Quyển 2 - Chương 33
Ngày 28 tháng 8, tiền Tổng Tư lệnh Liên quân Chaha’er kháng Nhật Tạ Viễn đến Nam Kinh.
Ở thao trường sân bay lớn nghênh đón hắn, không có trống nhạc và hoa tươi, mà là một đội hiến binh súng vác vai, đạn lên nòng.
Đội trưởng đầu lĩnh coi như khách khí chào hắn kiểu lính.
– Theo chỉ thị của thượng quan, tôi phụng mệnh hộ tống tướng quân tới chỗ của ngài.
Trên mũi Tạ Viễn đeo bộ kính râm, thấy không rõ thần sắc lắm. Hắn im lặng không lên tiếng thoáng nhìn quanh bốn phía, nơi nơi đều là xe Jeep và binh lính màu xanh, gần nhất có một chiếc xe hơi màu đen, cửa xe đã mở ra, một binh sĩ đứng ở bên cạnh.
Hắn vai lưng thẳng tắp, ngẩng đầu, lập tức đi tới chiếc xe hơi.
Đằng sau, Vương Bí thư mang theo hộp công văn đang muốn đuổi kịp, lại bị hiến binh ngăn lại, bảo y lên một chiếc xe khác.
Tạ Viễn mang kính râm ngồi ở trong xe, môi mím chặt, mặt không chút thay đổi. Từ sân bay hắn bị áp giải tới một ngôi biệt thự dưới chân Tử Kim Sơn, nơi này, cũng đã sớm bố trí tầng tầng canh gác.
…
Biệt thự là toà nhà lớn hai lầu màu trắng, cảnh vật tuyệt đẹp, mát mẻ dễ chịu, chuẩn bị cả đầu bếp Trung Tây, mụ già người hầu đầy đủ mọi thứ.
Nhưng tất cả người đi theo hắn, đều không biết tung tích, xung quanh nơi nơi đều có cảnh vệ cầm súng, vừa đi đến cửa viện, sẽ có người xuất hiện, khách khí nhưng kiên quyết thỉnh Tạ tướng quân dừng lại.
Trong phòng không có điện thoại, cũng không có bất luận kẻ nào tiến đến thăm hỏi. Thậm chí ngay cả Tạ Chủ tịch, cũng vô tung vô ảnh, không tin tức gì.
Khi xuất hiện trước mặt mọi người, vẻ mặt Tạ Viễn luôn khó dò, hoàn toàn nhìn không ra hỉ nộ ái ố. Hắn mỗi ngày ngoại trừ xuống lầu ăn cơm và sau bữa cơm ở trong sân tản bộ, những thời gian khác, đều nhốt mình ở trong phòng.
Mười ngày sau, biệt thự đến một vị phỏng khách.
Lục Trọng Lân một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám, trong vẻ mặt nghiêm túc mang theo một chút tự mãn không kiềm chế được.
– Trọng Lân nhận chính phủ ủy nhiệm, phụ trách hỏi Tướng quân. Về thủ tục liên quan trang bị phi pháp Chaha’er, kính xin tướng quân nói rõ tỉ mỉ, Trọng Lân dễ bề báo lên quan trên.