Chương 44: Lại tới Lạc Nhật Sâm Lâm

Sau khi bàn giao công việc cẩn thận cho mấy người Lý Bạch, Viên Tề, Tuyết Mặc Quân nhẹ nhàng đi tìm Ninh Phú Hào.


Khi hắn tới nơi, Ninh Phú Hào lúc này còn đang mải xử lý nội vụ. Mấy tháng này, Thất Bảo Lưu Ly Tông chi tiêu quá nhiều mà các phương thức thu về lại không tăng, hiện tại cũng đã hơi xuất hiện hiện tượng giật gấu vá vai.


Thấy Tuyết Mặc Quân tiến tới, Ninh Phú Hào tâm tình cũng không quá tốt, nhíu mày hỏi: "Tiểu tử, ngươi tìm đến ta có chuyện gì? Nói trước, muốn thêm tiền ta không có, tông môn cũng không được."


Tuyết Mặc Quân cười khẽ: "Ninh tông chủ, ngài đâu cần ác cảm với ta như vậy. Lần này ta tới không phải để xin thêm tiền. Các đệ tử ta huấn luyện đều đã đạt cấp 10 đỉnh phong, cần hấp thụ hồn hoàn để tiến giai, số lượng là 37 người. Ngài sắp xếp một chút, chúng ta muốn lập đoàn tiến về Lạc Nhật Sâm Lâm."


Ninh Phú Hào nghe vậy vô cùng ngạc nhiên. Hắn biết cực kỳ rõ, trong số 49 người hắn giao cho Tuyết Mặc Quân, chỉ có 12 người là vừa mới đột phá lên Hồn Sư, còn lại đều chỉ là cấp 5, cấp 6 Hồn Sĩ. Vậy mà vẻn vẹn hơn 1 tháng, Tuyết Mặc Quân đã huấn luyện họ tăng lên tới cấp 10 đỉnh phong rồi.


Xem ra, lượng lớn tài nguyên dồn cho nhóm đệ tử này, đáng giá. Nếu tiến triển thuận lợi như thế này, 2 tháng sau Thất Tông Hội Võ, lợi ích mà Thất Bảo Lưu Ly Tông giành được tuyệt đối lãi gấp 6, 7 lần lượng vốn bỏ ra đầu tư vào thế hệ mới này.


available on google playdownload on app store


Ninh Phú Hào tâm tình cũng tốt hơn không ít, giọng nói cũng ôn hòa hơn.


"Được, ta sẽ sắp xếp nhân thủ để đưa các ngươi đi thu thập hồn hoàn. Vật tư cũng sẽ chu cấp đầy đủ, muốn để 37 người đều thu hoạch được hồn hoàn như ý cũng khá mất thời gian, một tháng chưa chắc đã đủ. Tiểu tử ngươi muốn 2 tháng sau bọn họ tối thiểu đều cấp 20, khó khăn đấy."


"Ninh tông chủ, ngài quên rồi sao, ta đã nghiên cứu ra phương pháp hấp thu hồn hoàn có chọn lọc, vậy thì chỉ cần bản nguyên cùng niên hạn phù hợp là được, không cần quan tâm tới hồn kỹ ra làm sao, chúng ta tự có thể phục khắc từ các loại hồn thú khác." Tuyết Mặc Quân tự tin cười. "Mà muốn tìm bản nguyên phù hợp, chỉ cần giống chủng tộc là đủ, niên hạn hồn hoàn đầu cũng không cần quá khắt khe, về sau có thể dùng bản nguyên bù đắp lên, cũng chẳng có gì lo lắng. Hồn kỹ thậm chí có thể phục khắc từ vô số các yêu thú khác loại, có thể về sau từ từ cấu tạo cũng được, quan trọng chỉ là đột phá thôi đã."


Ninh Phú Hào nghe vậy gật đầu. Tuyết Mặc Quân nói như vậy hắn cảm thấy không sai. Nếu như vậy, thời gian tiết kiệm được rất nhiều.


"Hơn nữa, ta vẫn muốn dành đủ một tháng trong Lạc Nhật Sâm Lâm. Bên cạnh việc tu luyện thăng cấp, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng quan trọng. Hiện tại các đệ tử chỉ là luận bàn đơn giản với nhau, không có áp bách, không có nguy hiểm, vậy không thể phát huy hiệu quả toàn bộ năng lực được. Vì vậy, vật tư một tháng vẫn là cực kỳ cần thiết, thậm chí ngài còn phải chuẩn bị dược liệu trị thương nhiều hơn gấp rưỡi mới đủ, vì chiến đấu sẽ là thường xuyên."


Tuyết Mặc Quân lập tức nhắc nhở Ninh Phú Hào.
"Được, bản tọa lập tức đi trù bị, trong vòng 3 ngày chắc chắn sẽ ổn thỏa. Ba ngày sau, vẫn là Lãnh Cô Sơn trưởng lão cùng Ninh Quý Thần trưởng lão đi cùng các ngươi." Ninh Phú Hào dứt khoát đồng ý, sau đó đuổi Tuyết Mặc Quân rời đi.


Mỗi lần nhìn thấy Tuyết Mặc Quân, hắn tâm trạng đều không quá ổn định, vui mừng hi vọng có tin tức tốt rồi lại thất vọng khi chỉ là bị bắt chẹt thêm tiền. Mắt không thấy tim không đau, là phương pháp mà Ninh tông chủ hắn tìm cho chính bản thân.


Tuyết Mặc Quân đạt được đảm bảo, cũng vui vẻ quay về chuẩn bị cho hành trình này. Đúng ra lần này hắn không cần thiết phải đi, nhưng cũng là khá lâu chưa tới thăm Ngọc Tinh Hồ, hắn cũng muốn tới một chuyến, thuận tiện giải sầu chút.


Sau ba ngày, tất cả các đệ tử đều tập kết tại trước cửa ngoại môn, xuất hành tới Lạc Nhật Sâm Lâm.
Lãnh Cô Sơn lúc này còn đang nằm dài trong xe ngựa cùng Tuyết Mặc Quân. Hắn quay sang đối Tuyết Mặc Quân bắt đầu tám chuyện.


"Tuyết Mặc tiểu tử, ngươi huấn luyện hiệu suất cao ghê đó. Phía bên thiếu tông chủ, lúc này hồn lực đẳng cấp cũng mới chỉ trung bình 17 cấp mà thôi, tăng lên được có 2-3 cấp. Các ngươi thế này là tốc độ nhanh gấp 2, 3 lần phía bên kia đó. Mà cái hồn kỹ ngươi sáng tạo ra, chúng ta những kẻ này học thì đơn giản, bọn nhỏ liền khó khăn. Phía đội kia còn chưa có người tu luyện thành công đâu."


"Lãnh lão, Thất Thải Kinh Hồng niệm thuật cùng Lưu Ly Ngọc Thể chiến pháp đều là một môn kỹ pháp hoàn chỉnh, không phải chỉ là đơn thuần kỹ xảo vận chuyển hồn lực hay áp súc hoặc phóng thích có thể làm được. Khác với hồn kỹ sơ cấp hiện giờ, hai loại pháp kỹ này có thể tăng tiến uy lực theo người sử dụng. Người dùng càng mạnh, hiểu nó càng rõ liền càng phát huy ra uy lực mạnh hơn."


Tuyết Mặc Quân nhàn nhạt nói. Đối với những người bên phía thiếu tông chủ nói riêng, những người khác nói chung, hai loại kỹ pháp này đều không phải dễ dàng một ngày, hai ngày có thể học được.


Hai loại đều sử dụng lực lượng tới từ tự thân, cực khó điều khiển. Khác với hồn lực đều tới từ ngoại lai bị điều khiển bởi võ hồn cực kỳ dễ dàng.


Đương nhiên, nếu học được đổi lại uy lực cực lớn, thậm chí kể cả rơi vào trạng thái không thể sử dụng võ hồn, hồn sư vẫn có lực chiến đấu không kém.


"Đáng tiếc, nếu ta không làm hôn ước cho Ngưng Nhi với Hoa Trí, ta liền để nàng đi theo ngươi tu luyện, tiền đồ rộng mở. Đội của ngươi mấy ngày nay ta đều nhìn được, Thất Thải Kinh Hồng niệm thuật cùng Lưu Ly Ngọc Thể chiến pháp đều tu luyện được không tồi." Lãnh Cô Sơn biểu thị tiếc nuối.


Tuyết Mặc Quân nghe vậy hòa nhã cười: "Lãnh lão, nếu ngài muốn, ngài có thể để nàng đi theo ta tu luyện riêng cũng được, giống như Lý Bạch, Viên Tề bọn họ vậy."


Lãnh Cô Sơn lắc đầu: "Ninh Hoa Trí thiếu tông chủ quyền lực dục vọng cùng ham muốn khống chế cực mạnh, hơn nữa còn đa nghi. Hắn không có ấn tượng tốt với ngươi, chỉ riêng việc ta đi lại gần với ngươi thế này còn làm hắn khó chịu, chứ đừng nói tới để Băng Ngưng theo ngươi tu hành. Hơn nữa vì gia nhập và hưởng đặc quyền từ Thất Bảo Lưu Ly Tông, ta cũng đã lập lời thề vì tông chủ hiệu lực. Hắn là thiếu tông chủ, cũng không kém là bao. Tiểu tử ngươi có mâu thuẫn liền có thể cắp đít rời đi, ta lại không được."


"Không nói chuyện này nữa, lần này đi kế hoạch của ngươi là thế nào?" Lãnh Cô Sơn cũng không muốn nói chuyện bàn tán quá nhều về vấn đề này, bèn đánh trống lảng sang chủ đề khác.
Tuyết Mặc Quân thấy vậy cũng thuận theo hắn, nói xấu sau lưng cũng không phải chuyện mà hắn ưu thích.


"Điểm dừng chân đầu tiên là Ngọc Tinh Hồ. Chúng ta không có quá nhiều thông tin về phân bố hồn thú trong Lạc Nhật Sâm Lâm, có vội vàng cũng chỉ là mù tìm, thậm chí còn vì vậy mà hao sức hao người. Chi bằng tiến về Ngọc Tinh Hồ, mượn Ngọc Tinh Hồ thế lực điều tr.a rõ ràng, sau đó mới xuất phát, tiện thể có chỗ nghỉ ngơi tử tế luôn."


Nghe nói phải tới Ngọc Tinh Hồ, Lãnh Cô Sơn mặt mo giật giật. Hắn vừa mới rời khỏi nơi dằn vặt người đó có bao lâu đâu a. Hiện tại lại tới, hắn chẳng nhẽ lại phải làm bao cát cho Ngọc Hậu.


Lãnh Cô Sơn vội vàng lắc lắc đầu: "Tiểu tử, ngươi nói với ngươi Nhu tỷ, đừng có ngày nào cũng đem ta ra để xác nhận thực lực, quá mệt mỏi."
Nghe vậy, Tuyết Mặc Quân cười lớn: "Lãnh lão, xem ra ngài cũng có lúc phải tự nhận mình không được à."


Lãnh Cô Sơn tức tới mặt đỏ ửng, nhưng lại không cách nào phản bác, đành chỉ quay lưng về phía Tuyết Mặc Quân, tỏ thái độ phản đối. Tuyết Mặc Quân thấy vậy cũng chỉ cười trừ.


Một đường an bình, vì đoàn người khá đông, hơn nữa còn liên tục có Lãnh Cô Sơn cùng Ninh Quý Thần hai ngươi thay phiên trấn giữ, cũng không có người nào đui mù mà tiến tới trêu trọc.
Mất hơn bảy ngày, đoàn người mới tới ngoại vi Ngọc Tinh Hồ.


Lúc này, ngay cả ngoại vi Ngọc Tinh Hồ cũng vô cùng khác biệt. Thi thoảng lại có một chi đội ngũ hơn chục hồn thú, trong đó có 7 con là Ngọc Thố nhất tộc người, liên tục qua lại tuần tra.


Ngay khi thấy đoàn người Tuyết Mặc Quân, lập tức có một con hồn thú nhảy lên cây, đốt lửa báo hiệu. Chỉ thoáng chốc, ba chi đội ngũ khoảng 40 con hồn thú cấp tốc chạy tới, tập trung lại bao vây đám người Tuyết Mặc Quân.
Thủ lĩnh của đám Ngọc Thố này bước ra, lại là một đầu vạn năm hồn thú.


"Mời các người rời đi, nơi này không chào đón hồn sư nhân loại. Chúng ta cũng không muốn làm hại tới các ngươi, tạo phiền phức không cần thiết." Con Ngọc Thố này dùng ý niệm hình thành âm thanh phát ra, khiến tất cả đoàn người đều nghe rõ.


Mặc dù vạn năm hồn thú đã có sơ bộ truyền đạt ngôn ngữ nhân loại bằng tinh thần, nhưng cũng không thể nào thuần thục như thế này được, hẳn là đã được dạy dỗ kỹ lưỡng.






Truyện liên quan