Chương 6
Xưa nay tam thẩm và ta chỉ dừng lại ở hai chữ “Thẩm – cháu” y như ý nghĩa ngoài mặt chữ, không xa không gần. Không giống như ta và nhị thẩm có tình nghĩa mẹ con. Lúc này, Tử Hà vào cửa bẩm báo nói tam thẩm tới chơi, ta thực sự kinh ngạc. Hỏi nàng có nghe lầm hay không?
A mỗ tiến vào xác nhận “Đúng vậy, đúng làm tam thiếu phu nhân đã đến cửa”
Ta vội đứng dậy thi lễ nghênh đón tam thẩm vào.
Tam thẩm không phải là một người đến, trong tay còn nắm tam đệ Trí Nhân vừa tập tễnh học đi.
Tam thẩm nhìn ta từ trên xuống dưới cười mà không nói. Ta âm thầm kì quái, trong trí nhớ của ta tam thẩm chưa bao giờ hòa khí với ta như vậy, đừng nói là đùa, có thể cho ta sắc mặt tốt đã là không tệ, hôm nay làm sao vậy? Ta vụng trộm liếc nhìn A mỗ, nhìn thần sắc của nàng, nàng cũng đang kinh ngạc.
Tử Hà bước vào dâng trà, bên trong hương trà tràn ra bốn phía.
Trí Nhân ngửi được kêu đói.
Thế này tầm mắt tam thẩm mới dời khỏi người ta, nhẹ dỗ Trí Nhân phải ngoan. Ta vội cho Tử Hà đi lấy điểm tâm. Tam thẩm vừa nghe lập tức nói không cần. Được rồi, quả nhiên mặt nóng vẫn dán mông lạnh. Tam thẩm dỗ Trí Nhân một lúc lại không thấy hiệu quả, tiểu tử kia càng khóc càng lớn tiếng, vẫn kêu đói.
Sắc mặt tam thẩm dần khó coi, nhìn đến biểu tình lạnh nhạt vô ba của ta sau giống như bị kích thích, trong nháy mắt cảm xúc không khống chế được, nâng tay quăng một cái tát lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Trí Nhân. A mỗ hoảng sợ muốn tiến lên khuyên can, ta lấy ánh mắt cảnh cáo nàng không cần lo chuyện bao đồng, A mỗ nhận thấy, cúi mi mắt xuống.
Thanh âm của Trí Nhân như muốn nổ tung, ngồi dưới đất khóc hôn thiên địa ám. Tam thẩm có chút vô thố hiển nhiên là không có kinh nghiệm ứng phó. Bọn nha đầu ở ngoài cửa thò đầu nhìn, muốn vào lại không dám. Ta nhìn A mỗ liếc mắt, A mỗ hiểu được lặng lẽ lui xuống. Chỉ chốc lát sau bà ɖú của Trí Nhân đi vào dỗ một lúc lại ôm tiểu tử kia đi.
Bên trong chợt bình tĩnh. Tam thẩm ngồi xuống có chút vô lực nói “Trí Nhân không hiểu chuyện, khiến Huệ nhi chê cười”
Ta nói “Tam thẩm nói gì vậy, Nhân đệ còn nhỏ, ngẫu nhiên khóc náo là chuyện bình thường, lại nói người một nhà nói gì đến chê cười hay không?”
Tam thẩm miễn cưỡng cười cười, nhìn ta ý vị thâm trường nói “Nếu sau này Nhân nhi có một nửa như a tỷ hiểu chuyện, đừng nói lão thiên gia muốn mẫu thân như ta cắt tóc làm ni cô, đó là muốn mạng của ta ta cũng đưa cho hắn”
A mỗ nghe vậy đột nhiên biến sắc “Tam thiếu phu nhân…”
Ta lớn tiếng cản nàng “A mỗ, lui ra!” Ở trong phủ mà dám lấy mẫu thân ra đùa cợt trừ bỏ tam thẩm không có người thứ hai.
A mỗ cũng biết luống cuống đến trước mặt tam thẩm hành lễ tạ lỗi rồi thối lui. Tam thẩm nhìn bóng dáng A mỗ, khóe miệng toát ra ý cười châm chọc. Ta hít một hơi thật sâu áp chế lửa giận trong lòng thản nhiên nói “Tam thẩm, hôm nay tìm Huệ nhi có việc gì?”
Ánh mắt tam thẩm chuyển đến trên người ta, trên mặt làm bộ dáng thứ gì cũng chưa phát sinh cười nói “Không việc gì, nhàn rỗi đến xem Huệ nhi ngày thường làm cái gì?” Đương nhiên ta không tin mấy lời này, nhưng cũng rất phối hợp chỉa chỉa mấy món đồ thêu bên cạnh, đau khổ nói “Tam thẩm nhìn là biết”
Tam thẩm đứng dậy đi đến bức tranh bách hoa nháo xuân ta đang thêu dở. Nhìn biểu tình thật sự của nàng, trong đầu ta có chút hoảng hốt, đây là tam thẩm là người khắp nơi nhìn ta không vừa mắt đúng là sao? Cái kia hạn chế ta gặp tam thúc, không cho Trí Nhân cho ta ăn gì đó, cho đến bây giờ cũng không thích ta, thật là tam thẩm sao?
Nhìn thật lâu, tam thẩm giương mắt nhìn ta hỏi “Này đó là tháng này tổ mẫu giao công khóa cho ngươi?”
Ta gật gật đầu, kì thật không chỉ bức này còn có hai bức dạng hài tử.
Tam thẩm thở dài, hình như hiểu được nói “Thân là nữ tử, đây là mệnh”
Đây là cái gì cảm khái? Ta tỏ vẻ không hiểu.
Tam thẩm thấy ta không lên tiếng trả lời, tự giễu cười cười “Nhìn xem, ta lải nhải thứ vô dụng này với ngươi làm gì?”
Tử Hà tiến vào châm thêm nước trà.
Tầm mắt tam thẩm dừng lại trên trà cụ bạch ngọc xinh đẹp, trong mắt tràn đầu ngạc nhiên, nàng vừa tinh tế cầm chung trà lên nhìn vừa nói “Huệ nhi, tam thẩm biết nhị thẩm thương ngươi, thứ tốt chắc chắn đưa cho ngươi dùng trước, bạch ngọc tuy là trân quý nhưng cũng bình thường nhưng hình vẽ mặt trên thực mới mẻ, mua ở đâu vậy?”
Đương nhiên mới, đây là bộ “Gia tộc gà béo”. Ấm trà mượt mà là một gà mái già đầu đội khăn, đeo tạp giề, đang xào rau xanh. Chén nhỏ tinh tế là phân biệt tạo hình những chú gà con hết sức đáng yêu, có mặc váy hồng, có mặc váy tím.
Ta nói “Mấy thứ này không chỗ nào bán”
Tam thẩm nghi hoặc “Không có chỗ bán?”
Ta giải thích “Đây là ta vẽ bản vẽ, nhị thúc nhờ bằng hữu ở Từ Thành thiêu chế”
Tam thẩm gật gật đầu “Như thế liền càng trân quý” Nói xong, lại giống như mới biết ta đánh giá ta từ trên xuống dưới, ê ẩm nói “Huệ nhi, mĩ mạo trí tuệ như thế, chẳng trách nhị tẩu đối với ngươi như chính mình sinh”
Ta cười nhẹ.
Tam thẩm và nhị thẩm ngoài mặt và trong lòng vẫn bất hòa, nguyên nhân rất nhiều, trừ bỏ nhân tố là tổ mẫu, cái khác hai ba lời thật đúng là nói không rõ. Tổ phụ trị gia rất nghiêm, nhị thúc và tam thúc hai huynh đệ tình cảm thâm hậu, hai phòng sẽ không vì tiền tài mà sinh cách tâm, hai chị em dâu theo ta nhìn thấy đơn giản là mấy việc rối rắm mà nói không rõ của nữ nhân thôi.
Tam thẩm là chất nữ nhà mẹ đẻ của tổ mẫu, đến từ nhà cao cửa rộng, hai cô chất đối với nhị thẩm mặc dù thái độ có khác tuy nhiên cái nhìn lại nhất trí. Nhớ ngày đó, tổ mẫu không để ý tam thúc nháo muốn ch.ết muốn sống cường ngạnh định ra cửa hôn nhân này, trừ bỏ tầng ngoài thân càng thêm thân, để cho chất nữ vào cửa áp chế nhị thẩm chỉ sợ mới là mục đích thật sự của tổ mẫu.
Tổ phụ điểm danh nhị thẩm đương gia sau, mặc dù tam thẩm chưa biểu hiện ra bất mãn, nhưng lại ngầm cùng tổ mẫu tương hợp cấp nhị thẩm ngáng chân không ít. Làm một phần tử trong nhà là một phần tử rất trọng yếu ta tránh không khỏi bị chút liên lụy. Đương nhiên tổ mẫu không làm gì ta, dù sao là cháu gái ruột thịt nên cũng không đem oán khí tát lên người ta.
Tam thẩm cũng không giống nhau.
Từ nhỏ ta ở trong viện chi thứ hai lớn lên, thật muốn lựa chọn đứng bên nào. Mặc kệ suy nghĩ gì ta đều đứng bên nhị thẩm. Vì duyên cớ này, thái độ của nhị thẩm đối với ta vẫn thản nhiên. Vừa gả vào cửa, thậm chí nàng lấy “Nhị thúc ngươi muốn tĩnh tâm đọc sách, Huệ nhi không thể quấy rầy” cự tuyệt ta tiến vào viện tam phòng. Bọn hạ nhân đồn đãi, vì thế tam thúc quăng cho tam thẩm một cái tát. Có thể nghĩ, như thế nào tam thẩm cũng không thể thích ta.
Tam thẩm yêu thích không buông tay chung trà nhỏ, hỏi “Huệ nhi, nhị thúc ngươi chỉ thiêu chế cho ngươi một bộ?”
Ta trả lời “Vâng, mỗi bản vẽ thiêu một bộ”
Tam thẩm nghe vậy có chút thất vọng, bỗng nhiên ánh mắt sáng ngời “Ngươi nói, mỗi bản vẽ, chẳng lẽ còn có bộ khác?”
Ta thành thật nói “Tổng cộng tám bản vẽ, thiêu chế tám bộ trà cụ, nếu tam thẩm thích ta lấy cho người xem”
Ta chưa bao giờ là người keo kiệt, lại nói mấy bản vẽ này đối với ta cũng không mới lạ. Lập tức giương giọng gọi Tử Hà đi vào, để cho nàng lấy mấy bộ trà cụ chưa dùng mang lên. Tam thẩm không nén được vui sướng, cuối cùng chọn một bộ “Cán hung gia” ( gia tộc gấu) , một bộ “Tiện trư gia” (gia tộc heo), vui rạo rực đi về. Ta đem mấy bộ trà cụ còn lại phân ra, để cho A mỗ đưa đến tổ mẫu và nhị thẩm mỗi người hai bộ.
Độc hưởng, còn không bằng mọi người cùng hưởng.
Quả nhiên, buổi chiều A mỗ đến nói, tam thẩm mang theo trà cụ đến cho nhị thẩm thưởng thức.
Ta cười khẽ “Nhị thẩm nói sao?”
A mỗ nói “Nhị thiếu phu nhân không nói cái gì, chính là dùng trà cụ con đưa đến chiêu đãi tam thiếu phu nhân”
Ai…nữ nhân a.
Cách ngày, tam thẩm không báo mà đến. Ta chỉ phải thu hồi giấy bút, tiến lên thi lễ nghênh đón.
Tam thẩm cười hớ hớ, giả bộ đỡ ta, nhìn bàn học của ta nói “Huệ nhi đang viết tự à?”
Ta gật gật đầu “Nhị thúc đưa bảng chữ mẫu, con luyện lung tung, không thu thập kịp làm cho tam thẩm chê cười”
Tam thẩm nhìn lơ đễnh nói “Cũng là nhị thúc các ngươi cấp, nhất định là tự của danh gia” Nói xong đi đến bàn học, rút ra một trang chữ ta đang luyện nhìn nhìn. Một lát ngẩng đầu nhìn ta, cảm khái nói “Tam thẩm luôn tự nhận biết hàng, giờ nhìn tự của ngươi mới biết cái gì kêu là kiến thức hạn hẹp”
Lời khen này cực cao.
Ta tỏ vẻ khiêm tốn.
Lại cách ngày, tam thẩm lại tới chơi. Trong lòng ta nói thầm, tiễn bước nàng, ta kéo A mỗ “Gần nhất tam thẩm bị gì vậy? Rõ ràng có việc mới đến, lại không nói rõ, nàng muốn cái gì?”
A mỗ gật đầu nói “Tam thiếu phu nhân có chút kì quái, a Niếp yên tâm, giờ A mỗ đi thăm dò” Nửa ngày sau, A mỗ điều tr.a ra kết quả, nguyên lai tam thẩm chịu sự nhờ vả nhà mẹ đẻ nhà chị dâu nàng thay cháu xem tướng ta.
Quan hệ thật loạn.
Ta đi tìm nhị thẩm.
Nhị thẩm nghe ta thở phì phì nói xong, khí định thần nhàn “Huệ nhi không cần để trong lòng, việc này thẩm đã biết”
A? Biết? Vậy là tốt rồi. Cũng đúng, trong phủ có chuyện gì có thể giấu được nhị thẩm.
Nhưng mà “Thẩm biết sao trước đó không nói với con một tiếng?” Hại ta một phen lo lắng.
Nhị thẩm cười cười, không sao cả nói “Cũng không có gì, làm gì chọc con phiền não?”
Ta còn lo lắng “Nếu tam thẩm đi tìm tổ mẫu..” Cô chất một lòng a.
Nhị thẩm hiểu, vỗ tay ta an ủi nói “Yên tâm đi, việc hôn nhân của con tổ mẫu cũng không thể làm chủ”
Tổ mẫu đều phải đứng sang một bên?
Nam làm chủ bên ngoài, nữ làm chủ bên trong, chuyện trong phủ còn có cái gì tổ mẫu không thể làm chủ?
Ngẫm lại hôn sự của tam thúc, ta tỏ vẻ thật sự không tin.
Nhị thẩm nhìn ta sầu lo, giải thích “Tổ phụ con đã lên tiếng từ trước, tương lai hôn sự của con do một mình nhị thúc làm chủ, những người khác nói không tính, tổ mẫu con cũng biết, sẽ không cho tam thẩm con dính vào”
Tâm can, cuối cùng được buông xuống.