Chương 96: Lăng Ý, anh thật bẩn
Trong lòng Lê Cảnh Trí nguội lạnh.
Người nói ly hôn trước là hắn, nói ly hôn lúc sau cũng là hắn, bắt cô đến cầu xin đừng ly hôn cũng là hắn.
Bây giờ lại nói ly hôn, hắn coi cô là cái gì? Món đồ chơi sao?
“Khốn nạn? Từ trước đến nay tôi chưa từng nói mình là một người tốt.” Hắn hỏi lại,”Không lẽ bây giờ cô phát hiện cô yêu tôi nên không muốn ly hôn?”
“Mỗi một người của Lăng gia đều có quyền chất vấn tôi, nhưng anh thì không!” Hai mắt cô đỏ ửng.
“Nhìn bộ dạng đáng thương này thật khiến người ta đau lòng nha.” Hắn hé mắt, môi kề sát môi cô nhưng không hôn, chỉ dừng lại ở đó, trừng trừng nhìn cô,” Lê Cảnh Trí, cô biết không, cô bây giờ thật giống như đang yêu tôi đến điên cuồng mất rồi.”
Cô chớp mắt một cái, nước mắt chảy xuống.
Lê Cảnh Trí nhón chân lên, chủ động hôn lên môi hắn. Không sai, là cô ngốc, là cô ngu xuẩn, nhưng mà cô thực sự yêu hắn đến hết thuốc chữa mất rồi.
Mặc dù nhìn thấy hình ảnh của hắn cùng cô thư kí kia trong phòng làm việc, nhưng vẫn không ngừng tự an ủi bản thân, chờ đợi câu giải thích từ hắn.
Mặc dù khiến cho bản thân trở nên hèn hạ trong mắt hắn nhưng cô vẫn muốn hôn hắn.
Hai mắt cô nhắm lại, chủ động ɭϊếʍƈ môi của hắn.
Không ngờ cô sẽ làm như vậy, Lăng Ý đứng người vài giây, sau đó đổi khách thành chủ, nghiêng người ép cô lên vách tường.
Nụ hôn ướt át càng ngày càng kéo dài, hơi thở của người đàn ông ngày càng nặng nề, bàn tay to lớn của hắn vén váy ngủ của cô lên, dần dần hướng lên trên.
Hai cánh tay cô vòng qua cổ hắn, cùng hắn quấn quýt.
Nụ hôn của Lăng Ý càng ngày càng sâu xuống, hắn như con dã thú gặm nuốt cổ cô.
Mùi nước hoa xa lạ trên người hắn khiến tim cô rất đau, cô cụp mắt nhìn người đàn ông phía dưới, chỉ mong hắn giải thích với cô dù chỉ một câu, cho dù nói là xã giao cũng được. Nhưng hắn không có nói gì.
Lăng Ý thiếu kiên nhẫn trực tiếp xé bỏ váy ngủ của cô.
Cô cụp mắt nhìn bàn tay hắn đang làm loạn trên người mình, thân thể bỗng trở nên cứng nhắc.
Trên mu bàn tay của hắn, có một vết đỏ nhàn nhạt, là dấu son môi.
Cả người Lê Cảnh Trí chấn động, như vừa tỉnh dậy khỏi giấc mơ. Cô đẩy hắn ra, nhặt áo sơ mi trên mặt đất, quả nhiên góc áo cũng dính dấu vết tương tự.
Một giây sau, cô như rơi xuống vực sâu muôn trượng.
Hắn từ phía sau lại gần ôm lấy cô, đi đến bên giường, ném xuống.
Thân thể rắn chắc của hắn đè trên người cô, hai người dán chặt vào nhau không có khe hở. Môi cùng bàn tay của hắn không ngừng dạo chơi khắp cơ thể cô lưu lại dấu vết.
Lê Cảnh Trí không nhịn nổi nữa, dùng sức đẩy hắn ra, khóc lóc,” Lăng Ý, anh thật bẩn!”
Vừa chạm vào người phụ nữ khác xong lại chạm vào người cô, thật đáng ghê tởm. Thật sự rất ghê tởm……… Hắn coi cô là loại người gì chứ?
“Tôi bẩn?” Động tác của hắn dừng lại, dục vọng trong mắt phút chốc tan biến hết, chỉ còn lại sự lạnh lẽo,”Chẳng lẽ cô cảm thấy làm cùng Giang Tây Long thì sạch chắc?”
“Anh ấy so với anh còn sạch hơn gấp trăm ngàn lần.”
“Người phụ nữ đáng ch.ết này, hắn thích chơi mấy trò cấm kỵ, so với tôi khẩu vị của hắn còn nặng hơn nhiều.” Lăng Ý kề sát bên tai cô,”Tôi nhiều nhất cũng chỉ là chơi bời với mấy người phụ nữ qua đường, còn hắn, hắn còn thích chơi em gái đấy.”