Chương 73: Điền Văn Nam Phụ Muốn Làm Người Qua Đường (12)
Ngữ Kỳ quay ngắt người lại, mặt đối diện với Thiên Mạc mà có chút toát mồ hôi, nuốt nước miếng rồi mới cố gắng bình tĩnh nói "Nói gì tôi không hiểu, đừng có áp sát thế. Con trai với con trai đừng làm mọi người nhìn vào tưởng tượng không hay."
Cô đẩy thân hình của Thiên Mạc ra tính lách ra thì bị túm chặt bàn tay, Thiên Mạc mỉm cười nói "Còn chưa thấy nước kìa?"
Ngữ Kỳ nhịn xuống cúi người xuống lấy nước thì nhận ra dáng mình cúi người còn Thiên Mạc đang đứng rất sát cô làm cái dáng hai người hơi giống.... Cô chưa kịp đen mặt thấy một đứa trẻ đang nắm tay mẹ chỉ vào, mẹ của đứa trẻ nhìn thấy cô liền đỏ mắt bịt mắt đứa trẻ rồi đi vội
"..." Lúc này thâm tâm của cô đang gào thét, khoan đã phải nghe tôi giải thích đã chứ! Đừng có hiểu lầm mà... T.T
Thiên Mạc thản nhiên như không nhìn cô khuôn mặt hết từ trắng xanh sang đỏ hồng rồi lại sang tím tái như con tắc kè hoa, nhưng môi lại mím chặt vào không nói gì làm anh môi hơi cong lên cười khẽ
Ngữ Kỳ buồn bã cầm mấy lon nước bước đi không hề có ý quan tâm nam chính tí nào, Thiên Mạc thấy cô đi anh cũng đi ngay đằng sau nhìn tóc cô một chút rồi nói
"Em để tóc dài vẫn đẹp hơn đấy Nữ Thần."
Cô suýt thì té trong lòng vốn đã bình tĩnh lại hoảng, bà nó chứ nam chính biết cô giả gái... Cô suy tính trong lòng rồi quyết định không trả lời Thiên Mạc. Anh thấy cô không trả lời cũng không có ý nói tiếp chỉ mỉm cười đi sau cô như cái bóng
Giao Hinh đang cúi đầu nghịch nghịch chân đợi chờ Ngữ Kỳ mang nước tới. Tử Lạp thì nói chuyện liên hồi với Nhiên Thanh cả hai cười híp mắt hoàn toàn quên mất bên cạnh mình còn có Giao Hinh, căn bản họ cũng không thân thiết gì khó để nói chuyện mà Giao Hinh cũng không có ý tiếp chuyện thành ra khó để vui vẻ.
Ngữ Kỳ thấy cảnh đó trong lòng bỗng dưng thấy xót cho Giao Hinh. Cô không phải thánh mẫu nhưng cô nhìn Giao Hinh như vậy cũng thấy tội, tuổi trẻ ai mà không từng có sai lầm? Thậm chí kiếp trước Giao Hinh bị giết còn ch.ết không rõ nguyên nhân, cô vốn lúc đầu không thích nữ phụ này lắm nhưng bây giờ có cảm giác mình đang nuôi con gái vậy.
Nhịn không được bước nhanh tới đưa Giao Hinh lon nước trước mỉm cười xoa đầu Giao Hinh "Em đợi anh có lâu không?"
Giao Hinh đang trầm mặc như cún nhỏ liền cười tươi cầm lon nước lắc lắc đầu, Ngữ Kỳ quay ra đưa cho hai người còn lại. Thiên Mạc nhìn thấy mọi hành động của cô ánh mắt có chút không vui nhưng cũng không thể hiện gì mà im lặng, lúc này anh bỗng có cảm giác trông Tiêu Du như mẹ chăm bẵm con gái ấy.
Nhiên Thanh thì chỉ liếc qua nhìn Ngữ Kỳ một cái rồi uống nước trầm mặc hẳn, không tiếp lời của Tử Lạp nữa. Tử Lạp nhìn nhìn Nhiên Thanh một chút rồi nhìn sang Thiên Mạc đứng cạnh Tiêu Du ngẫm nghĩ gì đó như sáng tỏ.
"Thôi! Trời không còn sớm nữa, mau mau đi nhà ma rồi còn về!" Tử Lạp kéo tinh thần lại cho mọi người, rồi nắm tay Nhiên Thanh kéo kéo chạy về hướng nhà ma cười tươi.
Ngữ Kỳ lúc này cực kì muốn đánh cô gái này, có cần thiết hoạt bát thế không? Cô sắp mệt ch.ết rồi đây này, nhưng cô vẫn đứng dậy nắm tay Giao Hinh vừa đi lại gần nhà ma vừa nói "Nếu em sợ quá thì cứ nắm chặt tay anh."
Giao Hinh nhìn Ngữ Kỳ một lúc lâu rồi gật nhẹ đầu, trong đầu cảm thấy mấy trò nhà ma này cô đâu còn trẻ con mà sợ cơ chứ. Nhưng Tiêu Du như vậy cô rất vui!
Tới lúc mua vé Tử Lạp bỗng đẩy Nhiên Thanh cùng Thiên Mạc đi trước, còn tranh thủ nháy mắt một cái với Nhiên Thanh làm Nhiên Thanh bất đắc dĩ muốn hỏi rốt cuộc Tử Lạp tự bổ não cái gì không biết nữa.
"Tiêu Du! Tôi đi chung với cậu cả Giao Hinh nhé?" Tử Lạp chạy lại cười tươi, Giao Hinh lúc này tâm trạng đang vui liền cực kì khó chịu muốn từ chối thì Ngữ Kỳ xoa xoa nhẹ nhẹ lưng Giao Hinh mỉm cười
"Được không sao đâu" Ngữ Kỳ lúc này rất muốn lau mồ hôi, vừa nãy rõ ràng chỉ số hắc hóa xuống còn 5 bây giờ lại vọt lên như cũ là 10. Không hiểu Tử Lạp đắc tội gì với Giao Hinh không cô đành xoa xoa lưng nữ phụ tránh tăng xông máu.
Giao Hinh được xoa dịu coi như không nói gì nữa nhưng trong lòng vẫn thập phần không vui, thế là cả năm người đã vào nhà ma. Thiên Mạc và Nhiên Thanh lúc này đi cùng nhau im lặng đến dị thường, bình thường hai người vẫn sẽ nói chuyện thập phần ăn ý nhưng lúc này lại như có như không nói chuyện lễ phép xã giao.
"Em không sợ ma sao?" Thiên Mạc cùng Nhiên Thanh đi qua mấy đoạn hù dọa nhưng thấy cô không có phản ứng gì, hai người đi như đi dạo vậy.
Nhiên Thanh lắc lắc đầu, chỉ có Tử Lạp sợ còn cô thì không. Lại tiếp tục chìm vào im lặng nhưng lúc này đã đi được 2/ nhà ma bỗng Thiên Mạc lên tiếng
"Em thích Tiêu Du?"
Lời nói này thành công làm Nhiên Thanh đứng yên ngạc nhiên nhìn Thiên Mạc, khuôn mặt tuy cố giấu tất cả biểu cảm vào trong nhưng vẫn không thể qua được mắt của anh. Thiên Mạc vốn tưởng bản thân thích Nhiên Thanh nhưng lúc này thấy cô như vậy cũng không có cảm thấy đau lòng hay gì.
Cô im lặng không trả lời bước đi tiếp, nhưng rồi cô nhận ra một việc là cô rơi mất một bên bông tai từ khi nào, đành nói với Thiên Mạc "Em quay lại tìm bông tai, anh cứ ra trước đi."
Thiên Mạc nhìn một bên tai trống không của Nhiên Thanh im lặng một lúc không biết suy nghĩ gì rồi cười gật đầu quay người bước ra ngoài. Bên này tiếng hét Tử Lạp cùng Ngữ Kỳ vang xa...
Không sai, tiếng hét của Ngữ Kỳ thậm chí còn lấn át tiếng của Tử Lạp... Cả hai mỗi người một bên ôm chặt cánh tay của Giao Hinh như muốn khảm cả người vào.
[...] Xin lỗi, bản hệ thống không có ký chủ như này...
Ngữ Kỳ lúc này cũng không ngờ nhà ma lại đáng sợ vậy, cô khóc ròng trong lòng. Cô tưởng biến thành con trai sẽ đỡ sợ hơn nhưng thực tế là cô đã nhầm. Còn Giao Hinh bên này kéo Tử Lạp cùng Ngữ Kỳ đi tiếp đầu tóc đã bù xù, khóe mắt có chút giật giật...
Bỗng một con ma nhảy ra từ phía Ngữ Kỳ làm cô ch.ết khiếp gào to rồi chạy vọt lên trên, Tử Lạp cũng bị hù mà trực tiếp nhảy lên ôm chặt Giao Hinh gào thét. Giao Hinh chưa kịp kéo Ngữ Kỳ lại thì cô đã chạy mất dạng
Binh...!
Giới thiệu qua một chút... Thế giới sau sẽ là thế giới vô cùng vô cùng thú vị =))) nói trước mất hay. Nhưng ta đã nghĩ mãi đó.