Chương 55
Bị buổi nói chuyện kinh hồn của mẹ, Ninh Tâm quả thực là bi thương bị thúc giục, vừa rồi bỏ xuống di đông oán giận không ngừng, bổ nhào vào Laptop mở ra trò chơi, mới lên liền danh sách bạn tốt, nick Mặc Thương mảnh u ám xem ra còn chưa về tới nhà. Không có Mặc Thương làm bạn, không được đánh quái vật, không đi phó bản, nàng thậm chí không thể chạy lung tung đi ngắm phong cảnh.
Nàng suy nghĩ một chút không thể bởi vì Mặc Thương đại thần không có ở đây liền không có việc gì làm chứ, vậy thì khôi phục bản năng khai quật đi. Hai ngày nay cũng không có cần cù chăm chỉ khai quật Ngọc Thạch , trong kho hàng nguyên vật liệu chồng chất đều bị Gió cuốn mây tan tiêu thụ không còn, giờ cũng là thời điểm nên bổ sung một chút nguyên liệu cung cấp .
Đang khi Ninh Tâm thay cái xẻng nhỏ chuẩn bị khai quật thì Lưu Vân mời mình vào tổ đội.
( ⊙ o ⊙ )
Nàng trừng mắt nhìn lời mời trên màn hình, mạnh mẽ dụi dụi con mắt, rốt cục xác định mình không có hoa mắt càng không có nhìn lầm chữ, người mời xác thực là Lưu Vân không có sai.
Nếu như tổ đội với Nước chảy nàng sẽ không kinh ngạc như thế. Nhưng Lưu Vân đều là bạn bè của Mặc Thương đại thần nhưng nàng thực chưa quen thuộc người này! (L: nói ra tênLVnày trước rất có thành khiến với NT)
Nội tâm vướng mắc một chút nàng hay là kích xác nhận đi, sau đó cô gái này cả đêm đều vì chính quyết định này bi phẫn gần ch.ết . Nguyên nhân chính là đội ngũ này trong đều là một đám người quen.
【 đội ngũ 】 nước chảy: ta đã nói tiểu Bạch on, các ngươi còn chưa tin!
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: tiểu Bạch, mau tới đây tỷ tỷ ôm một cái.
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: Em gái làm sao bây giờ mới lên tuyến?
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: rống rống… Ninh Tâm, *cầu xin*, tỷ muốn hít 1 chút hỉ khí của em, thuận tiện giáo dục em.
【 đội ngũ 】 nước chảy: *gật đầu* ta cũng đồng ý. Mưa nhỏ này muốn dạy dỗ thật tốt tiểu Bạch nên em cũng không được ngây người. Ngày hôm qua nếu không phải là em đột nhiên rơi tuyến, ca đây thật muốn níu lấy em dạy dỗ một trận.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: dạy dỗ ? Sách sách sách từ ngữ này dung… ta muốn chụp hình gửi cho lão Đại. Nước chảy! Nến biết hối lộ ta ngươi hiểu chứ.
【 đội ngũ 】 nước chảy: Ta hận… đều là ai đó…
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: nước chảy lời này của ngươi là ý gì. Cái gì gọi là đều là…? Mi mỗi chữ đều dùng làm ta rất khó hiểu. Thật có thể nên hiểu hết ý tứ của ngươi hay là…
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: nhiều người rất tức giận, nhiều người đang không vui… Nước chảy, ngươi nên nén bi thương.
【 đội ngũ 】 nước chảy: ~~o ( _ )o ~~ bà cô của ta! Ta sai rồi tha cho ta đi.
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: nói sao lão Đại hôm nay còn chưa có on đây.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: buổi sáng thấy ngài ấy lóe lên một cái sau đó đã không thấy tăm hơi.
【 đội ngũ 】 Ninh Tâm: Anh ấy mới vừa đưa em trở về trường, chắc còn chưa tới nhà đi.
…
Trong đội ngũ thoáng chốc trầm mặc, Ninh Tâm sờ sờ mũi đột nhiên thân thể chấn động, bàn tay nắm chặc, đập bàn. Mình đây là không đánh đã khai? Tự tìm phiền toái…tự tìm đường ch.ết rồi!
Mới cách cuộc trò chuyện với mẹ bất quá có mười phút, mình thế nhưng lại một lần nữa nói chuyện ngu xuẩn. Cái ngón nào nói câu kia ? Ta muốn chặt nó…chặt nó
Ninh Tâm còn chưa có kiểm điểm xong mình, kênh đội ngũ quả nhiên là nổ tung.
【 đội ngũ 】 nước chảy: tiểu Bạch! Chẳng lẽ… chẳng lẽ, em ..cùng lão Đại gặp mặt?
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: lão Đại ra tay thực mau, vị kia… cầu xin khai thật!
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: ta không bình tĩnh được nữa… em gái thẳng thắn được khoan hồng, chống đối bị nghiêm trị!
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: gặp mặt…vậy là có có yêu. Tỷ tỷ thảm thiết yêu cầu em phải trả lời thành thật.
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: giống như trên ~~
Ninh Tâm nhìn thấy lời chat nhanh chóng phớt qua một chuyến là toàn câu nói uy hϊế͙p͙… có nên hay không cân nhắc va vào rắc mạng… hay im lặng giả mạo rơi tuyến.
Nhưng là tay mới vừa đụng phải dây mạng, Nước chảy lên tiếng.
【 đội ngũ 】 nước chảy: đừng cho ta em lại rơi tuyến, em lần này không có nói rõ ràng mà dám rơi tuyến, lão Đại không có ở đây cho em tha hồ khóc nha.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: 囧, vị này lá gan là ngày càng lớn, bất quá… ta ủng hộ.
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: lần này ta không có chụp, cứ tiếp tục.
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: Em gái à, tự mình cầu phúc…
Ninh Tâm đập bàn giận đây là uy hϊế͙p͙, uy hϊế͙p͙ trắng trợn. Lúc này nàng cảm giác mình phá lệ muốn nói với Mặc Thương đại thần: đại thần… à đại thần làm sao anh còn chưa về tới nhà?
Bị vài cái phần tử bất lương vây Ninh Tâm cô nương tâm tình rất là trầm trọng…là bi thương phẫn uất thực tế rất tàn khốc.
【 đội ngũ 】 Ninh Tâm: ~~o ( _ )o ~~ muốn em nói cái gì …
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: lão Đại có đẹp trai hay không ?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: ừ, suất.
Hay nha!
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: có cùng nhau ăn cơm không ?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: ừ, có.
Có cơ hội rồi!
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: lão Đại có ôn nhu không?
【 đội ngũ 】 bình tâm: ừ, ôn nhu.
Có chuyện!
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: Có lưu lại phương thức lên lạc không?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: ừ, lưu lại.
Có phát triển!
【 đội ngũ 】 nước chảy: tiểu Bạch em thích lão Đại không?
Lần này Ninh Tâm không dám vâng, nếu lại ừ thì nàng nhảy xuống song Hoàng Hà cũng không sạch.
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: không biết.
Có…có gian tình!
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: khi 1 người con gái nói không biết, thì thật ra là biểu hiện của xấu hổ.
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: theo ta tính toán, vừa rồi rõ ràng có chần chừ 2 s 7 tích tắc mới trả lời vấn đề chắc chắn có vấn đề.
【 đội ngũ 】 nước chảy: này… tiểu Bạch nói dối không phải là bé ngoan.
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: em gái cứ to gan biểu đạt đi, ca ca ủng hộ em.
Ninh Tâm lệ rơi đầy mặt, nàng bây giờ chính là bị một đám sói xám vây khốn tiểu bạch thỏ, sói đó còn không vội đem nàng trực tiếp nuốt vào bụng mà là muốn từng đao từng đao cạo… đây là lăng trì …a a a a!
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: Thôi nào… có chừng có mực đi.
Có lời nói tốt rồi!
Ninh Tâm ngẩng đầu cách màn hình đối với Lưu Vân dùng 200% cảm kích.
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: mới bắt đầu từ từ rồi sẽ đến về sau còn nhiều cơ hội.
…
Này… mình cảm tạ lầm người.
【 đội ngũ 】 nước chảy: nói tiểu Bạch nghe này tuần sau là sinh nhật lão Đại nếu không em cũng tới đi, dù sao tất cả mọi người đều cùng 1 thành phố.
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: Hả anh Mặc Thương tổ chức sinh nhật sao?
【 đội ngũ 】 nước chảy: đúng vậy thứ 5 tuần sau chính là sinh nhật nếu em tới lão Đại nhất định rất vui vẻ.
Nước chảy càng nói càng hưng phấn, càng nghĩ càng cảm thấy được. Mỗi lần sinh nhật Kha Dĩ Mặc làm cho bọn họ rất đau lòng. Người ta sinh nhật đều là thật vui vẻ cả ngày nhưng bạn mình từ nhỏ đến lớn không có biểu hiện ra là vui, người làm huynh đệ như Nước chảy hiểu rõ. Trước kia sinh nhật Kha Dĩ Mặc cơ hồ đều là 1 mình ở trong phòng cả ngày, kia căn bản không phải sinh nhật căn bản chính là hành hạ chính mình. Nhưng nếu như năm nay có Ninh Tâm cùng đi Kha Dĩ Mặc chắc có thể tâm tình khá hơn 1 chút chăng?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: a, em không đi được rồi, hôm nay em mới lần đầu tiên gặp mặt anh Mặc Thương. Hơn nữa thứ 5 tuần sau em phải tham gia 1 cuộc thi thư pháp.
【 đội ngũ 】 nước chảy: Mới gặp nhau 1 lần thì sao? Không quan sao… nếu không bọn anh đi đón em? Cuộc thi của em khi nào thì kết thúc?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: thật sự… thật sự không cần đâu… em thứ 6 mới về được, như vậy không kịp .
Lý Tín nhìn màn hình nóng vội vừa gõ chữ khuyên bảo Ninh Tâm, vừa hỏi Phương Thiếu Vũ bên cạnh.
“Làm sao bây giờ?”
Phương Thiếu Vũ trầm mặc một lát lắc lắc đầu, giọng nói có vẻ bất đắc dĩ
“Thôi đi dù sao người ta là con gái, sao có thể tùy tùy tiện tiện đi cùng người lạ như chúng ta chứ? Huống chi chỉ là bạn bè biết nhau qua mạng sao có thể đảm bảo không phải lừa đảo chứ.”
“Vậy Dĩ Mặc làm sao bây giờ? Tuần sau Kha thúc thúc sẽ không trở về, cậu ấy nhất định sẽ thương tâm. Mình vốn còn nghĩ làm cho Ninh Tâm an ủi cậu ấy một chút.” Lý Tín nắm tóc, lông mày đều nhăn.
“Suy nghĩ một chút cho cảm thụ của Ninh Tâm đi, chúng ta điều tr.a nàng có thể cô ấy đối với chúng ta còn hoàn toàn không biết gì cả, mà cùng Dĩ Mặc lại là lần đầu tiên gặp mặt cho dù có ấn tượng tốt thì cũng chưa đến mức cứ thể chạy thẳng vào. Huống chi, chuyện của Dĩ Mặc cũng không thể nói rõ. Sinh nhật lần này coi như xong đi về sau cuộc sống còn dài chờ khi bọn họ xác định quan hệ thì còn nhiều cơ hội mà.”
“Vậy cũng tốt.” Lý Tín mặc dù không cam lòng cũng đành thể thôi.
【 đội ngũ 】 nước chảy: không có việc gì, lần sau có thời gian thì nhất định phải đến.
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: Vâng
【 đội ngũ 】 nước chảy: đúng rồi em và mấy bà cho tôi cái chủ ý đi . Sinh nhật lão Đại ta cùng bọn Lưu Vân muốn tặng quà nhưng là nên tặng gì?
Quà…
Ninh Tâm bình thường đưa quà cho người ta vô luận nam nữ, già trẻ đều là một con gấu nhồi bông. Nhưng là bọn anh Nước chảy muốn tặng quà cho Mặc Thương đại thần, mình cũng không thể lại tặng gấu nữa chứ…?
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: sách đi. Mặc Thương đại thần thích gì loại sách gì?
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: ta cảm thấy con trai tặng ocn trai nên tặng gì mới mẻ đi, khẩu súng nước? (L: …)
【 đội ngũ 】 nước chảy: TT đây là mới lạ? Rõ ràng là vật phẩm nguy hiểm.
【 đội ngũ 】 Naruto Naruto: Em gái em có cao kiến gì không?
【 đội ngũ 】 Ninh tâm: em đang suy nghĩ…em đang suy nghĩ.
Ninh Tâm nâng cằm lên, nhìn chằm chằm màn hình cố gắng nhớ lại.
Mẹ bình thường đều thích tặng cha đồ cá nhân ?
Lần trước ngày kỷ niệm kết hôn hình như là 1 cái bảng. Nói là ghi nhớ những giá cả…
Lần trước lễ tình nhân là 1 chiếc chăn, nói thư phòng lạnh, mang chăn cho chồng đắp cho ấm.
Lần trước sinh nhật cha hình như 1 sổ tay album đưa ảnh bà và con, để lúc nào cha cũng nhìn thấy 2 mẹ con.
…
Che mặt…nghĩ lại những quà mà mẹ tặng cha …mình không thể có mặt mũi mà đưa những thứ quà này….
Liên : đoán xem Ninh Tâm tặng Mặc Thương cái gì?