Chương 13: Thiên Niên Diễn Biến
Bởi vì đưa tay với lấy cuốn cổ thư cho nên thân thể của Lý Minh Sơn một nửa nằm ở trong thông đạo (đường đi). Chính tại lúc đó Lý Minh Sơn cắn răng, cả người hắn nhanh chóng chui vào thông đạo chỉ có độ cao bằng một nửa người bình thường và cánh cửa sắt lập tức đóng kín lại. Từ khi Lý Minh Sơn chui vào cho đến khi cánh cửa sắt đóng lại cũng không đến nửa giây. Rõ ràng là động tác này Lý Minh Sơn đã luyện qua rất nhiều lần.
"Hô, hô."
Trốn trong mật thất (phòng bí mật) chỉ có diện tích khoảng hai hoặc ba mét vuông, lúc này Lý Minh Sơn mới hơi thở ra một hơi.
"May mà lão tử đã sớm có chuẩn bị. Hừ, muốn ta tin rằng hắn sẽ không giết ta ư?"
Lý Minh Sơn cười khẩy.
Lý Minh Sơn đã sớm cân nhắc qua, nếu một khi có người muốn giết bản thân thì hắn phải làm thế nào. Trong mật thất này chứa đựng thẻ tín dụng và rất nhiều vật phẩm để hấp dẫn sát thủ còn bản thân hắn sẽ chạy trốn vào trong.
Cho dù trong bất kỳ lúc nào thì Lý Minh Sơn cũng chỉ tin bản thân.
Cũng vì có phương thức chuẩn bị gần như chặt chẽ này nên hai mươi năm nay Lý Minh Sơn mới liên tục không bị sụp đổ.
"Ông..."
Đột nhiên cánh cửa sắt dày năm cm lại hướng thẳng về phía Lý Minh Sơn bay tới.
Cánh cửa sắt dày đến năm cm cho dù là súng đạn cũng không thể bắn xuyên qua. Cho dù là Đằng Thanh Sơn nếu như dựa vào sức lực muốn đánh thủng cánh cửa sắt này thì sợ rằng cũng phải tập hợp sức dùng chiêu tối mãnh liệt là "Hổ Pháo Quyền" mới được. Nhưng hắn không cần làm như vậy bởi vì... đánh gẫy chốt cửa đối với hắn là rất dễ dàng.
Một đạo thân ảnh nhảy vào bên trong.
"Huynh đệ, ngươi...."
Lý Minh Sơn vội nói.
"Phốc."
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, trên thái dương huyệt của Lý Minh Sơn đã xuất hiện một lỗ hổng, máu từ đó đang chảy ra.
Lý Minh Sơn trợn tròn mắt không thể cử động, trong mắt hắn mang theo nỗi bất cam.
Đằng Thanh Sơn không thèm nhìn lại hắn một lần mà quay người lại im lặng rời khỏi.
***
Trong phòng khách của gian nhà Đằng Thanh Sơn thuê.
"Cũng không biết cuốn "Thiên niên kỉ sự" này cuối cùng thuật lại những điều gì. Liễu Nham là một đại tông sự thời kì Dân Quốc thì ta cũng đã biết."
Đằng Thanh Sơn trong lòng rất tò mò. Là người tu luyện nội gia quyền, Đằng Thanh Sơn tất nhiên cũng có chút hiểu biết về một vài nhân vật nổi danh trong lịch sử.
Liễu Nham có một biệt hiệu là "Liễu thần hầu", một đại tông sư hiếm có của Hầu quyền phái. Tại thời kì đó Liễu Nham có địa vị tương đương với các nhân vật như "Hổ đầu Thiếu bảo" Tôn Lộc Đường...
Đã là do Liễu Nham viết ra thì Đằng Thanh Sơn tất nhiên cũng có động lực để tham khảo một phen.
Đằng Thanh Sơn mở cuốn "Thiên niên kỉ sự" ra, chữ viết bên trong theo dạng phồn thể. Bởi vì rất nhiều sách vở cổ xưa đều viết bằng chữ phồn thể, Đằng Thanh Sơn lại là đệ tử của Đằng Bá Lôi còn Đằng Bá Lôi cũng là người sinh hoạt tại nước ngoài, biết chữ phồn thể cho nên Đằng Bá Lôi cũng dậy cho Đằng Thanh Sơn đọc sách viết bằng chữ phồn thể. Đằng Thanh Sơn đọc sách viết bằng chữ phồn thể không có chút khó khăn.
"Ta thật không nghĩ đến Liễu thần hầu này lại là Thần Thâu môn nhất mạch (thuộc môn phái Thần Thâu)."
Đằng Thanh Sơn cấp tốc lật các trang sách. Bởi vì quyển sách "Thiên niên kỉ sự" này phía trước hầu như thuật lại một chút sự việc trong lịch sử của Thần Thâu môn cho nên Đằng Thanh Sơn lật tới khoảng một phần ba của cuốn sách liền bắt đầu dừng lại. Từ chương này bắt đầu tiêu đề có tên: Võ lâm chi thiên niên diễn biến (diễn biến xảy ra tròng vòng nghìn năm của võ lâm).
"Căn cứ vào lịch sử do Thần Thâu môn ghi lại cùng với những sự thật được ghi chép do ta tìm ra, ta phát hiện ra rằng từ xưa đến nay số người đạt đến tông sư cảnh giới càng lúc càng ít và cũng càng lúc càng khó."
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy một câu này cũng tự gật đầu đồng tình.
"Còn có, lịch sử của nội gia quyền mặc dù các đại tông phái đều xưng là trải qua nghìn năm nhưng trên thực tế thì loại nội gia quyền có lịch sử dài nhất là "Thái Cực Quyền" cũng là do Võ Đang Trương Tam Phong sáng tạo ra vào thời Minh, cho đến giờ cũng không đủ nghìn năm. Trong lịch sử năm nghìn năm của Hoa hạ chúng ta thì gần nghìn năm đổ lại đây mới xuất hiện nội gia quyền. Vậy vài nghìn năm trước đó thì sao?"
Đằng Thanh Sơn nhìn những dòng chữ này liền cảm thấy đồng cảm.
Hạ, Thương, Chu, Xuân Thu Chiến Quốc, Tần Hán, Tam Quốc, lưỡng Tấn, Nam Bắc triều, Tùy Đường...
Mỗi một triều đại này chẳng lẽ mọi người đều là dựa vào man lực chiến đấu chắc?
Đằng Thanh Sơn không tin.
Chẳng hạn như các mãnh tướng thời kì Tùy Đường đều có thể dùng hai tay dễ dàng vận chuyển pho tượng sư tử đá nặng nghìn cân. Vận chuyển và nâng lên chính là hai khái niệm khác hoàn toàn. Giống như là người bình thường có thể nâng lên một bao thóc nặng trăm cân nhưng mà nếu như khiến cho họ một tay cầm quả tạ nặng mười cân tùy ý vung vẩy thì họ đều cảm thấy không thể vận chuyển dễ dàng.
Muốn vận chuyển được pho tượng sư tử đá nặng nghìn cân thì ít nhất phải có khí lực nâng lên vạn cân mới được.
Dù cho là Đằng Thanh Sơn hiện tại cũng phải dốc toàn lực ra mới có thể vận chuyển được loại pho tượng sư tử đá này, hơn nữa hắn còn không có khả năng duy trì thời gian dài chiến đấu.
Thời kì Tam Quốc một số mãnh tướng đã có thể dựa vào sức lực của một người để xông vào trong thiên quân vạn mã giết tướng soái của đối phương. Đây quả là không thể tưởng tượng được. Lực lượng của một người là có hạn làm sao có thể không đếm xỉa đến thiên quân vạn mã?
"Đúng rồi, gần nghìn năm đổ lại đây là lịch sử của nội gia quyền, vậy vài nghìn năm trước đó thì sao?"
Đằng Thanh Sơn trong lòng cũng không hiểu liền đọc tiếp các trang sau.
"Ta hao phí thời gian mười mấy năm sưu tập tư liệu, cuối cùng trong lòng đã có những suy đoán rõ ràng."
"Suy đoán của ta chính là -- từ thời kì Tùy Đường trở đi thì thiên địa linh khí (linh khí trong trời đất) đột nhiên giảm mạnh!"
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy điểm này thì vô cùng nghi hoặc.
"Dựa theo phát hiện của ta trên rất nhiều tư liệu, tại thời kì Xuân Thu Chiến Quốc, Tần Hán... hầu như không có thứ gọi là nội gia quyền. Các cường giả lúc đó đều là hấp thu tinh hoa của trời đất, cũng chính là thiên địa linh khí. Bọn họ "luyện tinh hóa khí" khiến cho trong cơ thể sản sinh ra nội kình. Cùng với tu luyện thì nội kình của bọn họ càng lúc càng mạnh, đả thông từng kinh mạch một cho đến khi hậu thiên đại thành."
"Cường giả hậu thiên đại thành có nội kình cuồn cuộn vô cùng mạnh mẽ."
"Cho đến khi nê hoàn cung thần bí trong đầu được mở ra, bọn họ sẽ bắt đầu quá trình "luyện khí hóa thần". Bọn họ sẽ dung hợp "thần" với nội kình và thối luyện (rèn luyện) tại trong đan điền mới dần dần chuyển hóa thành tiên thiên chân nguyên để trở thành tiên thiên cường giả cường đại."
"Tiên thiên cường giả phải không ngừng thối luyện chân nguyên và chân nguyên sẽ không ngừng được thối luyện ở đan điền. Đó là giai đoạn thứ nhất "Hư đan" cảnh giới. Khi chân nguyên ngưng tụ thành thực thể thì đó là giai đoạn thứ hai "Thực đan" cảnh giới. Tại "Thực đan" cảnh giới, chân nguyên phải trải qua nhiều lần thối luyện mới có thể đạt đến giai đoạn thứ ba là "Kim đan" cảnh giới. Tiên thiên kim đan cường giả chính là cường giả đỉnh cao! Bọn họ có thực lực không thể tưởng tượng được. Cổ đại tương truyền rằng một người có thể xông vào trong thiên quân vạn mã, một mình độc chiến vài vạn đại quân thì những người đó đều là cường giả đạt đến tiên thiên cảnh giới."
Đằng Thanh Sơn đọc đến đây liền cảm thấy quả là không thể tưởng tượng được!
Tại sao lại có thể như vậy?
Hậu thiên, tiên thiên?
"Thần" và "nội kình" kết hợp lại có thể biến thành "tiên thiên chân nguyên"?
Tiên thiên cảnh giới vậy mà còn phân thành ba loại "Hư đan" "Thực đan" và "Kim đan"?
"Cổ đại gọi là "kim đan đại đạo" chính là chỉ điều này. Khi bước vào kim đan đại đạo thì mới chân chính là đã đạt đến đỉnh cao."
Đằng Thanh Sơn hơi gật đầu.
Sợ rằng cũng chỉ có thể nói như vậy nếu không thì một số danh nhân trong lịch sử như "Việt nữ", "Hạng Vũ" vài siêu cấp cường giả … căn bản không thể giải thích được vì sao bọn họ lại lợi hại như vậy. Hơn nữa cũng có rất nhiều ghi chép rằng cổ nhân xưng các vị tu luyện giả thời kì Tam hoàng Ngũ đế là "luyện khí sĩ".
Dự đoán rằng đó cũng là vì bọn họ luyện hóa thiên địa linh khí nên mới được gọi như vậy.
Đằng Thanh Sơn tiếp tục đọc xuống dòng dưới.
"Bất quá từ thời kì Tùy Đường thiên địa linh khí liền bắt đầu đột nhiên giảm mạnh."
"Vì vậy thời kì Tùy Đường rất nhiều anh hùng chiến tướng phải là một nhóm siêu cấp cường giả cuối cùng. Như Lý Nguyên Bá, Tần Quỳnh bọn họ dự đoán là đã đạt đến tiên thiên cảnh giới thì mới có thể vận động những vật nặng nghìn cân mà không cảm thấy mệt mỏi."
Những điều ghi trong cuốn sách thì Đằng Thanh Sơn cũng phải thừa nhận.
Bản thân Đằng Thanh Sơn hắn tu luyện đã là cực hạn của con người trên thế gian. Nhưng nếu như muốn hắn hai tay mỗi tay cầm một pho tượng sư tử bằng đá, vận chuyển vật nặng nghìn cân và chiến đấu trong thời gian dài thì Đằng Thanh Sơn tự biết là hắn không thể làm được.
"Hơn nữa dựa theo một số ghi chép của các tông phái thì từ thời kì Tùy Đường về sau các cường giả càng lúc càng ít. Sau này thì ngay cả một tiên thiên cường giả cũng đều không lại xuất hiện. Cho đến khi bắt đầu Tống triều thì ngay cả việc hấp thu thiên địa linh khí luyện hóa ra nội kình cũng hầu như là không có khả năng."
Đằng Thanh Sơn nhìn đến đây liền thầm than.
Trước tiên là không có ai lại đạt đến tiên thiên, đến sau này căn bản là không thể tu luyện.
"Cường giả càng ít cũng khiến cho Tống triều của chúng ta yếu nhược. Khi mà con đường hấp thu thiên địa linh khí tu luyện ra nội kình không thể đi thì Tống triều tử dân (những người dân của triều Tống) đương nhiên phải tìm cách để đi lên một con đường khác."
Đằng Thanh Sơn hơi gật đầu.
"Tại cổ đại thì chỉ có những người bất nhập lưu (không có thành tựu gì) mới tu luyện lực lượng trong thân thể bởi vì muốn dựa vào rèn luyện lực lượng trong thân thể để sinh ra nội kình thì hầu như là không có khả năng. Muốn tu luyện "từ ngoài vào trong" thật là quá khó."
"Bất quá khi mà đơn thuần hấp thu thiên địa linh khí luyện ra nội kình không thể làm được thì điều này lại được mỗi một nhân vật tài hoa của thế hệ này tập trung vào nghiên cứu. Cùng với thời gian trôi đi thì dần dần cũng có người đã có thể dựa vào các loại thủ đoạn để sản sinh ra nội kình. Chẳng hạn như trong lịch sử thì chiến tướng "Nhạc Phi" tại Tống triều chính là một vị chiến tướng đã luyện ra nội kình."
"Bất quá tại thời kì Tống triều thì nội gia quyền chỉ là hình thức nguyên thủy. Chỉ có cực thiểu số thiên chi kiêu tử (người được ông trời ban ơn) mới có thể tu luyện ra nội kình, còn đả thông kinh mạch toàn thân đạt đến tông sư cảnh giới thì căn bản là không có khả năng."
"Trải qua thời gian ngắn ngủi của Nguyên triều, vào đầu Minh triều thì Võ Đang Trương Tam Phong phải là người đầu tiên tu luyện nội gia quyền đến đỉnh cao, đả thông kinh mạch toàn thân. Ông là đại tông sư đã tu luyện cơ bắp, da thịt, lực lượng của gân cốt đều đến cực hạn. Cũng bắt đầu từ thời kì này thì hệ thống của nội gia quyền cuối cùng cũng đã hoàn thiện, sau đó thì Thái Cực Quyền, Hình Ý Quyền, Bát Quái Quyền... Các loại quyền pháp cũng dần dần xuất hiện."
Đằng Thanh Sơn đọc từ đầu đến cuối cảm xúc không thôi.
Hắn chỉ có thể cảm thán một tiếng.
Khả năng thích ứng hoàn cảnh của con người quả thật là rất mạnh
Khi xưa thiên địa linh khí đầy đủ thì mọi người có thể học được hấp thu thiên địa địa khí luyện ra nội kình, thậm chí còn còn có thể luyện ra tiên thiên chân nguyên.
Sau này thiên địa linh khí đột nhiên giảm mạnh thì nhân loại phải làm thế nào?
Trải qua vài trăm năm tìm tòi, không biết bao nhiêu nhân vật với thiên tư tung hoành đã phải lãng phí tuổi thanh xuân thì mới dần dần có nội gia quyền!
Cho đến thời hiện đại bây giờ thì hệ thống tu luyện của nội gia quyền đã phi thường hoàn thiện. Thậm chí còn có "Hổ Hình Thông Thần Thuật" "Huyền Võ Bàn Thạch Kính" "Ngư Long Biến" các loại kí kíp thần kì chỉ có tông sư mới có thể tu luyện.
Tại những năm tháng của Xuân Thu Chiến Quốc, Tần Hán... những người lúc đó sao có thể tưởng tượng được rằng "từ ngoài vào trong" cũng có thể tu luyện đến mức này.
"Kì thực quá trình tu luyện này chính là quá trình "luyện tinh hóa khí" và "luyện khí hóa thần". Thời kì cổ đại thì "tinh" trong luyện tinh hóa khí dùng để chỉ thiên địa tinh hoa, thiên địa linh khí nhưng mà giờ đây thì "tinh" chính là dùng để chỉ tinh huyết trong cơ thể con người!Liễu Nham đã nói trong cuốn sách rằng: "
Bởi vì không thể hấp thu từ bên ngoài cho nên chúng ta chỉ có thể hấp thu tinh huyết trong cơ thể con người. Chính vì vậy cho nên cường giả tu luyện nội gia quyền phần lớn đều là ăn rất nhiều, một bữa ăn hết một nửa con dê nướng cũng là rất bình thường. Chính là vì bọn họ phải luyện hóa số lượng lớn tinh huyết nên đương nhiên phải ăn nhiều."
Đằng Thanh Sơn thầm tự gật đầu.
Chính xác là hắn ăn rất nhiều.
Tu luyện nội gia quyền điều đầu tiên là phải có thân thể cường tráng, khí huyết dồi dào. Khi tinh huyết dồi dào đến một trình độ nhất định thì mới có thể dần dần luyện hóa thành nội kình.