Chương 7
Kỳ thật một tháng qua, Miên Miên cũng có duyên gặp mặt mấy lần với anh, đều là lúc đông như trẩy hội, tiếng người huyên náo mua bán bên quầy hàng. Dù sao nhiều người chật chội, Miên Miên cũng liền làm bộ như không biết anh, vội vàng đi qua, mà anh tựa hồ cũng không có chút ý muốn bắt chuyện, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không từng nhếch lên.
Tựa như anh lúc này, lẳng lặng đứng thẳng, thần sắc lạnh nhạt. Giống đã muốn quên hơn một tháng trước từng mang theo một tân thủ bản lĩnh kém.
Nhưng Miên Miên cũng không có cao thâm như vậy, có thể biểu hiện bình thản chịu đựng gian khổ, trong lòng cô có loại cảm xúc rất phức tạp đang trào lên kêu gào. Nghiên cứu tư liệu trò chơi nhiều ngày, Miên Miên so với lúc trước càng khắc sâu rõ thực lực hai người chênh lệch, loại nhận thức giản đơn này diễn ra không cam lòng, tuyệt vọng, xấu hổ và giận dữ, ý chí chiến đấu…… Ngưng tụ cùng một chỗ, làm cho Miên Miên cảm thấy nếu mình tạm thời không có năng lực đả bại anh, rửa sạch nỗi nhục trước đây, vậy cô tình nguyện lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng tình huống trước mắt cô, không chỉ có không “Thuần”, ngược lại cô còn phải dựa vào lực lượng của “Kẻ thù”. Trời xanh ơi, đất dày hỡi, điều này bảo cô làm sao có thể chịu đựng được đây?
Chẳng qua…… Miên Miên vụng trộm liếc mắt nhìn anh một cái, phát hiện anh từ đầu tới cuối cũng chưa đem tầm mắt dừng lại qua trên người cô, có lẽ, anh thật sự đã quên người như cô.
Đúng, nhất định là như vậy. Đà điểu Miên Miên phát giác nghĩ như vậy thì mình có chút an tâm.
Môn chủ Thối Kiếm Tiêu Dao [Thối ở đây chỉ Tôi, rèn (thép) chớ không phải ý bậy gì nha] thêm bốn người vào đội ngũ, cũng luôn mãi dặn dò bọn họ không thể đi lung tung, miễn cho bị yêu thú cấp cao gây thương tích. Sau khi dặn dò xong, môn chủ, môn chủ phu nhân Vân Hinh Nhi cùng với Thượng Quan Ám Ảnh mở đường trước, bốn người Miên Miên vội vàng đuổi theo.
Mục đích của đội ngũ là tầng thứ ba Tiên phủ, Boss là Phong sinh thú tên gọi Lạc Vân Tiêm Giáp, con thú này hình thể mạnh mẽ cường tráng, hành động qua lại như gió, là một loại yêu thú đẳng cấp đỉnh cao.
Nhiệm vụ này có một đoạn bối cảnh: Thành Thiên Nam phồn vinh tú lệ, mấy trăm năm qua đều yên vui an lành, yên tĩnh an khang. Nhưng loại bầu không khí hân hân hướng vinh [1] này, có một ngày lại bị một quái vật không biết từ nơi nào chạy đến phá tan hoàn toàn. Con thú này tướng mạo xấu xí, bộ mặt dữ tợn, lại cường đại vô cùng, không chuyện ác nào không làm, đến chỗ nào cũng khiến tường tan ngói vụn, một mảnh hỗn độn. Yêu thú ở trong thành tàn sát bừa bãi hơn nửa tháng, cuối cùng, nó từ thanh lâu bắt đi hoa khôi Uyển Tiểu Điệp thì biến mất……
Được ba người phía trước “Hộ tống”, bọn người Miên Miên không gặp nguy hiểm, kinh sợ nào liền tới tầng thứ ba tiên phủ.
Miên Miên ở đây là người duy nhất làm thầy thuốc, cho mọi người “Chi khí hộ thể” và “Thanh tâm quyết”. Hai loại pháp thuật này có thể gia tăng năng lực phòng ngự và lượng máu, là kỹ năng phụ trợ cơ bản nhất của người tu tiên hệ mộc.
Không biết có phải Miên Miên đa tâm hay không, cô cứ cảm thấy khi đang thi pháp, trên người thổi qua một đạo ánh mắt bỡn cợt trêu đùa, thế nhưng khi cô tìm tòi trái phải, lại biến mất vô ảnh vô tung.
Nhưng cũng không cho phép cô nghĩ nhiều, chuyện phát triển sau đó làm cho cô trở tay không kịp: Mọi người sau khi thương nghị, nhất trí quyết định để cho Thượng Quan Ám Ảnh và Miên Miên làm chủ lực, những người khác theo bên cạnh phụ trợ.
Miên Miên ngây ra như phỗng. Quả thực không thể tin bọn họ lại có thể nhẫn tâm đẩy thầy thuốc tay trói gà không chặt như cô vào hố lửa, cô không phải tốt nhất nên được người nào đó bảo hộ sao?
Miên Miên rất muốn xông lên phía trước hô to: Thật ra ta dự định tiến vào lấy kinh nghiệm!
Thối Kiếm Tiêu Dao giải thích như này: Đá chọi với đá chi bằng dùng kỹ xảo. Thượng Quan và Tiểu Ngư phân biệt là thuộc tính hỏa và thuộc tính mộc, cái gọi là hỏa mộc sinh phong, hai người nếu như hợp lực đối phó loại phong sinh yêu thú thuộc phong hệ này, đó là lấy độc trị độc, tự nhiên là làm ít công to, không còn gì tốt hơn. Tiểu Ngư cậu yên tâm, Thượng Quan trước đó chỉ công kích, hấp dẫn lực chú ý của Boss, tiếp theo cậu bổ sung thêm một chiêu “Khô mộc xuân phong” là được. Boss không có cơ hội gây tổn thương cho cậu.
Không hổ là môn chủ, lời nói có ý có tình, giọt nước nhỏ cũng không lọt vào được.
Bọn Lạp Lạp cũng hiểu được như thế rất tốt, như vậy, cho dù đến lúc đó Miên Miên lấy đi trứng của phong sinh thú, coi như là thành quả đạt được, mà không phải “Phi pháp chiếm lấy”.
Thượng Quan Ám Ảnh thân là đương sự tiết kiệm chữ như vàng, không phát biểu ý kiến gì, thậm chí còn ở một bên khoan thai vận khí điều tức.
_____________
Chú thích:
Hân hân hướng vinh [1]: Chỉ sự vui sướng, quang vinh.
Hân hân: chỉ cây cỏ sinh trưởng vượng thịnh; Hướng vinh: tươi tốt. Miêu tả cây cỏ lớn lên tươi tốt. Ví dụ như sự nghiệp phát triển nhanh, thịnh vượng hưng thịnh.
Xuất xứ từ《Quy khứ lai từ》của Đào Tiềm: “Mộc hân hân dĩ hướng vinh, tuyền quyên quyên nhi thủy lưu”