Chương 4: Phỏng vấn
Lâm tiểu ngốc năm xưa xui xẻo, ông chủ không thực hiện điều khoản*, tiểu ngốc từ chức mặc kệ, nhưng mà từ chức rồi mới phát hiện… Kinh tế sa sút a, công việc khó tìm a, thật vất vả có công ty thông báo cho cậu đi phỏng vấn, nhìn công ty này tuy nhỏ, nhưng mà phúc lợi, đãi ngộ cũng không tồi, tiểu ngốc thử điên đi xem thế nào.
*nguyên văn: tam kim, là tiền bồi thường tổn hại, tiền trái với điều ước, tiền đặt cọc.
Dự phỏng vấn có hai người, một người là một phụ nữ khoảng chừng hơn 40 tuổi, một người là một anh đẹp trai gần 30 tuổi, ăn mặc tây trang khéo léo, vóc người cân xứng, mặt trông tuấn tú, nói năng thận trọng, thực tại một bộ dáng tinh anh, tiểu ngốc nhìn mấy lần, góc độ tinh khiết thưởng thức phát ra, nuốt nuốt nước miếng.
Phỏng vấn đều là người nữ phỏng vấn hỏi vấn đề, người đàn ông thì ở một bên trầm mặc không nói, thẳng đến khi nữ nhân nói: “Được rồi, xin mời ngài về đợi công ty chúng tôi…” Lúc ấy, nam nhân bỗng nhiên cất tiếng cười to, cười đến mức ghé vào trên bàn dùng sức đập bàn, làm cho nữ phỏng vấn và tiểu ngốc hai mặt nhìn nhau, tiểu ngốc nghĩ thầm… Thói đời này, nhị khuyết sao nhiều thế nhỉ?
Thẳng đến khi tinh anh nam nhân cười mà chỉ vào mũi tiểu ngốc nói: “Cậu trai năm mươi đồng… A ha ha ha ha ha ha ha ha A ha ha…”
Tiểu ngốc 囧 rồi.
╮(╯▽╰)╭*╮(╯▽╰)╭