Chương 5: Trợ lí- cận vệ- anh trai
Lời nói đùa rồi cũng sẽ theo gió bay đi nhưng dư vị của nó vẫn còn, đó chính là niềm vui và sự nghi vấn. Đôi khi những lời nói đùa đó lại là tâm trạng và cảm xúc thật sự.
Vừa nghe đến cái tên quen hơn từ quen, một trong hai tên mặc vest đen giật mình nhìn xung quanh xem có ai trùng với tên của mình nhưng không như cậu ta nghĩ trái đất vẫn quay bình thường, mọi người trong nhà hàng vẫn tự nhiên dùng bữa chẳng ai tỏ rõ cử chỉ " ta đây là 3K" cả.
Dĩ nhiên điều đó đồng nghĩa với việc cậu ta cùng đồng bọn đã bị phát hiện.
Từ từ xoay mặt nhìn hai con người đang định bước ra khỏi nhà hàng mà nuốt nước bọt ừng ực , thầm than oán cho số phận. Hai tên mặc vest đen lập tức bước theo sau,để tránh việc chủ tịch nổi giận thì khổ.
Nói gì thì nói, họ biết rõ Tử Phong rất ghét cái trò lén lút theo sau khi chưa được sự cho phép thế mà vẫn ngu ngốc đâm đầu vào. Nhưng làm sao trách họ được khi sáng sớm tìm quanh khách sạn không thấy chủ tịch đáng kính nên sốt sắng đi tìm, không ngờ lại gặp " chuyện lạ Việt Nam" chủ tịch tán gái vì hai chữ " tò mò" nên ngồi lại xem kịch hay, nhẫn tưởng" đến quỉ không hay đi thần không biết" nhưng họ đã nhầm.
Thiên Ân quay lại nhìn hai tên mặc vest nhún vai một cái tỏ vẻ bất lực rồi bước theo sau Tử Phong, khuôn mặt lộ rõ"hai anh tiêu rồi".
Hai chàng trai dáng cao đong đỏng bước ra khỏi nhà hàng trong sự tiếc nuối của cả nhân viên lẫn khách hàng và bỏ lại sau lưng cái nhếch mép đầy ẩn ý của cô gái họ Tạ.
Cái nắng sớm dịu nhẹ,gió mơn man thổi làm người ta cảm thấy nao nao hai chàng trai cũng thế mỗi người một suy nghĩ về hai cô gái.
Bước chân sải dài trên nền đá, không nói lời nào cũng chẳng thèm quay lại nhìn hai tên bám đuôi, Tử Phong bước ngày một nhanh đến garage xe, làm không khí ngày càng căng thẳng. Thấy tình hình không ổn, cậu trai mang tên 3K lên tiếng phân bua giải thích:
- Chủ tịch mới sáng ra đã biến mất làm chúng tôi lo quá nên đi tìm, tình cờ đi ngang đây do vẫn chưa ăn sáng nên sẵn tiện ghé vào dùng bữa không hề có ý theo dõi- Miệng nói, đầu óc thầm cầu nguyện mồ hôi túa ra ngày càng nhiều.
- Thì tôi có nói gì đâu sao căng thẳng thế?- Thốt ra một câu thản nhiên, Tử Phong làm mặt điềm nhiên đến lạ, vẫn sải chân đều đều mắt vẫn hương về trước không thèm liếc 3K lấy một cái.
Nhưng câu này lại làm 3K đứng hình mất mấy giây, mà không phải chỉ có 3K cả hai người còn lại cũng thế. Sau vài giây trấn tĩnh, 3K vội chạy theo Tử Phong buông một câu nói nữa thật nữa đùa:
- Tâm trạng chủ tịch hôm nay vui nhỉ?
- Vui?- Lần này thì bước chân Tử Phong dừng hẳn khẽ nhíu mày khó hiểu nhìn 3K đầy thắc mắc,"biểu hiện nào của anh cho thấy điều đó chứ?".
- Vâng! Tâm trạng chủ tịch có lẽ đang rất vui chẳng qua tự bản thân chủ tịch không nhận ra điều đó thôi, nhưng tôi có thể thấy rất rõ nếu không tin cậu có thể hỏi họ- Vẫn hồn nhiên trả lời và chỉ tay về hai con người từ nãy đến giờ vẫn bước theo phía sau để tìm kiếm thêm đồng minh.
- Thật? - Tử Phong thật sự rất tiết kiệm lời nói, nhưng chỉ một từ thôi cũng đủ làm người ta toát mồ hôi hột.
Hai con người còn lại bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Tử Phong thì thoáng lạnh sóng lưng định trả lời không phải sự thật, nhưng bắt gặp ánh mắt van lơn cầu cứu của 3K thì không đành lòng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc để cứu rỗi linh hồn đang cheo leo bên bờ vực thẳm. Nếu để Tử Phong biết 3K nói dối thì không còn mạng để mà về.
- Có lẽ thế- Quay mặt bước đi Tử Phong xác nhận trong sự nghi vấn " chẳng lẽ anh thật sự đang vui, vì cái gì vì cô gái kia sao?".
-Chậc..chậc...chắc hai cô gái kia có bạn trai rồi nhỉ? Tiếc thật!- Biết con mồi đã cắn câu, 3K thụt lùi ra phía sau giả vờ lảm nhảm với hai con người còn lại khi Tử Phong bước trước vài bước để đánh òn tâm lí nhằm khai thác một số thông tin, rất ít cơ hội được trêu chủ tịch hôm nay phải làm cho ra trò.
- Sao anh nghĩ thế, 3K?- Nhưng câu nói này chẳng nhận được sự quan tâm của Tử Phong mà lại là sự quan tâm của Thiên Ân. Thật ra cũng không hẳn là Tử Phong không quan tâm, đôi mày anh chau lại như cố lắng nghe nhưng vì anh đi trước nên chẳng ai thấy.
- Thì hai cô gái xinh đẹp thế kia mà chưa có bạn trai ai mà tin theo kinh nghiệm tình trường của tôi thì những cô gái ởddooj tuổi này hầu hết hầu hết đã có boyfriend, nếu không có trừ phi...
- Trừ phi gì?- Lại là một câu hỏi từ Thiên Ân.
-...hai cô gái đó có tình ý với nhau hay còn gọi là less- Ra chiều nghĩ ngợi ròi 3K thốt lên một câu mà không ai có thể chấp nhận được.
- HẢ-hai người còn lại hốt hoảng đồng thanh, tiếng hét làm mọi người xung quanh phải ngoái nhìn, kể cả Tử Phong cũng dừng bước miêng nở nụ cười nhẹ, thật sự anh đang rất buồn cười vì lí do lố bịch kia nhưng không thể cười trong trường hợp này được, buộc miệng anh thốt lên một câu nghi vấn:
- Thế tôi và Thiên Ân vẫn chưa có bạn gái thì gọi là gì?
- Là gey- trả lời không cần suy nghĩ 3K đánh giá hai vị chủ tịch một cách cực kì thẳng thắn như đã được giam giữ bây giờ mới được giải thoát, lảnh lót bay vào không trung đập thẳng vào màng nhỉ của ba người còn lại không gian lắng động trong phút chốc.
- Ồ..., thế à!- ngạc nhiên, ngạc nhiên tột độ hóa ra trong mắt trợ lí chủ tịch Du Tử Phong có vấn đề về giới tính cơ đấy.
Thật ra Tử Phong biết từ nãy đến giờ tên trợ lí đang cố lãng sang chuyện khác để tránh việc anh truy cứu hắn theo dõi anh nên anh cũng làm lơ mặc cho anh ta lãi nhãi anh biết rất rõ tính con người này. Cái tên 3K là do Tử Phong đặt cho anh ta chẳng phải biệt hiệu cao quý hay bí hiểm gì mà chẳng qa vì tên anh ta đều bắt đầu bằng ba chữ "K"-Kim Khải Khang. Tên đẹp phết thế mà anh không thích gọi chỉ thích gọi Three Key( K), những tên dưới trướng 3K thì gọi bằng cái tên thân mật là "anh Key", người cùng cấp bậc thân thiết thì thường trêu anh ta là"ba ngàn đồng" điều này làm anh ta tức lộn ruột nhưng cũng đành chịu, những lúc như thế Tử Phong chỉ biết cười bởi điệu bộ của anh ta.
Chính Tử Phong cũng không ngờ cái tên anh đặt lại được cải tiến nhiều đến thế. 3K lớn hơn Tử Phong ba tuổi vừa là trợ lí dắc lực trong công việc của tập đoàn, vừa là cận vệ thân cận, tuy vậy Tử Phong luôn xem anh ta như anh trai.
- Anh giỏi lắm 3K!- không như Tử Phong thể hiện thái độ ngạc nhiên Thiên Ân vô cùng tức giận mặt đỏ ửng như mốn ăn tươi nuốt sống 3K.
Tử Phong mở cửa xe bước vào, ra hiệu cho Thiên Ân vào theo đọt nhiên Thiên Ân lại nãy ra ý định kì quái lôi cả tên còn lại vào vị trí tài xế kéo Tử Phong xuống hàng ghế dưới nhanh chóng đóng cửa xe không cho 3K kịp suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra đã vội giục tên kia lái xe đi nhanh như xé gió.
- Thế anh đi bộ về nhé 3K- Thiên Ân hạ cửa kính nói một câu ngọt như mía lùi nhưng đối với 3K thì chua không thể tả.
- Nhưng thưa chủ tịch, tôi vẫn còn giữ chìa khóa xe kia làm sao anh Key về được?- vừa lái xe tên cận vệ kia cũng vừa sực nhớ.
- Chính vì như thế tôi mới bảo anh đi cùng chúng tôi để hắn ta đi bộ để cảnh cáo.- nhẹ nhàng giải thích cho tên cận vệ đang chẳng hiểu gì Thiên Ân ra vẻ hài lòng với kế hoạch trả thù mĩ mãn.
Chiếc xe lao đi vun vút nhưng không về khách sạn và hoàn toàn ngược hướng với hai cô gái lúc nãy có điềm chăng cơ hội họ gặp lại quá mong manh?
Mặt đường tràn ngập ánh nắng, có sự dịu nhẹ của nắng sớm có sự oi ă của mùa hè, ánh nắng len lỏi qua tán cây tạo sự huyền ảo ven đường đó có chăng chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên. Là ánh nắng sưởi ấm bốn con tim hay chính họ đang hương về nhau nên đem đến sự ấm áp cho nhau, len lỏi đâu đó một góc tim niềm hạnh phúc, cái gọi là tình yêu.