Chương 83: Quý tộc sửng sốt


Qua một canh giờ, trong lúc người hầu của Bạch Gia đang bận rộn, ngoài phủ đệ của Bạch Gia bắt đầu có rất nhiều quý tộc nối tiếp nhau đến, thời gian này vương đô tiến hành gia phong quý tộc, các quý tộc trẻ ở mọi nơi đều lần lượt đến vương đô, giống như nhìn mãi quen mắt những chuyện mà Bạch Kình Thiên làm, mặc dù có chút nhàm chán, nhưng dù sao địa vị của Bạch Kình Thiên cũng không giống nhau, thống lĩnh vương đô cấm vệ quân chức vụ này rất quan trọng, đồng thời nhận được sự tin cậy của quốc vương bệ hạ, là lực lượng tinh nhuệ nhất trong vương quốc. Cho nên rất nhiều người vẫn lựa chọn nể mặt Bạch Kình Thiên.


Vô số quý tộc lần lượt đến, lớn lớn nhỏ nhỏ hàng trăm quý tộc đến Bạch Gia, trong khuôn viên Bạch Gia đầy ắp người, mỗi người lần lượt hướng tới chúc mừng Bạch Kình Thiên, sau đó dưới sự hướng dẫn của Bạch Kình Thiên làm quen với Bạch Khởi, sau đó mỗi người mang theo nụ cười giả dối hỏi thăm lẫn nhau, cho dù bọn họ là thật lòng hay giả vờ, nhưng ít nhất bọn họ cũng cho Bạch Kình Thiên thể diện, đến nơi này cũng xem như đã khích lệ Bạch Kình Thiên rồi.


"Ha ha... Bạch gia sao? Đó chính thằng con ngốc của Bạch Kình Thiên… ha ha ha…. thằng ngốc mà cũng muốn sắc phong? Thế gian này đúng là mắc cười, chẳng lẽ các ngươi cho rằng quốc vương bệ hạ là người mù chắc? Thật là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga..." Bỗng nhiên chung quanh vang lên vang lên một âm thanh, chủ nhân của âm thanh này là của một người tuổi xấp xỉ với Bạch Khởi, vóc người cao gầy, một thanh niên có gương mặt đầy mụn, âm thanh không hài hòa của hắn vang lên trong lúc mọi người hỏi thăm và khen ngợi Bạch Khởi.


Nói xong lời này không gian náo nhiệt trong nháy mắt lặng im không một tiếng động, tất cả mọi người đều không nhịn được quay đầu hướng về nơi phát ra âm thanh, bọn họ đang hiếu kì, hiếu kì là ai trong lúc này lại phá đám, tuy rằng không ít người cũng biết chuyện con trai lớn của Bạch Kình Thiên là một thằng ngốc, nhưng lúc này không ai muốn nói toạc ra, bởi vì không muốn đắc tội người khác, đặc biệt là nói ra trong lúc này, rõ ràng là khiến cho Bạch Kình Thiên trở thành trò cười của mọi người, kết quả rất có thể là không ch.ết không thôi, rốt cuộc ai lớn gan như vậy trong lúc này lại dám nói ra những lời như vậy?


Không đợi đến khi mọi người nhìn thấy, đột nhiên người nào người nấy sắc mặt kì dị hẳn ra, sau đó vui vẻ đứng lùi sang một bên đợi xem kịch hay, phải biết rằng người thanh niên này không phải ai khác mà là Bái Ngân - con của vương đô thành vệ quân quân đoàn trưởng Bái Địch Tư, một phần tử ăn chơi trác táng ở vương đô, vả lại ai cũng biết thành vệ quân và cấm vệ quân không hợp nhau, đây đã không phải là chuyện một hai ngày, đồng thời Bái Địch Tư và Bạch Kình Thiên cũng là tử thù, điều này mọi người đều biết, tuy rằng Bá Ngân lựa chọn ngày như vậy để phá hoại, đồng thời nói ra những lời này thật sự không phải là thủ đoạn cao minh gì, mà còn thiếu chút thông minh, nhưng mọi người xung quanh có thể chấp nhận , dù sao hai nhà này không hợp cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai rồi.


available on google playdownload on app store


Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt vào Bạch Khởi và Bạch Kình Thiên, đợi quyết định của hai người, thậm chí có người còn chuẩn bị bộ dạng sẵn sàng xem kịch hay, muốn xem xem Bạch Kình Thiên và Bạch gia xử trí chuyện này như thế nào, là hung hăng giáo huấn tên phá đám một trận hay sẽ dùng phương pháp khác.


Không đợi Bạch Kình Thiên và Bạch Khởi trả lời thì ngoài cửa có một âm thanh vọng vào, "Tên khốn khiếp nào nói huynh đệ lão tử đây là thằng ngốc? Đứng ra để ta cho ngươi trở thành thằng ngốc!"


Âm thanh truyền đến khiến tất cả các quý tộc bao gồm phương hướng âm thanh vừa nãy cười chế nhạo Bạch Khởi, Bạch Khởi khóe miệng nở ra một nụ cười, Bạch Kình Thiên sắc mặt vốn xanh mét xen chút lạnh băng muốn bộc phát cũng lộ ra một nụ cười, xem thoáng qua Bạch Khởi lại nhìn ra phía đại môn.


Nói chuyện không phải là ai khác, mà chính là Bối Tác Tư, Bối Tác Tư tóc vàng bay phấp phới, thân mặc một bộ lễ phục trường bào quý tộc, ngoài ra còn đi một đôi trường ngoa màu trằng viền vàng, đang tựa vào trước cửa có chút biếng nhác nói ,lúc nói lời này khóe miệng hiện ra một nụ cười kiêu ngạo, Lý Tầm Hoan đang đứng bên cạnh hắn mặc một bộ trường bào màu hoàng kim, trên đó có thiêu Phi Vân Bạch Hạc, tay cầm một cái quạt viền vàng, dẫn theo bốn thị nữa xinh đẹp đứng ở đó, nở nụ cười nhìn xung quanh, giọng trêu đùa bổ sung: "Ta nói Bạch Khởi a, tiểu tử nhà ngươi cũng thiệt là có yến hội mà cũng không mời hai ta, bây giờ thì tốt rồi, mèo nào chó nào cũng dám tìm nhà ngươi gây phiền phức, chậc chậc… Cũng may, cũng may hôm nay ta và Bối Tác tư tới đây, nếu như là tên Độc Cô biến thái tới, hắc hắc…. hôm nay e rằng có người bị chặt thành tám khúc rồi…."


Vừa nói mắt không ngừng nhìn sắc mặt của Bái Ngân biến hóa âm tình bất định, nói thật hắn vốn là muốn gây phiền phức cho Bạch Khởi, vì muốn khiến cho Bạch Gia khó coi, cho nên mới không mời mà đến, còn nói ra những lời như vậy, dù sao giữa gia tộc của bọn hắn và Bạch gia quan hệ không mấy tốt lắm, chuyện hắn đến đây gây rối. phụ thân của hắn - Bái Địch Tư cũng biết, nếu không hắn cũng không dám một mình đến gây rối, đương nhiên Bái Địch Tư vốn không nghĩ đến con trai mình lại dùng thủ đoạn gây rồi thấp hèn ngu ngốc đến vậy.


Khi thấy hai người bọn Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan đứng ngoài cửa nói ra những lời này, Bái Ngân lúc ấy kích động muốn ch.ết. Nếu sớm biết trước hai tên kia có quan hệ với thằng ngốc Bạch Khởi này, cho dù có đánh ch.ết Bái Ngân cũng sẽ không đến đây gây phiền phức, bây giờ thì hay rồi…. đụng đến hai diêm vương sống.


Nếu nói sự xuất hiện của hai người Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan chỉ là làm Bái Ngân khiếp sợ, khó xử và bất đắc dĩ, vậy khúc sau bọn họ nói ra Độc Cô biến thái là để Bái Ngân kích động muốn ch.ết ngất tại chỗ…. Nói đùa gì vậy, hai người Bối Tác Tư và Lý Tầm Hoan tuy là lợi hại, thế lực sau lưng lớn mạnh khiến người ta khiếp sợ, nhưng hắn cũng là con một của thành vệ quân quân đoàn trưởng Bái Địch Tư, nhiều nhất họ làm cho mình nhục nhã một phen, ác lắm cũng là đánh thương mình mấy tháng không thể xuống giường được, nhưng những điều này là có thể chịu được….


Nhưng Độc Cô Chiến Thiên biến thái... tên biến thái kia mới chính là người độc ác, phàm là những người đắc tội hắn đều không có ai có thể sống qua nổi một ngày, không nói hai lời đã rút kiếm ra chém, từ trước đến giờ chưa biết sợ ai, lúc đầu không phải hắn chém ch.ết khai quốc công thần gia tộc kia sao, người có công lớn khai quốc, người thừa kế vương quốc Hách Lỗ gia tộc sao? Kết quả như thế nào? Hách Lỗ gia tộc ngay cả rắm cũng không dám đánh, sau khi người kế thừa bị người ta giết ch.ết không phải vẫn đích thân tới tận cửa xin lỗi Độc Cô biến thái kia sao?


Mặc dù không ai biết vì sao, nhưng theo lời đồn đãi của những người hầu thân cận sinh hoạt của Độc Cô Chiến Thiên, sau lưng hắn có một thế lực to lớn tồn tại, không người nào có thể với tới được, thế lực khổng lồ kia vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, mặc dù nó không nổi tiếng, nhưng thực lực của nó không thể nghi ngờ, mấy quý tộc uy tín của vương quốc đối với thế lực này ít nhiều gì cũng biết một chút như vậy, cho nên không có ai dám đụng vào Độc Cô Chiến Thiên biến thái này…. Sợ rằng đụng đến người sau lưng của hắn… Cho nên Độc Cô Chiến Thiên có được biệt hiệu "Thần quỷ chớ gần."


Bái Ngân gia tộc ở vương quốc cũng được coi là gia tộc thượng lưu, nhưng hắn tự xét gia tộc mình sao với có chiến công Hách Lỗ gia tộc, mình so với người kế thừa của Hách Lỗ gia tộc càng thêm kém xa, nếu thật sự đụng vào Độc Cô biến thái, để hắn chém mình… Vậy… Hậu quả Bái Ngân đã không dám tưởng tượng tiếp nữa rồi.


"Ta ta…" Bái Ngân muốn nói chút gì đó, nhưng hắn nói hồi lâu cũng không nói được một câu, Bối Tác Tư cũng không để cho Bái Ngân có cơ hội tiếp tục nói, ánh mắt lạnh băng nhìn Bái Ngân, nhếch môi nói với giọng khinh thường: "Người đâu….. quăng con chó không có mắt này ra ngoài cho ta!"


Hai người hộ vệ thường theo sau Bối Tác Tư lên tiếng nhận lệnh, không nói hai lời trực tiếp bước ra, đi vào bên trong khuôn viên, không có trưng cầu ý kiến của bất kì người nào, trực tiếp đi đến bên cạnh Bái Ngân, tên ngu ngốc kia vẫn còn đang chìm đắm trong ảo tưởng của chính mình, lo sợ mình bị Độc Cô biến thái chặt làm tám khúc, căn bản vốn không để ý tới, bên này hắn đã bị người khác nhấc lên.


Đại hán cao tám thước một trái một phải khiêng Bái Ngân lên, sau đó đi ra hướng bên ngoài.
Thân thể di động mới khiến cho Bái Ngân lâm vào tình cảnh hoảng loạn, chợt tỉnh lại, đột nhiên kinh hãi nói lớn: "Thả ta ra…. thả ta ra mau thả ta ra… Phụ Thân ta là…."


Lời chưa dứt thì Bối Tác Tư đứng bên cạnh cười một tiếng lạnh lùng nói: "Phụ thân ngươi là Bái Địch Tư? Vậy thì sao? Ta cần gì biết ngươi là ai, đắc tội với bằng hữu của ta, ta không bỏ qua đâu."
"Được rồi, đừng nghe hắn nói nhảm nữa, quăng hắn ra ngoài cho ta. Đánh"


Thế lực phía sau lưng của Bối Tác Tư không phải là thế lực mà Bái Ngân có thể so sánh, tất nhiên không cần phải quan tâm, lạnh lùng cười một tiếng, khinh thường nói, một tên Bái Địch Tư nho nhỏ hắn không để trong mắt, trong mắt Bối Tác Tư kẻ thù tức là kẻ thù, đã là kẻ thù, đương nhiên không cần để lại mặt mũi gì cho bọn chúng.


Không giết Bái Ngân coi như Bối Tác Tư đã rất nể mặt lắm rồi. Sở dĩ làm như vậy không phải là Bối Tác Tư không dám mà bởi vì Bối Tác Tư cảm thấy chuyện này không cần làm đến mức tuyệt tình như vậy. Làm như vậy, đối với ai đều không tốt, đánh gãy một chân của Bái Ngân thì Bái Địch Tư cũng không dám nói gì, nhưng nếu thật sự giết ch.ết Bái Ngân, vậy cục diện ắt hẳn sẽ không ch.ết không thôi. Tuy rằng không sợ nhưng không đáng.


"A ~" Sau khi Bái Ngân bị khiêng ra ngoài, liền truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, khắp sân đều là các quý tộc lớn nhỏ ở vương độ, kể cả những người thay mặt các quý tộc nổi tiếng, sắc mặt đều biến đổi, ánh mắt nhìn Bạch Khởi đã không còn giống như trước nữa, sâu trong ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi tôn kính, có người ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Khởi cũng không biết đang có chủ ý gì.


"Ai nha nha…. chó bại hoại lòng người cuối cùng cũng bị người đuổi ra ngoài, ha ha ha… lại đây , lại đây, lại đây, Bạch Khởi hôm nay ngươi là khách, ta và tên Bối Tác Tư kia cùng đến, ngươi phải chiêu đãi hai người bọn ta thật tốt, nếu như rượu của ngươi không đủ làm chúng ta no, hai người bọn ta sẽ gây chuyện đấy…" Không để ý phản ứng của mọi người, Lý Tầm Hoan cười ha ha một tiếng, âm dương quái điệu nói.


"Được, nếu đã đến , ta đảm bảo cho các ngươi uống no say..." Bạch Khởi cũng cười, bất kể nói thế nào hai người hôm nay đã giúp đỡ mình rất nhiều, cho mình nở mày nở mặt, Bạch Khởi đương nhiên sẽ làm thỏa mãn yêu cầu này.


Nói xong quay sang dặn dò Tác Luân bên cạnh: "Người đâu… lên rượu cho tam hoàng tử và thiếu gia Bối Tác Tư, đem rượu tốt nhất của phủ ta ra đây..."


"Bọn thần tham kiến tam tử…" Bạch Khởi vừa dứt lời, các quý tộc lớn nhỏ bao gồm Bạch Kình Thiên hành lễ với Lý Tầm Hoan , tuy rằng tiểu tử này tuổi không lớn, nhưng dù sao thân phận cũng ở đó, hắn là con trai thứ ba mà quốc vương bệ hạ thương yêu nhất, tuy rằng thường ngày tác phong của hắn không chín chắn, nhưng tất cả mọi người đều thể hiện sự tôn kính nên có với vị hoàng tử này …. Lễ tiết cũng không bị bỏ qua


"Ha ha. Đứng lên cả đi, hôm nay ta không phải là hoàng tử gì cả, ta chỉ là đến thăm vị huynh đệ mới này của ta, thuận đường tới giúp giúp, các ngươi cứ tùy ý... các ngươi tùy ý" Lý Tầm Hoan cười ha ha một tiếng nói như vậy, nói xong quơ quơ tay, thể hiện rất tùy ý


Các quý tộc lúc này đều thẳng lưng, đang muốn tiến lên nói hai câu giao tình, đột nhiên xung quanh có một âm thanh lạnh băng vang lên, ánh mắt mọi người lần nữa lại tập trung về phía: "Uống rượu? Có phần ta không?"


Câu nói khiến mọi người sững người, bao gồm Bạch Khởi, tất cả mọi người đều nhìn ra ngoài cửa, một thần thái lạnh băng, sau lưng vác một cây kiếm lớn , một thanh niên mặc bộ đồ võ màu đen giản đơn đang đứng ở trước cửa, ánh mắt thâm thúy khiến cho người ta mê say, gương mặt lạnh băng khiến người ta sợ hãi, tóc dài đen óng tung bay trước gió, người này. Chính là Độc Cô Chiến Thiên….


"Ạch… Đúng là nói ai người đó tới, trời ạ….


Lúc nãy ta gọi hắn là Độc Cô biến thái không biết hắn nghe thấy không? Ta phải làm sao đây? ch.ết tiệt… miệng lưỡi của ta sao lại như thế." Lý Tầm Hoan thấy sự xuất hiện của Độc Cô Chiến Thiên thoáng chốc lấy tay bóp trán, bày ra một bộ mặt đáng thương, ánh mắt tội nghiệp nhìn về phía Bối Tác Tư


Nhưng đáng tiếc Bối Tác Tư không để ý đến hắn, cho nên hắn chỉ còn cách hướng ánh mắt cầu xin qua Bạch Khởi, ai cũng biết Độc Cô Chiến Thiên nổi danh là mất hết tính người, lãnh huyết vô tình, hơn nữa, Lý Tầm Hoan càng biết rõ, ở Ba Phạt Lợi Á chỉ có Độc Cô Chiến Thiên mới dám cầm vũ khí đuổi giết người, mặc dù mọi người biết vậy nhưng không dám trực tiếp nói ra… Lần này bị bắt được, Lý Tầm Hoan tự nhận là xui tám kiếp.


Về phần bọn quý tộc đứng bên cạnh, sớm đã không nói ra được lời nào, người nào người ấy ngây ngô nhìn tình cảnh trước mắt, bất giác dụi dụi mắt, lúc đầu bọn họ nghe Lý Tầm Hoan nói Độc Cô Chiến Thiên có giao tình với Bạch Khởi, còn tưởng là đang muốn dọa người khác, tuy rằng cũng có người tin, nhưng vẫn kinh sợ, bây giờ Độc Cô Chiến Thiên thoáng chốc đột ngột xuất hiện ở đây, xuất hiện ở Bạch Gia, Khiến mọi người hoảng sợ vô cùng , mọi người đều hướng mắt về Bạch Khởi tỏ vẻ kính sợ., hơn nữa bất giác liệt Bạch Khởi vào danh sách nhân vật nguy hiểm.


Dù sao những người có giao tình với Độc Cô Chiến Thiên… đều là biến thái… Bạch Khởi cũng không ngoại lệ, Bạch Khởi đáng thương kia , dưới tình huống không hiểu sự tình bị người ta đội cho cái mũ biến thái, cũng thật đủ oan ức.






Truyện liên quan