Chương 23
Kết quả sau khi thổ lộ, cũng không giống như Chu Diên nghĩ, quan hệ giữa hai người sẽ có bước đột phá lớn, mà cho đến nay, mức độ thân mật của hai người chỉ tới mức ôm hôn.
Ở mức độ này, cũng không phải là không có tiến triển, Chu Diên biết Dật Ninh đối với mình không như với người khác, như vậy cũng là đủ rồi.
Thứ nhất, Dật Ninh từng bị tổn thương, Chu Diên không muốn lỗ mãng hoặc có hành vi quá mức kịch liệt kích động đến Dật Ninh, khiến cho cậu không thể tiếp nhận, làm cho cậu thương tổn, mà chính mình cũng bị thương, quan hệ hai người nhất định càng khó khăn, không bằng cứ thuận theo tự nhiên làm cho quan hệ giữa hai người dần dần hoà hảo, đến một lúc nào đó, chắc chắn có đột phá.
Hai là, Dật Ninh vốn là người ôn hoà, tính tình mềm mỏng, mỗi khi Chu Diên muốn có hành động vượt qua giới hạn, cậu luôn né tránh, trong mắt lộ ra thương tâm cùng buồn bã kìm nén, khiến cho Chu Diên không thể cứng lòng mà bắt buộc cậu.
Vì vậy, tuy hai người đã bày tỏ được một khoảng thời gian, nhưng chỉ tiến triển đến trình độ tình nhân hôn nhau.
Chu Diên vốn là kẻ phong lưu, lêu lổng bên ngoài, hoặc là tình một đêm, hoặc là cùng anh em bè bạn cùng nhau phóng túng, nên ở cùng chỗ với bọn họ, mười ngày nửa tháng không về nhà cũng là chuyện thường, nhưng hiện nay lại về nhà cùng ở với Dật Ninh, cuộc sống xa hoa đồ truỵ, gái đẹp rượu ngon, cuộc sống kích thích cùng *** loạn khoa trương chẳng qua chỉ là thời niên thiếu lông bông rỗng tếch không có ước muốn không có lý tưởng mới theo mà thôi, hiện tại hắn muốn cùng Dật Ninh yên tĩnh hưởng thụ cuộc sống cũng không sai, hắn quyết tâm muốn cùng Dật Ninh đàm luyến ái.
Tay Dật Ninh bị thương, Chu Diên phải đến công ty giải quyết công việc, liền cưỡng chế Dật Ninh không được tự mình làm việc nhà, không thể tự nấu cơm, toàn bộ đều gọi ở bên ngoài, giữ gìn bàn tay cho tốt, vì thế hắn cũng thường xuyên gọi điện thoại hỏi Dật Ninh mọi chuyện ở nhà.
Đầu ngón tay của Dật Ninh vẫn có thể dùng, tuy đánh chữ có chút lóng ngóng, nhưng vẫn có thể làm được.
Cậu luôn có chút bất đắc dĩ tiếp điện thoại của Chu Diên, báo cáo với hắn, thật sự bản thân mình cái gì cũng không làm, chỉ là đang xem mấy trang tin tức mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, mọi thứ đều do Chu Diên gọi bên ngoài mang tới.
Đối với quan hệ giữa hai người, Dật Ninh thực sự vô cùng lo lắng.
Cậu cùng Chu Diên tuy ở cùng một nhà, nhưng vẫn chia hai phòng ngủ, trước khi đi ngủ cũng hôn một cái chúc ngủ ngon, đây là cách hai người ở chung. Ánh mắt nóng bỏng của Chu Diên thường xuyên làm cho Dật Ninh cảm thấy hoảng hốt, ban đầu có chút sợ hãi, sau đó lại cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Vết thương trên tay Dật Ninh cũng không sâu, sau vài ngày vết kết vảy đã dần bong ra, trên tay bởi vì có đám vẩy kết đen hồng rất khó coi, lúc bong xuống lại là màu trắng nhàn nhạt.
Xẩm tối hôm đó, khi Chu Diên trở về, Dật Ninh đang xem sách làm công việc sáng tác.
Chu Diên từ phía sau ôm lấy vai hắn, ở vành tai cậu hôn nhẹ, thấy Dật Ninh đang xem sách mới hỏi: ” Em lại ở nhà suốt một ngày?”
” Cũng không có chỗ để đi! Ở trong nhà còn ấm áp được một ít.” Dật Ninh thuận miệng trả lời.
” Em cứ ở nhà như vậy, tôi cũng phải lo lắng em xa rời xã hội đấy. Hiện tại tôi muốn đi một chỗ, em muốn đi không?” Chu Diên ngồi vào trên giường Dật Ninh, nét mặt tươi cười chờ mong nhìn cậu.
Dật Ninh vốn định đọc cho xong quyển sách này, nhưng nhìn khuôn mặt tươi cười chờ mong của Chu Diên, lại không đành lòng từ chối hắn, liền hỏi: ” Nơi nào?”
” Ngày mai là sinh nhật một người bạn thân của tôi, tối mai nhà hắn mở tiệc sinh nhật, cho nên hôm nay chúng tôi muốn chúc mừng hắn trước.”
Giọng nói dịu dàng của Chu Diên mang theo mê hoặc cùng vẻ mặt mong chờ làm cho Dật Ninh phải gật đầu.
Chu Diên từ nhỏ vốn là người ngang ngược mạnh mẽ, nhưng khi đối xử với Dật Ninh, cũng không bắt buộc hắn, mặc dù thường xuyên không cho Dật Ninh lựa chọn cách sống, nhưng cũng tượng trưng mà hỏi ý kiến của cậu.
Dật Ninh dù cảm thấy Chu Diên có đôi khi ngang ngược khiến cho cậu khó xử, nhưng đại đa số đều ổn. Hai người phải khoan nhượng cho nhau cũng như thích ứng với nhau, như vậy mới có thể lâu dài một chút.
Thay đổi quần áo xong xuôi, Chu Diên còn cầm áo gió khăn quàng cổ cùng găng tay, chuẩn bị đầy đủ, lúc này mới mang Dật Ninh ra ngoài.
Lúc xuống lầu, Dật Ninh nhớ ra đây lần đầu tiên đi gặp bạn Chu Diên, có chút lo lắng hỏi: ” Tôi đi sẽ không đường đột chứ? Dù sao, tôi cùng bọn họ cũng không quen biết. Nếu làm cho người ta cảm thấy không thoải mái như vậy sẽ không tốt lắm!”
Chu Diên ôm lấy thắt lưng cậu, cường ngạch làm cho cậu ngẩng đầu lên, ” Lúc đó em chính là khách, là người của tôi, bọn họ chỉ có hoan nghênh, sẽ không cảm thấy không vui. Nếu không chào đón em, chẳng phải là không cho tôi mặt mũi sao. Hơn nữa, là hắn muốn gặp em, mới gọi điện bảo tôi nhất định phải dẫn em theo.”
Dật Ninh có chút kinh ngạc nhìn Chu Diên: ” Bọn họ thế nào lại biết tôi, còn muốn gặp tôi?”
” Mấy ngày này tôi giống như đàn ông có vợ vậy, không phải sao? Bọn họ đương nhiên hỏi, tôi nói tôi có bạn trai!” Chu Diên cười đến thoái mái, hắn mới hai mươi ba, tuy rằng bởi vì gia thế cùng kinh nghiệm, làm cho hắn so với người khác có phần già dặn chín chắn, nhưng khi cười rộ lên vẫn là bộ dáng của một thanh niên, mang theo ánh mặt trời.
Chuyện Chu Diên nhỏ hơn mình hai tuổi, Dật Ninh mấy hôm trước mới biết, sau khi biết thực kinh ngạc, cậu vẫn nghĩ Chu Diên lớn hơn cậu vài tuổi, dù sao bộ dáng của Chu Diên, làm sao giống người mới tốt nghiệp đại học không bao lâu? Từ khi biết Chu Diên nhỏ hơn mình, ý thức trách nhiệm là anh trai khiến Dật Ninh thường xuyên đối với Chu Diên biểu lộ sự cưng chiều cùng bao dung chỉ có cậu hiểu được, Chu Diên đương nhiên đem những tình cảm đó trở thành đương nhiên của cặp tình nhân sống chung, nếu hắn biết được Dật Ninh kỳ thực xem hắn như em trai, chỉ sợ lại đi uống rượu giải sầu.
Lời nói của Chu Diên khiến hai má Dật Ninh nóng lên, ngượng ngùng mà ngập ngừng trách mắng hắn: ” Cái gì kêu là đàn ông có vợ?”
” Mỗi ngày buổi sáng đi làm, sau khi về nhà cũng không ra khỏi cửa, không đến nơi khác, ở nhà bồi vợ, em nói xem này không phải là người có vợ vẫn làm?” Chu Diên cười ở bên tai Dật Ninh, khiến cho lỗ tai Dật Ninh đỏ rực.
Dật Ninh thẹn đỏ mặt bước nhanh về phía trước, Chu Diên biết cậu nhất định là xấu hổ, cũng không đùa quá nữa, cười cười đuổi theo.
Tào Dật Nhiên cùng Chu Diên học chung với nhau từ khi vào nhà trẻ, ở nhà trẻ vì tranh đoạt địa bàn mà từng đánh nhau, sau đó vì ‘ ngưu tầm ngưu, mã tầm mã’ mà thành bạn tốt.
Tào Dật Nhiên trong nhà có ông nội cùng cha làm quan chức lớn, mẹ lại là thương nhân, đầu tư khách sạn cùng vài công trình bất động sản, Tào Dật Nhiên chỉ nhỏ hơn Chu Diên có ba tháng, nhưng lại mang theo một đám anh em gọi Chu Diên là đại ca.
Thời học trung học bị tống đi du học, ở nước ngoài thiếu chút nữa xảy ra việc lớn, cho nên lại bị áp tải về nhà quản thúc, vì bị đưa tới nơi khác, xuất ngoại mất một năm, nên so với Chu Diên nhỏ hơn một lớp.
Chính là vì mừng sinh nhật của hắn, Chu Diên mới dẫn Dật Ninh đến, nếu là người khác, e rằng Chu Diên cũng không làm.
Tào Dật Nhiên bao một quán bar, ở bên trong làm tiệc mừng sinh nhật, những người tới đều là bạn bè thân thiết, có vài người là từ nhỏ chơi cùng nhau, còn có quen biết tự thời đại học, toàn bộ đều là một đám ‘ hồ bằng cẩu hữu’ (1- bạn bè xấu)
Chu Diên sau khi đưa Dật Ninh đến, có chút hối hận đã mang cậu theo, dù sao, Dật Ninh cũng không giống bọn họ, là người hiền lành đứng đắn.