Chương 47
Trong lúc nhất thời đội ngũ không người nào nói.
Đám người Nước chảy vừa tức vừa chao đảo, đối mặt với Ninh Tâm cônương bọn họ cảm giác mình yếu ớt như Ngọc lưu ly khi nát, khi lành.
Tiểu Bạch nói điều này làm cho người ta dở khóc dở cười, có thể hay không người hào phóng đến ngốc như vậy?
Huyễn Long thạch là gì? Đó là nguyên liệu chế tạo thần khí thứ 13, là toàn bộ tấm lòng mà nói trong game là cực của cực phẩm. Cho dù khôngphải mình dùng đem đi chợ giá trị cũng là trả thành giàu to .
Thần Long xích cánh là gì? Chỉ thấy xem thuộc tính tuy nói là conThần Long, nhưng này hoàn toàn không chỉ là sủng vật mà thôi! Nó có thể ngồi cưỡi, có thể đánh, thuộc tính cực phẩm có thể so với sủng vật quảlàm cho người ta tức ch.ết mà…. phần thưởng có thể đùa giỡn sao?Cứ thếnói là nói, dõi mắt cũng không có con sủng vật cực phẩm như vậy. NhưngHuyễn Long thạch dầu gì cũng cực kì đáng giá nhưng này nhưng con rồngngay cả giá cả đều đoán không ra. Xứng đáng là bảo vật hoàn toàn vô giá.
Nhưng Ninh Tâm lại tùy tùy tiện tiện nói muốn bắt Thần Long cùngngười khác đổi đổi gì đó vẫn là nàng muốn Huyễn Long thạch của mình.
Tin tức này tin tức này nếu là truyền lỗ tai tới sư phụ Gió cuốn mâytan 1 gian thương kia phỏng đoán chỉ có một hậu quả. Gió cuốn mây tansẽ trước tiên đem Ninh Tâm rửa sạch sẽ rồi chặt, rồi lại đem mình rửasạch sẽ chặt mà ch.ết. Quá mất mặt… quá mất mặt
Bọn Nước chảy đối mặt với Ninh Tâm, không khóc nổi, càng cười khôngnổi… Cười nàng ngây ngô, cười nàng ngây ngốc, ngu si làm lòng người đauđớn.
Khi nàng nói “Ta đem Thần Long cho Nhàn rỗi cực kỳ, tảng đá chia chocông tử Nhã cùng Mặc Thương đại thần có thể chứ?” Lúc đó Lý Tín sờ sờcái cằm, trực tiếp nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh Phương Thiếu Vũ lời lẽ chính nghĩa nói:
“Huynh đệ, ngươi nếu nói cô nương này là giả ngu lừa gạt Dĩ Mặc, ta cảm thấy không có đạo lý.”
Lúc này đây, Phương Thiếu Vũ không có cùng tranh cãi với Lý Tín.
Từ khi tiếp xúc với cô nàng này tới nay, dù là trải qua Dạ Tâm nguyện lần trước, Phương Thiếu Vũ vẫn cảm thấy Ninh Tâm cố ý giả vờ ngây ngốccâu dẫn Kha Di Mặc. Hắn đã từng tin tưởng trong trò chơi có thiếu nữ đơn thuần ngây thơ nhưng khi cũng chính là hắn muốn che chở cả đời cho côgái kia, thì nàng ta hung hăng ở sau lưng cho hắn một đao. Hôm nay NinhTâm cùng giống như cô gái lúc trước? Đều tiểu Bạch giống nhau, lạc đường không ngừng, nhu nhược ngây thơ…..(L: biết ngay tên này bị gái đá nên thù mà…)
Nhưng Ninh Tâm cùng với cô gái lúc trước lừa gạt mình không giống như vậy. Từ trong ngôn ngữ Ninh Tâm Phương Thiếu Vũ có thể rõ ràng cảm nhận được cô ta đối với Mặc Thương là chân tình. Vì một khối Huyễn Long Thạch Ninh Tâm thậm chí nguyện ý hai bàn tay trắng để giành cho MặcThương. Như vậy Ninh Tâm thật thà chất phác làm cho người ta đau lòngnhưng thật thà chất phác lại làm cho người ta vô hạn cảm động. Thậm chíngay cả Phương Thiếu Vũ có lẽ chính mình thật sự nên đối với Ninh Tâmnhư vậy, thử cho cô ấy tiếp nhận xen vào thế giới của Kha Dĩ Mặc xemsao.
Mà giờ khắc này kẻ lo lắng cũng có Nhàn rỗi cực kỳ. Vốn là biết cóhai khối Huyễn Long thạch hấp dẫn cực lớn trước mặt, Nhàn rỗi cực kỳcũng chỉ là con người. Dù là hắn có tiền nhưng Huyễn Long thạch là cótiền mà không mua được, bỏ lỡ lần này hắn cho dù cầm lấy nhân dân tệ đimua cũng không có thể mua được.
Cho nên khi Ninh Tâm nói muốn đem Huyễn Long thạch chia đi ra sau, hắn liền nói cho Nhãn nhi mị can thiệp.
Vốn là chủ ý của Nhàn rỗi cực kỳ rất tốt. Hắn nghĩ Ninh Tâm cùng mình trong hiện thực biết, dựa vào quan hệ này cô nương này không đến mứcmột chút tình cảm cũng không có chứ. Mặc Thương là lão Đại của Phù thếniên hoa, lại cùng Ninh Tâm đi lại tương đối gần, Huyễn Long thạch chohắn cũng đúng.
Còn công tử Nhã, hắn và Ninh Tâm cũng chưa quen thuộc, thứ hai côngtử Nhã là độc hành, nhiệm vụ lần này cũng chỉ có một mình hắn tham gia,Huyễn Long thạch chia không đến trên đầu của hắn cũng đúng chứ.
Nhưng thiên tính, vạn toán Nhàn rỗi cực kỳ tính sai rồi Ninh Tâm rấtgiữ lời. Đáp ứng cho công tử Nhã Huyễn Long thạch, sóng ch.ết cũng chiata công tử Nhã 1 khối. Còn đối với Mặc Thương, Ninh Tâm thà rằng dùngThần Long của mình cũng phải đổi giúp anh ta bảo toàn một khối HuyễnLong thạch. Cục diện như thế chẳng khác gì là đem Nhàn rỗi cực kỳ dồnđến tình thế khó xử.
Thần Long của mà Ninh Tâm cho đối với Nhàn rỗi cực kỳ mà nói chính là củ khoai lang nóng phỏng tay, cầm cũng không được, không cầm thì thiệtthòi. Cầm thì về sau lan truyền thanh danh của hắn mất. Nhưng không cầm, thú cưỡi cực phẩm nói không đỏ mắt đó là giả.
Quyết định buông tha cho Thần Long sao? Nhàn rỗi cực kỳ cảm giác mình không bỏ được. Cho dù lấy không được Thần Long, Huyễn Long thạch hắncũng nhất định phải được. Nhưng Nhàn rỗi cực kỳ biết rõ nếu như hắn hômnay buông tha cho Huyễn Long thạch có lẽ có thể ở trong lòng lưu lại một hình tượng tốt cho Ninh tâm. Nhưng nếu như hắn cầm đi tảng đá kia,Ninh Tâm cùng tình cảm của hắn tại thực tế phỏng đoán khó phát triển hơn nữa.
Bảo vật tốt hay người đẹp cán cân này khiến Nhàn rỗi cực kỳ cảm thấy như 1 con dao…2 lưỡi.
Nhưng lúc đó, Nhãn nhi mị còn không buông tha cho hắn, loạn cả lên.
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: bang chủ con Thần Long này rất cực phẩm, không lấy được Huyễn Long thạch cầm nó cũng không mất mát gì .
【 Hảo hữu 】 nhàn rỗi cực kỳ: ta biết rõ.
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: vậy ngài mau đáp ứng đi, ngài không nói lờinào thì bọn Phù thế niên hoa bên kia lại nọ kia, như vậy chúng ta sẽ bịđẩy vào thế khó xử.
【 Hảo hữu 】 nhàn rỗi cực kỳ: Mị nhi! Em để cho ta suy nghĩ thật kỹ đã.
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: còn phải nghĩ nữa sao ? Chúng ta tới đây làm nhiệm vụ này không phải là vì Huyễn Long thạch sao? Huyễn long thạchkhông lấy được chẳng lẽ ngay cả Thần Long này cũng không cầm? Vậy chúngta cũng quá thiệt thòi rồi.
【 Hảo hữu 】 nhàn rỗi cực kỳ: lời nói không phải nói là được. Ta cùngNinh Tâm dù sao trong hiện thực cũng biết nhau, nếu thực cầm Thần Longcủa cô ấy về sau thấy ta thì ta phải thế nào chứ?
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: thực tế quen biết nhau? Đó chính là cô takhông đúng, cô ta thà rằng giúp người ngoài cũng không giúp ngài nàngkhông để ý tới cảm giác của ngài, ngài còn để ý tình cảm của nàng haysao? Bang chủ cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ ngài sẽ hối hận cũng khôngkịp.
【 Hảo hữu 】 nhàn rỗi cực kỳ: ta hãy suy nghĩ một chút.
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: này bang chủ…ngài cho là mình đang tại tiệmăn của thành phố chọn món ăn sao, còn chờ người ta chia tả, chia hữu.Ngài lại không mở miệng, phỏng đoán bên kia Phù thế niên hoa nói ngàikhông muốn. Ta dù sao tùy ngài, hiện tại bắt đầu ta cái gì cũng khôngnói, chính ngài nhìn xem đi.
Nhãn nhi mị thấy Nhàn rỗi cực kỳ cứ lăn tăn không chừng chính mình lo lắng suông cũng vô dụng, dứt khoát giận dỗi không nói.
Kênh tán gẫu đều ở vào trạng thái bất động, Nhàn rỗi cực kỳ lại càng không ra được chủ ý.
Giờ khắc này đem so sánh với Nhàn rỗi cực kỳ băn khoăn, thì Mặc Thương còn lại là tương đối thích ý.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: nha đầu ngốc, em thật cam lòng cho đi sao. Thần long cực phẩm như vậy tùy tiện làm cho người ta.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: đúng như Nước chảy nói Huyễn Long thạch rấtquý sao? Em nghĩ để lại làm thần khí cho anh, chờ anh có thần khí sẽ lợi hại hơn.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: đứa ngốc.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: này…. em mới không ngốc nhá! Dù sao Thần Long ở chỗ của em không có dung gì, Huyễn Long thạch chỉ có hai khối mà muốnphân chia cho ba người, em chỉ có thể như vậy.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: không có Huyễn Long thạch anh cũng có thể đứng đệ nhất bảng xếp hạng em tin hay không?
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Hả? Nhưng không thể cho anh Huyễn Long thạch trong lòng em khó chịu. Em vốn muốn là đưa cho anh.
Nha đầu ngốc…nha đầu ngốc…. quả nhiên là ngốc. Mặc Thương trong lòngmắng Ninh Tâm ngốc rồi lắc đầu, trên mặt lại mang theo nụ cười.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: ngoan…anh không cần Huyễn Long thạch, đemHuyễn Long thạch cho công tử Nhã cùng Nhàn rỗi cực kỳ đi. tiểu Thần Long so với Huyễn Long thạch còn trân quý hơn lại còn có thể làm thú cưỡi.Em không phải là không có thú cưỡi sao? Anh và em mỗi người một conrồng, vừa vặn gom thành một đôi không phải là tốt hơn sao?
Cùng Mặc Thương với thần long gom thành một đôi đó . Ninh Tâm trongđầu tự hiện lên cảnh tượng hai con rồng cùng bay ngao du tứ hải.
Này hấp dẫn thật sự lớn, nhưng mà…
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: không cần đâu… thú cưỡi em mua những thứ khác.
Hả? Vẫn không hiểu sao? Mặc Thương cảm thấy buồn bực, hôm nay nha đầu Ninh Tâm kia mình nên ít nói chuyện.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: tại sao phải vậy chứ? Chẳng lẽ em không thích con rồng này? Nhìn nó rất đáng yêu.
Nhìn nhìn con rồng nhỏ trên cánh tay mình quấn quanh, lại còn kêu mẹ, mẹ…, Ninh Tâm vội vàng đem tầm mắt dời đến bên cạnh.
Nhẫn!
Hấp dẫn cực lớn trước mặt khảo nghiệm sức chống cự của con người!
Rất hấp dẫn…hấp dẫn… Hu hu nhịn không được. Con rồng này mặc dù kêu loạn mẹ nhưng nó thật rất đáng yêu….
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: đừng dụ dỗ em.. em chính là hạ quyết tâm thật lớn mới đem nó đưa ra.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: em cũng rất thích con rồng này đúng không? Thứ mình thích tại sao phải cho người khác ?
Lời nói này khiến Ninh Tâm càng ai oán .
Đúng vậy, con rồng này đáng yêu như thế… Ninh Tâm thích nó, thích không thua gì con tiểu hồ ly của mình. Nhưng thứ nàng thích lại phảiđưa ra ngoài tại sao phải vậy chứ?
Ninh Tâm suy nghĩ một chút con rồng này quả đáng yêu nhưng nếu so với Mặc Thương thì nàng tựa hồ càng nghiêng về Mặc Thương đại thần.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: em thích nhưng mà càng muốn đem đồ tốt nhấtcho anh. Nếu như Huyễn Long thạch cùng con rồng chỉ có thể chọn một emthà rằng chọn Huyễn Long thạch.
Ninh Tâm nói là đương nhiên mà Mặc Thương nghe vào trong tai nhưnglại một cái cảm thụ khác. Ninh Tâm cũng không biết những lời này củamình tại trong long Mặc Thương sẽ sinh ra rung động mạnh mẽ cỡ nào….. Có thể giờ khắc này Mặc Thương thật đang ngây ngẩn cả người, thật lâukhông cách nào nói ra.
【 đội ngũ 】 Nhàn rỗi cực kỳ: Ninh Tâm em thật sự muốn đem Thần Long cho anh sao?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: ừ.
【 đội ngũ 】 nhàn rỗi cực kỳ: nếu như đây là tâm ý của em, thì anh nhận nó.
Má nó!
Nước chảy quả thực muốn mắng lên tiếng.
Lời nói này vì sao hỏi Ninh Tâm thật sự muốn đem rồng cho Nhàn rỗi cực kỳ? Vì sao nói đây là ý muốn của Ninh Tâm hả?
Nói giống như Ninh Tâm thật là muốn đem con rồng cho Nhàn rỗi cựckỳ, mà không phải là trong lúc đó tình thế vạn bất đắc dĩ phải lựa chọn.
【 đội ngũ 】 nước chảy: Nhàn rỗi cực kỳ đại bang chủ, ngài sẽ không thật sự muốn thu rồng của Ninh Tâm đi?
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: lời này của ngươi có ý gì? Rõ ràng là NinhTâm tự mình nói cho bang chủ nhà ta. Cái gì gọi là thật sự muốn thu hả?
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: ta hận…vì cái gì hiện tại Mưa nhỏ không có ởchỗ này. Ta cảm thấy được cùng một người không biết đạo lí thật đau đầu.
【 đội ngũ 】 Mặc thương: Nước chảy, Phượng Vũ đừng nói nữa.
【 đội ngũ 】 nước chảy: lão Đại! Lúc này còn không nói chẳng lẽ muốn Ninh Tâm đem Thần Long xuất đi sao?
【 đội ngũ 】 Mặc thương: không thể nào Thần Long là của Ninh Tâm .Dựa theo lời Ninh Tâm nói hai khối Huyễn Long thạch cùng một Thần Long,công tử Nhã cùng Nhàn rỗi cực kỳ. Đã như vậy, ta không nhận Huyễn Longthạch vậy con Thần Long nay có thể hay không?
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: không phải mới vừa nói …
【 đội ngũ 】 Mặc Thương: vừa rồi khi Ninh Tâm phân phối Huyễn Longthạch đều không có nói tới Nhàn rỗi cực kỳ lời này ngươi tại sao khôngnói?
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: đó là Ninh Tâm quên mất.
【 đội ngũ 】 Mặc thương: quên mất? Nơi này còn có 19 người, nói chuyện phiếm ghi chép sẽ không biến mất, có muốn hay không ta thả tới diễnđàn, mọi người chúng ta cùng nhau tham thảo một chút xem một chút ý củaNinh Tâm là gì?
【 đội ngũ 】 nước chảy: (o )/ lão Đại, ta chụp rồi !
【 đội ngũ 】 Mặc thương: ừ. Bây giờ đối với đề nghị của ta, không biết các vị còn dị nghị gì nữa không?
Dị nghị hả?
Mặc Thương lời này của ngươi nói căn bản là không có cho người khác có cơ hội nói ý kiến?
【 Hảo hữu 】 nhãn nhi mị: bang chủ nếu không Huyễn Long thạch đi… gì cũng tốt.
【 Hảo hữu 】 nhàn rỗi cực kỳ: ừ.
Lúc này, nhàn rỗi cực kỳ ngay cả lời nói đều lười. Bắt được HuyễnLong thạch thì thế nào… trong trò chơi hắn là người thắng…nhưng tỏnglòng Ninh Tâm hắn là thua triệt để.
【 đội ngũ 】 nhàn rỗi cực kỳ: ta không có ý kiến Thần Long ta không cần. Ta cùng công tử Nhã cầm Huyễn Long thạch.
【 đội ngũ 】 Mặc thương: Vậy liền giao dịch đi. Ninh Tâm đem Huyễn Long thạch cho bọn họ.
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: …
Ninh Tâm thật là muốn hướng về phía Mặc thương rống lên Huyễn Long thạch phân cho người khác vậy Mặc Thương lấy cái gì?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: ngoan…nghe anh. Vừa rồi anh nói :Thần Longnày so với Huyễn Long thạch tốt hơn, đem Thần Long cho anh cũng được mà .
【Hảo hữu】 Ninh tâm: thật sự sao?
【Hảo hữu 】 Mặc thương: anh khi nào thì lừa gạt em chưa?
【Hảo hữu】 Ninh tâm: chưa..vậy cũng tốt.
Ninh Tâm lòng không muốn nhưng vẫn đem Huyễn Long thạch giao dịch ra, Nhàn rỗi cực kỳ không có thiếu cái gì nữa trực tiếp dẫn bang phái mìnhđi ra khỏi bản đồ nhiệm vụ.
【 đội ngũ 】 nước chảy: này này… tiểu Bạch em làm sao lại ngốc như vậy!
Người này rảnh rỗi lắm nhỉ… bây giờ có thời gian phê bình. Một vònghai đợt oanh tạc liên tiếp đến Ninh Tâm có chút chống đỡ không được .
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: em trước tiên đem Thần Long cho anh, em muốn logout …
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: trễ rồi… ngày mai lại cho anh đi. Hôm nay anh có chút mệt mỏi.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: ách.. được rồi… ngày mai nhất định phải cầm đó. Vậy em ở trong đội ngũ nói một chút rồi out.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: không cần… trực tiếp logout, anh giúp em nói, nếu không bọn Nước chảy còn muốn phiền hà em.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: ách… ok, vậy em out.
Ánh sang chợt lóe, đối tượng mọi người phê phán biến mất!
【 đội ngũ 】 nước chảy: người đâu rồi? Chạy hả! Cũng dám lẻn trốn!
【 đội ngũ 】 Mặc thương: hẳn là rơi tuyến đi, Ninh Tâm internet luôn luôn không tốt….(L: hả, bạn đây nói dối ko chớp mắt…)
Mặc Thương nói mặt không đỏ, hơi thở không gấp bọn Nước chảy thấytương đối bất đắc dĩ người ta là rơi tuyến không phải là trốn, mi cònmuốn thế nào?
【 đội ngũ 】 nước chảy: được rồi… giữ lại ngày mai giáo dục tiếp. Ànói lão Đại này, tiểu Bạch ngài nên coi trọng đây là bảo bối… tuyệt đốilà bảo bối.
【 đội ngũ 】 Mặc thương: ta biết rõ, quá muộn rồi đi ngủ trước.
Mặc Thương đại thần đang chuẩn bị logout, nhưng ngay khi cửa sổ chuyển bị tắt trong nháy mắt Nước chảy phát tới một tin tức.
【 Hảo hữu 】 nước chảy: ta tr.a được địa chỉ IP của Ninh Tâm IP, cùng thành phố với chúng ta, tại trường đại học T