Chương 5: Cầm Long Bí Điển.
Dưới ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn người thanh niên ngồi xếp bằng trên giường, một luồng khí trắng mỏng manh từ đầu hắn bốc lên vẽ lên những đường cong mơ hồ. Những đường cong này quấn quanh thân thể hắn sau đó thu vào lòng bàn chân. Theo thời gian chậm chạp trôi qua liên tiếp những luồng khí trắng như sợi dây quấn đầy quanh thân thể chỉ để lại hai lỗ hổng. Qua nhiều giờ sau những luồng khí trắng mới biến mất để lại thân thể cường tráng của người thanh niên.
- Cầm Long Bí Điển này quả nhiên vô cùng hiệu quả. Mới luyện tới Cầm Long Quyết tầng thứ nhất ba ngày lực lượng thân thể ta đã cường đại hơn trước vài lần.
Khóe miệng người thanh niên xuất hiện nụ cười hài lòng, hai tay nắm chặt khiến tiếng khớp xương vang lên răng rắc. Hai tay dùng sức đánh vào phía trong lập tức cơ bụng tám múi của hắn lộ ra hoàn mỹ.
Người thanh niên này chính là Tiêu Thần. Hắn vừa mới tu luyện Cầm Long Bí Điển mà Tạ Đông lưu lại. Trong bí điển có nói qua, đây là bí điển lưu lại cho hậu nhân của Đồ Long Giả tu luyện, cũng là tuyệt đỉnh công pháp của Đồ Long Giả.
Cầm Long Bí Điển chia làm ba bộ, bộ đầu tiên chính là Cầm Long Quyết, bộ thứ hai Luyện Đan Lục, bộ cuối cùng là Huyền Binh Phổ.
Cầm Long Quyết ghi lại nội công tâm pháp của Đồ Long Giả tổng cộng chia làm ba tầng, Đoán Thể, Tu Đan và Thành Thần. Trong đó Đoán Thể chia thành chín tầng bởi thế còn được gọi là Cửu Đoán Kim Thân. Cầm Long Quyết có ghi chép, mỗi tầng của Đoán Thể là một lần dày vò không nhỏ với người tu luyện. Tất nhiên giai đoạn này nếu thành công sẽ phát huy được thực lực thân thể. Tiêu Thần tu luyện công pháp này cũng như vô số thiếu niên trước đây có được giấc mộng giống hắn, bất quá nếu có thể tu luyện vượt qua Cửu Đoán Kim Thân đạt tới tầng tiếp theo sẽ là khúc ngoặt quan trọng để hắn trở thành Đồ Long Giả.
Tiêu Thần đứng dậy đi quanh một vòng gian phòng. Nơi này vốn trước đây là kho chứa đồ rất lộn xộn nay đã được hắn tu sửa thành phòng tập thể hình. Trong căn phòng này bất kỳ dụng cụ thể hình nào cũng có, tạ tay, tạ chân, máy chạy bộ,... Không nên coi thường những thứ này, mấy thứ này cũng khiến anh bạn Tiêu Thần của chúng ta đổ không ít sức lực.
Giữa gian phòng treo một bao cát lớn, bao cát này được treo bằng bốn chiếc móc lớn trên trần nhà. Đi tới trước bao cát Tiêu Thần khuynh rộng tay, đầu tiên hắn chạm nhẹ vào bao cát khiến nó vang lên âm thanh sàn sạt...thì ra trong bao này không chứa cát mà chứa vụn sắt.
- Rầm rầm...
Từng cú đấm không ngừng giáng lên bao sắt, trên người, trên trán Tiêu Thần đồng thời đổ không ít mồ hôi, thậm chí số mồ hôi này chảy ướt dẫm nền phòng.
- Tam Thốn Quyền.
Đôi mắt Tiêu Thần ánh lên vẻ lạnh lẽo, tay phải vung lên khiến bốn chiếc móc treo của bao sắt lập tức bị kéo lại gần nhau.
- Rầm.
Sau ba quyền chiếc bao đã thủng ra một lỗ hổng bằng nắm đấm, kế đó vụn sắt theo nhau tràn ra.
- Mẹ kiếp. Đây mà gọi là sản phẩm công nghệ cao hả? Ngày mai đòi lại toàn bộ tiền.
Tiêu Thần khá bực mình với chiếc bao công nghệ cao này. Hắn vừa sử dụng vài ngày đã hỏng. Bất quá hắn quên lực lượng thân thể mình lúc này hùng mạnh hơn xưa rất nhiều.
Uống một tách cà phê, lúc này Tiêu Thần đang ngồi học, thứ hắn xem là một quyển sách tham khảo. Không còn cách nào khác, sau một tuần nữa hắn sẽ phải tham dự phần thi xét tuyển vào lớp cao nhị tại Lục Trung Lĩnh Hải. Thuận lợi vượt qua hắn sẽ được học ngay cùng lớp cao nhị, nếu không buộc phải xuống học cao nhất hoặc sơ trung - Trung học cơ sở.
Là một sát thủ ưu tú, trong những năm được huấn luyện Tiêu Thần tiếp thu rất nhiều tri thức khách nhau. Vật lý, hóa học, sinh vật, đại số, ngoại ngữ đều là những kiến thức sát thủ buộc phải học. Nếu nói kiến thức những lĩnh vực này hắn có thể vượt qua đám giáo viên trung học. Ví dụ như làm sao để bắn trúng mục tiêu từ xa, đương nhiên diều này liên quan tới đường bay của đạn, đòi hỏi sự tính toán chính xác trong vật lý. Làm sao để tiêu diệt đối phương nhanh nhất, đương nhiên sẽ phải bắn trúng bộ phận yếu nhất, vấn đề này có liên quan tới sinh học. Ngoại ngữ lại là công cụ đòi hỏi cao nhất trong nghề sát thủ, bởi thế tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nhật, tiếng Đức, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha,...Tiêu Thần đều thông thạo.
Xem quyển giáo khoa Đại số lớp cao nhị, nhìn vài bài quan trọng trong đó cùng với hướng dẫn khóe miệng Tiêu Thần càng lộ vẻ đắc ý. Môn này kể ra cũng nhiều kiến thức đơn giản, với một vua sát thủ như hắn quả thực quá dễ. Tiếp tục mở một quyền giáo khoa Vật lý tình huống không khác là mấy, chỉ có vài điểm kiến thức hắn không rõ, đa phần hắn đã biết.
Xem hết sách giáo khoa Đại số, Hóa học, Vật lý, Sinh học, Tiếng Anh cùng Văn học điều duy nhất Tiêu Thần cảm giác có chút khó giải quyết chính là Văn học, năm môn kia không có vấn đề.
- Mời ngươi tới dụ dỗ ta, mời ngươi dụ dỗ ta. Chỉ cần lòng ngươi rung động, ta chính là mục tiêu,...
Đang đọc sách nhạc chuông chiếc di động đặt trên bàn vang lên. Mới hôm trước Tần Vận thay hắn mua một chiếc di động mới, vừa đổi di động Tiêu Thần đã cài bản nhạc ưa thích nhất làm nhạc chuông.
Người điện thoại tới là Đường Diễm Vân, lúc này âm thanh vô cùng dễ nghe của nàng vang lên:
- Chào. Tiêu Thần phải không?
- Đúng. Chị Diễm Vân, em là Tiêu Thần đây.
Tiêu Thần đáp.
- Ha ha. Rất tốt. Từ tư liệu của em chị tìm được số điện thoại.
Đường Diễm Vân hỏi tiếp:
- Qua nay ôn luyện tới đâu rồi?
- Không tồi. Chẳng qua hiện nay có vài kiến thức mới cần phải xem thêm.
Tiêu Thần tự tin đáp. Hắn tin tưởng cho dù không đạt mười điểm thành tích cũng không quá kém, chí ít có thể học tại lớp cao nhị không gặp vấn đề.
- Tự tin thế cơ à? Xem ra em không cần chị giúp đâu nhỉ?
Đường Diễm Vân cười ngọt như đường.
- Giúp?
Tiêu Thần có chút khó hiểu hỏi:
- Chẳng lẽ chị muốn học thay em?
- Ha ha. Tự em học đi. Chị cũng không phải giáo viên toàn diện, chẳng là hôm qua chị nhờ các giáo viên tinh anh trong khoa góp nhặt chỉnh sửa một quyển sổ tay, tin tưởng sẽ trợ giúp được em.
Đường Diễm Vân nói.
- Hả? Thật tốt quá. Yêu chị Diễm Vân nhất.
Tiêu Thần cao hứng hô lên, có quyền sổ tay của các giáo viên giỏi tin tưởng kiến thức của hắn tăng lên không ít.
- Tiểu tử thối, không có chút đứng đắn nghiêm chỉnh nào.
Đường Diễm Vân cười mắng một câu, nói tiếp:
- Em tới đây lấy nhé.
- Ha ha. Chị Diễm Vân, khi nào có thời gian em sẽ qua.
Tiêu Thần vừa cười vừa nói, đối với bà chị xinh đẹp này hắn cũng không dám đùa quá trớn, chiếm tiện nghi bằng miệng cũng được.
- Nếu hiện tại em có thời gian em qua luôn cũng được, chị chờ ở quán cà phê đối diện tiểu khu Ngự Cảnh.
Đường Diễm Vân nói.
Tiêu Thần nhìn đồng hồ, hiện tại là chín giờ hơn, suy nghĩ một lát hắn lập tức nhận lời:
- Okie. Chị Diễm Vân. Chị chờ một lát em sẽ qua ngay.
- Được. Đừng để chị đợi lâu, nếu không coi chừng cái mông em đó.
Đường Diễm Vân vừa cười vừa nói.
- Em sẽ đến muộn, lúc đó cho chị đánh em cả đêm, hắc hắc...
Vừa cười gian xảo Tiêu Thần lập tức ngắt máy.
Tiểu khu Ngự Ảnh nằm tại phía Bắc thành phố Lĩnh Hải, đây là một tiểu khu vừa thành lập, bên trong có hệ thống trường Tiểu học, Trung học, có công viên và sân chơi rộng. Nơi này cách khi công nghiệp khá xa, là một tiểu khu rất lý tưởng để sinh sống.
Tiêu Thần vốn ở khu Tây, khoảng cách tới khu Bắc chừng 20km. Thời điểm 9h tuy không phải cao điểm tắc đường nhưng lượng xe di chuyển trên đường không ít, muốn chạ từ khu Tây tới khu Bắc tốn không ít thời gian. Bất quá ai bảo người cần di chuyển là Tiêu Thần. Sau hai phút đồng hồ chuẩn bị, thay một bộ trang phục thể thao, cỡi xe Gia Linh phóng đi.
Chiếc Gia Linh gầm rú trên tuyến phố trung tâm khu Tây, vượt qua mấy chiếc đèn đỏ nhưng không có cảnh sát giao thông nào ngăn cản bởi thế lúc này nhanh chóng tiến vào địa phận khu Bắc.
- Roành roành...
Chiếc Gia Linh gào rú cũng khiến vô số chủ phương tiện di chuyển trên đường mở miệng mắng lớn, tại đường phố lớn vốn không nên tồn tại những chiếc xe sắp hỏng, càng không nên để nó quyệt phải.
- Lại là chiếc xe đáng ch.ết này.
Nữ cảnh sát giao thông Chu Tử Y đang đứng ven đường nói chuyện với bác nhân viên vệ sinh nữ nghe được âm thanh gào rú của chiếc xe, hơn nữa nhìn kỹ chiếc Gia Linh này ngay cả gương cũng không có.
- Đáng ch.ết. Xem ta thu thập mi thế nào...
Chu Tử Y lập tức nhảy lên chiếc xe cảnh sát của mình đồng thời mở bộ đàm gọi cho đồng nghiệp.