Chương 28
Thân ảnh bạch y vẫn phiêu dật xuất trần, tuấn dật như vậy, tao nhã như thế.
Mặc Thương cầm kiếm từ cửa Tử vong cốc đi ra, trong nháy mắt rất nhiều lời chúc phúc, cùng ăn mừng tuôn ra trào đón Chiến Thần. Mà phía sau hắn ngay sau đó là thân ảnh Sét đánh người cuồng, cấp còn xuống lv 122 hoả tốc biến mất trước mặt mọi người trước mắt.
Nếu như muốn phỏng vấn một chút tâm tình giờ phút này của Sét đánh người cuồng cũng chỉ có 5 chữ “sống sót sau tai nạn” có thể hình dung. 1 loại giải thoát nhẹ nhàng.
Tại Tử vong cốc đối mặt với Mặc Thương, một khắc kia Sét đánh người cuồng mới biết được vì cái gì Mặc Thương lại đứng sừng sững đệ nhất bảng xếp hạng, làm cho nhiều người như vậy theo đuổi, kính phục
Từ trong chớp mắt những chiêu thức của hắn Sét đánh người cuồng cũng biết không thắng được, hắn căn bản không thắng được nhân vật cường đại đến biến thái này.
Hoa lệ ra chiêu, kĩ năng sáng lạn, phong thái tao nhã, tính toán chuẩn xác. Áp lực vô hình đó làm cho Sét đánh người cuồng khó hiểu. Hắn không hiểu vì cái gì chỉ là 1 nhân vật ảo mà có thể cho mình áp lực lớn như vậy.
Khi Mặc Thương một lần lại một lần đem hắn ngã xuống đất, mắt thấy cấp của hắn từng bậc từng bậc giảm xuống, Sét đánh người cuồng nhanh chóng đau lòng không thôi, mà đại thần chỉ là một lần lại một lần nói “tiếp tục.” Sau đó, Sét đánh người cuồng liền đang không ngừng ch.ết đi cùng rớt cấp phải bò dậy tiếp tục .
Nếu như không phải là Ninh Tâm dùng cái Dạ Tâm nguyện, nếu như không phải là âm nhạc của hệ thống đột nhiên biến thành “Chợt lóe chợt lóe loé sáng long lanh.” Sét đánh người cuồng biết rõ chính hắn đêm nay muốn hoàn toàn tàn phế đi. Tư thế Mặc Thương đó là không đưa hắn trở về lính mới không cam lòng.Thật may … thật may là có một cái tâm nguyện chúc phúc, thật may là cái chúc phúc kia lệnh cho Mặc Thương nghỉ chân.
Khi đó, Sét đánh người cuồng đang nằm lạnh như băng ở mặt đất chờ đợi hệ thống lại một lần nữa cưỡng chế sống lại. Bóng đêm trong cốc biến mất mà sang lên những pháo hoa, sao băng bay nhảy. 1 loạt đèn Khổng Minh đủ màu sắc từ đằng xa bay tới, và tin tức tin tức thông cáo.
Thông báo của Tinh Vũ các: Ninh Tâm: “Mặc Thương đại thần em rốt cục dựa vào sức lực chính mình tìm được rồi bản đồ Tinh Vũ các rồi, cũng thu thập đủ những ánh sao băng cùng hoa ước nguyện. Anh đã nói nếu như em có thể ở Tinh Vũ các đưa tâm nguyện, vô luận hệ thống có giúp em hay không, anh đều sẽ vì anh mà hoàn thành. Như vậy đêm nay, em hi vọng anh có thể có một giấc mộng, hiện tại anh chịu đi vào giấc mộng mà ngủ đi không?” PS: Sét đánh người cuồng: “ Ta nguyền rủa ngươi, ta cầu nguyện hệ thống dùng sét đánh tiêu diệt ngươi! Hừ đại thần không nên cùng hắn chấp nhặt em là muốn thiên lôi bổ đầu hắn.
Mặc Thương không nhúc nhích đứng ở đằng xa qua chừng ba phút. Đợi đến Sét đánh người cuồng tay chân luống cuống bị hệ thống cưỡng chế sống lại chỉ ngây ngốc chờ đợi hành hạ tiếp theo thì Mặc Thương đưa lưng về phía Sét đánh người cuồng, đi tới NPC giám sát PK.
Hệ thống: Mặc Thương quyết định buông tha cho Sét đánh người cuồng có đồng ý hay không?
Hệ thống một lần một lần nhắc nhở Sét đánh người cuồng hoàn toàn ngốc rồi.
Chờ hắn kịp phản ứng nhanh chóng kích đồng ý. Đồng ý chứ… làm sao có thể không đồng ý, cái này căn bản là giành lấy cái mạng từ tay tử thần kẻ ngốc mới không đồng ý!
Chờ hệ thống xác định song phương, Sét đánh người cuồng cảm giác mình cả người đều mệt lả . Nhìn mình lv 122 cấp hắn đau lòng nhưng hơn nữa là vô lực. Hắn thậm chí không dám nghĩ tới báo thù, nhìn xem bóng lưng Mặc Thương rời đi Sét đánh người cuồng tại thời điểm đó đột nhiên có một cái ý nghĩ có một loại người là trời sinh làm cho người ta bái phục mà Mặc Thương chính là kẻ như vậy
【 thế giới 】 hoa nhỏ: chúc mừng Mặc Thương đại thần đắc thắng trở về.
【 thế giới 】 gió cuốn mây tan: rống rống… Chúc lão đại đắc thắng trở về, tung hoa.
【 thế giới 】 một cành hoa: Mặc Thương đại thần em yêu anh, em muốn hướng anh thổ lộanh là thần tượng trong lòng em.
【 thế giới 】 Nguyệt Lạc Tinh Thẩm: Thương, chúc mừng chàng! Thiếp tại Hoan Hỉ lâu vì chàng đặt yến hội, hãy mau đến đây đi.
【 thế giới 】 Nguyệt Hiểu Hiểu: Nguyệt Lạc tỷ tỷ có lòng tốt giúp Mặc Thương đại thần bày yến hội mời các vị bằng hữu mau đến tập hợp.
【 thế giới 】 Nguyệt cầm: Nguyệt Lạc có long như vậy Mặc Thương đại thần thật hạnh phúc.
…
Nhìn xem tin tức của Nguyệt Lạc Tinh Thẩm cô nương thì Phù thế niên hoa bang một lần nữa lọt vào nước sôi lửa bỏng.
【 bang phái 】 nước chảy: Má! lão Đại thắng lợi Nguyệt Lạc Tinh Thẩm bày yến hội làm gì?
【 bang phái 】 mưa nhỏ tí tách: biểu lộ rõ ràng nàng là 1 hiền thê, ai cho các ngươi lúc trước chọc cô ta làm gì? Hiện tại bỏ rơi cũng bỏ được.
【 bang phái 】 Phượng Vũ: phỏng đoán mới vừa rồi bị Ninh Tâm dùng Dạ Tâm nguyện kích thích này rõ ràng chính là hướng Ninh Tâm thị uy sao.
【 bang phái 】 gió cuốn mây tan: rống rống… nếu không chúng ta cũng mở bữa yến hội?
【 bang phái 】 khát nước ba ngày: đại tài thần à… ngươi xuất tiền đi, chúng ta sẽ ở Hoan Hỉ lâu bày yến hội.
【 bang phái 】Đồng nghĩ: thôi đi… đừng ồn ào. Làm cho Nguyệt Lạc Tinh Thẩm tự mình lăn qua lăn lại đi… dù sao lão Đại sẽ không đi qua.
【 bang phái 】 oa ha ha: mắt như được sáng rõ, ta tr.a Thiên nhãn tìm vị trí lão đại hiện tại ở Tinh Vũ các…
【 bang phái 】 Mạt Mạt: vậy hả… chúng ta cùng đi nhìn lén được không?
【 bang phái 】 Naruto Naruto: 2 nhóc muốn nhìn trộm cái gì?
【 bang phái 】 Mạt Mạt: ngốc quá, đương nhiên là nhìn lén Mặc Thương ca ca cùng hị dâu Ninh Tâm nha.
【 bang phái 】 Naruto Naruto: lão Đại nói rất nhiều lần rồi…, Ninh Tâm da mặt mỏng không thể đùa giỡn như vậy .
【 bang phái 】 mưa nhỏ tí tách: ta cảm thấy được Ninh Tâm thật không sai cùng lão Đại gom thành một đôi rất tốt rất cường đại. Vừa rồi Dạ Tâm nguyện giải thích rõ nàng rất có tâm , rất xứng với lão Đại.
【 bang phái 】 Phượng Vũ: đúng không… đúng không, ta cũng là giơ móng vuốt tán thành. Dù sao ta thích cô gái này.
【 bang phái 】 nước chảy: nếu không chúng ta cùng đi nhìn một chút?
【 bang phái 】 Naruto Naruto: không sợ lão Đại bổ đầu chúng ta hả?
【 bang phái 】 mưa nhỏ tí tách: một bang phái cùng đi, cho dù lão Đại thú tính đại phát cũng không thể cắn giết nhiều người như vậy đi.
【 bang phái 】 nước chảy: thật uy vũ….
【 bang phái 】 oa ha ha: ta mau đi thôi. Mạt Mạt đâu rồi chúng ta tay nắm tay cất bước cùng đi.
【 bang phái 】 Phượng Vũ: …
【 bang phái 】 Thiên Ngân: vợ à đừng thu thập nữa cùng đi chứ?
【 bang phái 】Anh Túc quyến rũ: thiếp nói cho chàng biết, kỳ thật thiếp hiện tại đã tới Tinh Vũ các? *che mặt*.
【 bang phái 】 Thiên Ngân: -_-||| vợ à,ta vẫn cho là nàng không thích bát quái .
【 bang phái 】Anh Túc quyến rũ: tò mò, hóng hớt ai cũng có
…
Vì vậy, bọn người này mang tâm tình hóng hớt mãnh liệt, bước lên hành trình tìm kiếm Mặc thương đại thần cùng Ninh Tâm cô nương. Nhưng làm người ta vạn phần không nghĩ tới chính là Mặc Thương đại thần cùng Ninh Tâm hai người rõ ràng vẫn online, mà thiên nhãn biểu hiện vị trí hai người hiện tại ở Tinh Vũ cácnhưng hai người kia thaanh ảnh bị ẩn đi rồi, dù là cả 1 đám bang chúng Phù thế niên hoa đem Tinh Vũ các giẫm đạp vài chục lần, sửng sốt vẫn không thấy được thân ảnh của hai người.
Tinh Vũ các bị Phù thế niên hoa lật ra , lật lại, đương nhiên bọn họ là không thể nào tìm kiếm được tung tích. Bởi vì… bởi vì Ninh Tâm của chúng ta không may đã rơi xuống núi .
Sau núi Tinh Vũ các, Tinh Vân kiều là cấm địa, tại cấm địa có 1 quảng trường rất lớn, người bình thường không thể nào từ quảng trường này trượt chân rơi xuống được. Nhưng là hệ thống thì không cách nào ngăn cản bước chân Ninh Tâm cô nương, khi Mặc Thương đại thần cưỡi Ngân Long mình rơi vào Tinh Vũ các dùng thiên nhãn rõ ràng cho thấy vị trí Ninh Tâm cô nương nhưng không thấy đến người.
【Hảo hữu】Mặc Thương: ở nơi nào?
Hồi lâu, bên kia truyền đến hồi âm.
【 Hảo hữu 】 Ninh Tâm: đáy vực…
【Hảo hữu】 Mặc Thương: núi phía sau này nhảy xuống?
【 Hảo hữ 】 Ninh Tâm: ừ… không cẩn thận … thiếu chút nữa ngã ch.ết.
Ninh Tâm sợ hãi nói cùng với tiện đà oán trách.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: em tìm không được đường.
【Hảo hữu】 Mặc Thương: đáy vực phải dựa vào cưỡi ngựa mới đi lên ở đó chờ, anh đi đón em.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: ừ.. nhưng anh biết em ở nơi nào sao?
【Hảo hữu】 Mặc Thương: không cần lo lắng… ngoan, đứng ở nơi đó là tốt rồi, chờ anh!
Mặc Thương đại thần nhìn nhìn vách núi đá phía trước cảm giác có điểm bất đắc dĩ. Vì tiểu bạch thỏ Ninh Tâm này hắn đây đã là lần thứ hai chủ động nhảy núi .
Lần đầu tiên là vì đi hoàng tuyền đón hắn bỏtrang bị nhảy.
Lần thứ nhì là vì đi đáy vực đón, hắn tung người nhảy xuống.
Chẳng lẽ tương lai hắn sẽ luôn tái diễn vận mệnh nhảy núi sao? Mặc Thương đại thần một hồi buồn nôn… tiện đà kiên định chính mình phải tóm chặt tiểu bạch … ngăn chặn việc tiếp tục nhảy núi.
Sau Tinh Vũ các là đáy vực sương mù lượn lờ, yên tĩnh vài ánh sang loé lên giống như đom đóm. Ninh Tâm tại đáy vực nhảy lên một hồi cảm thấy không thú vị lại đem mình tiểu hồ ly triệu ra cùng nàng đi bộ. Cho nên khi Mặc Thương tìm được Ninh Tâm cô gái này không có một chút đau khổ như nghĩ mà ngược lại chơi rất vui vẻ.
Ánh sao đẹp quá, sương mù trùng điệp boa phủ, tiểu linh khu nhí nhảnh nhảy lên, sau lưng tiểu hồ ly lệch nghiêng cái đầu làm nũng. Tình cảnh này… ấm áp đáng sợ… chân thật đáng sợ. Thế cho nên tìm đến Mặc Thương thấy 1 màn như vậy trong lòng lại toát ra sự ấm áp không tên.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: đại thần, anh nhanh như vậy đã tìm ra rồi.
Ninh Tâm vội vội vàng vàng hướng Mặc Thương chạy như bay đến, tiểu hồ ly đuổi theo chủ nhân, một người một cáo lẻn đến trước mặt Mặc Thương, Ninh Tâm vây quanh Mặc Thương xoay vòng vòng, hồ ly vây quanh Ninh Tâm xoay vòng vòng.
【Hảo hữu】 Mặc Thương: trực tiếp gọi Mặc Thương không tốt sao? Gọi đại thần không thấy vướng víu?
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: đó là cách gọi tôn trọng
【Hảo hữu】 Mặc Thương: anh là kẻ em bao dưỡng, vậy nah cũng nên gọi cho đúng quy tắc chứ nhỉ… chủ nhân Ninh Tâm?
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: không cần đâu…
【Hảo hữu】Mặc Thương: đó, em xem đó trong lòng không muốn thì đừng đẩy cho người, em nếu không để cho anh đối với gọi thẽo đúng quy cách vậy thì cũng nên biểu hiện một chút ngang hàng?
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: thôi… được rồi Mặc Thương.
【Hảo hữu】 Mặc Thương: ngoan nào
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: anh còn không đi ngủ sao?
【Hảo hữu】 Mặc Thương: làm sao em không hỏi anh thua hay thắng?
【 Hảo hữu 】 Ninh Tâm: em không quan tâm anh thắng hay thua, bọn Nước chảy nói anh thân thể không tốt, không thể thức đêm, giờ đã hơn 12 g mau đi ngủ đi.
【Hảo hữu】 Mặc Thương: anh trước dẫn em đi ra ngoài.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: nơi này phong cảnh rất đẹp em nghĩ muốn ở đây, nhìn lại 1 lúc nữa.
【 Hảo hữu 】 Mặc Thương: anh cùng em.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: không muốn… không muốn, anh mau đi ngủ đi. Em ở chỗ này ngồi cũng được mà.
【Hảo hữu】 Mặc Thương: vậy anh ngồi bên cạnh anh, treo máy đi ngủ.
【 Hảo hữu 】 Ninh Tâm: ok!
Trên màn hình, tiểu linh khu ngồi tại đáy vực nhìn xem dãy núi lúc này đang trăng sáng, đối với phong cảnh Thần thoại ai cũng một phen tán thưởng. Nghĩ đến chính mình còn không có rửa mặt, NInh Tâm vội vàng chạy đến nhà vệ sinh. Chờ trở lại nhìn màn hình không khỏi sững sờ.
Được rồi Mặc Thương đại thần vừa rồi thời điểm mình ra đi rõ ràng là ngồi ở bên cạnh mình vì cái gì chỉ chớp mắt anh liền biến đầu gối người ta làm gối đầu, cứ bình yên ngủ ở trên đầu gối Ninh Tâm?
Ninh Tâm ngẩn người, trừng mắt nhìn, trước mặt bối cảnh mờ ảo, trong trời đất một vầng trăng sáng chiếu trên dãy núi cao. Bạch y kiếm khách gối lên đầu gối tiểu linh khu bình yên chìm vào giấc ngủ, một đêm yên tĩnh. Làm Ninh Tâm đến gần màn hình nhìn kỹ xem.
【Hảo hữu】 Ninh Tâm: Mặc Thương đại thần, anh còn ở đây không?
Thật lâu không có người trả lời, Ninh Tâm suy nghĩ một chút. Được rồi mặc dù là trò chơi nhưng nếu như đột nhiên logout làm cho đại thần một người ngủ ở hoang dã hình như quá tàn nhẫn, dù sao máy tính cũng bị lăn qua lăn lại thành như vậy, cắm tý cũng không sao cả.
Vì vậy, Ninh Tâm đem máy tính vào trạng thái chờ bổ nhào trên giường chìm vào mộng đẹp.
Đêm hôm đó, trên màn hình, bạch y kiếm khách nằm bình yên trên đầu gối tiểu linh khu chìm vào giấc ngủ, màn hình ngoài hai người ra là một đêm mộng đẹp hương vị ngọt ngào.