Chương 14

Vu Vân lần đầu tiên chân tay trở nên luống cuống “nam nhi không dễ rơi nước mắt”, Vu vân biết hắn thật sự đã thương tổn người con trai nhìn có chút thô lỗ này: “Xin lỗi Tiểu Lăng… Thật sự tôi…” Vu Vân không biết nên nói gì, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không biết nên nói cái gì mới tốt. haizzz!


…….


Cảm giác được thân thể Đỗ Lăng đã im lặng, Vu vân nhẹ nhàng gỡ ra cánh tay Đỗ Lăng đang đè trên ngực hắn, như dụ dỗ một đứa trẻ mà vỗ lưng cậu: “Được rồi… Được rồi, tôi kể chuyện xưa cho em nghe chịu không? Em phải nghe thật kỹ, tôi chỉ kể một thần thôi. Nếu như em không nghe thật kỹ những gì tôi nói sau này sẽ không có cơ hội nghe nữa đâu.”


…….


“Lúc trước có một đứa bé, lúc nó chưa được sinh ra đời, thì ba của nó bị tai nạn xe cộ mà ch.ết. Ông nội bị bệnh liệt giường của nó nghe tin con trai mất thì quá đau khổ mà qua đời. Mà mẹ của nó cũng vì quá thương tâm, thân thể trở nên suy yếu, trong lúc sinh nó thì bị rong huyết mà mất. Chính vì những sự kiện không may liên tiếp xảy ra trong gia tộc mà đứa nhỏ bị cho là điềm xấu, bà nội của nó xem nó là sao chổi mà kiên quyết phản đối nó nhận tổ quy tông…”


“Rất tội nghiệp đúng không? Nhưng đó chỉ mới là bắt đầu. Cha của đứa nhỏ lúc còn sống có cùng một người bạn lập ra một công ty, lúc đó công ty đã có chỗ đứng rất vững. Số cổ phần được giao cho mẹ con đứa nhỏ cũng không có ai dị nghị, lão phu nhân cũng rất vui khi cuối cùng cũng thoát được mẹ con hai người. Thế nhưng người mẹ trẻ sau khi sinh thân thể lại yếu ớt, người thân duy nhất thì tuổi tác đã cao lại ở tận Mỹ. Haizz! Người mẹ thân mình còn lo chưa xong thì làm sao có thể chú ý đến công ty cùng đứa trẻ vừa mới sinh.”


available on google playdownload on app store


“Tổng tài của công ty là bạn bè của ba mẹ đứa nhỏ, là một người trẻ tuổi mà người mẹ rất quen thuộc. Ông ta rất có trách nhiệm mà chăm sóc, bảo vệ mẹ con hai người, lúc đầy tháng đứa nhỏ thì ông ta hướng mẹ đứa nhỏ mà cầu hôn. Ông ta không hề để ý đến chuyện người mẹ không thể sinh con, cũng không quan tâm sự phản đối từ người nhà….. Lúc đứa nhỏ có thể nhận thức chút chuyện thì cho nó chứng kiến mẹ nó cùng cha dượng làm hôn lễ…”


“Cha dượng đối xử với đứa nhỏ không khác gì với con ruột, đối với vợ càng thương yêu che chở gấp đôi. Đứa nhỏ trải qua một tuổi thơ đầy vui vẻ hạnh phúc, tất cả đều rất tốt đẹp…”


“Nhưng mọi chuyện lại thay đổi khi đứa nhỏ học năm thứ hai, một hôm khi nó từ trường trở về nhà, đứa nhỏ thấy có rất nhiều người đứng ở trước cửa nhà huyên náo, mẹ của nó thì chỉ im lặng đứng yên ở một bên không lên tiếng. Bọn họ vừa thấy đứa nhỏ về đến cửa nhà thì bắt lấy nó, một bà lão hung hăng nhéo lấy lỗ tai nó mà cao giọng mắng chửi: Mày là đồ tạp chủng, đồ sao chổi xui xẻo khắc ch.ết người thân. Chồng tao thì không nói, tại sao ngay cả con tao mày cũng không tha? Nó đố xử với mẹ con mày tốt như thế nào, tụi bây thì thế nào? Mẹ của mày thì ngay cả một cái trứng cũng không sinh nổi! (sâu: tui chém ;"( ). Còn mày nữa đồ quỷ nhỏ, này thì gây xui xẻo cho gia đình tao, hôm nay bất cứ giá nào tao cũng phải đánh ch.ết mày!!…”


“Thì ra cha dượng ở nước ngoài bị tai nạn xe cộ, ông hôn mê bất tỉnh sống ch.ết ra sao chưa biết mà đôi chân cũng trở nên tàn phế. Thế là oán hận chất chứa đã lâu mà bà ta giận chó đánh mèo vu tội cho mẹ con đứa nhỏ, tim đến tận cửa nhà… Ha ha…xem như bà ta tìm được cơ hội, lúc thì mắng đứa nhỏ là sao chổi xui xẻo chuyển thế, lúc thì mắng mẹ đứa nhỏ là hồ ly tinh đầu thai…. Lời nói ác độc cực kỳ…. Buổi tối ngày hôm đó, căn phòng to lớn chỉ có hai thân ảnh ôm nhau mà khóc….”


Vu Vân yên lặng hơn nữa ngày, sau đó lại mở miệng nói: ” Đó là chuyện cũ bi thương, cũng không biết em thích hay không thích đều nói hết cho em nghe… Ha ha…Chắc là không thích…”
“Tiếp tục!!”


“Haizz! Khúc sau thì càng giống tình tiết của một bộ phim truyền hình, bão lão kia cứ vài ngày thì đến nhà huyên náo đến gà bay chó sủa. Thế nhưng tình hình cha dượng nằm ở bệnh viện điều trị như thế nào cũng không ai chịu nói, ngay cả gặp mặt cũng không cho. Công việc ở công ty tạm thời do em trai của cha dượng tiếp quản, mẹ của đứa nhỏ thì sức khỏe ngày càng kém… Mãi cho đến… Mãi đến một ngày của hai tháng sau…”


“Ngày hôm đó, bà già kia dẫn theo một người phụ nữ mang thai tìm đến tận cửa. Thì ra người phụ nữ đó là thư ký của cha dượng, lúc xảy ra tai nạn thì trong xe chỉ có hai người bọn họ. Cha dượng thì trọng thương, người phụ nữ kia không bị gì mà chỉ bị thương nhẹ. Người phụ nữ đó ban đầu còn cùng bà già kia nói cười vui vẻ, sau thì nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của mẹ đứa nhỏ, nói: đứa bé trong bụng của mụ ta là của cha dượng… Ngày đó vĩnh viễn tôi không bao giờ quên được, ngày đó là lần đầu tiên trong đời tôi lần lớn tiếng cảnh báo bọn họ, tôi đuổi bọn họ ra khỏi nhà. Nhưng… Nhưng mẹ vẫn vì việc đó mà suy sụp…”


“Chị gái của người cha ruột của tôi, cũng chính là bác của tôi liền đưa chúng tôi sang nhà ông ngoại ở Mỹ. Bác ấy đối xử với chúng tôi rất tốt, bình thường đều giấu diếm mẹ của mình mà đến thăm chúng tôi. Một số thứ cần thiết cũng là do bà ấy đem đến, lúc đầu bác định đưa tôi cho ông ngoại nuôi dưỡng để cho mẹ tôi có thể yên tâm mà dưỡng bệnh. Nhưng ông ngoại không đồng ý, cho nên tôi cùng mẹ liền đến Mỹ sinh sống. Ông ngoại là một bác sĩ trung y, chuyên trị vài chứng bệnh. Thế nhưng đối với bệnh tình của mẹ tôi thì ông ngoại cũng bó tay, mà mẹ tôi…mẹ tôi…bà ấy sông được nữa năm, cuối cùng buồn bực mà mất…”


…………………


“Ha ha… Đó là tôi lúc nhỏ, cũng không thê thảm lắm, ít ra cũng đã trải qua một tuổi thơ vui vẻ hạnh phúc. Trong đời có thể xảy ra nhất nhiều chuyện, chỉ cần sống tốt là được rồi. Đều là vận mệnh con người cả, Nhưng mà buốn cười nhất là chuyện lúc sau, nữa năm sau này còn chưa đợi tôi thề báo thù thì họ đã tìm truy sát tôi! Tất cả đều là do việc sở hữu một nữa cổ phần công ty. Lúc cô gọi điện cho tôi thì lúc đó tôi mới biết tại sao mình lại liên tiếp xảy ra chuyện! Thế là tôi không chút do dự mà tìm đến một người bệnh cũ của ông ngoại, “Phong tình” lão đại làm cha nuôi. Thế là tôi chính thức trở thành học trò chân truyền của đệ nhất cao thủ “Phong tình”! (sâu: chém :v…nói chung là anh công tìm đến một cao thủ XXX để làm học trò của ổng :v…)


“Cưng à, em biết không? Chưa đến bảy năm tôi đã có trở thành đệ nhất cao thủ “Phong tình” thay thầy. Cưng à, em có biết đệ nhất cao thủ “Phong tình” đắc ý nhất là cái gì không? Đó chính là làm sao để cho bạn tình có thể ở trên giường phát huy hết nhiệt tình, giống như…” W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m


“Anh… Ah~… Đê tiện… A….”
Lượt bớt…. (sâu: tui thề là cái này của tác giả nói à nha!!!! *cầm nồi che đầu mà bỏ chạy*…)






Truyện liên quan