Chương 12
Số đi động của Dật Ninh từ thời đi học đến giờ vẫn không thay đổi.
Lúc nhận được điện thoại của Giang Triết, Dật Ninh ban đầu cũng không có phản ứng, chỉ lễ phép hỏi đối phương là ai.
“ Đúng là dễ quên, mới mấy ngày trước còn gặp nhau, nhanh như vậy đã quên tôi rồi.” Trong giọng nói tao nhã êm tai của Giang Triết có phần đùa cợt, nhưng lọt vào tai Dật Ninh lại giống như ác quỷ xấu xa, làm tim cậu lạnh buốt, mở miệng hỏi: “ Ngươi, ngươi là Giang …. Giang….:”
Dật Ninh nghĩ đến đó là ai, thì hoảng sợ đến đầu óc trống rỗng, một hồi lâu cũng không bật ra cái tên kia, vì cái tên Giang Triết này đối với cậu vừa xa lạ, vừa khắc quá sâu.
“ Bé ngoan, xem ra cậu chưa quên.” Giang Triết tiếp tục cười nói.
Dật Ninh bị sự ghê tởm của hắn làm cho phát run, cố gắng kìm chế cảm giác nôn mửa cùng thống hận, bình tĩnh hỏi: “ Ngươi, ngươi có chuyện gì?”
“ Hai năm không gặp, không nghĩ tới cậu càng ngày càng đáng yêu, cùng Chu Diên ổn không?” Giang Triết nói chuyện có vẻ rất thoải mái, từ điện thoại còn nghe thấy tiếng lật giấy loạt xoạt.
Dật Ninh cắn chặt răng, đôi môi vẫn run rẩy vì tức giận, nửa ngày cũng không nói ra lời, rồi trực tiếp treo máy.
Di động lại rung lên, Dật Ninh hạ quyết tâm mới tiếp di động.
“ Này! Giận rồi sao, không muốn tiếp điện thoại?”
Vừa nhấc lên, lại là giọng nói cùng tiếng cười lạnh nhạt của Giang Triết.
“ Ngươi rốt cuộc muốn gì, tìm ta làm gì?” Dật Ninh tình tình luôn hoà nhã, cho nên dù đối với kẻ phạm tội cưỡng gian mình, cậu vẫn cố nhẫn nhịn thêm lần nữa.
“ Sắp tới có thời gian không, gặp mặt chút đi!” Giang Triết không biết xấu hổ nói.
“ Thật đáng tiếc, ta không có thời gian.” Dật Ninh sửng sốt một chút mới đáp lại.
“ Có việc quan trọng cần bàn với cậu, cậu cũng không thể cự tuyệt tôi.” Giang Triết vẫn cười nói, bất quá, có vẻ không có ý tốt.
“ Ngươi tên khốn khiếp này, rốt cuộc có chuyện gì? Ngươi cho là việc người làm với ta, ta không dám nói cho người khác sao? Đồ mặt người dạ thú, khốn khiếp!” Dật Ninh tức điên người mà mắng to.
Dật Ninh cho dù mắng chửi người, thì cũng chỉ tăng lên chút âm lượng, thật sự không có uy lực, cho nên Giang Triết cũng không sợ hãi, ung dung trả lời: “ Đừng kích động như vậy, là tôi tìm cậu nhờ giúp đỡ, sẽ không làm gì cậu hết, yên tâm!”
Bề ngoài Dật Ninh rất dễ nhìn, đặc biệt có khuôn mặt hơn người, cái mũi tuy không đủ cao, môi cũng không hẳn là đầy đặn gợi cảm, nhưng kết hợp với khuôn mặt trái xoan thanh tú, lại thêm thói quen ẩm thực lành mạnh của hắn, cho nên làn da của cậu trắng nõn mịn màng, thực sự hấp dẫn người khác nhìn đến loá mắt, chỉ có điều cậu là người nhu nhược yếu đuối, không đủ tự tin, trên mặt thiếu một chút rạng rỡ mị hoặc, khiến cho vẻ đẹp của cậu suy giảm chút ít.
Giang Triết là loại phong lưu từng trải, người bình thường hắn cũng không thèm để ý, chính vì diện mạo của Dật Ninh xuất sắc, cho nên mới gặp lần đầu tiên cũng khiến hắn coi trọng, bất quá, sau lần chơi đùa kia hắn mới biết Dật Ninh cũng chỉ có khuôn mặt là ổn, nhưng cái khác đều thiếu hoà hợp, nhất là ở trên giường lại càng chống cự gay gắt, chơi đùa cũng không thú vị bao nhiêu, cho nên đối với lần đầu tiên thu hút hắn cũng chỉ là chút mới mẻ, sau đó tuy thường xuyên nhớ đến khuôn mặt Dật Ninh, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm cậu.
Trải qua hai năm, Dật Ninh lại xuất hiện trước mắt hắn, lần đầu tiên nhìn thấy cũng như trước thật kinh diễm, nhưng hắn cũng ý thức được người này cũng không còn là “ Tô Dật Ninh trước kia.”, tuy rằng có ngạc nhiên khi cậu ở bên Chu Diên, nhìn Chu Diên nắm tay cậu, hơn nữa lại dẫn cậu về nhà, thì hẳn quan hệ giữa hai người cũng không tầm thường. Hắn biết Chu Diên là loại người giống mình, đương nhiên cũng biết tiêu chuẩn tình nhân của bọn họ, người bình thường sẽ không đưa về nhà chính, hơn nữa chuyện này đáng nhẽ còn giới hạn là nữ nhân, nhưng Chu Diên lại đưa nam nhân về nhà, có thể thấy được hắn đối với Dật Ninh coi trọng đến mức nào.
Tuy nhận ra Dật Ninh, nhưng nhìn ánh mắt căm hận của Dật Ninh, Giang Triết vốn đã quen xử lý mấy tình huống này liền lập tức thay đổi biểu tình, giả vờ không biết.
Chu Diên hiện tại tiếp nhận quản lý một chi nhánh của chú ba hắn, gần đây lại có một cuộc đấu thầu, mà đối thủ lớn nhất của Giang Triết chính là Chu Diên, Chu Diên vừa tiếp nhận công việc, lần này lại đảm đương hạng mục tương đối lớn, thế nào cũng phải tạo chút thanh thế; Ở thành phố này, Chu gia lại là đại thế gia hạng nhất hạng nhì, cùng Chu Diên đối địch, Giang Triết biết mình có chút liều mạng, bất quá hắn cũng không ngốc như vậy.
Hắn muốn mua tin tức của người bên cạnh Chu Diên, không ngờ tới người của Chu gia đều kiên định như đá, căn bản không thể xâm nhập, không còn cách nào khác, hắn mới đem chủ ý chuyển sang Dật Ninh .
Lấy tư cách người yêu được Chu Diên dẫn về nhà, Giang Triết không tin Dật Ninh không thể lấy được thứ hắn muốn.
Mà lý do hắn có thể tin tưởng bắt Dật Ninh giúp hắn chính là nhờ sở thích muốn ghi nhớ lại cử chỉ hành động của các mỹ nhân lúc trên giường của hắn.
“ Không, ta không thể giúp ngươi, ngươi tìm người khác đi!” Dật Ninh nghe Giang Triết nói xong, cậu dứt khoát từ chối.
“ Thật sự không gặp được một lần? Ngươi nhìn mấy ảnh chụp này đi rồi hãy quyết định! Nếu ngươi quyết định thì gọi lại cho ta.” Giang Triết rất tự tin, cũng đang ở thế thượng phong. Hắn tin chắc Dật Ninh sẽ không từ chối yêu cầu của hắn, bởi vì Dật Ninh rất yếu đuối, rất dễ khống chế. Nhu nhược, luôn co lại để bảo vệ chính mình, không có năng lực phản kháng, cũng không có tâm lý phản kháng.
Sau khi treo điện thoại, Dật Ninh rất nhanh nhận được tin nhắn, cậu run rẩy lấy tay mở ra, hình ảnh bên trong chiếm đầy màn hình, hơn nữa cũng không thể nhìn hết tấm hình, chỉ có thể nhìn một góc, thế nhưng cũng đủ khiến khuôn mặt cậu trắng bệch, cả người run rẩy, đầu óc một mảnh mờ mịt.
Cậu biết người trong ảnh là mình, nhưng lại làm cậu cảm thấy ghê tởm, trong nháy mắt Dật Ninh đem điện thoại ném sang một bên, chạy vào WC đem đồ ăn lúc trưa nôn ra bằng sạch, đầu óc hoàn toàn mê muội, cuối cùng lấy toàn bộ khí lực, vơ điện thoại xoá đi những tấm ảnh vừa nhận được.
Dật Ninh đã hiểu Giang Triết vì cái gì mà tự tin mình sẽ đi gặp hắn.
Tuy ngoài miệng cậu uy hϊế͙p͙ Giang Triết là sẽ nói ra chuyện đó, nhưng ký thực, đây là chuyện cậu sợ nhất, cậu sợ phải thừa nhận chuyện đó, càng sợ bị người khác phát hiện.
Giang Triết đã nắm được nhược điểm của cậu, làm cho cậu căn bản không có cách nào kháng cự.
Dật Ninh biết rõ nhược điểm của mình, thậm chí có thể đem ra mổ xẻ thẳng thừng, dù là ưu điểm hay khuyết điểm đều có thể nói rõ từng cái, nhưng nhược điểm lớn nhất của cậu chính là không muốn thay đổi, không muốn đối mặt, không muốn phá bỏ, Dật Ninh đối với bản thân hoàn toàn bất lực.
Mãi sau, Dật Ninh mới lấy đủ dũng khí để gọi cho Giang Triết .
Sau đó, Giang Triết đến nơi yên tĩnh tiếp điện thoại của cậu.
Dật Ninh đồng ý, Giang Triết quyết định nơi gặp, Dật Ninh tình nguyện đi gặp hắn.
Chính là trước khi gặp mặt, Dật Ninh đã mua một mã tấu giấu trong người, nếu quả thực Giang Triết không cho cậu đường sống, cậu dù ch.ết nhất định cũng sẽ kéo theo Giang Triết.