Chương 100

“tóc anh ướt thế“
Khoảng cách giữa viện Bình Thông và Damocles cùng lắm chỉ là hai bả vai, đủ để bọn họ nhìn rõ năm người Damocles bên cạnh.


Đường đua Cốc Vũ lần này có ba trường quân sự đạt được xếp hạng, xếp hạng của trường Damocles bị hủy nhưng có nấm dịch tím, chỉ có viện Bình Thông không thu hoạch được gì.


Tất cả những điều này không thể thoát khỏi liên quan tới người Damocles, Vệ Tam kia cứ một mực diễu võ giương oai chào hỏi về phía bọn họ.
Tông Chính Việt Nhân nắm thương dài, hàm nghiến chặt, anh ta nhìn chằm chằm Vệ Tam: “Chuyện Xưởng Đen là do cô mạo danh tôi?”


Trước đó Vệ Tam bày ra không thiếu chiêu thức của viện Bình Thông trong sân thi đấu. Anh không biết Vệ Tam học được từ khi nào nhưng từ khi thanh đao lớn kia được nắm ngược, cô ta nắm một đoạn ở giữa, xem thanh đao dài dị thường là thương, là Tông Chính Việt Nhân đã nhìn thấy nhịp điệu chiêu thức đặc thù thuộc về viện Bình Thông.


Gần như trong nháy mắt đó, Tông Chính Việt Nhân đã nhớ tới tin đồn trước đây liên quan đến bí kiếp nam biến nữ của viện Bình Thông. Anh ta không xem được video, chỉ biết là hai nam một nữ, hiện tại xem ra rõ ràng là ba chiến sĩ độc lập chủ lực của trường Quân sự Damocles.


Vệ Tam thu tay lại, quay đầu, chỉnh cổ áo như không có chuyện gì xảy ra rồi hỏi Kim Kha bên cạnh: “Cậu có nghe ai đó nói chuyện với tớ không?” Làm sao tớ cứ cảm thấy có ai đang nói chuyện ấy.”
Kim Kha nhìn thoáng qua cô: “Không nghe thấy, ai nói chứ?”


available on google playdownload on app store


Vệ Tam buông tay, chững chạc đàng hoàng: “Vậy chắc tớ nghe lộn rồi.”
Tông Chính Việt Nhân nắm thương dài bên cạnh, mu bàn tay cầm thương nổi đầy gân xanh, anh ta cố nén tức giận.
Thù hận giữa Viện Bình Thông và trường Damocles trong vô hình lại sâu sắc thêm vài phần.


Nhưng năm người trong trường Damocles không nhìn thấy vì còn mãi ngửa đầu nhìn lên sân khấu trao giải thưởng.
Đứng trên sân khấu là đội chủ lực của ba trường quân sự, mỗi người đều có một huy chương và một cái cúp lớn.


Vệ Tam thấy mà thèm: “Chất liệu của chiếc cúp kia thoạt nhìn rất đáng giá đấy.”
Ứng Thành Hà: “Coi như có giá trị, chất liệu huy chương còn tốt hơn nữa, quay về sẽ cho cậu xem.”


Trường Damocles đã giành được thứ hạng trong cả hai trận trước, có cúp và huy chương, nhưng Vệ Tam không phải là đội chủ lực nên trượt mất nửa đường, không xem được giải thưởng.


Người trao giải là đại diện của thế lực bản địa Sao Cốc Vũ, người của trường Samuel vui mừng quá đỗi trên sân khấu, đặc biệt là Shaω Eli, gã cảm thấy vị trí thứ hai đến quá nhanh. Bọn họ còn đang nghĩ làm thế nào mới có thể lấy được điểm tích lũy, kết quả đột nhiên tình huống phát sinh biến hóa lớn, không chỉ lấy được hạng thứ hai mà còn chém giết không ít tinh thú cấp cao, tuy rằng cơ giáp bị hao tổn nhưng so với tài nguyên đổi được thì bọn họ có được món lời hơn.


Biểu hiện của năm người tại trường South Pasadena cứ như nửa vui nửa không, chả biết tình huống thế nào.


Vệ Tam nhìn tới nhìn lui, ánh mắt cuối cùng rơi vào mấy người ở trường Đế Quốc. Có lẽ đã quen với việc lấy vị trí đầu tiên nên những người này không có cảm xúc đặc biệt. Trái lại tầm mắt của Công Nghi Giác luôn nhìn về phía họ, chắc là đã biết nấm dịch tím là do tổ tiên của anh ta để lại.


Sau khi trao giải thưởng, theo thông lệ sẽ có cuộc phỏng vấn với truyền thông. Người phát ngôn của trường Đế Quốc là Công Nghi Giác, anh ta được báo chí hỏi có suy nghĩ gì về việc tìm nấm dịch tím của trường Damocles.


“Tất cả mọi thứ trên đường đua Cốc Vũ thuộc về ban tổ chức, không còn thuộc về nhà họ Công Nghi của chúng tôi. Tôi không có bất kỳ nhận xét nào về chuyện này.” Công Nghi Giác đẩy micro ra, “Xin lỗi, chúng tôi vẫn phải đi huấn luyện.”


Không chỉ ở đây, mấy kênh truyền thông vây quanh như ong vỡ tổ muốn phỏng vấn các trường quân sự ở khắp mọi nơi.
“Xin hỏi trường Quân sự Samuel có cảm giác thế nào khi đoạt được vị trí thứ hai trước viện Bình Thông?”


“Đây là sức mạnh của chúng tôi, bất kỳ trở ngại nào trước trường Quân sự Samuel sẽ bị xóa bỏ.” Shaω Eli nói muốn bay cao bay xa, nói tới nói lui không biết khiêm tốn là gì. Cùng lúc đó, người viện Bình Thông đứng gần họ.


Vừa lúc cũng có truyền thông hỏi viện Bình Thông: “Xin hỏi lần này viện Bình Thông có cảm giác gì bỏ lỡ hàng ghế thứ hai?”
Người trả lời lần này là Tông Chính Việt Nhân, anh ta đáp lạnh lùng: “Mục tiêu của viện Bình Thông là quán quân, chẳng qua là có con mèo con chó bỗng giàu lên thôi.”


Vệ Tam vừa mới xuyên qua đám người đã nghe thấy lời nói của Tông Chính Việt Nhân, cô không khỏi huýt sáo gây sự: “Shaω Eli, có người nói cậu là con mèo.”


Shaω Eli đang đối diện với ống kính truyền thông bỗng nụ cười bên khóe miệng trở nên cứng ngắc, trong lòng mắng Vệ Tam máu chó đầy đầu. Mẹ nó chứ, một chiến sĩ cấp 3S như gã mà không nghe được lời Tông Chính Việt Nhân nói bên cạnh à? Bây giờ là giai đoạn buông lời cay nghiệt, nói càng tàn nhẫn càng có khí thế, tại sao con nhỏ này muốn chọc thủng chứ?!


Nhưng truyền thông bên cạnh một mực chờ gã trả lời kèm với vẻ hóng drama, trong mắt hiện chữ rõ rành: Đánh nhau, mau đánh đi!
Shaω Eli: “...”
Lúc này cũng có truyền thông chui tới, bắt lấy Vệ Tam để mà phỏng vấn: “Vệ Tam, xin hỏi các bạn tìm được nấm dịch tím như thế nào?”


“Mấy bước đào kho báu thì các anh chị cứ xem nhiều chương trình săn kho báu sẽ học được.” Vệ Tam nói qua loa xong liền muốn chạy, lại có vài kênh truyền thông chen chúc tới.


Vệ Tam nhìn mấy người Kim Kha đã lẻn xuống phía dưới thì trong lòng mắng cha nó, tụi này dám tản ra mà không nhắc nhở cô, để cô một mình ở chỗ này.


Liêu Như Ninh, người đã nhanh chóng chuồn ra ngoài, nháy mắt với Vệ Tam, đoạn, cậu ta ném đi một ánh mắt tự cô làm cho tốt rồi xoay người chạy đi với Hoắc Tuyên Sơn.
Vệ Tam: “...”
“Xin hỏi có phải các bạn muốn dùng nấm dịch tím ở trận tiếp theo hay không?”


“Xin hỏi xếp hạng trường Damocles bị xóa rồi cảm xúc của bạn bây giờ là gì?”
Vệ Tam bị hỏi đến phiền không chịu nổi, ánh mắt rơi vào người nào đó đã nhanh chóng đi xuống rồi theo bản năng hướng về phía micro: “Ứng Tinh Quyết, tóc anh ướt thế.”
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:


Kênh truyền thông ngày hôm sau: Vệ Tam ở trường Damocles cố tình nhắc nhở một sao trong Đôi Sao thuộc Đế Quốc rằng tóc không khô. Cho dù đó là sự suy đồi đạo đức hay sự trượt dốc của bản chất con người, xin vui lòng xem tập tiếp theo.


ps: 100 chương mà kết thúc ngắn thật, rõ ràng đêm qua đã thề son sắt sẽ viết một bản dài hơn.






Truyện liên quan