Chương 2

Nó liền vùng dậy, đôi mắt chưa mở nhưng cái mồm đã chửi
-Dm!đứa nào phá tao.
-Là bọn tao.1 giọng nói vang lên
Nó từ từ mở cái "ống nhòm" của mình ra "đù,tận 5 thằng, chắc phải đánh nhau rồi"
Nó cầm cái dép lên và hỏi:
-Thằng nào vừa néo cái dép này vào mặt tao?


1 thằng oắt tầm 10-11t đứng ra:
-Là tao ném đấy. thằng bé trả lời rất là like a boss
-Giờ chúng mày muốn cái gì nào?
Thằng bé liền đáp:
-Bọn tao cho mày 3 sự lựa chọn: 1 là mày đưa tiền cho bọn tao, là mày đưa tiền cho bọn tao, là mày bắt buộc phải đưa tiền cho bọn tao. Nào chú em chọn đi.


Suy nghĩ hồi lâu nó trả lời:
-Em xin dừng cuộc chơi tại đây
-Người chơi đã chốt với câu nói của mình chưa? Thằng bé hỏi
-Tôi chốt.
-Á ak! mày dám giỡn mặt với bọn tao ak. Anh em đâu hành nó.


Sau câu nói của thằng bé là 5 thanh niên manh động lao vào nó. Ôi dào! 10 thằng nó còn chấp đc chứ 5 thằng có vẹo gì chứ.Chỉ 1p30s tỏa sáng 5 thanh niên đã nằm sàn.
-Giờ đến lượt chú em.Nó nhìn thẳng vào thằng bé đang mặt xanh như tàu lá chuối.


-Mày …mày đc lắm cứ đợi đấy. Thằng bé vừa chạy đi vừa nói vọng lại
“Dm câu này quen quen, ak rồi! sau này nó cũng gọi hội đập mình”.Nó nghĩ


Nó bỏ đi ko quên cho mỗi thanh nhiên 1 vô ảnh cước. Đói quá! bây giờ phải tìm cái gì ăn tạm đã. Rẽ vào hàng bánh mì mua tạm 1 ổ ăn vậy. Ăn xong bước tiếp theo là phải làm j nhỉ? đúng rồi là đi xin việc, nào quán nước thẳng tiến.Vừa đi nó vừa ảo tưởng về chị quản lý xinh đẹp như chị L trong “chị quản lý dễ thương” và các em hot girl làm trong quán sẽ yêu thầm nó, hí hí ^^ vừa đi vừa cười hềnh hệch như thằng điên. Đây rồi, nó đi vào 1 quán cf có treo cái biển tuyển nhân viên to tướng trước cổng.


available on google playdownload on app store


-Anh dùng j ạ. 1 em nhân viên xinh tươi nở 1 nụ cười hỏi nó
-Ak cho mình gặp quản lý đc ko.
-Dạ! anh vào trong kia ạ. Cô em vừa nói vừa chỉ vào cái phòng trong quán.


Bước vào phòng đập vào nó là 1 chị tầm 20t nhìn xinh như ngọc trinh “hí hí đúng như truyện rồi”.Nó niềm nở nói với chị kèm theo 1 nụ cười:
-Chị ơi cho hỏi quán tìm việc làm ak
-uk đúng rồi em. Chị ta nhìn nó từ đầu đến chân rồi trả lời.
-Em có thể làm đc ko.Nó cười tiếp


-Em chưa đánh răng hả, mồm thối quá,bất lịch sự thật.
-Em...em...nó ấp úng
-Thôi em đi đi, để mọi người làm việc.
Nó lủi thủi ra khỏi quán"dm ko nhận ng làm vì chưa đánh răng" đúng là đời éo phải truyện...


Lang thang khắp 1 dãy phố toàn hàng quán cf kem bánh ngọt nhưg ko ai thèm nhận nó chỉ vì nhữg lí do: quần áo nhem nhuốc, người hôi bốc mùi ( ngày ko tắm ko hôi sao đc), chưa đánh răng...bla...bla đời phũ phàng thật mà.


Đi cả trưa rồi đói quá, vẫn chỉ là ổ bánh mì " ngàn 1 ổ, ăn vào tắc cổ, phải đem đi mổ, cả nhà đau khổ vì ổ bánh mì 1 ngàn 1ổ" giúp nó tạm qua cơn đói, vòng vèo lang thang cũng chán rồi vào quán lên fb cập nhật tin tức vậy.Vào fb thì chả có j thay đổi cả 0tin nhắn, 0thông báo, ừ đúng rồi lúc trc hổ báo nên có ai coi nó là bạn, nó đi biệt xứ thì chả ai quan tâm cả. Xem các stt của mấy đứa cùng lớp thì nó cũng chả ngạc nhiên lắm nào là " haha cuối cùng thằng V cũg nhận quả báo, ko đỗ c rồi lại bị đuổi khỏi nhà đáng đời nó" hay là "trời thật có mắt, sau này nó mà mò về tao sẽ đập chết nó" hờ hờ nó nhếch mép cười đọc stt của từng đứa "bạn" nó chọn 1 cái stt nhiều cmt nhất mà cmt vào đó " Tớ sẽ nhớ các bạn lắm, khi nào về các bạn sẽ có quà :) ".


Cmt của nó vừa gõ xong...5p...10p...30p...ko ai cmt nữa đúng là lũ to còi, chỉ cần 1 câu thôi là im thin thít như thịt nấu đông.Kể cả mấy đứa cùng trườg chơi với nó cũng,dựa hơi nó mà vênh mặt ở trườg cũng đã lộ cái mặt thật chúng cũng giống như bọn kia,khinh thườg chửi bới nó haizz...Tắt fb vào LoL chiến đến tối mịt...tắt máy...tính tiền...ra khỏi quán...nở nụ cười...và ngoảnh lên trời...mà nói:


-Đúng là lúc khăn,hoạn nạn mới biết "bạn" là ai, mới biết những đứa "chó" đội lốt "bạn" hahaha.....
Rồi nó đi lang thang trên con đường tối mịt như tươg lai của nó vậy.....






Truyện liên quan