Chương 11: Lời cảnh cáo

-A..a.. ..thả ra .. tụi mày muốn gì chứ ..thả ra …-


Tiếng hét của một cô gái đang vùng vẫy khi đang bị mấy đứa con gái khác nôi đi mà các học sinh trong trường đều ngó lơ như kiểu không nhìn thấy ý nó thấy lạ thì liền đi theo xem có chuyện gì. Nó không cho phép có sự bạo hành trong trường mà do chính tay mẹ nó thiết kế và xây dựng nên đây là tâm huyết của mẹ nó không cho phép có người làm ô uế nơi này.


-Mày hét gì mà hét chứ im đi – Tiếng Mỹ Nghi nói đi trước dẫn đầu đứng lại trước mặt một cô gái khá xinh nhưng đều nhờ son phấn cả đang ngồi khanh tay trước ngực vắt chăn chéo mũ một cánh rất chi là tiểu thư, Mỹ Nghi ngồi xuống bên cạnh cô gái đó quàng tay qua vai cô gái đó nói :


-An Nhiên xinh đẹp à mình mới có trò mới cậu muốn chơi chứ sẽ rất vui đó ? –


-Tụi mày lại muốn gì nữa đây ? Thả tao ra …thả.. - Người con gái bị bọn kia giữ vẫn cố vùng vậy nhưng chợt im lặng khi nhìn thấy tấm hình trong điện thoại mà Mỹ Nghi giơ ra. Mỹ Nghi đứng dậy đi đến gần cô gái đó xong đi lại phía đằng sau dùng chân đạp vào chân cô gái kia ép cô gái phải quỳ xuống.


An Nhiên nở một nụ cười khinh bỉ ngồi trên ghế đá nhìn chằm chằm vào cô gái đang quỳ dưới đất mặt cúi gầm xuống đất.
-Ừ đã vui thì sao thiếu mình được –


available on google playdownload on app store


Mỹ Nghi miệng nở nụ cười độc ác nhìn cô gái đang quỳ dưới đất lấy một quả trứng từ tay một nhỏ đứng cạnh và giơ tay cầm trứng lên cao nói đầy vẻ thích thú nói :
-Hát bài “ Mùa xa nhau” đi tao nghe nói mày hát hay lắm cơ mà –


Cô gái kia thì không hát miệng thì mím chặt mặt cúi xuống không làm gì cả như để phản kháng nhưng Mỹ Nghi đâu chịu để im liền dùng chân đạp vào người cô gái đó miệng thì nói như ra lệnh :
-Hát –
Chuyện tình của mình thật không dễ dàng
Một ngày nào đó kết thúc lửng lơ


Cô gái vừa cất tiếng hát thì cũng là lúc mà Mỹ Nghi ném quả trứng vào người cô gái đó và phát ném đó giống như là khơi màn cho cuộc vui bọn đàn em xung quanh trên tay đều cầm một quả trứng. Vừa thấy Mỹ Nghi ném thì tụi này cũng ném theo và nhắm thẳng vào cô gái kia mà ném, Mỹ Nghi thì ngồi xuống cạnh An Nhiên,trên môi nở nụ cười đắc ý nói :


-Tiếp đi ha…ha.. còn mày thì hát tiếp đi–
Em cũng không bất ngờ
Em không thể nào tin rằng một sớm mai thức dậy,
Nắng vẫn chan hòa,
Chỉ một điều là, anh chợt biến mất khỏi cuộc đời em.
…………………………………………….
…………………………


Cô gái vừa hát vừa khóc những giọt nước mắt rơi như mưa trong đầu thì chỉ nhớ đến 1 câu của người nào đó “ Cậu cố chịu đến khi tớ về nước nhé ” cô gái khẽ nắm chặt tay vào váy thật chặt để kìm ném nỗi đau.


-Cậu thấy trò mới này tuyệt chứ ? – Mỹ Nghi đứng lên đi quanh cô gái đó một lượt trên mặt lộ ra sự thích thú nói cũng là lúc mà bọn đàn em ném hết chỗ trứng.
An Nhiên thì vỗ tay liên tục nở nụ cười hạnh phúc rồi chạy lại ôm chầm lấy Mỹ Nghi, nói trong tiếng cười lớn :


-Ồ tuyệt lắm, tuyệt lắm mình muốn chơi trò này tiếp vào ngày mai-
Mỹ Nghi khẽ đẩy An Nhiên ra đi lại gần cô gái đang quỳ kia, Mỹ Nghi túm tóc cô gái kia kéo về phía sau làm cô gái ngẩng mặt lên rên khẽ, Mỹ Nghi nói :


-Sao nào mày cũng thấy vui chứ đắc tội với tụi này đây là cái giá phải trả đó ha..ha .thật ghê tởm..ha..ha.-


Mỹ Nghi đẩy đầu cô gái kia về phía trước làm cho cô gái kia ngã nhào về phía trước may cô gái chống tay xuống đất. Nó đứng ở gần đó chứng kiến tất cả khẽ lắc đầu xong khi cô gái kia ngẩng mặt lên thì nó mắt mở to đầy ngạc nhiên hai tay xoay thành nắm đấm mặt hầm hầm bước về phía mấy người kia đang đứng.


An Nhiên chau mày lại giơ tay định tát cô gái đó thì cô gái cũng nhắm mắt lại để chờ đợi cái tát đau điếng đó.
Bặt ..


-Buông tay ra mày là đứa nào ? – An Nhiên quát lên khi tay bị nó nắm chặt lại, nó thì càng siết chặt hơn đưa đôi mắt hình viên đạn lên nhìn nhỏ làm nhỏ có chút sợ sệt. Rồi nó hất tay của nhỏ làm nhỏ lùi lại phía sau vài bước.


-Thy sao không? – Nó chạy lại quỳ xuống chỗ cô gái đang quỳ dưới đất đợi mãi không thấy vẻ đau đơn lại nghe thấy tiếng quen thuộc kia thì từ từ mở ra và đôi mắt thì hiện rõ sự hạnh phúc khi nhìn thấy nó. Thì ra cô gái này là Lý Yến Thy bạn thân của nó.


-Di cậu ..cậu về rồi...hic..- Thy ôm chầm lấy nó một cách hạnh phúc, sung sướng nó cũng ôm lại mặc cho người Thy đang khá bẩn.
Nó nhẹ nhàng vuốt vuốt tấm lưng nhỏ bé đang run lên theo từng cơn nấc, nó thì thầm nhẹ nhàng vào tai Thy.
-Ổn rồi -


An Nhiên thấy cảnh tượng đó liền hai tay khoanh trước ngực vênh mặt lên quát lần nữa ánh mắt dán chặt vào nó :
-Mày là con nào hả? Mày có biết tao là ai không mà dám xía mũi vào chuyện của tao?-.


Nó đỡ Thy dậy rồi đi gần lại chỗ An Nhiên đang đứng, đưa tay tát thẳng vào mặt nhỏ một cái đau điếng không có chút thương xót gì.
-Cái tát nãy tao tát thay cho Thy – Nó nói rồi tát thẳng vào mặt An Nhiên cái nữa nhanh đến nỗi nhỏ không kịp phản ứng – Còn cái này là tát thay cho ba, mẹ của Thy –


Mỹ Nghi nãy giờ đứng đơ người vì hành động vủa nó thì giờ mới hoàn hồn chạy lại gần chỉ thẳng vào nó quát lên như kiểu một người chủ đang mắng nhân viên của mình vậy:
-Mày được lắm cả gan dám tát An Nhiên –


Nó quay lại định thì Mỹ Nghi đưa tay định tát nó thì nó nhanh tay chụp lấy tay nhỏ rồi bóp cổ nhỏ dí vào tường làm nhỏ đau đớn tay đập đập tay nó ý bảo nó thả ra nhưng nó không thả. An Nhiên đứng sau chạy lại nắm tóc nó kéo về sau nhưng nó dùng chân đạp vào bụng An Nhiên làm nhỏ ngã xuống đất một cái đau điếng.


-Đừng để tao thấy mày ăn hϊế͙p͙ Thy nếu không đừng trách tao – Nó bóp tay chặt hơn dùng một tay nhấc Mỹ Nghi lên không trung làm Mỹ Nghi chân cứ vẫy vùng tay thì không ngừng đập vào tay nó nhưng nó càng siết chặt tay hơn, Thy thấy thế thì liền chạy lại giữ tay nó lại nói.


-Dừng lại đi như vậy là quá đủ rồi –
Nó nghe thấy vậy thì từ từ nới lỏng tay rồi thả ra Mỹ Nghi ngồi bệt xuống đất ho sặc sụa mặt mày tái mét lên hai tay che cổ lại nhìn nó bằng ánh mắt sợ hãi xen chút oán hận, căm thù.


-Đó chỉ là cảnh cáo thôi nếu còn dám động vào Thy nữa tao sẽ cho bọn mày đi gặp tổ tiên luôn đó. Tao không biết nói chơi đâu CÚT– Nó quát lên một cách lãnh khốc và giọng nói này nó chỉ dùng trong tổ chức làm ai cũng phải khiếp sợ huống chi là con người kia.


-Mày nhớ kĩ việc này tao nhất định sẽ trả lại mày gấp bội – An Nhiên nói với giọng cay cú rồi kéo theo Mỹ Nghi đi khỏi chỗ đó bọn đàn em kia thì sợ tái mặt cũng lẽo đẽo chạy theo sau.


-.. hic .. cậu về rồi may quá nếu không tớ .. tớ.. – Thy khóc lớn hơn nó thì đi lại gần ôm Thy vào lòng mặc kệ rằng mình sẽ bị bẩn. Nó cởi áo khoác ngoài ra khoác vào cho Thy rồi đỡ cô dậy rồi theo lời chỉ dẫn của Thy đến nhà vệ sinh. Nó thì đứng ngoài nhà vệ sinh đợi Thy mãi cô mới bước ra đã sạch sẽ lại rồi nó thở phào nhẹ nhõm rồi nói.


-Về lớp đi tớ đi có việc một chút –
Thy thì mỉm cười hiền với nó rồi chạy đi không quên vẫy tay chào nó rồi chạy đi một mạch còn nó thì đi theo hướng ngược lại thật may trong khi ngồi xe buýt nó đã xem qua bản thiết kế kiến trúc trường này nên còn biết đường đi không thì chịu thôi.


--------------------------
-Lý Mỹ Nghi: 17 tuổi, cao 1m70 con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn xây dựng Lý thị đứng thứ 5 thế giới, tính tình thì chua ngoa, chãnh chọe luôn coi mình là nhất chẳng coi ai ra gì luôn cậy thế bắt nạt người khác.


-Lục An Nhiên: 17 tuổi, cao 1m70 là con gái của chủ tịch Lục đứng thứ 3 toàn cầu với các khu mua sắm lớn đẹp và những nhà hàng sang trọng bậc nhất, tính tình ngông cuồng tự cao tự đại chẳng coi ai ra gì luôn cậy vào quyền thế gia đình mình bắt nạt người khác.






Truyện liên quan