Chương 35: Trò chuyện với nhau thật vui, không quên tìm người (2)
“Tiểu Luân, cậu cũng không cần quá gấp, Thư đại ca nói là dự tính xấu nhất, có lẽ chuyện không phát triển thành như vậy.” Âu Dã Sâm vội vàng an ủi bạn tốt, anh biết tiểu Luân vẫn thích Hoắc Nhĩ Phi.
“Hoắc tiểu thư này chẳng lẽ là bạn gái của cậu?” Thư Phiến Hữu hỏi.
“Là cô gái tiểu Luân thích.” Âu Dã Sâm trả lời thay bạn tốt.
“Vậy anh càng dốc toàn lực tìm kiếm rồi, chắc hẳn vị tiểu thư kia nhất định không giống người khác.” Thư Phiến Hữu cười nói.
“Đúng, quả thật không bình thường.” Âu Dã Sâm cũng nghĩ đến Hoắc Nhĩ Phi kia, không tim không phổi, tùy tiện, đã cảm thấy đường tình của bạn tốt rất nhấp nhô!
“Thư đại ca, em nhờ anh, em thật sự không quen thuộc Hongkong. Cô ấy là bạn tốt nhất của em gái em, cũng là cô gái em thích, là cô gái rất tốt, em hy vọng cô ấy có thể không có việc gì.” Chử Tuyết Luân nói rất chân thành.
“Yên tâm đi, anh nhất định sẽ dốc hết toàn lực đi tìm, trừ phi cô ấy không có ở Hongkong, chỉ cần ở Hongkong, luôn có thể tìm được.” Lại nghĩ tới cái gì, “Đúng rồi, có thể cho anh một tấm hình không?”
Chử Tuyết Luân vội lấy một tấm hình từ trong ví tiền ra, chỉ vào nữ sinh tóc ngắn bên phải nói: “Chính là người này.”
Đây là hình chụp chung của Hoắc Nhĩ Phi và Tuyết Nghê năm lớp mười hai, lúc đó cô vẫn là học sinh cấp ba trẻ trung, để tóc ngắn, mặc đồng phục học sinh rất bình thường, ngược lại dáng vẻ rất xinh đẹp.
Thư Phiến Hữu nhìn cô gái trong hình, chỉ cảm thấy rất quen mặt, ngược lại không nghĩ ra đã gặp ở đâu, nên không nói ra, nếu không để cho hai cậu ấy vui mừng hụt, không tốt lắm.
Thật ra thì anh đã từng thấy, chính là đêm Hoắc Nhĩ Phi mất tích, trên du thuyền hào hoa ở cảng Victoria, lúc ấy anh còn mời Hoắc Nhĩ Phi nhảy một bản, chỉ có điều quên hỏi tên tuổi cô, sau đi thăm dò cũng không biết cô tên gì, nên thôi. Khi đó tóc Hoắc Nhĩ Phi đã dài, hơn nữa vén lên, trang điểm trang nhã, mặc váy xinh đẹp, làm sao anh có thể cho rằng cô gái xinh đẹp lại thú vị đó và học sinh cấp ba trẻ trung trong hình là cùng một người!
“Thư đại ca, đây là hình năm lớp mười hai của Phi Phi, dáng vẻ ngược lại không thay đổi, chỉ có điều tóc dài die nda nle equ ydo n một chút, với lại không giống học sinh cấp ba, năm nay lên đại học năm hai, dáng vẻ không giống tuổi hai mươi.” Chử Tuyết Luân vội vàng giải thích.
“Không có hình gần đây sao?” Dáng vẻ như vậy rất khó nhận ra, Thư Phiến Hữu cảm thấy.
“Không có, bởi vì Phi Phi không thường chụp hình, hình này đã coi như là gần đây.” Chử Tuyết Luân cười khổ nói.
Không giống em gái Tuyết Nghê của anh, hình một đống lớn ở nhà, không trang điểm không ra khỏi cửa. Phi Phi cũng không thích trang điểm, luôn ăn mặc giống như học sinh cấp ba.
“Không có việc gì, chỉ cần dáng vẻ không thay đổi là được, hai người cũng không cần quá lo lắng, có bất kỳ tin tức gì anh sẽ phái người báo cho hai người biết.”
Âu Dã Sâm và Chử Tuyết Luân đều là nhân viên cấp cao của công ty, dĩ nhiên không thể rời đi quá lâu, nếu Thư đại ca đã nói như vậy, còn có gì không yên lòng. Hơn nữa, ở đây gấp gáp cũng không giúp được gì, chỉ có thể trở về chờ tin tức.
Hai người ngồi máy bay trở về thành phố L trong đêm đó.
Ngồi trong phòng làm việc, hai tay Thư Phiến Hữu chống cằm, càng nhìn cô gái trong hình càng cảm thấy quen mắt, mất tích trên du thuyền ở cảng Victoria tối ngày 10 tháng 8, ngày 10 tháng 8! Ngày đó anh cũng trên du thuyền hào hoa đó tham gia một bữa tiệc, chẳng lẽ trong đêm đó?
Anh cầm điện thoại bàn lên, bấm số thư ký George, “Kiểm tr.a giúp tôi tối ngày 10 tháng 8, danh sách tất cả khách trên du thuyền hào hoa ở cảng Victoria, mau sớm báo cho tôi.”
George nhận được điện thoại cảm thấy không thể giải thích được, Thư đại công tử đây là thế nào! Danh sách tất cả khách! Trời ạ! Tìm đâu ra! Cố ý làm khó anh sao! Nghe giọng điệu của cậu ấy không giống như đang nói giỡn, thật sự cảm nhận sâu sắc làm cấp dưới không dễ dàng!