Chương 24
Ngủ Ngon-sama cứ thế đưa mắt nhìn vẻ mặt vui sướng của bạn nhỏ Lý Nghi.
Hẹn hò…Cậu thế mà có thể hẹn hò với Ngủ Ngon! Lý Nghi vào trong nhà, đem mình chôn ở đầu gối, tiếng cười quỷ dị thỉnh thoảng lại phát ra.
Cười chán chê rồi, Lý Nghi lại bật máy tính, mở Cool Dog (nguyên văn là 酷狗 – khốc cẩu, là một site âm nhạc giống zing.mp của mình), bắt đầu nghe từ đầu danh sách bài hát của Ngủ Ngon, người cũng ngây ngốc mà nhìn ngắm ảnh chân dung của Ngủ Ngon trên Cool Dog, bộ dáng tổng hợp tất cả triệu chứng yêu đương vô phương cứu chữa.
Cũng không biết đã nhìn đến ngơ ngẩn bao lâu, rốt cuộc bị một hồi chuông điện thoại làm cho tỉnh táo trở lại, Lý Nghi lấy di động ra xem, là Uông Thần.
Thật ra hiện tại nghe điện thoại của Uông Thần cậu thực sự cảm thấy ngại ngùng, có điều, phấn khích tột độ trong lòng cũng muốn tìm người chia sẻ, cho nên Lý Nghi chần chừ, rồi vẫn bấm nghe : “Alo.”
“Alo, Lý Nghi, tối hôm qua chú cùng Ngủ Ngon không phát sinh cái gì chứ?” Quả nhiên Uông Thần vừa mở miệng đã hùng hổ đi thẳng vào vấn đề.
Lý Nghi đỏ mặt, khóe miệng không khống chế được mà bắt đầu cong lên : “Sao cả ngày chị đều bà tám quá vậy.”
“Này, chị đây là quan tâm chú có được không! Hô hô…Được rồi, cũng vì sự nghiệp buôn chuyện vĩ đại mà cống hiến chút sức lực ít ỏi của bản thân.” Uông Thần cười haha, không đợi cậu trả lời, lại tự mình nói tiếp, “Haiz, có điều chị cũng biết, có hỏi cũng vô ích, hết thảy tình huống tốt đẹp cũng chỉ tồn tại ở trong tấm lòng YY của chúng ta thôi.”
Lý Nghi ngạc nhiên, vô thức hỏi : “Vì sao vậy?”
“Đương nhiên bởi vì Ngủ Ngon là thẳng rồi! Nghe cậu ta nhấn mạnh nhiều lần như thế, thật ra bọn chị cũng không ôm tí hy vọng nào nữa rồi.” Uông Thần than thở một hồi, đột nhiên lên giọng, “Phải rồi, Lý Nghi, chú có thể hâm mộ cậu ta, ôm một chút tưởng tượng cẩm hường phi thực tế cũng ok, nhưng ngàn vạn lần không được thật sự thích cậu ta! Yêu phải trai thẳng cũng không phải chuyện đùa đâu!”
Anh ấy là…trai thẳng.
Lý Nghi lập tức cảm thấy đầu óc của mình có chút choáng váng.
Đúng vậy, lần trước đi ca hội của Cây Xanh lúc anh ấy hát, Lý Nghi cũng chính tai nghe anh ấy nói mình là trai thẳng, hơn nữa đã tìm tất cả các bản ghi âm dài ngắn của ca hội hôm ấy nghe nhiều lần, chuyện Ngủ Ngon là trai thẳng, cậu đã biết từ lâu rồi.
Thậm chí còn vì thế mà buồn bực thật không phải lâu sao?
Làm sao lại vì một câu yêu thích nhất thời của anh, mà quên sạch chuyện này không còn một mảnh như thế.
“Này, alo! Lý Nghi, sao không nói gì, chú không phải là…” Uông Thần ngập ngừng hỏi.
“Không phải! Không phải…làm sao có thể, haha…Em chỉ là fan não tàn của anh ấy thôi.” Lý Nghi gượng gạo nói dối đến chính mình cũng thấy khó mà tin được, “À, em hơi đói bụng, đi làm chút đồ ăn, chút nữa lên cánh cụt nói chuyện tiếp nhé.”
Vội vàng nói hai câu cho qua chuyện, Lý Nghi nhanh chóng dập máy.
Phấn khích tột độ ban đầu dường như đã trở thành bất an, từng chút từng chút một ăn mòn trái tim của cậu.
Ngủ Ngon là thẳng, làm sao tự nhiên lại thích cậu được?
Nhưng khi nhìn ánh mắt anh ấy, trước sau đều không giống như đang lừa gạt người khác.
Lý Nghi trong lòng phiền muộn mà suy nghĩ thật lâu, thật sự chẳng thấy chút manh mối nào, cuối cùng dứt khoát lên một diễn đàn đồng chí(forum của mấy bạn gay, ví dụ như taoxanh) nho nhỏ mà bản thân đã bỏ xó từ lâu, đăng một bài viết.
« Một trai thẳng tôi rất thích đột nhiên thổ lộ nói anh ấy thích tôi, có thể tin tưởng không? »
Chủ thread : Tôi rất thích anh ấy, cũng biết rõ anh ấy là trai thẳng, cho nên cũng chưa từng ôm hy vọng hão huyền gì, nhưng đêm qua anh ấy lại đột nhiên nói thích tôi, tại sao vậy? Trai thẳng có khả năng tự nhiên cong không?
# : cũng không phải là không có khả nẳng, nhưng bẻ cong trai thẳng là một thành tựu to lớn, chủ thread thím theo đuổi người ta rốt cuộc có bao nhiêu điên cuồng, tại hạ bội phục __.
# : tôi…hình như không có theo đuổi anh ấy? Chỉ là vụng trộm yêu thích thôi. –– chủ thread.
# : trai thẳng tự cong? Chủ thread thím có nhầm không vậy? Thím xác định anh ta là thẳng sao?
# : chắc hẳn là vậy rồi…tất cả mọi người đều biết anh ấy là trai thẳng. –– chủ thread.
# : mà tình huống tối hôm qua là như thế nào, ai chẳng biết, đàn ông một khi X trùng lên não thì lời nói cũng đâu có trách nhiệm, vạn nhất lúc ấy tức cảnh sinh tình (nguyên văn 灯光好气氛佳的 – đăng quang hảo khí phân giai đích, ý chỉ không khí đẹp đẽ đưa đẩy), nhưng chủ thread cũng để ý một chút, trai thẳng bị lệch đi một chút cũng có khả năng mà.
# : nhưng mà tình huống của thím ở trên mà nói thì lệch với cong đâu có giống nhau! Lệch đi một chút cũng có thể thẳng trở lại đó!
# : hóng chủ thread giải đáp, đến cùng là tính huống như thế nào…
…
#23 : cảm thấy sự bi kịch của chủ thread.
#24 : chủ thread nén bi thương, không thì có thể lao vào lồng ngực của anh đây, anh sẽ an ủi chăm sóc em [chảy nước miếng]
Nhìn tình hình trong topic, trái tim Lý Nghi đã dần chìm xuống tận đáy.
Sở dĩ…Ngủ Ngon nói với cậu những lời ấy, thật sự chỉ là do ngày hôm qua ở khách sạn không khí quá mức mờ ám sao?
#27 : thật sự không có khả năng anh ấy thích tôi sao? –– chủ thread.
#28 : chủ thread đã tìm ra sự thật…
#29 : chủ thread nén bi thương…
#30 : chủ thread có thể xem xét những người mạnh mẽ đàn ông khác!
…
Lý Nghi nản lòng thoái chí đóng diễn đàn, tâm trạng vui vẻ cả ngày đã tiêu tán ra đến ngoài vũ trụ rồi.
Điện thoại ding dong hai tiếng, là thông báo của Wechat.
Lý Nghi cầm lên xem, là Ngủ Ngon gửi cho cậu, ảnh chụp hai người lúc ở trên xe đầu gối đầu, Ngủ Ngon cười thật tự nhiên, cậu lại một bộ ngốc nghếch lúng ta lúng túng, hai người hài hòa đến kỳ lạ.
Ngay sau đó, Ngủ Ngon lại gửi tới ảnh screenshot màn hình điện thoại của anh, đã đổi thành ảnh chụp chung của hai người.
Đáng nhẽ nên có cảm giác hành động ấy vô cùng ngọt ngào, nhưng hiện tại Lý Nghi không tránh được một hồi bối rối.
Cậu rất muốn hỏi Ngủ Ngon chuyện kết giao rốt cuộc có phải thật lòng hay không, nhưng lại sợ vạn nhất đáp án lại là không phải.
Chẳng may đáp án là không phải, cậu nên làm sao bây giờ?
Ngủ Ngon : có nhớ anh không?
Ngủ Ngon gửi qua một tin.
Lý Nghi đọc đi đọc lại câu kia thật lâu, trong lòng run run rẩy rẩy, cuối cùng chỉ có thể không có cam đảm mà gõ qua một chữ.
Mộng Đẹp : dạ.
Ngủ Ngon : có chút hối hận đã đưa em về, đáng nhẽ nên trực tiếp để em ở chỗ anh.
Ngủ Ngon : có điều nếu em ở đây việc gì anh cũng không làm được, cho nên vẫn thành thành thật thật đợi đến ngày mai thôi [hôn môi]
Ngủ Ngon : sao em không nói gì?
Lý Nghi nhìn tin nhắn anh gửi tới, càng ngày càng không tin những lời hôm qua chỉ là lời nói nhất thời.
Mộng Đẹp : Ngủ Ngon, em thích anh.
Cho nên đừng lừa gạt em có được không?
Ngủ Ngon : ngốc quá.
Ngủ Ngon : anh biết mà, ngoan một chút, sáng ngày mai anh sang đón em.
Mộng Đẹp : vâng.
Lý Nghi nhìn đoạn tin nhắn của hai người, không khỏi khe khẽ thở dài.
Cậu thật không có tương lai, đến hỏi cũng không dám hỏi ra lời.
Thế nhưng…một vị trai thẳng làm sao có thể tự nhiên thích cậu như thế được?
Lý Nghi ôm điện thoại, phiền muộn đến độ sắp nổ cả đầu, vẫn không đưa ra được câu trả lời.
Ngủ Ngon, Ngủ Ngon…
Anh rốt cuộc có thật sự thích em không?