Chương 8
Edit: Vĩ Vĩ
Beta: Thác Vũ Yên Lan, Cửu Thất
“Uy, em không phải là muốn làm ở chỗ này chứ?” Tôi khó xử xê dịch mông, chống đỡ trên mặt bàn còn có chén đĩa thức ăn đã nguội lạnh chưa được động đến một chút, hướng Kha Thành nuốt nước miếng, cười lấy lòng: “Anh gần đây thắt lưng không tốt lắm, chúng ta lên giường được không?”
Kha Thành cười một cách âm trầm, không để cho tôi phản bác: “Không được em hiện tại muốn ở chỗ này làm anh!”
“Cái kia, cái kia..” Tôi ngăn chặn miệng Kha Thành, dừng một chút, dựng thẳng lên một ngón tay, thực nghiêm túc hỏi: “Em đói bụng đi?”
Kha Thành sửng sốt vài giây, sau đó thực tình sắc nhéo mông của tôi, “Ân, đói bụng, muốn.”
Ngữ khíđầy ẩn ý, lời nói thô tục này nháy mắt đem dục vong của tôi khơi lên, vốn đang miễn cưỡng rụt rè tiểu huynh đệ của tôi cũng bật người đứng thẳng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang dựng một cái lều trại, tính khíđều đã dựng lên, tôi cũng không kiên trì muốn lên giường làm, hai chân chủđộng cuốn lấy thắt lưng cậu ta cọ cọ.
Chà xát một chút liền xong, Kha Thành ánh mắt như bốc hỏa, hai tay mạnh mẽ hữu lực đưa đến sau lưng tôi, vén lên áo sơmi hướng bên trong sờ, lực tay lớn hơn rất nhiều, cảm giác trên lưng đều bị cậu ta trà xát đến đỏ, bất quá bị cậu ta thô lỗđối đãi như vậy, tôi thế nhưng sinh ra khoái cảm trước nay chưa từng có.
Mà khoái cảm này chỉ có Kha Thành có thể cho tôi, không thể không nói, kỹ thuật trên giường của Kha Thành so với năm năm trước trở nên ôn nhu hơn một chút, ít nhất không cầm lấy chim chóc loạn đâm chọc, cũng hiểu được an ủi tôi.
Tư thế hiện tại của tôi thực phóng đãng, sau lưng xích lõa ở trên bàn cơm cọ xát qua lại, hai chân gắt gao cuốn lấy thắt lưng Kha Thành, hai tay đặt trên bờ vai cậu ta, miệng nức nở một ít lời nói thô tục, bất quá cũng không rõ ràng, đứt quãng, như có như không rên rỉ, nghe được lỗ tai của tôi rung lên.
Trái ngược với tôi cả người trần trụi, Kha Thành chỉ cởi áo, giải dây lưng, quần đều không cởi sạch, chỉ lấy ra tính khí, tôi thậm chí còn cảm nhận được qυầи ɭót của cậu ta bởi vì va chạm mà phẩy trên mông tôi, cái loại cảm giác này làm cho tôi thấy thật không xong.
“Th! Có thểđem qυầи ɭót của em cởi ra không?” Tôi nhéo mặt cậu ta một phát, nhưng cậu ta chính là mạnh mẽ hôn môi trả lời, môi lưỡi ẩm ướt ngăn chặn miệng tôi, vì cốđịnh đầu tôi, cậu ta còn một phen nắm tóc tôi, đem đầu tôi đặt trên mặt bàn.
Aiquên đi. Trông cậu ta như vậy phỏng chừng là nghe không vào, tôi chỉ có thểôm cổ cậu ta, hy vọng lực đạo của cậu ta không cần quá mạnh, bởi vìđầu lưỡi tôi thật sự rất đau.
Kha Thành tựa hồ hiểu được ýđồ của tôi, động tác chậm lại rất nhiều, cũng ôn nhu rất nhiều, không bắt lấy tóc của tôi nữa mà vuốt tóc đầy mồ hôi của tôi, cảm thấy có lỗi mà hôn hôn trán tôi, thứ cắm trong hậu huyệt của tôi cũng ôn nhu không ít, không còn mạnh mẽ giống nhưđóng cọc, mà là thong thả ra vào như là cốý thả chậm động tác.
Tuy rằng tốc độ chậm có chút khó chịu nhưng mà cả người tôi mệt mỏi lại cảm thấy không tồi.
Bất quá loại ôn nhu này chỉđược trong chốc lát, kế tiếp Kha Thành lại biến thái, ôm lấy bắp đùi tôi bắt đầu mãnh liệt va chạm, cái bàn ăn dùng đã nhiều năm cũng vì thế màđong đưa, chén đĩa cùng thức ăn trên bàn cũng đong đưa theo.
Thật vất vả Kha Thành mới cảm thấy mỹ mãn bắn ra, tôi giống như người mắc mưa, cả người ướt đẫm mồ hôi lui ở trên bàn cơm, hư thoát thở mạnh từng hơi.
“Có đói bụng không?” Kha Thành dán đến trước mặt tôi, bưng một đĩa thức ăn cười trêu tức.
“MK!” Tôi thấp giọng mắng, nâng hai tay che mắt, vừa rối làm, đồăn bên cạnh đã xê dịch ra xa, còn có thể ngửi thấy mùi dầu mỡ, lại nói tôi thực đói bụng.
Hai chân tôi như nhũn ra đi vào phòng tắm, tùy tiện tắm một cái khi đi ra Kha Thành đã hâm nóng đồăn, ngồi ở một chỗ cười nhìn tôi.
“Đói bụng đi.” Kha Thành đưa cho tôi một đôi đũa.
Tôi tiếp nhận đôi đũa, tự hỏi có nên bàn bạc với cậu ta về phương thức cùng địa điểm là tình hay không.
“Xem đi, mặc kệ thế nào, anh nhất định phải về nhàăn cơm cùng em.” Kha Thành gắp một chút rau để trong bát của tôi.
Tôi chán nản, trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng thầm mắng: Cmn, còn như vậy sao!
Vừa ăn cơm vừa quan sát Kha Thành đối diện, ở trong lòng rất nhanh bịa một lý do thoái thác, sau đó thừa dịp cậu ta cúi đầu ăn canh nhanh chóng nói: “Kha Thành, anh thấy chúng ta cần hảo hảo thảo luận một chút xem hiện tại phương thức làʍ ȶìиɦ có hơi vội vàng, còn có tốt nhất đừng ở nơi kỳ quái như vậy làm nữa.”
Cơ hồ là một hơi nói xong, mà Kha Thành nghe đến khi tôi nói xong đều chỉ lo ăn canh, thậm chí không ngẩng đầu liếc tôi một cái.
Chờ tôi nói xong, người nọ chậm rì rì ngẩng mặt, không có vẻ gì nói, “Chính là em thích.”
“Em thích! Anh con mẹ nó không thích a, mỗi lần làʍ ȶìиɦ đều giống nhưđánh giặc, cứ như vậy anh mẹ nó phỏng chừng liền tàn!” Tôi đặt xuống đôi đũa, kích động nhìn về phía Kha Thành, tôi nói lời này chính là lời thật lòng, con mẹ nó, thật sự là mỗi lần đều như vậy thắt lưng của tôi còn chịu được sao!
Kha Thành lại nhẹ nhàng liếc tôi một cái, sau đó nhe răng cười, “Chính là mỗi lần đều làm anh thích đến bắn, hơn nữa em cảm thấy thắt lưng anh thật tốt, mỗi ngày sáng sớm đều sinh long hoạt hổ.”
“Em con mắt nào thấy anh sinh long hoạt hổ?” tôi gào rít nói.
Kha Thành chỉ chỉ hai mắt cậu ta, nghiêm trang nói: “Chúng nóđều thấy.”
Tôi tức giận đến sắp hộc máu, cũng lười cùng cậu ta thảo luận, lung tung lùa cơm vào miệng ăn cho xong, trầm mặt vào phòng ngủ, còn cốý giữ cửa, cốý nhăn mặt với cậu ta.
Ở trên giường nằm nửa giờ, Kha Thành mới chậm rãi đi vào phòng ngủ của tôi, tôi tựa vào đầu giường hút thuốc, nhìn thấy cậu ta tâm tình cũng không tốt ngược lại nghiện thuốc lá quá nặng, một hơi liền đem điếu thuốc của tôi hút xong, lại thở ra một làm khói.
Kha Thành chui vào ổ chăn, tay lấy điếu thuốc ở trong tay tôi, ánh mắt nhắm hờ, thập phần hưởng thụ hút một ngụm, sau đó mở mắt ra, đồng thời trảđiếu thuốc lại cho tôi, mặt mang ý cười hỏi, “Như thế nào? Thật sự sinh khí?”
“Sinh khí cái rắm!” tôi có chút phiền táo, nhìn điếu thuốc dã bị hắn hút, không nghĩ tiếp tục hút điếu thuốc này, đưa điếu thuốc vào trong tay hắn.
“Chính là tôi thực sinh khí.”
“Gì?” Tôi thật sự nổi giận, “Anh dựa vào! Em sinh khí cái gì a! Bị thao đến chân nhuyễn là anh, không phải Kha Thành đại thiếu gia em!”
Kha Thành đem điếu thuốc vứt vào gạt tàn, hai tay bắt lấy vai tôi, nhìn vào hai mắt tôi, ngữ khí thực nghiêm túc, “Em tức giận anh không trở lại ăn cơm, cư nhiên còn không gọi điện thoại báo em biết, hoặc là gửi một tin nhắn. Cũng không tiếp điện thoại em gọi cho anh, cùng không trả lời tin nhắn. Trời biết anh đi đâu! Em nghĩ anh lại một lần nữa bỏđi.”
Tôi bị cậu ta nói hai má nóng lên, Kha Thành nói đều để lộ vướng bận cùng lo lắng, tôi thực thích loại cảm giác được nhớ thương, cho nên Kha Thành rất thông minh tôi nghĩ gìđều bị cậu ta nhìn thấu, biết tôi cần cái gì, cũng biết điểm yếu của tôi.
Cho nên cậu ta mới không kiêng nể gìở nhà của tôi lâu như vậy mà tôi không đuổi cậu ta đi, thậm chí còn làm cho cậu ta bắt đầu quản cuộc sống hàng ngày của tôi, bởi vì hết thảy những gì cậu ta làm đều đánh trúng điểm yếu của tôi.
“Em thực lo lắng cho anh.” Kha Thành xoa hai má của tôi, thực ôn nhu thực phiến tình.
Lòng tôi nhuyễn thành một đoàn, giải thích nói: “Anh tắt âm di động, tan tầm bình thường không xem di động.”
“Lần này là vậy. bất quá về sau đừng quên.” Kha Thành nhéo nhéo mũi của tôi, ở trên mũi tôi hôn một ngụm.
Tôi khúc khích cười, cúng há mồm hướng mũi cậu ta cắn, chẳng qua không cắn được mũi mà là cắn vào cằm của cậu ta, đau đến nước mắt tôi đều muốn rớt xuống, che miệng lại, ánh mắt hướng về phía Kha Thành.
Kha Thành cười ha ha vài tiếng, sau đó nhu nhu đỉnh đầu của tôi, đưa môi đến dán lên môi của tôi, như là chấn an, đầu lưỡi đảo qua răng lanh của tôi, quả là cái hôn ôn nhu đến hít thở không thông a!