê người thế kia, vậy thì bây giờ, bọn họ lại tò mò, vì cái gì đều là "Hoa tiên", một cái thì tỏa hương thơm khiến người ta mê mẩn, một cái lại là vũ khí sinh học, ngửi một cái có thể khiến người ta mơ thấy ác mộng mấy đêm liền.
So sánh thực sự quá chênh lệch, không biết 19.998 chậu khác lại trông như thế nào.
Người chơi cầm "Tiên hoa" thối hoắc trong tay cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng đem nguồn gốc của quả bom thối này cất vào trong ba lô, sau đó giống hệt những người khác, tha thiết mong chờ nhìn về phía Thang Uyển. Ý đồ của bọn họ rất rõ ràng, chính là muốn xem chậu hoa của Thang Uyển một chút, liệu có phải cũng màu tím đen, lớn lên xấu ma chê quỷ hơn không.
Mà cũng phải nói, sau khi hoa tiên thối kia được cất đi xong, mùi thơm quyến rũ ban đầu lại tràn ra. Đáng tiếc, lần này người chơi không dám hít lấy hít để như trước nữa, chỉ sợ sau lưng mùi thơm này vẫn còn cạm bẫy nào đó đang chờ họ. Dù là cậy, lúc hít hà từng chút hương thơm một, bọn họ vẫn cảm thấy tâm hồn tổn thương của mình như được chữa lành.
Hu hu hu, hoa thơm thơm, cứu mạng chó của bọn họ!
Thang Uyển vốn định ôm chậu hoa của mình ra, thỏa mãn lòng hiếu lỳ của mọi người một chút, nhưng trước đó bị cắt ngang, chờ tình hình ổn định lại, y nói với mọi người một tiếng rồi quay vào trong nhà, không lâu sau đã ôm một chậu hoa màu hồng nhạt đi ra.
Trong chậu có một bông hoa, cánh trắng muốt, mềm mại tinh xảo, rất phù hợp với tưởng tượng của mọi người về câu "Tiên khí bay bay".
"Chính là nó, đây là tiên hoa mà tôi trồng." Thang Uyển nói với mọi người.
Vì vậy lại có thêm một vấn đề nữa tới, tại sao hoa y trồng ra thì là màu trắng, mà hoa tên kia trồng lại là màu tím đen?
Nhóm người chơi ông nhìn tôi tôi nhìn ông một hồi, vừa cố gắng nhích lại gần phía hoa tiên màu trắng, vừa dựa trên hiểu biết của mình để đưa ra lời giải thích hợp lý.
"Giống trứng thú cưng, trứng thú cưỡi cùng gói quà bất ngờ thôi, thực ra cái tên Cây giống hoa tiên này là gọi chung cho các loại hoa dại xuất hiện ngẫu nhiên? Hoa anh [Uyển] trồng là loại thơm, còn của ông anh kia là loại thối."
"Tôi thấy, hoa tiền thì làm sao lại thối được? Nói nó xuất hiện ngẫu nhiên thì tôi thà tin là nó có linh tính còn hơn. Anh [Uyển] chăm sóc nó cẩn thận, cho nên nó dùng hương thơm của mình để báo đáp lại, còn ông anh kia, suốt mười này đều nhét nó trong phòng tối, là tôi thì tôi cũng đen luôn, thối ch.ết mi hãy còn lương thiện chán, hừ!"
"Ha ha ha ha! Tuy nghe có hơi buồn cười, nhưng tôi chọn lý do thứ hai! Này ông anh, anh có nghe thấy không, có thể trồng ra cục cưng thối hoắc này, vẫn là do anh đấy ~"
Nói thật, đám người chơi này tuy bình thường không có đầu óc gì, những trực giác lại đôi khi nhạy bén dị thường, tuy lý do làm hai chậu hoa tiên này lớn lên không giống nhau đều do họ tự nghĩ ra, nhưng lại trùng hợp đúng chóc với thiết lập ban đầu của Bạch Lê
Thiết lập Bạch Lê đề ra là, trạng thái ban đầu của tất cả "Cây giống hoa tiên" đều giống nhau, những sau này chúng nó lớn lên thành hình dạng nào thì lại được quyết định bởi việc, trong mười ngày trưởng thành, nó được người chơi chăm sóc đối xử ra sao.
Bạn cho tôi nước cho tôi ánh nắng, tôi tặng bạn một phòng thơm ngát. Mi nhốt ta trong phòng tối, khiến ta phải ngửi mùi chân thối của mi, vậy ta cũng thối ch.ết mi, chúng ta cùng ch.ết!
Nói chung, gieo nhân nào thì gặp quả ấy. Nhưng mà Bạch Lê cũng không làm khó người chơi quá, nếu người chơi không cẩn thận trồng ra tiên hoa có mùi thối, họ vẫn có thể cẩn thận chăm sóc, khiến cây hoa chậm rãi khôi phục.
Chỉ có điều, quá trình khôi phục này, vừa dài vừa gian khổ, thời gian hoa tiên trưởng thành sẽ dài gấp mười lần ban đầu.
Người chơi đồng ý thì làm theo, không đồng ý thì cậu cũng chịu.
Sau khi nghe được chuyện xảy ra ở những thôn khác từ bà tám Khương Hoài Bích, Bạch Lê bổ sung thêm vào phần giới thiệu của hoa tiên phương pháp này, sau đó thì không quan tâm nữa.
Mà trong diễn đàn game, thảo luận liên quan đến hoa tiên lại có xu thế càng lúc càng xôm tụ.
"Có tổng cộng 20.000 cây giống hoa tiên, chia đều cho 200 thôn, mỗi thôn có chừng 100 người chơi cướp được, hi vọng trong vòng mười ngày này, người chơi thôn tôi đều chăm sóc tốt cho cây non của bọn họ, tôi không muốn gặp phải bom thối..."
"Ông nghĩ hơi bị xa rồi, thôn chúng ta hầu hết là mấy ông lớn bà lớn, người nào người nấy y như nhau, đều không biết chăm sóc cuộc sống sinh hoạt hàng ngày... Chậc chậc, tôi thậm chí còn không dám nghĩ đến. Bình thường lúc vung cuốc trồng hoa trong sân đã là hành động dịu dàng tình cảm nhất rồi, muốn bọn họ chăm sóc tốt mấy cây non đó, nằm mơ thì nhanh hơn đấy. (Đến từ một người chơi đau khổ, không muốn tiết lộ tên họ, sau khi online thì bị thối xỉu năm lần)"
"Cả đời tôi chưa từng ngửi được nhiều mùi hương khác nhau như vậy! Thơm thì nghìn bài như một, mà mùi thối đáng ghét thì lại mỗi bài một điệu QAQ!"
Thực ra... Mùi của những hoa tiên đó cũng có chút khác nhau đấy. Cảm ơn thần thú trên cao, mấy anh đại chị đại cách vách nhà tui đều là người tay chân lạnh lẹ, nhiệt tình yêu thương cuộc sống, bọn họ không chi chăm sóc tốt cho hoa tiên đổi được, còn ngày ngày ngồi ở quảng trường của thôn thảo luận N loại kinh nghiệm làm vườn. Ở hiền gặp lành, bọn họ thành công trồng được tiên hoa thơm nức, hiện giờ đã là ngôi sao nổi tiếng ở thôn tui rồi! Còn tui, được hương thơm vờn quanh 360⁰ như vậy, không chừng cũng được tẩm ướp thành ngon miệng nha ~"
"Hức hức, biết trước Cây giồng hoa tiên có thể trồng ra hoa thơm như vậy, nói gì cũng phải đổi lấy một chậu, hối hận."
"Hối hận + ."
"Hối hận + ."
"..."
*
Thôn số 66, Chúc Mặc Lăng, Hồ Nhất, Hồ Nhị, ba người ngồi quanh một chiếc bàn tròn, giữa bàn đặt một chậu hoa có cánh màu đen.
"Kỳ quái." Chúc Mặc Lăng đưa tay gảy gảy cánh hoa, khó hiểu nói, "Trên diễn đàn không phải nói hoa tiên có màu tối thì sẽ không được thơm sao, thế tại sao cây của tôi lại thơm?"
Hình như là muốn khẳng định lời giải thích của mình, Chúc Mặc Lăng còn ghé sát tới cẩn thận ngửi một cái, đúng là rất dễ chịu, mùi hương rất đặc biệt, mùi hơi trầm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Bị Chúc Mặc Lăng chạm vào, cánh hoa màu đen lay động mấy cái, đỉnh đầu có ánh đèn màu vàng ấm chiếu xuống, khiến mặt ngoài cánh hoa hiện lên màu sắc sặc ợ như ánh sao.
Cánh hoa màu này, chắc chắn sẽ không xuất hiện ngoài hiện thực.
Hồ Nhất và Hồ Nhị cùng lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết.
Bọn họ thậm chí còn không biết tại sao lúc đổi điểm, tộc trưởng lại bỏ qua phần thưởng đầu tiên và thứ hai, chọn ba loại là trứng thú cưng, trứng thú cưới, cùng cây giống hoa tiên này.
Cho dù anh ta một đường chiến thắng, tham gia cả mê cung một trăm người và thi tìm thẻ thực vật trong thành cổ, còn lấy được hạng ba chung cuộc, nhưng đổi ba loại vật phẩm này xong cũng dùng hết 11 nghìn điểm tích lũy rồi, còn lại chẳng còn thứ gì tốt cả...
Nếu Chúc Mặc Lăng có thể nghe được tiếng lòng của hai người, sẽ cực kỳ tốt bụng nói cho họ biết nguyên nhân. Lý do là vì anh ta lười, chăm sóc trứng chú cưng cũng là chăm sóc, chăm sóc trứng thú cưỡi cũng là chăm sóc, mà chăm sóc cây giống tiên hoa thì cũng là chăm sóc, nếu đã đều phải chăm sóc thì chi bằng dứt khoát làm cùng nhau luôn.
Trong mười ngày này, không cần biết là ra bờ sông câu cá, hay là vào hầm mỏ đào quặng, anh ta đều sẽ mang theo chậu cây hoa tiên nho nhỏ kia. Lúc câu cá thì để nó thoải mái tắm nắng, lúc đào quặng thì để nó nếm trải sự cô đơn của bóng tối. Mỗi khi mệt mỏi ngồi nghỉ ngơi, Chúc Mặc Lăng sẽ ngồi bên cạnh cây non hoa tiên, vừa nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa của nó, vừa nhẹ giọng ngâm nga mấy bài hát không ai hiểu được.
Cứ như vậy qua hết mười này, một bông hoa tiên màu đen sặc sỡ đã ra đời.
____________________
Hoa linh lan
Cây nắp ấm