Chương 94
“Ôi chao, cậu có thể giúp tớ đưa cái này vào văn phòng giám đốc không?”
“Hả? Tớ không nghe lầm chứ, cậu bình thường không phải đều tranh cướp loại chuyện này sao? Cậu quên uống thuốc sao?”
“Cậu mới quên uống thuốc! Không phải! Chính là…… Hôm nay tớ cảm thấy có điểm không thích hợp”
“Có cái gì không thích hợp? Vạn dặm không mây, trời trong nắng ấm, là một ngày rất đẹp trời”
“Cậu không biết hôm nay Đại Cương và Tiểu Lý Tử đều bị giám đốc tóm vào văn phòng nghiêm khắc phê bình sao?”
“Hả? Vì sao?”
“Tóm lại, tớ cảm thấy hôm nay tâm tình giám đốc rất không tốt, tuần này chúng ta nói chuyện phải cẩn thận một chút……”
Mười giờ sáng, những tia nắng ấm áp chiếu vào trong văn phòng “Dịch Du”, hai nữ nhân viên trẻ giống như chim sẻ khe khẽ nói nhỏ, trong góc phòng nào đó, vẻ mặt một người dại ra, không khí trầm lặng, một buổi sáng đẹp trời sảng khoái như vậy….
“Miên Miên, giấc ngủ không đủ, thì uống cốc cà phê nâng cao tinh thần đi” Bạn tốt “Láng giềng hoà thuận” Tiểu Lương đi qua, hạ giọng nói: “Trong vòng tuần này, cậu không nên ngủ gà ngủ gật trong cuộc họp. Tớ nghe nói hôm nay tâm tình giám đốc không tốt lắm, cậu cẩn thận kẻo làm vật hi sinh”
“Oh, cho tớ cốc cà phê đi” Miên Miên gật gật đầu, biểu tình lại không có biến hóa gì. Cô nghiêng người mở ngăn kéo, lấy ra từ bên trong một gói cà phê hòa tan, đây là cô cố ý chuẩn bị cho những dịp tăng ca.
Cô lấy kéo từ trong ống đựng bút ra, sau khi cắt gói cà phê, bắt đầu đổ xuống ——
Tiểu Lương ở bên cạnh yên lặng nhìn cô đổ cà phê vào thùng rác, lại đặt kéo vào trong cốc. Tình cảnh này, cậu cũng không biết nói cái gì cho phải.
Giữa bầu không khí uể oải buổi sáng sớm, mọi người đều còn không tiến vào trạng thái làm việc. Có người đang xem tạp chí, có người đang ăn bữa sáng, có người đang gọi điện thoại, nhưng là gần như cùng một thời gian, bọn họ đều dừng động tác trong tay, ngẩng đầu nhìn Hỏa Nhạ đột nhiên đi vào văn phòng.
Hỏa Nhạ chỉ đứng đó không nói, liền tản ra cảm giác áp bách khiếp người. Anh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn xung quanh một vòng, khẽ hé môi mỏng lãnh đạm tuyên bố: “Họp”
Dứt lời, anh không nhìn thêm bất luận cái gì, nhanh rời đi.
Cho dù người trì độn đến đâu, cũng cảm thấy được giám đốc hôm nay có chút không bình thường. Vốn dĩ nhóm nhân viên còn đang nói chuyện phiếm ăn vặt, đều bắt đầu thu dọn các thứ trên mặt bàn, chuẩn bị tốt tư liệu cho cuộc họp.
Tiểu Lương sau khi đi ra khỏi bàn, thấy Miên Miên còn đang ngẩn người, nhịn không được đẩy đẩy cánh tay cô: “Miên Miên, Miên Miên! Họp”
“Oh, được” Miên Miên phục hồi tinh thần lại, ngoan ngoãn đứng lên, bước theo dòng người về phòng họp.
Tuần này, không khí so với trước kia cái gì cũng ngưng trọng hơn. Người ngồi ở phía trước bàn họp không lộ ra chút giận dữ nào, nhưng mọi người đều giống như chim sợ cành cong, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, nơm nớp lo sợ thay phiên báo cáo nội dung công việc tuần trước của mình.
Đầu tiên là Đại Cương phụ trách vận hành bảo dưỡng: “Tuần trước, các máy chủ đã mua xong, cũng ký xong hợp đồng với doanh nghiệp ISP, cuối tháng là có thể nhập máy chủ vào hàng ngũ máy hiện nay. Phỏng chừng đến lúc đó toàn bộ năng lực chịu tải của hàng ngũ máy chủ sẽ tăng lên gấp đôi”
Hỏa Nhạ mày cũng không nhíu, câu chữ trong miệng mang theo ý lạnh lẽo chậm rãi rót vào trong tai mọi người: “Thứ sáu tuần trước, 16 máy chủ đều bị treo. Theo như tôi biết, cũng kết hợp với tư liệu của doanh nghiệp ISP cho thấy, lúc ấy bề ngoài máy chủ này vận hành tất cả tình huống đều bình thường, những máy chủ này, lại ở cùng ngày treo suốt ba tiếng còn không tìm ra nguyên nhân. Xin hỏi cậu lúc ấy ở nơi nào?”
Đối mặt với loại chất vấn này, trán Đại Cương đổ mồ hôi, lại tự biết đuối lý, không hé răng nữa.
Tiếp theo là Kim Long phụ trách các hệ thống cơ sở hệ thống: “Tuần trước tôi chủ yếu phụ trách xử lý lại dữ liệu hệ thống của bang phái. Hiện tại hệ thống bang phái mới đã thí nghiệm xong, bây giờ chỉ cần đem số liệu hiện có thí nghiệm hướng dẫn người chơi tham gia, nên hệ thống là có thể chính thức bắt đầu dùng” Anh ta tạm dừng một hồi, vội vàng bổ sung thêm một câu, “Hệ thống beta này đã sưu tầm rất nhiều ý kiến của người chơi, tăng thêm rất nhiều chức năng mới, tin tưởng sẽ làm người chơi càng thêm vừa lòng ——”
Giọng nói lạnh như băng của Hỏa Nhạ cơ hồ vang lên cùng thời gian: “Vừa lòng như thế nào? Tuần trước phát hành, bởi vì khi cậu viết chương trình có một sai lầm nhỏ, làm cho số liệu của người chơi xuất hiện BUG. Một bộ phận người chơi liền lợi dụng BUG tiến hành hành vi thăng cấp, khiến cho khu vực dữ liệu của người chơi tràn ra. Tôi đã xem qua, đây là sai lầm hoàn toàn có thể tránh được”
Nhanh, kiên quyết, chuẩn xác. Tinh chuẩn chỉ ra trọng điểm, không lưu tình.
Tình huống này, làm cho mọi người ở đây bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, âm thầm kêu khổ: Xem ra giám đốc đại nhân tâm tình không phải không tốt bình thường……
Vốn đến phiên người tiếp theo nói, nhưng người này tâm hồn treo ngược cành cây, một lúc lâu cũng lên tiếng. Tiểu Lương ngồi bên cạnh cô trộm huých cô một cái, thấp giọng nhắc nhở: “Miên Miên, đến lượt cậu”
Miên Miên giật mình, hơi hơi ngẩng đầu, lại thình lình chạm phải đôi mắt u ám. Tia sáng lạnh lẽo xẹt qua lặng yên con ngươi Hỏa Nhạ, trong lòng cô chấn động, cuống quít mở đầu, cố gắng đè nén tiếng nói run run: “Tôi, tôi tuần trước chủ yếu hoàn thành ——”
“La lí la la là……”
Một đoạn nhạc hoạt bát vui tươi đột nhiên vang lên giữa phòng họp nặng nề, mọi người đều nhất loạt nhìn về phía đó, Miên Miên “A” kinh hô một tiếng, vội vàng lấy điện thoại ra cũng bấm nút tắt, tiếng chuông cuối cùng cũng ngừng lại.
Hỏa Nhạ khẽ nhếch khóe miệng, lãnh đạm nói: “Cô Nguyễn, đi họp phải tắt di động, cô không biết đây là lễ phép cơ bản nhất sao?” Trong lời nói của anh, không có chút độ ấm.
“Rất xin lỗi” Khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, lúng ta lúng túng giải thích.
Sau khi có đoạn nhạc đó đệm vào, mãi cho đến khi cuộc họp chấm dứt, Hỏa Nhạ cũng không nhìn về phía cô lần thứ hai.
Sau khi mọi người giải tán, Miên Miên đứng ở ngoài hành lang phòng họp, bấm điện thoại.
“Mẹ, tìm con có việc gì thế?” Cô cúi đầu nhìn mũi chân mình, thờ ơ hỏi.
Giọng của bà Nguyễn truyền đến: “Baby, chuyện lần trước của Đại Dũng là mẹ điều tr.a không đầy đủ, không rõ ràng thái độ làm người của cậu ta lại không có trách nhiệm như vậy. Con không trách mẹ chứ?”
“Không có việc gì.” Làm sao có thể trách bà, cô ngay cả diện mạo của Đại Dũng kia trông thế nào cũng quên mất.
“Baby, mấy ngày hôm trước mẹ đi chơi bài, gặp được bạn học cũ. Hóa ra con trai của dì ấy bây giờ ở thành phố G, nghe nói công việc của nó cũng không tệ lắm, làm giao dịch chứng khoán. Mẹ trước kia cũng gặp nó rồi, nhìn qua là một tiểu tử rất nhã nhặn thành thật. Vừa may nó cũng độc thân, con có đồng ý gặp mặt cậu ta không? Aizz, Miên Miên à, mẹ biết con cũng phiền muộn vì mẹ luôn giới thiệu đối tượng cho con, nhưng ——”
“Được”
“Nhưng mẹ cũng chỉ vì…… Hả? Con vừa rồi nói cái gì?” Bà Nguyễn vốn dĩ còn chuẩn bị những lý do nghĩ sẵn trong đầu, nghe thấy câu trả lời ngoài dự đoán này có phần mơ hồ.