Chương 7: Tức giận
- Mời các chị ăn ạ! - Si nói.
Mọi người bắt đầu với bánh mì, ăn xong ai cũng khen là ngon, tới bánh kia cũng vậy.
- Chà! Bộ người làm nhà bà nấu ăn ngon phết!- Một người bạn nói.
Si đỏ mặt khi nghe câu này, Wi nhìn Si thấy vậy liền nói
- Ờ! Nó nấu ngon lắm đó! Người làm hạng vip đó! Haha.
- À mà này wi! Bộ Wi nói gì nó cũng làm theo hết à?
- Tất nhiên! Wi là bà chủ của nó mà!!
Si biết mình đang bị sỉ nhục, cô im lặng vì khi nói thì mình càng nhục nhã hơn.
- Thôi! Đừng để ý đến nó nữa! Ăn món cà ri gà này nè! Nhìn hấp dẫn quá! - Bạn của Wi nói.
Nói xong, ai ai liền múc cà ri vào chén của mình rồi bắt đầu thưởng thức.Một cô bạn của Wi ăn đầu tiên, chưa kịp đưa đến mồm vội dừng lại, ngửi ngửi rồi nói:
- Nghe mùi thơm ghê! Chắc ngon lắm đây!
Bỏ vào mồm, cô vội phun mạnh ( không cố ý) vào mặt của Wi.
- Á! Cái gì vậy! Cái gì dính vào mặt tôi vầy nè! Trời ơi! Ghê quá! - Nói xong Wi chạy nhanh vào buồng tắm rửa mặt. Mọi người đều dừng tay lại không ăn nữa còn cô bạn lúc ăn thì vội lấy nước uống ừc ực.
Si hoảng hốt không biết gì cả liền chạy lại chị bạn kia:
- Chị ơi! Chị có sao không! Sao chị phun hết ra vậy?
- Mày bỏ gì vào nồi cari mà nó mặn quá trời! Ực..ực.. Làm tao nuốt không nổi.ờ..
Thấy vậy mọi người đều nếm thử món cà ri, nếm xong ai cũng lè lưỡi lắc đầu:
- Kinh khủng!!!
- Quá tệ!!
- Mặn quá, chắc bỏ cả hũ vào quá!
Si chắc chắn là mình đã nêm vừa miệng còn nếm thử nữa mà, không có chuyện như vậy được.
Chị Wi hầm hầm bước từ trong buồng tắm ra với vẻ mặt vô cùng giận dữ, Wi nói to:
- Này! Sao cậu phun vào mặt tôi hả?
- Tại vì món này nó.... QUÁ MẶN!!! - vừa nói vừa sửng sốt.
Bà chị Wi liếc mắt nhìn Si hét to:
- Mày đã bỏ gì vào nồi cari hả! Con Si kia!
Vừa nói xong, chạy lại túm tóc giật mạnh tóc Si, một lần nữa Si lại bị giật tóc.
- Đau, đau, chị Wi buông tóc em ra chị Wi!!! - Si đau đớn kêu.
Mấy người bạn của Wi chạy lại ngăn Wi ra và nói Wi bình tĩnh,bà mợ từ trong phòng nghe la kêu ở bên ngoài, bà đoán được chuyện gì đang xảy ra, bà vội cười đắc chí.
Wi đang cực kỳ tức giận vì Si nấu món dở khiến cho bạn ăn không ngon phun thẳng vào mặt mình...và rất xấu hổ.
- Si! Tại sao mày làm như vậy? - Bà chị Wi nói.
- Chị..Chị Wi! em chắc chắn là em đã nêm vừa rồi chứ không phải như vậy đâu!!...
Si vừa nói vừa khóc van xin chị tha cho. Cái tôi của Wi quá lớn nên chắc không dễ dàng để tha thứ cho Si. Wi đuổi ngay cả bạn mình đi về không cho ở đây nữa vì quá xấu hổ.
" Rầm" - Wi đóng cửa.
Si đang lo sợ không biết Wi sẽ làm gì mình, cô van xin khóc lóc.
- Chị Wi! Đừng chị!
Wi bước tới gần Si hơn, miệng cười nham hiểm nhưng vẻ mặt rất tức giận.
Lập tức Wi đi lấy cây chổi gần đó giơ cao lên.
- Wi! Dừng lại!!! - Bà mợ từ xa la to.