Chương 15: Lang tâm như sắt chỉ vì ngươi [ nhất ]
Xe ngựa di chuyển trên con đường lầy lội, bầu trời bên ngoài dần được bao phủ bởi bóng đêm, tiếng mưa rơi kèm theo tia sấm chớp nổ vang trời, làm cho con người run sợ mà không dám ra ngoài.
Trong không gian tĩnh lặng, truyền đến hô hấp trầm ổn của mẫu thân, có lẽ nàng đang ngủ.
Mới như vậy liền mệt rã rời, có lẽ độc trên người nàng, xem ra lại nặng thêm một phần.
Bên trong xe ngựa tối đen không thể nhìn thấy năm đầu ngón tay, Đại ca không coi ai ra gì mà ôm ta, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại, đôi môi liên tục sát qua bên tai của ta, tiếng nói khêu gợi kèm theo một loại ôn nhu ám ách ở bên tai ta vang lên.
“Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của ngươi có nghĩ muốn cái gì không?”
Cảm giác tê dại, theo đầu lưỡi khẽ ɭϊếʍƈ của hắn, càng ngày càng trở nên mãnh liệt……
“Khấu Nhi cái gì cũng không muốn, có đại ca ở bên là tốt rồi……”
Tiếng rên rỉ khẽ vang lên, nam nhân vừa lòng ôm chặt lấy ta.
Dựa vào lồng ngực to lớn mà nóng rực, thân thể vốn có chút lạnh lẽo cũng bị làm cho nóng lên.
Hơi hơi thùy hạ đôi mắt, nhu thuận mà tựa đầu vào lồng ngực rộng lớn, tay nhỏ bé nắm lấy một bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng đặt ở bên môi mà cọ.
Đầu ngón tay thon dài xâm nhập vào miệng của ta, đùa giỡn cái lưỡi đinh hương mềm mại, thanh âm trầm thấp khàn khàn mang theo tia ȶìиɦ ɖu͙ƈ của đại ca khẽ vang lên.
“Đậu Khấu Nhi, nhớ kỹ, thân thể của ngươi, chỉ thuộc về một mình ta …… Đừng cho nam nhân khác chạm vào ngươi…… Vĩnh viễn cũng không được……”
**********
không biết có phải là do đại ca đã ẩn ẩn phát hiện ra sự biến hóa của ta hay không mà ca mỗi ngày trừ bỏ vào triều thì những thời gian còn lại đều sẽ đứng ở bên người của ta, cho dù đêm đen đã bao phủ cũng tỏ vẻ không nguyện ý rời đi.
Cuộc sống càng ngày càng áp lực, ép tới ta sắp chịu không nổi, cứ tiếp tục như vậy, nhất định ta sẽ bị bức điên.
Thời điểm đại ca không ở bên cạnh, ngẫu nhiên ta cũng sẽ nhớ tới cái nam nhân kia, tuy rằng chỉ là một thoáng nhìn qua, bất quá, ta có cảm giác, ta với hắn nhất định sẽ gặp lại.
Ta bộ dáng rầu rĩ không vui, Tiểu Hoa đều xem ở trong mắt, cũng âm thầm mà vì ta lo lắng, lại không biết nói như thế nào mà an ủi ta.
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, ta chán ghét cái cảm giác suốt ngày phải giả trang nhu nhược, lại càng không chịu nổi cái ánh mắt càng ngày càng trở nên cuống tứ của hắn, có lẽ cái kế hoạch kia ta phải nhanh chống thực hiện mới được.
Sủng nịch cùng độc sủng, cuộc sống an nhàn đối với ta mà nói không khác gì một cái lồng giam hoa lệ.
Buổi sáng cuối mùa thu có chút lạnh lẽo, vừa mở mắt bên ngoài liền mơ hồ truyền tới vài tiếng hót của chim nhạn.
Miễn cưỡng rửa mặt chải đầu cho xong, vừa cắm cái trâm cài cuối cùng lên mái tóc, thì hắc y mị ảnh không biết từ lúc nào đã đứng ở bên cạnh ta.
Nam nhân trong gương đồng, lãnh khốc, kiêu ngạo, tà mĩ, vô tình, hai tròng mắt cố gắng hết sức mới có thể nhìn vào hắn, ta miễn cưỡng nở một nụ cười vui vẻ, nhưng bàn tay nhỏ bé dấu trong ống tay áo lại dùng hết sức mà niết thật chặt.
“Đại ca…… Ngươi đã đến rồi……”
Nghe được âm thanh mềm mại, trong con ngươi lãnh khốc của nam nhân bỗng trở nên nhu hòa như nắng xuân làm tan chảy cả khối băng ngàn năm trong đáy mắt hắn.
nhẹ nhàng ôm ta vào lòng, hắn nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ bé của ta lên, lời lẽ ôn nhu, hơi thở nóng bỏng phả lên khuôn mặt ta.
“Tối hôm qua ngủ có ngon không?”
Cử chỉ bá đạo mà quen thuộc, ta hơi nhắm mắt lại, lông mi dài che khuất ánh mắt, tựa như một cánh bướm xinh đẹp.
“Ân……”
Trong phòng ấm áp, ta chỉ mặc một bộ váy đơn bạc, lại có chút hương vị mềm mại. Nhất là một đôi tay nhỏ bé với làn da trắng noãn, non mịn đang lõa lồ ở bên ngoài càng tăng thêm tình sắc.
Những nụ hôn khiêu khích, dừng ở trên cái cằm thon nhỏ ɭϊếʍƈ láp một hồi rồi lại chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, đầu ngón tay đẩy ra vạt áo đơn bạc của ta, đôi môi của hắn cũng tiến đến hai trái anh đào trước ngực.
Ta cảm giác được đầu lưỡi linh hoạt đang nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ cắn nụ hoa hồng nhạt phía trên, vừa chơi đùa, hút cắn dây dưa làm cho ta khó chịu đến mức muốn tông cửa mà chạy trốn.
hắn ra sức mà cắn cắn làm ta có cảm giác đau đớn, cường hãn chiếm cứ, thân thể đã muốn xụi lơ đến mức vô lực, ta thỉnh thoảng kêu tên của đại ca, ủy khuất muốn lên tiếng thét chói tai.
Nam nhân động tác tà tứ, lại càng ngày càng nhiệt tình, càng ngày càng cường hãn, giống như muốn đem ta bỏ vào trong miệng mà cắn nuốt không chừa một miếng, sau đó làm cho cơ thể ta hoàn toàn dung nhập vào cốt tủy của hắn……
Chịu không nổi sự tr.a tấn không có chừng mực này, ta cuối cùng phát ra tiếng cầu xin.
“Đại ca…… Tiểu Hoa cùng mẫu thân sắp vào……”
Tiếng thở gấp gáp hòa vào không khí càng lúc càng nóng, cuối cùng đại ca vẫn ngừng lại, đầu ngón tay mơn trớn mái tóc dài mềm mượt của ta, khóe miệng gợi lên một chút độ cong tà ác.
“Trang điểm xinh đẹp như vậy, có phải là muốn đi đâu không?”
Nhìn thấy khóe mắt vui vẻ của ta, đại ca đang có ý định đem ta ôm vào trong lòng lần nữa, nhưng lần này ta cũng không dấu vết mà tránh được đụng chạm của hắn, nhìn con ngươi đen băng lãnh đang chuẩn bị như có trận gió lốc phun ra, ta thật cẩn thận lại lui thêm vài bước nữa, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười tươi như cũ.
“Đúng vậy…… Ở nhà rất buồn , ta muốn đi ra ngoài lên trên núi dạo một vòng ……”
“Muốn lên núi sao?” Mạnh mẽ kéo ta lại ôm vào lòng, đại ca trên người lưu chuyển một trận hàn khí, ngữ khí có vẻ hơi âm trầm chậm rãi vang lên “Hay là, ngươi muốn tìm tên nam nhân đã tặng ngươi chiếc áo khoác hôm trước……”