Chương 3: Kịch Hay vẫn còn
Như Ca cùng Y nhiên Lên sảng lớn cùng vừa nghe được màn kịch hay.
"Gia Gia Người làm chủ cho con Đại Tỷ cùng Nhị Tỷ Đánh con khụ khụ.."
Lục nhi bộ dạng vô cùng thảm ho liên Tục Trần phù nhìn con gái vô cùng đâu lòng
Lục Chí nhìn cháu gái vô cùng giận kêu hạ nhân gọi 2 nàng vào Y nhiên nghênh ngang đi vào Như Ca lại khác trầm tỉnh lẳng lặng vào ghế ngồi"Gia Gia cho gọi không biết có gì hệ trọng"
"Hừ Người còn hỏi ngươi xem ngươi đánh muội muội của ngươi như thế nào tại sao lục gia lại có một nghịch nữ như ngươi"
Lục Chí ho mấy cái run run chỉ tay vào nàng
"Muội muôi? con không biết khi nào lại con thêm một muội muội nữa"
Như ca không hề sợ ánh mắt sắt như Giao kia.
Lục Chí có chút Ngạc nhiên nha đầu này thường ngày mắng không hé nữa câu nay tính tình sao lại đổ thay.
"Ăn nói hàm hồ lục Nhi là muội muội ngươi thân là tỷ tỷ không thương ngược lại còn đánh nó"
Lục chí chấp vấn, Như ca thong dong cười"Vậy người thân là Gia Gia vậy bao giờ người Yêu Con như Lục nhi"
Lục Chí cứng đờ nhà đầu này cũng nhanh mồn nhanh miệng lắm" Hừ chuyện này coi như cho qua ta mong không có lần sao"
"Gia Gia người lại Thiên v....."
câu nói ngắt giữa chừng một phi tiêu nhanh như chớp phòng về phía Nàng Như Ca lạnh lùng hai tay kẹp ám khi lại, lại làm một màng kinh ngạc
"Tỷ có sao không"
Y nhiên lại phô trương nó cái ám khi cỏn con này thì dọa ai được.
"Biểu ca muốn gúp muội muội mình nếu đã là trượng phu thi đường hoàng ra mặt đã lén xem kịch con dở trò quỷ"
theo câu nói của Như Ca mọi ánh mắt hướng về cửa Lục Cung Tiêu sái bước vào liếc Như Ca một cái
"xú nha đầu ta đấu hơi thở người cũng nhận ra nói đi người là ai sao lại vào đây Như Ca đâu"
mọi người lại nhìn Như Ca "Ai nha biểu ca huynh bị thọt mắt sao muội đứng đây huynh còn hỏi"
Như Ca trả lời như ba phần là chế nhạo.
Y nhiên kế bên lén lúc cùng hai nha hoàn cười.
"Ngươi...ngươi Hừ Như Ca từ nhỏ đã không có huyễn lực thùng nước còn không xách nỗi"
Lục Cung Hừ lạnh rồi liếc Y nhiên một cái"Y nhiên ngươi cùng quá ác độc Lục nhi còn nhỏ không hiểu chuyện ngươi lại ra tay tàn độc như vậy"
Như Ca thật muốn lăn ra cười" Thân là thư nữ mà cả gan hỗn láu với Đích mẫu ta thân trưởng tỷ cho nàng chút giáo huấn có gì sai"
Cả Phủ im lặng Chỉ có tiếng thút thích của Lục Nhi, Trần Phù giận muốn phát hỏa mở miệng mắng"Đích mẫu thì hay lấm sao dùng nhan sắc dụ dỗ đàn ông lão gia bị ả tiện nhân mê hoặc sinh ra nghiệt chủng cũng chỉ là kỹ nữ Thấ......."
Trần Phù Hung hăng mất thì"Ba" một tiếng chiếc bàn cạnh Như Ca gãy từng khúc Như Ca lạnh lùng mở miệng "Mở miệng là tiện nhân mở miệng là nghiệt chủng không biết suy xét bản thân mình ở đâu từ nay về sao trong phủ ai nhắc hai Từ Kỷ nữ sẽ như chiếc bàn này"
Như Ca phất áo ra vừa đúng lúc Lục vương về nhìn sắc mặt ai cũng tái mét cả lão Thái gia cũng không khác trần phù sợ tới mức không nói nên lời.