Chương 28: Những kẻ lãnh đạo PNER (1)
Các vị ‘lãnh đạo đáng kính’ của PNER, các vị đang ăn mừng vì kế hoạch thôn tính cả thế giới của các vị dần đi tới bước thành công. Sau khi đưa của hai lão đại đương nhiệm của hai gia tộc đứng đầu thế giới xuống bước đường cùng, các vị vui mừng không tả xiết, như vừa trúng một tờ vé số với giá trên trời. Các vị đáng kính ấy, nào biết sự vui mừng đã là quá sớm?
Xin chúc mừng, vị các vị đã quay vào ô trúng thưởng trên bàn cờ của cuộc đời các vị! Nhưng rất tiếc, là trúng thưởng một vé đi gặp tổ tiên một cách đau đớn chứ không phải vé số một bước lên tiên.
Nói tới Ki Jong và Kỳ Tuyết ngày hôm ấy, sau khi Di Hân rơi xuống mê cung, hai người họ đã đi đâu? Và cả David và Sam, họ sẽ để Di Hân tới một nơi như thế mà không có sự sắp xếp nào?
Nội bộ Trần gia đã an bài thế nào?
Và quan trọng, Kỳ Dương và Chấn Phong họ đã điều khiển tất cả thế nào?
***
Kỳ Dương và Chấn Phong điều hành Nguyễn gia như thường lệ, đồng thời họ có sự liên lạc chặt chẽ với người Nguyễn gia ở khắp nơi trên thế giới. Âm thầm phá nát cục bộ hiện tại của PNER.
Nguyễn gia một phía, Trần gia một phía, gia tộc Taylor một phía, mỗi nơi một công kích phá tan bức tường thành tường như bất khả xâm phạm của đế chế PNER.
Chọc tới tam trong tứ đại gia tộc, sẽ yên ổn sao?
Trong khi đó, cục bộ PNER một phía hoảng loạn, một phía mừng như điên. Một bức tường thành luôn kiêu ngạo mà thao túng cả thế giới suốt bao lâu nay, vốn dĩ nên an phận ở vị trí vốn có của mình, đừng nên ôm vọng tưởng làm bá chủ thế giới có lẽ sẽ bình yên. Nhưng tham vọng của con người luôn là không đáy, không bao giờ biết hài lòng với những gì mình đang có. Để rồi, phải trả một cái giá vô cùng đắt đấy thôi?
Cái thế giới mục rữa này, tất cả đều mục nát từ lâu rồi!!!
Sự thật của sự thật? Đã tới lúc phơi bày tất cả!
***
Phòng họp bí mật của PNER, các nguyên lão luôn trong tình trạng vui mừng đến phát xúc động suốt mấy ngày nay. Giấc mơ bá chủ thế giới sắp tới gần, tại sao lại không vui chứ?
Mùi những điếu xì gà đắt tiền tỏa ra trong không khí phòng họp rộng lớn, những tiếng cười thỏa mãn vang vọng nổi da gà. Tướng mạo của những kẻ giàu có ấn đậm trên gương mặt ɖâʍ dục, những bộ vest khoác trên người tỏ vẻ mình là người có tiền, với ngoại hình cục mịch như thế kết hợp cùng những bộ vest giàu sang trông rất hỗn loạn. Ai nấy cùng vui vẻ, đôi mắt đục ngầu sáng rực, họ đang tự vẽ ra viễn cảnh tương lai tươi đẹp trong trí tưởng tưởng đáng khinh bỉ.
“Ngài Garcia, bước đi của chúng ta quả là đúng đắn. Hahaaa..” một người đàn ông trung niên người Đức cười lớn nhìn về phía người đàn ông người Pháp ngồi trên vị trí lãnh đạo.
Không thể phủ nhận, người đàn ông mang dòng máu Pháp ấy quá đẹp. Dù ở tuổi tứ tuần nhưng nét tuấn tú của hắn không phai đi chút nào, mang theo vẻ nghiêm nghị và dáng lãnh đạo cuốn hút hơn những kẻ cặn bã kia. Hắn có đôi mắt xanh biển sâu hút, tựa như biển cả rộng lớn mang bao bí mật không ai có thể nhìn ra.
Người này, là Rousset Garcia – thủ lĩnh thâu tóm mọi quyền lực ở giới hắc đạo nước Pháp. Là người đứng sau bóng tối, giật dây tất cả mọi chuyện phía sau tổng thống và những cán bộ cấp cao nước Pháp. Hắn là một trong những người sáng lập lên PNER, với vị trí nước Pháp thôi không đủ, hắn cần phải thâu tóm cả thế giới, nắm trong tay cả thế giới này, đấy mới chính là mục đích dơ bẩn của hắn.
Hắn ngồi trên vị trí lãnh đạo PNER, vẻ mặt lạnh lùng như băng, hơi thở đậm mùi máu tanh ch.ết chóc. Hắn đây, năm tư tuổi đã lăn lộn trong cái giới này hàng chục năm trời. Hắn bán tuổi trẻ, bán máu, bán mạng của mình cho giới hắc đạo. Tên tuổi của hắn gây dựng không phải chuyện đùa, chỉ là hắn với biệt hiệu “khát máu” một mực không lộ diện, nhất quyết đứng trong bóng tối điều khiển tất cả. Với hắn, hắn nhận định rằng việc này mới là việc làm thông minh. Hắn ưa thích cái việc ở trong tấm màn sự thật nắm giữ tất cả, thế mới là cảm giác thành tựu đối với hắn.
Ngoại hình của hắn rất đẹp, phải nói là đủ sức làm điên đảo chúng sinh. Mang một sức hút riêng biệt, một sự trưởng thành bí ẩn của người đàn ông tắm trong máu thịt.
Nghe tới danh tiếng của hắn, có người nói đã từng thấy hắn lúc trẻ nhưng hắn đã biến mất từ rất lâu rồi. Hắn đứng đằng sau thao túng chính trị, không lộ diện mang tới cho người khác một xúc cảm tò mò mãnh liệt. Rốt cuộc là người thế nào mà lại nắm quyền lực lớn như thế?
Khi hắn chịu lộ diện trước những nguyên lão này, rất nhiều người bị choáng váng. Với cái tên Rousset Garcia đã trở thành huyền thoại, gặp hắn còn khó hơn lên trời mà hắn lại ngồi trước mặt họ, với tư cách lãnh đạo đế chế PNER. Thâu tóm tất cả!
Với trực giác của một kẻ nắm quyền lực cao nhất nước Pháp, Rousset Garcia có cảm giác không ổn thỏa. Hắn chưa phải chưa từng nghe tới cái tên Nguyễn gia, chả nhẽ họ lại buông xuôi tất cả như thế? Hắn biết Nguyễn gia chắc chắn đã hành động rồi, những thuộc hạ của hắn đang tức trực 24/24 đề phòng bất trắc xảy ra. Hắn lăn lộn trong giới bao nhiêu năm trời, hắn chưa từng gặp một kẻ nào mà hắn cho là xứng đáng đứng trên vị trí đối thủ của hắn của. Nhất là một con nhóc mười mấy tuổi vắt mũi chưa sạch mà dám đối đầu với hắn sao?
Hắn là một kẻ cuồng ngạo, luôn tự nhận định mình đứng trên tất cả. Tuyệt không bao giờ chấp nhận việc một con nhóc lại làm hắn sợ hãi. Nhớ lại lúc trước tại nước Mỹ, có một kẻ đứng đầu trên bảng xếp hạng danh giá hacker giỏi nhất thế giới dám tấn công mạng lưới của hắn. Hắn đã nổi điên lên tóm chặt lấy kẻ đó, tr.a tấn kẻ đó sống không bằng ch.ết vì dám phá hỏng hệ thống tường lửa ngốn bao nhiêu tiền của hắn mà lại không chịu trở thành người của hắn. Những kẻ như thế, không có được nhất quyết phải hủy hoại!!!
Dù hơi tiếc nuối vì hai kẻ đứng đầu hai gia tộc lớn kia đã ch.ết, nhưng thế lại là giải thoát tốt nhất. Vì hắn biết rõ hai kẻ kia sẽ không trở thành người của hắn. Tốt nhất, cái ch.ết là lựa chọn thuận cả đôi đường.
Với bước đi của PNER lần này, hắn buộc phải ra mặt để lãnh đạo tất cả chứ không phải hắn muốn. Những kẻ nhát ch.ết kia bắt hắn vào đảm nhiệm bước đi nguy hiểm này, PNER không phải là một trò đùa. Một đế chế được xây dựng hùng mạnh, cắm rễ sâu vào giới hắc đạo của thế giới, hoàn toàn đã trở thành bước cuối cho tham vọng thâu tóm toàn thế giới. Hắn rất chông chờ vào PNER, đây mới chính là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời của hắn. Tới lúc ch.ết mà được nắm quyền lực trong tay, hắn còn gì để tiếc nuối?