Chương 78: Đấu linh lực

"Hôm qua, vừa mới phái các ngươi đi ngự hoa viên đưa lễ. Hôm nay, liền bảo các ngươi đến địa hạ cung điện giết ta. Thánh đế tính tình biến ảo vô thường, thật làm ta sợ hãi than nội tâm cùng đầu óc của hắn có cấu tạo thần kỳ a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt u lãnh quét qua mười hoàng y nữ tử, môi đỏ mọng khẽ nhếch lên một độ cong xinh đẹp, mở miệng trả lời.


Nhưng trong lòng nàng cũng âm thầm nói: tục ngữ nói thời tiết tháng sáu như sắc mặt của trẻ nhỏ, nói biến liền biến. Nhưng tâm tư của Linh Cung Thánh đế này, còn biến mau hơn thời tiết tháng sáu, quả là làm người ta không thể hiểu được. Chẳng lẽ. . . Linh Cung Thánh đế là một người bị nhân cách phân liệt, là một tên biến thái?


๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐônMột hoàng y nữ tử trong số đó lãnh lệ quét mắt qua Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nháy mắt nâng cánh tay lên, lòng bàn tay hướng về phía một mặt tường trong cấm địa.


Trên tường có một cánh cửa đóng chặt, mà trên cánh cửa khắc hai chữ to. Chỉ thấy lòng bàn tay của hoàng y nữ tử phóng ra hồng quang yêu dã, bắn thẳng đến cánh cửa.
Một tiếng ầm dữ dội vang lên, cánh cửa kia trong nháy mắt hóa thành bột phấn, tạo ra một cửa động lớn hình tròn.


"Linh Cung chỉ lấy mạng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, những người còn lại nếu không muốn hồn phi phách tán, lập tức cút xa địa hạ cung điện." Lòng bàn tay thu lại hồng quang, thanh âm không chút độ ấm của hoàng y nữ tử truyền đi trong gió.


"Kỳ nhi, chạy nhanh đi." Hoàng y nữ tử vừa dứt lời, Khương thái hậu lập tức lôi kéo cánh tay Hiên Viên Kỳ, mặt đầy hoảng sợ túm Hiên Viên Kỳ hướng tới cửa ra chạy như điên.


available on google playdownload on app store


Còn Tiêu Hàn cùng Dạ Dật Phong xiết chặt nắm đấm, sắc mặt xanh mét xem xét mười hoàng y nữ tử, bọn họ đồng thời quay người đi đến cửa.


Kỳ thực đối với thái độ kiêu ngạo cuồng vọng của Linh Cung, trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu. Nhưng họ biết rất rõ, bọn họ không có khả năng trêu chọc người của Linh Cung. Cho nên, hiện tại bọn họ chỉ có thể đè nén nội tâm vô cùng phẫn nộ, lựa chọn yên lặng rời khỏi địa hạ cung điện.


"Thụy vương, Vô Ngân công tử, hai người các ngươi vì sao còn chưa cút xa nơi đây? Hay là. . . Các ngươi không muốn sống, muốn cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đến hoàng tuyền?" Hai mắt hoàng y nữ tử lạnh lẽo nheo lại, xem xét Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử vẫn đứng yên tại chỗ, không có chút dấu hiệu muốn rút lui nào.


Nâng tay đẩy một đám tóc ra sau, Hiên Viên Diễm không trả lời hoàng y nữ tử, nhưng mà hai tròng mắt hắn lại để lộ ý cười yêu dã cùng sát khí.


๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐônVô Ngân công tử khẽ hé môi, ôn nhu như nước trả lời: "Nghe nói đường xuống hoàng tuyền có rất nhiều hoa nở rộ xinh đẹp, ta nghĩ phong cảnh ở đó hẳn là làm người say mê. Nếu hôm nay thật sự bị các ngươi đưa xuống suối vàng, không phải đúng dịp có thể thưởng thức cảnh sắc xinh đẹp sao?"


"Tuy lấy mạng hai ngươi không phải là nhiệm vụ của chúng ta hôm nay, nhưng mà các ngươi đã cố ý muốn cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đến hoàng tuyền, Linh Cung cũng rất thích ý thành toàn tâm nguyện thưởng thức phong cảnh hoàng tuyền của các ngươi." Vô Ngân công tử vừa dứt lời, một thanh âm âm u tà lãnh vang vọng trong gió.


Theo âm thanh nhìn lại, chỉ thấy một nam tử mặc y phục màu cam đeo mặt nạ, bóng dáng quỷ mị xuất hiện sau lưng mười hoàng y nữ tử, người này chính là Linh Cung Thánh tôn.
"Chủ tử." Mười hoàng y nữ tử vốn đang đứng thẳng theo hàng, nháy mắt quay người lại, cung kính cúi người hành lễ với Linh Cung thánh tôn.


Linh Cung thánh tôn cụp mắt xuống, không chút để ý vỗ về móng tay dài nhỏ, khóe miệng phát ra lời nói làm người ta phát run: "Lập tức lấy mạng, cầm lại thánh vật."


"Vâng." Mười hoàng y nữ tử lập tức thẳng người, trong nháy mắt nâng cổ tay lên cao, tay các nàng phóng ra hồng quang đánh tới ngực Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử.


Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử nhanh chóng dời bước, thân hình đồng thời che ở trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bọn họ ngưng tụ nội lực trong lòng bàn tay đánh tới hồng quang.


Oanh một tiếng vang lên, luồng khí mạnh mẽ cùng hồng quang va chạm cũng là lúc, trong gió vang lên tiếng nổ mạnh làm cả tòa địa hạ cung điện lung lay muốn đổ.


Mười hoàng y nữ tử đưa mắt nhìn nhau, đầu ngón tay lại ngưng tụ hồng quang, trong lòng các nàng cũng sợ hãi than: thật không ngờ a, nội lực của Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử hùng hậu như thế, có thể đánh lui linh lực của các nàng?


๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐônNgay tại lúc mười hoàng y nữ tử chuẩn bị phóng ra linh lực, xuyên qua gáy Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử, ống tay áo của Vô Ngân công tử đột nhiên vung lên.


Vô số cánh hoa đào màu hồng nhạt bay ra, tạo thành một bình phong xinh đẹp che chắn trước mặt hắn, Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm.


Hương thơm thấm vào lòng người, Vô Ngân công tử đồng thời vận nội lực tới lòng bàn tay đánh về phía hoa đào, bình phong hoa đào lập tức ầm ầm tản ra, tựa như những ngôi sao bắn thẳng đến mười hoàng y nữ tử.


Mười hoàng y nữ tử cực nhanh lật cổ tay, hồng quang theo ngón tay nhanh như chớp bắn thẳng đến hoa đào.
Nhưng mà, trong nháy mắt mười hoàng y nữ tử dùng linh lực biến hoa đào của Vô Ngân công tử thành bột phấn, ống tay áo Hiên Viên Diễm cũng đột nhiên vung lên, vô số kim châm từ trong tay áo bay vụt ra.


Song chưởng của Hiên Viên Diễm khẽ thúc vào kim châm, kim châm lập tức như mũi tên bắn tới ngực mười hoàng y nữ tử. Tốc độ sấm sét như thế, khiến cho trong khoảng thời gian ngắn mười hoàng y nữ tử không kịp dùng hồng quang hóa giải.


Chỉ thấy mười hoàng y nữ tử biến sắc, nhanh chóng dạt sang hai bên, tránh né vô số kim châm công kích.
Bất quá, tuy mười hoàng y nữ tử không ứng phó được kim châm của Hiên Viên Diễm đột nhiên tập kích, chỉ có thể lựa chọn chật vật tránh né, nhưng Linh Cung thánh tôn thì lại không để nó vào mắt.


Hai mắt hắn khinh thường nhìn kim châm, song chưởng đánh tới. Phịch một tiếng vang lên, tất cả kim châm trong nháy mắt hóa thành bột phấn, rơi xuống mặt đất.


"Cư nhiên lắc mình tránh né kim châm của Hiên Viên Diễm, khi nào thì Linh Cung sứ giả lại là phế vật chỉ biết lùi bước thế?" Linh Cung thánh tôn khoanh tay, ánh mắt lãnh lệ bắn thẳng tới mười hoàng y nữ tử.
Linh Cung thánh tôn vừa dứt lời, thân hình mười hoàng y nữ tử lập tức run lên, cúi đầu xuống.


๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐônChỉ tại các nàng lúc trước khinh địch, vốn tưởng rằng không cần dùng linh khí cũng có thể dễ dàng lấy mạng của Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử. Các nàng ngàn vạn lần không đoán được, hai người này lại có nội lực thâm hậu như thế a.


"Hiện tại, là thời gian cho các ngươi suy nghĩ sao?" Linh Cung thánh tôn híp hai tròng mắt, thanh âm lạnh thấu xương.
"Thuộc hạ đáng ch.ết." Mười hoàng y nữ tử run run nói xong, nhanh nhẹn lấy một khối lệnh bài màu trắng từ trong tay áo ra.


"Diễm, Vô Ngân công tử, các ngươi lui ra sau xem diễn, nên để ta hoạt động gân cốt rồi." Nháy mắt nhìn thấy mười hoàng y nữ tử xuất lệnh bài ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vốn đang ôm Huyết Tỳ Bà đứng sau Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử, đột nhiên nhảy lên trước.


Người Linh Cung, đều có được linh khí làm người ta sợ hãi. Mà căn cứ vào linh lực bản thân của họ, linh khí họ có được cũng không giống nhau.
Lệnh bài trắng tượng trưng cho Linh cung sứ giả, chỉ cần các nàng ngưng tụ linh lực lên lệnh bài, như vậy thông qua lệnh bài linh lực sẽ lớn hơn gấp mấy lần.


Lúc trước các nàng không sử dụng lệnh bài, lấy nội lực hùng hậu của Diễm cùng Vô Ngân công tử còn có thể ứng phó. Nhưng lúc này các nàng đã lấy lệnh bài ra, nếu lại để Diễm cùng Vô Ngân công tử đối phó với các nàng, chỉ sợ Diễm cùng Vô Ngân công tử phải cố hết sức.


Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói, Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử trầm mặc liếc nhìn nhau một cái, đồng thời lùi về sau.


Tuy bọn họ còn không biết tác dụng của lệnh bài là gì, nhưng Nguyệt nhi đột nhiên mở miệng bảo bọn họ lui lại, nhất định có nguyên nhân. Huống hồ nghe khẩu khí của Nguyệt nhi, nàng hẳn là chắc chắn đối phó được người của Linh Cung.


๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêQuýĐôn"Không phải chỉ các ngươi mới thích trò lấy mạng, ta cũng rất thích. Thử so tài chút, xem ai lấy mạng nhanh hơn." Phượng mi của Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhíu lại, mang theo ý cười yêu dã nói.


Tuy rằng nàng mới chỉ có được một nửa linh lực của mẫu thân, nhưng mà nàng có Huyết Tỳ Bà uy lực vô cùng. Nếu muốn giải quyết tên mặt nạ nam tử kia, có lẽ còn có chút khó khăn. Bất quá hiện tại nàng dùng linh lực thông qua Huyết Tỳ Bà đối phó mười hoàng y nữ tử này, hẳn là vẫn dư dả.


Thượng Quan Ngưng Nguyệt rũ mắt xuống, ngón tay ngọc chạm đến dây Huyết Tỳ Bà. Mà khi nhìn thấy ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt đụng tới Huyết Tỳ Bà, mười hoàng y nữ tử không tự chủ được rùng mình.


Các nàng đều biết sự lợi hại của Huyết Tỳ Bà, lệnh bài trong tay các nàng không đủ để đối phó với uy lực của Huyết Tỳ Bà. Nhưng mà tuy biết Huyết Tỳ Bà lợi hại, để giúp chủ tử thuận lợi hoàn thành kế hoạch lớn, các nàng vẫn phải kiên trì a.


Mười hoàng y nữ tử thu liễm sợ hãi trong lòng, đồng thời giơ lệnh bài lên cao, các nàng đem toàn bộ linh lực của bản thân ngưng tụ trên lệnh bài.
Lệnh bài trong tay các nàng nhanh chóng xoay tròn, tạo ra vô số hồng quang. Hồng quang ở trong gió đan vào nhau, dung hợp thành một quả cầu lửa lớn, công kích Thượng Quan Ngưng Nguyệt.


Cùng lúc đó, ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng gảy Huyết Tỳ Bà. Vô số đạo hồng quang lập tức tuôn ra, chúng tạo thành hình cung xinh đẹp, nghênh đón quả cầu lửa của mười hoàng y nữ tử.


Phanh một tiếng vang lên, hai luồng hồng quang va chạm giữa không trung, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đột nhiên loáng một cái, ôm Huyết Tỳ Bà lùi ra sau mấy bước. Mười hoàng y nữ tử kia máu tươi phun tung toé, đồng thời thân hình bắn ra sau. . .






Truyện liên quan