Chương 68: Vén ra mây mù
Khi Thư Phiến Hữu tìm Đinh Thận lần nữa, đã là một tháng sau rồi, trong một tháng này anh gần như không có một ngày nhàn rỗi, gần tới mùa xuân, anh chỉ muốn mauchóng làm trọn vẹn công việc, sau khi Nhiễm Nhiễm trở lại, anh hy vọnganh em ba người có thể gặp mặt nhiều hơn.
Hai người vẫn hẹn nhau ở quán cà phê lần trước.
“Chú Đinh, chuyện lần trước nhờ chú điều tr.a như thế nào rồi? Còn có mộttháng nữa đến mùa xuân, tôi muốn tìm được Hoắc tiểu thư trước đó.” ThưPhiến Hữu tựa vào ghế salon, ý tứ rất rõ ràng.
“Tôi đi điềutra, không có tin tức Hoắc tiểu thư, tôi nghĩ có thể đã rời khỏi HươngCảng rồi không hoặc là...” Đinh Thận nói rất bình tĩnh.
“Chú nóicũng không phải không có khả năng, Hongkong lớn như vậy, bằng vào bảnlĩnh của chú Đinh, muốn tìm một người thật sự không phải việc khó gì.”Thư Phiến Hữu cười nói, anh cũng không phải khen tặng, lấy địa vị hắcbang ở Hongkong hiện giờ của bang Viêm Ưng, muốn tìm ra một người, thậtsự dễ như trở bàn tay.
“Đại công tử nói quá lời, Hongkong nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, các thế lực lần lượt thay đổi. Nói muốntìm một người dễ dàng như vậy, nhưng có thểthấy được Hoắc tiểu thư là một ngoại lệ, tôi cũng cảm thấy rất có lỗi,cũng không biết có ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác giữa Á Ninh và Âu Kỳkhông.” Đinh Thận nói rất tế nhị.
“Không đến nỗi, Âu tổng cũngkhông phải người không hiểu chuyện, nhưng dù có thế nào, chuyện về Hoắctiểu thư vẫn làm phiền chú Đinh tiếp tục bận tâm, sống phải thấy ngườich.ết phải thấy xác, chúng ta nhất định phải cho người ta một câu trả lời hợp lý.”
“Đại công tử yên tâm, tôi sẽ phái thêm người thăm dò chuyện này, tuyệt đối sẽ cho cậu một câu trả lời hài lòng.”
“Vậy thì cực khổ chú Đinh rồi.” Thư Phiến Hữu rất tao nhã uống một ngụm cà phê.
Hai người ngồi hàn huyên một lúc, rồi trở về phòng làm việc của mình, cuốinăm là thời điểm bận rộn nhất, thật sự rất khó thoát thân.
Saukhi ngồi lên xe, Đinh Thận chỉ cảm thấy chuyện này thật sự rất khó giảiquyết, một bên là nhị thiếu, một bên là đại công tử, thật đúng không dễlàm.
Một chiếm giữ không buông, một đang tìm khắp nơi, haizzz...
Đều do người dưới tay ông gây họa, sao cố tình lại là Hoắc Nhĩ Phi!
Còn nhớ đêm đó Cảnh Lục nói mang về từ trên duthuyền ở cảng Victoria, ông nhớ đêm đó Cảnh Lục đi đón đại công tử theodặn dò của ông, sao lại...
Chẳng lẽ?
Hoắc tiểu thư biết đại công tử?
Sẽ không, không thể đúng lúc như vậy.
Không được, ông phải hỏi thằng nhóc Cảnh Lục kia, đều do cậu ta làm việc không hiệu quả!
Lúc này Cảnh Lục đang cùng mấy anh em hưởng thụ người đẹp mát xa, đột nhiên nhận được điện thoại của Đinh tam gia, sợ đến mức giật nảy mình, vộixua tay để cô gái xoa bóp lui ra.
“Tam gia? Ngài có dặn dò gì?”Giọng điệu cực kỳ nhún nhường, nếu không phải tam gia chứa chấp anh, chỉ sợ đến giờ anh vẫn là tên lưu manh nhỏ, cả ngày mặc không đủ ấm ănkhông đủ no, hiện giờ, anh đi theo tam gia, cũng coi như lăn lộn đượcthuận buồm xuôi gió rồi.
“Còn nhớ đêm đại công tử về nước vào tháng tám không? Tôi kêu cậu đến du thuyền ở cảng Victoria đón cậu ấy.”
Cảnh Lục ngẫm nghĩ, sao tam gia lại hỏi về chuyện này? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
“Nhớ, không rõ tam gia ngài...”
“Đêm đó sao người đi theo cậu lại mang theo cô gái mười tám mười chín tuổi về?”
“Cô gái mười tám mười chín tuổi... À... Tôi nhớ ra rồi, khi đó không phảinhị thiếu nói muốn một cô gái đặc biệt chút sao?Lúc tôi đang ở sảnh chính tìm đại công tử, lại nhìn thấy đại công tử trò chuyện rất vui vẻ cùng một cô gái, còn muốn mời cô ta nhảy một bản, tôi nghĩ chắc nhị thiếu cũng thích như vậy, nên...” Cảnh Lục nói rất đắc ý.
“Cho nên cậu tự chủ trương đưa cô ấy về?” Giọng Đinh Thận rất lạnh.
Cảnh Lục rất ít khi thấy tam gia nổi giận như vậy, hơi bị dọa sợ, “Tam gia, trước kia không phải như vậy sao?”
Đinh Thận không ngờ chuyện lại khéo như vậy, Hoắc Nhĩ Phi lại bởi vì đạicông tử mà mới bị bắt về, sở dĩ giải trí Âu Kỳ lựa chọn hợp tác với ÁNinh, chắc hẳn cũng vì gia thế của đại công tử, muốn lợi dụng đại côngtử tìm Hoắc tiểu thư, tất cả... Sao lại trùng hợp như vậy.
Cảnh Lục bị cúp điện thoại cảm thấy tâm thần thấp thỏm, chuyện đã qua thời gian dài như vậy, sao lại...
Một đường trở lại trụ sở bang Viêm Ưng, Đinh Thận vẫn nhíu mày, chuyện nàytạm thời không nói cho nhị thiếu là tốt nhất, gần đây cậu ấy vì chuyệncủa Hoắc tiểu thư mà tâm thần hơi không tập trung, thật sự không phảidấu hiệu tốt! Ông phải nghĩ biện pháp vẹn toàn đôi bên, xử lý tốt chuyện này mới được.