Chương 3: Uy Hiếp
Trải qua một đêm kích tình dữ dội, cơ thể cô rất đau nhức, mệt mỏi từ từ mở mắt, những hình ảnh đêm hôm qua lập tức hiện rõ trước mắt cô, lúc này cô hoàn toàn tỉnh táo lại, cơ thể hiện rõ những dấu đỏ, dưới tấm grap còn in hẳn màu đỏ sẩm chói mắt.
Nhìn màu đỏ trước mắt mình, lòng cô đau như cắt, đêm đầu tiên của cô sẽ để dành cho người đàn ông mà cô yêu nhưng giờ thì sao, lại bị một tên khốn khiếp cưỡng hϊế͙p͙.
"Tỉnh rồi sao" Từ Chí Phi bước ra từ nhà vệ sinh, quần áo tóc tai đã chỉnh tề ngăn nấp, tiến về phía Hạ Mạch nâng cằm cô lên
Cô cảm thấy thật bẩn thiểu, hất tay hắn ra, không thèm để ý đến hắn
Hắn bóp cằm cô thật mạnh, ép cô đối diện ánh mắt hắn " Sao, chẳng phải đêm qua rên rĩ rất thoả mãn sao"
Mặc dù bị hắn bóp đến phát đau, cô vẫn cười mỉa mai đáp trả " Cũng chẳng phải là do thuốc sao"
"Khá lắm, cô càng khiến tôi phát điên lên mất"
" Tôi sẽ kiện anh tội cưỡng hϊế͙p͙"
" Mẹ kiếp, cô đang dùng pháp luật để hù doạ tôi sao" hắn lấy trong túi ra một cái điện thoại, bấm lướt một hồi đem đến trước mặt cô
" Nếu như cảnh sát cùng cả thế giới coi đoạn clip này thì họ có nghĩ rằng cô bị cưỡng hϊế͙p͙ không"
Cô trợn to mắt chụp lấy điện thoại hắn xem kỹ, cô không dám tin mà bịt miệng.
Trong clip cô luôn nhiệt tình đáp trả lại hắn, xấu hổ hơn những tiếng rên rĩ của cô ngày càng lớn, không tránh được sự hưng phấn tột độ
" Anh... thật khốn nạn"
Từ Chí Phi bổng cười lên man rợ " Làm sao đây, người cưỡng bức sẽ la hét cầu xin buông tha chứ không phải là cuồng nhiệt đáp trả"
"Rốt cuộc thì anh muốn cái gì, tại sao anh lại đối với tôi như vậy" cô tức giận đấm vào ngực hắn.
Hắn giữ hai tay cô lại lạnh lùng lên tiếng " Làm người phụ nữ của tôi, tôi chơi chán liền sẽ vức bỏ cô"
Hạ Mạch toàn thân bất lực ngồi xuống, có muốn khóc cũng không thành lời rồi, hắn đúng là một tên ác ma, vì sao ông trời lại đối với cô như vậy, tại sao không cho cô gặp cha mẹ cùng chị mình đi, tại sao để cho cô sống chịu đựng đau khổ như vậy
"Mau mặc quần áo vào, tôi đưa em đi ăn. Em tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời, ngàn lần đừng chọc giận tôi" hắn ném cho cô một đóng quần áo, kích cở size cô hắn cũng đều đã đo kỹ, quả là thân hình nóng bỏng.
Cô thay quần áo xong, mở cửa bước ra lại thấy có hai tên mặc áo đen đeo kính râm, đây có thể là vệ sĩ của hắn. Hai người vệ sĩ cung kính chào cô " Hạ tiểu thư, ông chủ đang đợi cô dưới xe, xin mời"
Cô bước theo hai tên vệ sĩ xuống xe, quả là hắn đã ngồi trong xe đợi cô. Vào trong xe cô lại thấy hắn nhắm mắt, tay day day thái dương. Không thể tin nổi tối hôm qua và người bây giờ bên cạnh cô là một người. Tối qua vẻ mặt của Từ Chí Phi đầy ý đùa cợt trong như một tên lưu manh, nhưng giờ đây vẻ mặt hắn ta chỉ có toát ra vẻ lạnh băng, lạnh còn hơn những tản băng phía bắc cực, khiến cô ngồi bên cạnh cứ như ngồi trên một miếng băng đã bị đông lại.
"Dừng xe" không gian bỗng yên tĩnh lại bị giọng nói của cô làm giật mình, khiến nhiều ánh mắt về phía cô.
" Có chuyện gì" Từ Chí Phí nảy giờ ngủ quên cũng bị tiếng nói của cô mà đánh thức
"Từ Chí Phi, tôi muốn vào siêu thị mua đồ một chút"
" Mua cái gì, ở nhà tôi không thiếu thứ gì"
" Là những đồ phụ nữ, chẳng lẻ nhà anh có sao"
Hắn nghi hoặc nhìn cô
" Chẳng lẻ tôi còn có thể bay mà trốn"
Cũng đúng cô làm sao dám trốn khỏi tên ác ma như hắn chứ, không nghĩ ngợi liền để cô đi " Nhanh đi"
Cô vội bước xuống xe tiến nhanh đến siêu thị, thật ra chỉ muốn mua một thứ duy nhất...
" Xin hỏi đây có bán thuốc tránh thai không"
Nữ nhân viên liếc nhìn cô từ trên xuống dưới, cho rằng cô là dạng gái làm việc đó, mỉa mai cười khinh cô. " Có,mua bao nhiêu "
Thái độ của người bán hàng rất không lịch sự, lại nhìn cô mỉa mai, thật tức ch.ết cô " Người khác mua đồ thì cô nên tiếp đón lịch sự đi"
Thấy mình hơi quá trớn liền xin lỗi cô. Khi Hạ Mạch nói cô cần một vĩ thuốc tránh thai và một gói băng vệ sinh, nữ nhân viên liền đi lấy và không quên dặn rằng mổi lần quan hệ sẽ uống một viên.
Cắn chặt răng đi ra xe, hắn nhìn xuống gói đồ, cô liền chột dạ đem dấu khỏi tầm mắt hắn. " Cái đó là gì vậy"
" Đồ phụ nữ anh tò mò làm gì"
"Ờ" hắn thờ ơ trả lời quay mặt lại hướng ipat làm việc.
Xe chạy đi đến một nhà hàng ăn có tiếng lâu năm tại trung quốc, nhà hàng theo phong cách của Pháp, cách bày vẽ trang trí đều rất tinh tế, thậm chí đầu bếp của nhà hàng là một người Pháp, tên Jack. hắn rất thích nhà hàng này, vì nó rất yên tĩnh.
"Xin hỏi hai vị dùng gì ạ" người phục vụ nam tươi cười chào đón
" Em ăn gì" hắn điềm đạm nhìn cô
" Anh ăn gì tôi ăn nấy" cô thật sự rất ghét hắn, đến cả nhìn còn thấy chướng mắt, bây giờ cô cầu mong anh ta chơi chán cô đi, để cô được tự do.
"Lấy cho tôi hai phần bít tết hải ngoại và hai ly rượu vodka"
"Vâng thưa ngài"
Một lát sau người phục vụ bưng ra hai phần bít tết cùng hai ly rượu đi kèm.
Cô cảm thấy rất kỳ lạ, xung quanh cô hình như có vấn đề gì không đúng lắm. Hạ Mạch ngó nghiêng xung quanh xem thử, cô trợn to mắt khi thấy các nhân viên nữ cùng với các cô gái châu âu, châu á đều đang hướng về phía hắn. Đám đông còn xì xào một câu " Anh ta thật đẹp trai"
"Mặc kệ họ, ăn đi" hắn đã quá quen với nhiều ánh mắt nhìn hắn như vậy, nên hắn không cần quan tâm.