Chương 64: Cưỡng hôn Hà Phương Nhã.

- Hừ. Có thể kiếm tiền thì rất giỏi sao? Hiện tại trong xã hội này người biết kiếm tiền ít sao? Bằng vào điều kiện của Thi Nhu muốn tìm người có tiền khó lắm sao? Tìm bạn trai hay chồng nhân phẩm là quan trọng nhất. Nhân phẩm cậu như vậy giống như ruồi bọ, rẻ mạt vô cùng. Sao có tư cách theo đuổi con gái tôi? Còn đứng trước mặt tôi tự biên tự diễn, quả thực lừa mình dối người. Không biết tự lượng sức.


Đối với những câu nói của Tiêu Thần, Hà Phương Nhã không chút nhân nhượng đáp trả. Lời Tiêu Thần nói chỉ khiến cô cảm thấy buồn thêm cho người thanh niên này, vì sao lại có người nhân phẩm kém như vậy?
- Chậm đã. Rốt cuộc hai người đang nói gì? Sao tôi nghe không hiểu?


Uông Tiểu Kỳ đứng một bên nghe hai người cãi vã có chút nhức đầu, nhưng cô nghe ra hình như Hà Phương Nhã là mẹ của Cao Thi Nhu, vội chạy lại hỏi:
- Chị Phương Nhã. Chị thật sự là mẹ của Thi Nhu?


Cô cẩn thận đánh giá Hà Phương Nhã một chút. Lần trước cô đã cảm thấy Hà Phương Nhã có gì đó rất quen thuộc, hiện tại nghĩ tới lần họp lớp trước đúng thực đã gặp qua người này. Chỉ có điều lúc ấy Hà Phương Nhã ngồi bên dưới nói chuyện không nghĩ tới đây lại là mẹ Cao Thi Nhu. Nghĩ tới chuyện cô nói dối Hà Phương Nhã mình là bạn gái Tiêu Thần còn nói hôm nay mình sẽ dẫn Tiêu Thần về ra mắt cha mẹ, trong khi đó Cao Thi Nhu là bạn gái hàng thật giá thật của Tiêu Thần cô không khỏi hối hận vì những gì đã nói. Hơn nữa hình như Tiêu Thần không biết bản thân cô đã nói gì với Hà Phương Nhã.


- Tiểu Kỳ. Chuyện này không cần em lo. Hôm nay chị phải giáo huấn thằng nhóc không biết chuyện này.
Hà Phương Nhã tức giận đưa hay tay chống nạnh tiến tới gần Tiêu Thần vài bước.
- Bà cô này không ra tay cậu cho rằng tôi là con mèo bệnh sao? Chớ bị gương mặt tôi mê hoặc. Năm đó tôi cũng đã học qua Taekwondo.


- À. Sao nào? Mẹ vợ còn muốn động thủ với con rể sao?


available on google playdownload on app store


Tiêu Thần cười ha ha hứng thú nhìn Hà Phương Nhã. Cánh tay trắng ngọc thon dài mê người, vòng eo nhỏ nhỏ nhắn mượt mà, hơn nữa cái đầu ngẩng cao khiến cô càng trở lên quyến rũ hơn. Mẹ nó. Bình thường hắn còn muốn tới gần một chút, nghĩ lại cô ta vừa trở mặt hay là thôi đi. Thật ra hắn rất thưởng thức bề ngoài dịu dàng mà tác phong như vũ bão cùa bà mẹ vợ này.


- Tôi nhổ vào. Ai là mẹ vợ của câu. Cậu đi tìm chị Phương làm mẹ đi, không chừng người ta sẽ làm con dâu cho cậu.
Hà Phương Nhã chỉ Tiêu Thần mắng:


- Tôi còn chưa gặp qua người không biết xấu hổ như cậu. Tôi khuyên cậu sớm rời khỏi Thi Nhu nhà tôi. Từ bỏ sớm một chút. Thi Nhu chắc không biết cậu là người như vậy.
- Cô..


Tiêu Thần hiện không muốn nói thêm với bà mẹ vợ này lập tức ra tay. Bàn tay hắn chộp tới khóa chặt Hà Phương Nhã, hai người mặt đối mặt.
- Cậu muốn làm gì? Xã hội có luật pháp, nếu cậu ra tay với tôi, tôi sẽ kêu người.


Bị Tiêu Thần bất thình lình khóa cứng, mới vừa rồi nói mình đã từng tập Taekwondo Hà Phương Nhã lúc này đã bó tay, đối với đôi mắt đang dần đỏ của Tiêu Thần cô cũng cảm thấy có chút sợ hãi.


- Cô cũng biết hiện tại là xã hội của luật pháp sao? Nếu là luật pháp có tự do yêu đương không? Sao cô có quyền chia rẽ tôi với Thi Nhu? Nếu cô muốn chuyển trường cho Thi Nhu. Được. Cô chuyển tới chỗ nào tôi theo tới chỗ đó. Bản lĩnh khác Tiêu Thần tôi không có nhưng muốn chuyển trường tới đâu tôi đều làm được. Nếu muốn rũ bỏ tôi, so với đuổi ruồi còn khó khăn hơn.


Tiêu Thần cười đắc ý nói.


Hiện tại những biện pháp Hà Phương Nhã nói ra căn bản Tiêu Thần không sợ. Hắn không tin bà mẹ vợ xinh đẹp này có thủ đoạn thông thiên. Đừng quên hắn còn có mạng lưới quan hệ không nhỏ, quân khu, chính phủ, tập đoàn kinh tế, tình báo, tất cả hắn đề có thể dính tới. Hơn nữa còn có đám nhân tài Tạ Đông để lại cho hắn, đối phó với Hà Phương Nhã quả có dư.


- Hừ. Không còn gì để nói với loại người như cậu. Ngay cả ruồi bọ cũng có thể tự so sánh cùng. Tôi rất lấy làm lạ, Thi Nhu nhà tôi vì sao lại coi trọng kẻ lưu manh vô lại như vậy. Trong trường không thiếu học sinh đẹp trai anh tuấn, so với con cóc như cậu mạnh hơn nhiều.


Miệng Hà Phương Nhã cũng khá độc, từng câu từng chữ như châm đâm ra cạo vào da thịt Tiêu Thần.
- Ha ha. Con cóc thường ăn thịt thiên nga đúng không? Thi Nhu là thiên nga, tôi là cóc cũng không sao?


Tiêu Thần cười ha hả. Hắn cũng không cho rằng những lời người phụ nữ này nói là những lời đe dọa. Bằng vào trực giác sát thủ, hắn cảm giác được Cao Thi Nhu đúng là người hắn yêu. Cũng không phải chuyện thiếu niên xúc động nhất thời mà xuất phát từ nội tâm. Hà Phương Nhã không thể ngăn cản bọn họ yêu nhau.


- Cậu giám. Nếu cậu dám động tới một cọng lông của Thi Nhu tôi sẽ giết cậu.


Đối với Hà Phương Nhã mà nói, con gái Cao Thi Nhu đúng là toàn bộ với cô. Nếu hai mẹ con có chuyện cô sẽ không ngần ngại bỏ qua tất cả lựa chọn bảo vệ con gái của mình, bởi đây là bảo bối duy nhất cô có. Nếu có người muốn cướp đi bảo bối này của cô, cô sẽ không dơ dự giơ đao đâm thẳng trái tim người đó.


- Giết tôi? Ha ha...
Nếu không nghe câu nói này của Hà Phương Nhã, Tiêu Thần còn có chút lo lắng, nhưng từng là vương bài sát thủ Tiêu Thần nghe câu nói này không khỏi phá lên cười:
- Cho tới giờ chỉ có tôi giết người. Chưa ai giết được tôi.
- Mạnh miệng lắm.
Hà Phương Nhã cười lạnh nói:


- Nếu không giết được cậu tôi sẽ đích thân giết Thi Nhu. Tôi sẽ khiến hai người không thể ở chung.


Hà Phương Nhã cũng không biết vì sao bản thân lại nõi những lời này. Có thể do tức giận, cũng có thể vì Tiêu Thần cãi lại vài câu trong lòng không thoải mái lên mới nói nhảm vậy. Cho dù giết toàn bộ người trên trái đất cô cũng sẽ không giết con gái bảo bối của mình, cô sao có thể làm như vậy đây?


- Cô dám?
Tiêu Thần vừa rồi còn bình tĩnh lúc này đã bị chọc giận hoàn toàn. Không biết từ đầu một cỗ nhiệt huyết bùng phát. Hắn ấn miệng mình lên đôi môi Hà Phương Nhã hung hăng hôn vài cái.


- Hừ. Hiện tại tốt nhất cô nên giết tôi. Tôi chẳng những muốn ăn tiểu Thiên nga, cho dù lão Thiên nga tôi cũng muốn ức hϊế͙p͙.


Tiêu Thần buông Hà Phương Nhã ra. Vừa rồi bị cưỡng hôn Hà Phương Nhã còn bị vây trong cảm giác choáng váng, đồng tử vẫn cố định không nhúc nhích, xem chừng bị dọa tới ngây người.
- Tôi giết cậu..


Đây là câu đầu tiên sau khi bừng tỉnh Hà Phương Nhã nói. Dứt lời cô nắm chặt đôi giày cao gói đập thẳng tới đầu Tiêu Thần.






Truyện liên quan