Chương 54: Trò hay sẽ bắt đầu.
Phòng khiêu vũ Già Nam Chi Nhạc là một phòng khiêu vũ theo kiểu đặc biệt của phương Tây nhưng nó không chỉ là phòng khiêu vũ thông thường, thực ra nó giống như câu lạc bộ thoát y. Ở đây có nữ nhân Ấn Độ, mỹ nữ Brazil nóng bỏng, nữ nhân phóng khoáng của châu Âu, đám tiểu muội nhiệt tình múa cột, thậm chí có vài lô ghế bọn họ trực tiếp dùng cái trụ của nam nhân để biểu diễn. Địa điểm ăn chơi sa đọa này bất kỳ điều gì cũng vi phạm pháp luật nhưng không bị cảnh sát sờ đến bởi nó đúng là tổng bộ của một trong ba thế lực đen mạnh nhất Lĩnh Hải, Tàn Lang bang.
Tòa nhà Già Nam Chi Nhạc cũng không cao, chỉ có năm tầng. Đối với các phòng khiêu vũ khác tại Lĩnh Hải xem như nó là một tòa nhà thấp. Bố cục tòa nhà so với những tòa nhà con lại cũng rất khác biệt. Những phòng khiêu vũ cũng không có người khiêu vũ là người dân thường, cũng không có khán giả thường, chỉ có dững dãy ghế lớn nhỏ cùng bậc tam cấp.
Cũng bởi có những dãy ghế chắn xung quanh phòng khiêu vũ này nên cảnh sát muốn tới bắt bớ càng khó khăn hơn. Bởi vì chỉ cần có chút động tĩnh đèn đỏ phía trong sẽ báo động cho đám người biết ổ động. Bọn họ sẽ lập tức tránh đi, chờ cảnh sát rút lui mới xuất hiện trở lại. Nói trắng ra cũng nhờ có những hàng ghế này nên bên trong muốn làm gì cái gì thì làm cái ấy. Đám vũ nữ bên trong biểu diễn là phụ, bán thân mới là nghề nghiệp chính. Bởi vì từng phòng độc lập lên khách muốn chơi thế nào cũng được. Sắp vai nhân vật thích SM. Thậm chí vận động nhiều P. Để vũ nữ đóng vai nhân tình, học sinh...đều được. Chỉ cần khách có tiền, muốn thế nào cũng có thể chuẩn bị được. Đáng tiếc xã hội hiện nay tiền không bao giờ thiếu, tiền từ thiện bọn họ có thể không có nhưng tiền nhét vào ngực vào bụng các nàng chưa từng thiếu.
Mười giờ tối là thời điểm phòng khiêu vũ Già Nam Chi Nhạc hoạt động cao điểm nhất, lúc này tại một căn phòng bí mật dưới nền đất của tòa nhà.
Căn phòng này thực sự rất lớn và xa hoa, trong phòng có một chiếc giường lớn cùng sáu chiếc ghế bành vuông vắn.
Lúc này một người đàn ông trung niên đang nằm ngang trên giường, trên đùi gã có một cô ả Âu Mĩ nhún nhảy, phía dưới là hai cô nàng Trung Quốc đang mát xa chân. Người đàn ông này ngậm một điếu thuộc phiện màu vàng, một cô nàng đứng gần đó phụ trách châm lửa cho gã. Trong phòng còn có ba người đàn ông: một là phó bang chủ Dương Đỉnh Thiên, một là lão già quản sự chừng sáu mươi tuổi Diệp Lăng Hải cùng một người đàn ông đeo mặt nạ bạc vốn là phó bang chủ khác tên Triệu Hà Nguyên. Bên cạnh mỗi người đều có hai người đẹp mát xa dâng trà cho họ.
- Chúng mày nói thằng nhãi tên Đại Pháo Ca kia sẽ tự mình tới đây/
Người đàn ông nằm trên giường lớn đẩy cô ả Âu Mỹ ra, đoạn ngồi dậy, âm thanh sang sảng như chuông rất có lực chấn nhiếp. Diện mạo người đàn ông này cũng có chút đặc biệt, toàn bộ hai bên mặt đều được phủ kín râu, chỉ có thể nhìn ra ánh mắt của gã hoàn toàn giống với dã thú.
- Đúng vậy. Đồ bang chủ. Thằng nhãi đó mang theo nhân tình của Từ Đạt Lãng tới đây nói đồng ý giao ra thứ kia, chỉ muốn gặp mặt chúng ta đàm phán.
Dương Đỉnh Thiên vừa nghe vị Đồ bang chủ nói vội cung kính kể lại chân tướng một lần.
Hóa ra người trẻ tuổi tên Đại Pháo Ca kia mang theo Hứa Diễm bị Bàn Đầu La cùng Sấu Đầu Đà bắt giữ. Hắn cũng thông minh, muốn giao thứ Lương Thông Thiên giao cho Lương Yến Yến lại tất nhiên cũng muốn thương lượng với Tàn Lang bang tranh thủ chút lợi ích.
- Đàm phán?
Đồ bang chủ nheo mắt, khẽ thì thầm một câu, lập tức phá lên cười...
- Ha ha...Thằng nhãi này quả thực có chút ý tứ. Dám đứng trước mặt Đồ Tuyết Giang này nói ra hai từ " đàm phán"?
- Bọn chúng hiện tại ở đâu?
Đồ Tuyết Giang đột nhiên trừng mắt nhìn Dương Đỉnh Thiên, một cỗ sát khí toát ra cuồng liệt khiến gã phó bang chủ thiếu chút nữa ngã nhào xuống nền. Gã vội vàng bẩm báo:
- Bẩm Đồ bang chủ. Bọn họ đã đến cửa phòng khiêu vũ.
- Tốt. Lập tức cho bọn chúng vào. Tao thật sự muốn xem thằng nhãi Đại Pháo Ca kia có tư cách gì đàm phán với tao?
Đồ Tuyết Giang lạnh lùng quát. Bàn tay to vung lên xua đuổi đám nữ nhân khỏi phòng chỉ để lại bốn người đàn ông.
- Đồ bang chủ. Tôi chỉ e tên Đại Pháo Ca không đơn giản như vậy.
Lão gia Diệp Lăng Hải thở dài một tiếng, sửa lại vài sợi râu bạc, kế đó phe phẩy chiếc quạt lông làm bộ tư thái như Gia Cát tiên sinh.
- Hả? Lão Diệp nhận ra điều gì?
Đồ Tuyết Giang nghe vậy liền có chút hứng thú. Diệp Lăng Hải vốn là trợ thủ tốt, không giống như Dương Đỉnh Thiên kia một lòng chỉ nghĩ tới đàn bà.
- Thử nghĩ xem. Kẻ ngu cũng biết Tàn Lang bang chúng ta là một trong ba thế lực lớn nhất tại Lĩnh Hải. Trong bang chúng ta có hơn một ngàn anh em, người bình thường có vài lá gan cũng không dám tới tổng bộ Tàn Lang bang chúng ta làm càn. Lần này chúng ta biết được vật kia không tiếc truy sát Lương Thông Thiên, giam lỏng Từ Đạt Lãng. Người biết được việc này lại càng ít, trừ Từ Đạt Lãng cùng Lương Thông Thiên ra bên ngoài cũng chỉ vài người chúng ta biết. Đương nhiên bao gồm cả con gái Lương Thông Thiên là Lương Yến Yến cũng biết. Con nhãi này được tên Đại Pháo Ca cứu đi thì không lâu sau tên Đại Pháo Ca lại xuất hiện tại sòng bạc Hắc Lang.
- Theo người của chúng ta theo dõi báo về. Thằng nhãi kia vốn là bạn học của Lương Yến Yến. Sau khi cứu Lương Yến Yến cả hai đều xin nghỉ học dài hạn, đến nay còn chưa xuất hiện tại trường học. Lạ ở chỗ sau khi thằng nhãi đó biết thân phận của Lương Yến Yến lại ngang nhiên tiến vào sòng bạc của chúng ta mang Hứa Diễm đi. Phải biết Hứa Diễm là nhân tình của Từ Đạt Lãng, hai người kia lúc này muốn tới tổng bộ của chúng ta đàm phán e rằng có chút kỳ lạ.
Diệp Lăng Hải nói xong một hơi mệt mỏi ho khan vài tiếng. Đồ Tuyết Giang nghe xong cũng rơi vào trầm tư, đang định mở miệng nói đột nhiên thấy cánh cửa bí mật xao động, đó là ám hiệu trong bang, gõ nhẹ 2 tiếng sau đó đập mạnh 3 tiếng.
- Xem ra bọn chúng tới rồi.
Đồ Tuyết Giang âm tàn quát:
- Mặc kệ bọn chúng có mưu mô gì hôm nay đừng mong sống sót rời khỏi đây. Sau khi vật kia tới tay tôi sẽ cho bọn chúng xuống địa ngục hết.
Cánh cửa bí mật dẫn đến căn phòng bật mở, một đôi nam nữ xuất hiện trước mặt đám người, đích thực là Tiêu Thần cùng Hứa Diễm. Tay hai người đều bị trói chặt, phía sau họ là Sấu Đầu Đà cùng Bàn Đầu La.