Chương 2: Bước vào

Đêm đó Lộ Mỹ Hà ăn uống no nê, cả khuôn mặt bóng loáng dầu mỡ thức ăn, lúc quay về sém chút nữa bị luồng khí âm u tỏa ra từ người Diệp Nhân Sênh dọa cho gần ch.ết.


Sau khi xác định được Lộ Mỹ Hà không giở trò cáo khi gặp người chơi trong bang, tâm hồn yếu ớt của Diệp Nhân Sênh cuối cùng cũng được an ủi chút ít, Lộ Mỹ Hà bĩu môi: “Đồ đệ của cậu lạnh như băng, hắn ta đến mới là chuyện lạ.”


“Anh ấy chỉ nói là có lẽ.” Tâm trạng Diệp Nhân Sênh vô cùng tốt, nhếch miệng nói: “Đồ đệ nhà tớ không có ɖâʍ đãng như các cậu đâu.”


Lộ Mỹ Hà tỏ vẻ khinh thường, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Nhân Sênh, không biết đang nghĩ tới ai, cúi thấp đầu, mái tóc trước trán bị gió thổi vén lên, hiện ra khuôn mặt đỏ ửng và khóe miệng hơi cong lên.


Lúc này Lộ Mỹ Hà bị hình ảnh đầy sức xuân kia làm cho sợ hãi mà lùi bước.
Rất không thích hợp, rất không bình thường. Từ trước đến nay Diệp Nhân Sênh chẳng hề có nửa tí điểm nào là một thiếu nữ mơ mộng, nhưng sao lại có thể vì một thằng cha nào đấy mà lâm vào lưới tình chứ…


Mà hình như lại là đơn phương…
Lòng hiếu kì của Lộ Mỹ Hà bỗng dâng lên, đưa tay quơ quơ trước mặt Diệp Nhân Sênh: “Bạn Sênh à, tối nay tới nhà tớ ngủ đi, tiện thể kể lại chút tình hình luôn.”


available on google playdownload on app store


Sự việc bắt đầu từ ba tháng trước, Thế Giới Ma Thú bị ngừng hoạt động, Diệp Nhân Sênh cảm thấy trống rỗng tứ chi bất lực, ngay cả trong giấc mơ cũng thấy pháp sư lên dây chuẩn bị ngắm bắn ra mũi tên hàn băng.


Lộ Mỹ Hà đang ở nhà cô, nhăm nhe món xương sườn mà ba Diệp làm, tục ngữ có câu “ăn thịt người thì miệng ngắn”, liền thay mặt mẹ Diệp đứng ra phê phán cô: “Mai vẫn muốn đi phỏng vấn ở Đông Bác à? Cậu không sợ sếp cậu sa thải mình sao.”


“Tớ không cần phỏng vấn.” Diệp Nhân Sênh yếu ớt nói: “Lúc tớ vừa ném cho họ cái bản sơ yếu lí lịch thì họ đã nhắm ngay tớ rồi, nói là nữ huấn luyện viên thể hình không phải tớ thì không được.”


“…” Lộ Mỹ Hà không nói nên lời, dù sao thì dáng vẻ mạnh mẽ của Diệp Nhân Sênh cũng rõ như ban ngày, dừng một chút mới nói: “Cái game đó chơi hay vậy sao?”
Trả lời lại câu hỏi của cô là một tiếng kêu rên “Trả lại tớ ma thú!”


Lộ Mỹ Hà mất kiên nhẫn, cuối cùng thì giông tố cũng nổi: “Sênh à cậu đã hai mươi ba tuổi rồi đấy bạn học với chúng ta đều đã mang thai cả rồi vậy mà cậu vẫn muốn độc thân năm thứ hai mươi ba sao cả ngày chỉ biết đùa nghịch với cái tạ tay không thích ăn mặc cũng không thích dạo phố mỗi ngày đều đắm mình trong cái trò chơi kia thì hỏi làm sao có người đàn ông nào chịu công nhận cậu là con gái?”


Những lời này ngày nào mẹ Diệp cũng nói đi nói lại hơn mười mấy lần, Diệp Nhân Sênh sớm đã miễn dịch, vẫn nhắm mắt mà nói: “Không phải cậu cũng không câu được ai sao.”
“Chẳng qua là chị đây không cần thôi.” Lộ Mỹ Hà cười lạnh: “Là chị đây có dã tâm.”


“Cậu sẽ không còn phải canh chừng rình mò Đường Dập kia nữa.” Diệp Nhân Sênh 囧: “Trò chơi này đúng là lòe loẹt thật.”


Quả thật, Diệp Nhân Sênh nói những lời này là có thành kiến cả, bởi vì trên bảng tuyên truyền “Đỉnh Hoa Sơn online” có vẻ rất hoa lệ, nhưng lại không có gì độc đáo, cũng chẳng ra hình thù gì. Bọn họ liền mời về một minh tinh màn bạc trong giới showbiz có tên là Đường Dập đến làm đại diện, việc này thì cũng không có gì đáng để nói cả, rất nhiều trò chơi đều mời các minh tinh làm đại diện, nếu không nói gì khác, nhưng mà công ty trò chơi này sau lúc hợp tác vui vẻ đã quá khoái trá mà tặng cho Đường Dâp một tài khoản ID cùng tên, điều này khiến fans cả nước hầu như điên cuồng. Vô số cô gái giống Lộ Mỹ Hà đều ùn ùn kéo tới bởi vì không biết anh ta đang ở khu vực nào làm trong bang nào, chỉ một lần mà đã làm cho toàn hệ thống sập cả, cho đến khi công ty đưa ra một chính sách biện pháp thích hợp thì lúc này khó khăn lắm mới duy trì được cân bằng.


“Tớ có một thông tin nhỏ đây. Lúc này Đường Dập đang ởkhu chín Tranh Giành Trung Nguyên.” Lộ Mỹ Hà nhướn mày: “Đúng là đẹp trai quá đi, bạn Sênh có hứng thú không?”
“Chị đây đã qua cái tuổi mơ mộng hão huyền rồi.” Diệp Nhân Sênh một lời mà hai nghĩa.


“Hứ, đến ngay cả Đường Dập của tớ cũng không thể kích thích được cậu, xem ra cậu hết thuốc chữa rồi.”


“Tớ đã sớm nói là không thích cái loại ẻo lả kia rồi cơ mà…” Diệp Nhân Sênh nằm thẳng ở trên giường, cô đã làm bà cô già hai mươi ba năm rồi, chuyện kể rằng con trai thông thường đều muốn bảo vệ con gái, mà Diệp Nhân Sênh không khéo lại còn bảo vệ được cả con trai, chuyện này đúng là bi kịch.


Vì thế mà Diệp Nhân Sênh u buồn năm năm, năm năm trung học kết thúc và bắt đầu một cuộc sống đại học, cô từ một trạch nữ ngượng ngùng tê dại trực tiếp chuyển thành một thặng nữ cam chịu, ở trong mắt bạn học Diệp, nam sinh chỉ là phù du.


Nhưng sau khi cô lại một lần nữa coi rẻ thần tượng của Lộ Mỹ Hà mà Đại Hoa Sen vẫn không có phản ứng gì, Diệp Nhân Sênh thấy không thích ứng nổi, lạ lùng quay mặt sang Lộ Mỹ Hà hỏi: “Đại Hoa Sen cậu đang làm tóc à?”


Lộ Mỹ Hà tức nổ óc lúc đó đang che khuất màn hình một góc 19 độ, Diệp Nhân Sênh vốn xưng là thân dài quá cổ cũng không nhìn thấy gì, hiển nhiên cũng không thấy ánh mắt ɖâʍ ta của Đại Hoa Sen.


Trên màn hình là thông báo download trò chơi “Đỉnh Hoa Sơn online”, Lộ Mỹ Hà nhanh chóng mua ở trên internet một thẻ đăng kí tài khoản, chờ cho cài đặt trò chơi xong liền click vào chọn nhân vật, Diệp Nhân Sênh như một tomboy không chút nữ tính, thậm chí ở trong Thế Giới Ma Thú cũng giống như một pháp sư nhân yêu bạo lực, trong Thế Giới Ma Thú cô có nhiều huynh đệ như vậy, nhưng không một ai cảm thấy Diệp Nhân Sênh giống con gái. Có vết xe đổ ấy, Lộ Mỹ Hà lại chạy lên trang web chính thức xem một phen, trò chơi Hoa Sơn này nói cũng rất đơn giản, tổng thể phân chia thành sáu môn phái lớn: Thiện Vũ Tự, Phạm Âm Các, Lưu Vân Đình, Thiên Kiếm Môn, Ngọc Thanh Đường, Ma Ẩn Truyền Nhân.


Phái Thiện Vũ chuyên về phòng ngự, tục xưng là Xe Tăng [1]; phái Phạm Âm lại đem theo kịch độc bên người nhằm ám sát, tương tự đạo tặc; phái Lưu Vân lại công kích từ xa, giống với pháp sư; phái Thiên Kiếm lại thuộc phái cận chiến, cũng có thể phòng ngự; Ngọc Thanh là một bác sĩ đúng chuẩn, tuy rằng Ma Ẩn đều có các kĩ năng của những phe phái khác, nhưng không chuyên nghiệp bằng môn phái đó. Dựa theo tính cách điên cuồng thích PK của Diệp Nhân Sênh, nhất định sẽ chọn Ma Ẩn Truyền Nhân, Lộ Mỹ Hà nhe răng cười, làm sao có thể để cô bạn thân lại làm một chuyện không thục nữ như vậy trong trò chơi mới này chứ, liền tự mình chọn ngay Ngọc Thanh Đường, hình ảnh thiết kế cũng rất uyển chuyển tươi mát, cái tên lại thục nữ tới cực điểm.


(Xe tăng = tanker: những nhân vật có khả năng phòng thủ cao, nhiều HP, có vai trò thu hút monster về phía mình và đứng đó để chịu đòn. Nói cách khác, tanker đúng là “xe tăng” đứng đó để đỡ đòn cho cả nhóm. Cre: Lai Khứ)
Lộ Mỹ Hà một bên YY, một bên nhập vào “Sênh Sênh Ly Nhân”


Diệp Nhân Sênh cuối cùng cũng không chịu được, nhảy từ trên giường xuống xem, vừa nhìn vừa cười: “Trời ơi cái tên, ha ha ha ha.”


Khóe miệng Lộ Mỹ Hà chùng xuống, dịu dàng nói: “Tớ đã xây dựng cậu tốt như vậy, nhất định phải làm một chị gái thục nữ dịu dàng, như thế mới có một thiếu niên anh hiệp chọn cậu.”
“…Tớ không chơi cái trò không có tiền đồ như vậy đâu…”


“Tớ dùng thẻ của cậu để thanh toán.”

“Tối nay tớ mời cơm cậu vậy.” Lộ Mỹ Hà nhìn Diệp Nhân Sênh mưa gió nổi lên, khoái trá nhấp chuột “tiến vào”.
[Hệ Thống] Ngọc Thanh Đường thu nhận đồ đệ mới là Sênh Sênh Ly Nhân nữ hiệp, hoan nghênh tới Đỉnh Hoa Sơn!


Diệp Nhân Sênh liếc mắt trên màn hình, tuyệt vọng vật lộn với Lộ Mỹ Hà: “Tớ sẽ không chơi cái trò chơi không chút trí tuệ như thế đâu! Tiền của tớ… Đại Hoa Sen cậu nhổ ra đây cho tớ!”


Hai người ở trên giường chém giết nhau thật lâu, cho dù là Diệp Nhân Sênh có thành thạo Taekwondo Thái cực quyền đấm bốc Judo, nhưng Lộ Mỹ Hà biết rõ cô là người có máu buồn, Diệp Nhân Sênh bị tấn công sợ nhất là ngứa ngáy dưới nách, đành phải buông vũ khí đầu hàng.


Cô buồn bực trở lại trước máy tính, đột nhiên phát hiện màn hình sẫm tối, ở góc dưới bên trái hệ thống thông báo: Bạn đã bị người chơi Lộ Tây Pháp giết ch.ết!


… Diệp Nhân Sênh thậm chí còn chưa xem cái nơi được xưng là hoa lệ nhất trò chơi này ra sao thì đã bị người ở Tân Thủ thôn giết hại.
Trong kênh là một tràng mắng chửi.


[Thế Giới] Phản Nghịch Tiểu Tu Tu: Ta nhổ vào! Đọa Lạc Thiên Sứ các người thật không ra cái quái gì, đến Tân Thủ thôn mà cũng tàn sát!
[Thế Giới] Nhậm Ngã Hành: Thu mua linh chi với giá cao, có MMMMM.


[Thế Giới] Mã Cách Lệ Tiên Sinh: Vừa rồi gã nào đã giết vợ ta? Cô ấy tên là Mã Cách Lệ, còn là đàn ông thì cút ra đây cho ông!
[Thế Giới] Lộ Tây Pháp: Là ta giết đấy, thì sao nào?


[Thế Giới] Mã Cách Lệ Tiên Sinh: Đúng là cái rắm! Vợ của ta vừa mới lập nick ở Tân Thủ thôn mà các ngươi cũng giết? Còn tính là đàn ông sao?


[Thế Giới] Mễ Già Lặc: (Biểu tượng đắc ý) Người chọn Thần phái quá ít, nếu nhiều như vậy thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa, nếu các ngươi muốn báo thù thì đến chọn Thần phái đi.
[Thế Giới] Ô Liệt: Chúng ta là ma phái Đọa Lạc Thiên Sứ, muốn báo thù thì nhớ kĩ đấy.


[Thế Giới] Tôi Yêu Lý Tuệ Tuệ: Lộ Tây Pháp ta giết mẹ nhà ngươi! Lộ Tây Pháp ta giết mẹ nhà ngươi!
[Hệ Thống] Người chơi Tôi Yêu Lý Tuệ Tuệ nói hơi quá đáng, bị cấm phát ngôn trong một giờ.


[Thế Giới] Không Tàng Pháp Sư: Ma phái các ngươi thật đáng coi thường, ỷ vào nhiều người mà khinh bỉ Thần phái, có bản lĩnh thì đến đây PK, giết nick nhỏ làm gì?

Diệp Nhân Sênh im lặng.
“Đại Hoa Sen, Thần phái và Ma phái là cái gì?”


“Aizz, không phải là bang phái Đọa Lạc Thiên Sứ lại đi tàn sát ở Tân Thủ thôn đấy chứ…” Lộ Mỹ Hà tiến tới, liếc mắt nhìn màn hình, lập tức làm ra vẻ mặt “biết ngay mà”, nói: “Người chơi sau cấp 50 có thể tự chọn lựa phe phái cho mình, là hai phái Thần-Ma. Cũng giống như liên minh bộ lạc trong Ma thú vậy, chỉ cần thế là có thể giết hại lẫn nhau mà không sợ bị chuyển thành tên tím, nhưng người chơi dưới cấp 50 đi giết người mà chưa chọn phái thì sẽ bị chuyển sang tên tím ngay. Bây giờ Ma phái chọn rất nhiều người, những kẻ cặn bã này nếu thấy không vừa ý sẽ chém giết nick nhỏ ngay, khiến cho các nick nhỏ ôm hận mối thù đi chọn Thần phái… Bà đây đã bị giết rất nhiều lần rồi!”


Diệp Nhân Sênh nghe xong cũng hiểu được đại khái, nhưng cô chơi game lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có kẻ vô sỉ nào như vậy. Cô phẫn nộ lựa chọn Hồi sinh, lập tức theo quán tính định mặc lên người áo giáp pháp sư, nhưng phát hiện ra nơi này không phải là Thế Giới Ma Thú, và mình cũng chỉ là một tiểu Ngọc Thanh cấp một.


Sau đó, không đợi cô mở túi đồ tìm thuốc nước thì màn hình…lại tối.
Lộ Mỹ Hà đang ở trong nhà vệ sinh, vừa mới mở cửa đã nghe thấy Diệp Nhân Sênh nghiến răng ghiến lợi gào thét: “Mẹ nó chứ bà đây thật sự điên rồi đấy!”


Vì thế, động cơ báo thù bang phái Đọa Lạc Thiên Sứ thật không thục nữ tí nào, lần đầu tiên Diệp Nhân Sênh chơi với vai trò là bác sĩ, tuy rằng luyện cấp rất chậm, nhưng cảm giấc vẫn mới mẻ. Vào ban đêm, cô đi qua một đám sói, bỗng phát hiện dưới chân bầy sói có một thi thể nhỏ bé đáng thương, vừa hay cô mới học được kĩ năng Hồi sinh, dưới sự hưng phấn đã tiện tay cứu hắn ta, cậu em thi thể sống lại vội vã nói lời cảm ơn vô cùng cảm ơn sâu sắc.


Diệp Nhân Sênh có chút bực mình, liền nói đừng khách khí.
Cậu em còn nói, tỷ chính là người dịu dàng nhất mà em đã gặp.


Vốn chỉ là một câu bâng quơ, nhưng lại khiến nỗi lòng của Diệp Nhân Sênh xúc động sau hơn hai mươi năm bị vùi lấp. Dịu dàng à, từ khi sinh ra, bạn học Diệp chưa từng được gán ghép với cái từ này chứ đừng nói là được người khác khen.


Diệp Nhân Sênh sung sướng, miệng cười tới tận mang tai. Từ nay về sau, chị gái thùy mị Sênh Sênh Ly Nhân chính thức bước lên con đường Ngọc Thanh.






Truyện liên quan