Chương 47: Thử quần đại chiến

Sau khi hai vị trưởng lão suất lĩnh đệ tử quay trở về, Tuyết Mặc Quân cũng vô cùng nhanh chóng triệu tập bốn người xuất phát đi săn hồn thú.


"Lý Bạch ca, lần trước ngươi đã có phương hướng chính xác, lần này cứ tiếp tục như vậy mà làm. Đã hồn kỹ đầu tiên của ngươi là bay, lần này liền là độn địa đi, ngươi xem, ngươi muốn một đầu con giun hồn thú, vẫn là một đầu tê tê, hay là ... chuột?" Tuyết Mặc Quân cười nhìn Lý Bạch.


Lý Bạch nghe vậy có chút chần chừ, nhưng cũng nhắm mắt nói ra: "Độn địa chủng loại à... Nếu đã là độn địa, vậy thì ta biết ở Sư Đà lĩnh có một chủng tộc hồn thú khá giỏi về phương diện này."


"Ba, bốn hôm trước. khi ta dẫn đội đi thu thập hồn hoàn, đội của ta rơi vào hang dưới lòng đất cực kỳ rộng lớn. Sau khi tán loạn trong đó một hồi, một học viên rốt cuộc tìm được một đầu Thiết Bối Thử trong đó và thành công thu hoạch hồn hoàn. Nhưng trong đó là cả một tộc quần, tương tự như Ngọc Thố tộc vậy nhưng đa phần cá thể chỉ là mười năm hồn thú, chỉ có khoảng hơn chục đầu trăm năm, mà ngàn năm chỉ có duy nhất một đầu thử vương mà thôi."


"Hơn nữa Thử Vương thực lực cũng không tốt, đội chúng ta kết trận là có thể đánh ngang ngửa với nó cùng tộc quần của nó rồi. Nhưng vì không cần thiết làm lớn chuyện, ta cũng nhanh chóng hạ lệnh rút lui. Mặc dù vậy, hệ thống hang động bị chúng đào vô cùng to lớn, sạch sẽ lại phức tạp. Có thể thấy được khả năng độn địa cũng không kém quá nhiều."


Tuyết Mặc Quân nghe vậy vỗ tay, cười to: "Thật luôn sao Lý Bạch ca, ta chỉ nói đùa một chút, ngươi vậy mà lại chọn một đầu thử à?"
Mộ Tâm Huyền bên cạnh cũng nở nụ cười. Thấy giai nhân mình ngưỡng mộ chê cười chính mình, Lý Bạch đỏ mặt bào chữa.


available on google playdownload on app store


"Tuyết thiếu, ngươi là không biết. Ta là thèm cái chiêu thức của con chuột đó, Thiết Bối Thử Vương còn có tuyệt chiêu phòng thủ cực lợi hại, sau lưng của nó toàn bộ lông chuột đều sáng bóng lên, cứng như sắt, có thể phòng thủ đại đa số đòn công kích của chúng ta mà không có bất kỳ tổn thương gì. Chính tuyệt chiêu này của nó khiến chúng ta cũng khó khăn vạn phần, hơn nữa tuyệt chiêu này còn khiến nó gần như được miễn nhiễm mọi hiệu ứng xấu. Đến băng tinh phi vũ của Lãnh trưởng lão cũng không làm chậm được nó nữa kia."


Tuyết Mặc Quân nghe vậy đôi mắt sáng lên. Kỹ năng này tốt, nếu có thể làm thành hồn kỹ thì qua tuyệt vời.
Tuyết Mặc Quân vội vàng kéo Lý Bạch xuất phát. Dựa vào Lý Bạch chỉ đường, nhóm người đi mất hơn nửa ngày mới tới địa phương mục tiêu.


"Chính là nơi này. Từ hốc này liền có thể chui xuống hang động bên dưới." Lý Bạch dừng lại tại một bãi đá rộng, xung quanh thoáng đãng, chỉ vào một lỗ hổng chỉ vừa đủ cho đứa trẻ năm sáu tuổi chui vào mà nói.


Ngưu Bình bước tới bên cạnh cái lỗ, trầm mặc nhìn lấy Lý Bạch. Người sau lúng túng cười trừ: "Này là do một đệ tử thân người khá nhỏ nhắn vô tình phát hiện, sau đó chúng ta cũng có đào lỗ ra để đi xuống. Này chắc chắn là thử quần lại đem lấp vào, chúng ta lại đào ra là được."


Vậy là lấy sức năm người, lại đào đất hơn nửa ngày mới đào tới vùng mà đủ cho một người trưởng thành chui vào. Năm người nhảy xuống, đi vào tìm tòi hơn ba giờ, cuối cùng cũng đi tới một không gian cực kỳ rộng rãi.


"Đây là nơi các đệ tử chiến đấu cùng đàn chuột mấy ngày trước. Tuyết thiếu, ngài nhìn xem, vết máu cùng lông chuột vẫn còn rải rác rất nhiều. Theo phương hướng của đàn chuột, chúng ta chỉ cần đi theo lối đi phía đông nam kia tầm một hai giờ nữa là tới hang ổ chính của chúng." Lý Bạch vội vàng xác nhận.


Tuyết Mặc Quân nghe vậy cũng nhẹ gật đầu, ra hiệu cho mọi người tập trung lại.


"Cũng sắp tới nơi, hơn một ngày đi đường mọi người cũng đều mỏi mệt. Tối nay tạm thời chúng ta nghỉ tại đây, vừa hồi phục thể lực, vừa thiết trí kế hoạch săn giết Thiết Bối Thử Vương kia." Tuyết Mặc Quân phân phó: "Lý Bạch ca, ngươi đi dựng lều cùng làm chút đồ ăn đơn giản đi. Viên Tề, Ngưu Bình, Mộ Tâm Huyền, ba người tới đây bàn bạc một chút."


Mặc kệ cho Lý Bạch lọ mọ lục cục một góc, bốn người Tuyết Mặc Quân châu đầu ghé tai với nhau.


"Ngày mai, Ngưu Bình sẽ là người phân tách đội hình của thử quần. Ngươi chỉ việc đứng một chỗ ném hồn kĩ là đủ, không cần làm thêm gì. Mộ tỷ, hồn kỹ thứ nhất của tỷ, Tồi Thành Tiễn, có khả năng phá giáp, tỷ cần tiết kiệm hồn lực, chờ tới khi Thử Vương dùng tuyệt kỹ Thiết Bối của nó, tỷ phải bắt buộc phá được phòng ngự nó cho ta. Viên Tề, mai ngươi sẽ là chủ lực chính, trong thử quần, chỉ duy nhất ngươi là có đủ tốc độ cùng sự linh hoạt tiếp cận Thử Vương. Một mình ngươi sẽ phải khống chế lại Thử Vương, tranh thủ thời gian cho chúng ta phân tách thử quần cùng tranh thủ thời gian cho Mộ tỷ xạ kích. Lý Bạch tên kia dùng xong hồn kỹ liền nằm thi là được, ta sẽ khống tràng, chỉ huy cùng dùng thần niệm công kích Thử Vương hỗ trợ Viên Tề."


Bốn người bàn bạc một hồi, tán thành ý kiến của Tuyết Mặc Quân.
Ăn uống xong xuôi, lưu lại Ngưu Bình canh gác ca đầu, bốn người vào lều nghỉ ngơi, chuẩn bị thay phiên canh gác, cũng nghỉ ngơi cho ngày mai ác chiến.


Đáng tiếc, kế hoạch không theo nổi biến hóa. Ngay lúc nửa đêm, mặt đất chấn động khiến cả bốn người đều vội vàng tỉnh dậy, mà bên ngoài canh gác hiện tại là Viên Tề vội vàng vọt vào.


"Mọi người, mau tỉnh lại. Thử quần xuất động, hiện tại đang mau chóng tiến về chỗ chúng ta. Khả năng chúng muốn lên mặt đất kiếm mồi."
Tuyết Mặc Quân nhanh chóng tỉnh táo, nghi hoặc thắc mắc: "Thiết Bối Thử là loài săn mồi lúc rạng sáng, hiện tại mới nửa đêm, làm sao lại xuất động cả tộc quần?"


Tuyết Mặc Quân thần sắc kịch biến: "Có biến, chúng ta mau rút lui khỏi nơi này đã."
Năm người vội vàng bỏ chạy, lều cũng không kịp thu lại. Ngay khi vừa rút khỏi hang động, trong động đã tràn ngập trong biển chuột.


Tuyết Mặc Quân dùng tinh thần lực cảm ứng thăm dò tình hình tròn động, hắn lại thấy biển chuột lại đang cắn xé lẫn nhau.
Bên cạnh, Mộ Tâm Huyền cùng Lý Bạch cũng quay sang nhìn hắn, hiển nhiên hai người dùng tinh thần lực cũng thăm dò được cảnh này.


"Này là hai thử loại tộc quần chiến tranh tranh đoạt lãnh thổ cùng lương thực." Tuyết Mặc Quân cẩn thận nhìn kỹ một hồi, sau đó mới trầm giọng nhận xét.


"Các ngươi xem, trong thử triểu, trừ những đầu thử lông trên lưng cứng xám trắng kia, còn có một loại thử khác màu vàng đất, có những vằn màu đen tuyền kia. Hẳn là Phệ Kim Thử, một loại thử hồn thú cũng có khả năng thôn phệ kim loại khoáng thạch tương tự Thiết Bối Thử."


"Nhưng Thiết Bối Thử chỉ thôn phệ kim loại khoáng thạch khi đột phá cảnh giới mà thôi, mỗi kim loại, khoáng thạch nó thôn phệ đều được nó hấp thụ đặc tính của loại đó. Còn Phệ Kim Thử là lấy kim loại khoáng thạch làm thức ăn thường ngày, vì thế lượng kim loại chúng cần là vô cùng lớn."


"Hai tộc tranh nhau, hẳn là tranh nhau nguồn kim loại, khoáng thạch trong khu vực này. Cơ hội của chúng ta tới, đi. Ta phụ trách cảnh giới. Viên Tề, Ngưu Bình hai người các ngươi mở đường. Mộ tỷ, Lý Bạch ca, hai ngươi các ngươi tìm tung tích của hai đầu thử vương."


Tuyết Mặc Quân vội vàng đứng dậy, lấy tay huých huých còn đang ngẩn người chưa kịp phản ứng Lý Bạch.


"Lý Bạch ca, phát cái gì ngốc, mỗi người một cây Phi Xà Thiêu Hỏa. Mau lên, nếu không hai đầu thử vương chiến đấu xong, những thử quần này trở về thủ hộ thử vương, cơ hội của chúng ta lại biến thành nhỏ bé."
Bị Tuyết Mặc Quân đập mấy cái vào vai, Lý Bạch mới tỉnh hồn vội vàng niệm thần chú.


"Thân thể ngươi thật thơm, thơm như Phi Xà Thiêu Hỏa..."
Mặc dù thần chú hơi có chút biến thái, nhưng hồn kỹ đích thực cực kỳ hiệu quả. Ba người Viên Tề lúc đầu còn chưa thích ứng, nhưng về sau cũng khá quen thuộc với loại này.


Năm người nhanh chóng bay xuống hang động, đám chuột bên dưới đang đánh nhau vỡ đầu chảy máu, cũng chẳng có con chuột nào để ý tới năm con chuột to đùng đang vụng trộm trên đầu chúng.


Dưới sự chỉ dẫn của Mộ Tâm Huyền cùng Lý Bạch, năm người rốt cuộc tìm được chiến trường của hai đầu thử vương. Vội vàng núp vào một khuỷnh khuất, năm người lén lút nhìn về phía chiến trường.


Một đầu cả thân ngân sắc lông nhọn dựng ngược lên đại thử cùng một đầu toàn thân đen tuyền, trên đầu có nhúm lông màu vàng đất đại thử đang vật lộn với nhau.


Thiết Bối Thử Vương hiện tại đang bị Phệ Kim Thử Vương đè lên đánh. Mặc dù Thiết Bối Thử Vương đã sử dụng thiết bối, toàn thân như phủ lên một ngân sắc hộ giáp, thế nhưng Phệ Kim Thử Vương đã đạt tới tu vi nghìn năm từ rất lâu lực lượng vượt quá nó phòng ngự, lớp thiết bối đó chỉ có một chút tác dụng nhỏ nhoi.


Tuyết Mặc Quân đánh giá chỉ một lúc nữa thôi thì Thiết Bối Thử Vương sẽ lạc bại, bị Phệ Kim Thử Vương thôn phệ hết. Hắn quay sang xác nhận một lần nữa với Lý Bạch.
"Lý Bạch ca, ngươi xác định muốn đầu Thiết Bối Thử Vương này chứ?"
Lý Bạch nhìn Tuyết Mặc Quân gật đầu chắc nịch.


Nhận được xác nhận, Tuyết Mặc Quân khẩn trương phát động tiến công: " Mọi người, đầu Thiết Bối Thử Vương này không cầm cự được lâu thêm nữa. Ta sẽ kiềm chế lại Thiết Bối Thử Vương, mọi người theo kế hoạch hành động, mục tiêu đổi sang Phệ Kim Thử Vương trước. Xử lý xong nó quay lại trợ giúp ta xử lý Thiết Bối Thử Vương."


"Lý Bạch, mỗi người một que thịt xiên với một bình rượu,mau lên!"






Truyện liên quan