Chương 65: Cùng Lam Điện Phách Vương Long Tông chiến đội đối chiến
Không nói tới hai người Tuyết Mặc Quân cùng A Ngân tú ân ái, Ninh Hoa Trí vốn cũng định quay lại xe, nhưng nghĩ tới cảnh anh anh em em của Tuyết Mặc Quân, lập tức chán chường, liền đi tìm Ninh Quý Phật.
Ninh Quý Phật lúc này còn đang cùng một trưởng lão của Lam Điện Phách Vương Long Tông đánh võ mồm.
"Ngọc La Miện, ngươi đừng có đổi trắng thay đen. Tính cách của ngươi thế nào làm sao ta còn không biết. Nói mau, ngươi rốt cục muốn thế nào."
Ninh Quý Phật mặt đầy phẫn nộ quát lớn. Nhìn quần áo hai người xộc xệch cùng đầy bụi đất, hẳn hai bên cũng đã giao thủ với nhau, là Ninh Quý Phật chịu thiệt.
Đối diện Ninh Quý Phật là một trung niên nam tử dáng người đầy đặn, trên mặt của hắn luôn nở một nụ cười mưu trí.
"Ta ấy à, cũng chẳng muốn gì cả. Nhưng dù sao cũng là do người của các ngươi xuất thủ trước, chúng ta cũng không thể chịu đòn không được đúng không. Chi bằng, lão Phật ngươi đưa một vài đệ tử ra đây, chúng ta đánh một trận xả khí. Vậy coi như thôi, thế nào?"
"Phóng thí!" Ninh Quý Phật thừa biết Lam Điện Phách Vương Long Tông đánh bàn tính gì. Nhưng hắn thừa nhận, khi nắm đấm lớn hơn, dù có muốn chơi trò trẻ con, kẻ yếu vẫn phải nắm mũi mà làm theo.
Bởi vì Thất Bảo Lưu Ly Tông là dùng tiền mua chiến lực, vì vậy Lam Điện Phách Vương Long Tông cùng Hạo Thiên Tông vẫn luôn đề phòng nhỡ đâu Thất Bảo Lưu Ly Tông lại mua được một người chiến lực xuất chúng như ba năm trước Lãnh Cô Sơn, vậy thì nguy hiểm cho bọn hắn.
Thăm dò như thế này, là Thất Bảo Lưu Ly Tông không thể tránh khỏi. Mà Ninh Quý Phật hắn, có trách nhiệm trợ giúp che giấu chiến lực cho tất cả những người tham gia đại hội, nếu không tình báo bại lộ, Thất Bảo Lưu Ly Tông liền nguy hiểm.
Nhưng Ninh Quý Phật cũng biết, nếu hôm nay không lộ ra một chút gì đó, vậy thì bọn hắn cũng liền bị Lam Điện Phách Vương Long Tông quấn tại nơi này, cũng đừng hòng rời đi.
Ninh Hoa Trí cũng hiểu được điều này, bèn âm thầm tiến về phía sau Ninh Quý Phật, ghé vào tai hắn nhỏ giọng thầm thì: "Phật lão, ngài không bằng đồng ý với Lam Điện Phách Vương Long Tông, sau đó phái mấy người bên cạnh Tuyết Mặc cung phụng ra. Vừa ứng phó được Lam Điện Phách Vương Long Tông, vừa không bại lộ thực lực."
Ninh Quý Thần nghe lời ấy thấy rất đúng, bèn hướng về phía Ngọc La Miện gằn giọng: "Ngọc La Miện, nếu ngươi đã muốn thấy, ta liền cho ngươi xem, dù ngươi biết được đã có làm sao. Nhưng ta nói trước, nếu việc này đã xử lý xong mà ngươi còn muốn được đà lấn tới, vậy thì đừng trách ta ngọc thạch câu phần."
Ngọc La Miện nghe vậy liền nở một nụ cười như một con cáo gián trá đạt được ý muốn, cười giả tạo đáp lại: "Yên tâm yên tâm, Ngọc mỗ đương nhiên giữ lời."
Ninh Quý Phật dù có hơi khuất nhục, nhưng người dưới mái hiên đành phải cúi đầu, bèn phân phó đệ tử cho gọi mấy người Viên Tề tới.
Mấy người Viên Tề lúc này còn đang đi nhắc nhở từng nhóm đệ tử một, tránh cho họ máu não nóng lên mà bại lộ, thấy có người truyền lời Ninh Quý Phật muốn gặp bèn đi theo.
Ninh Quý Phật gặp mấy người tới, cũng đối bọn hắn trực tiếp thẳng thắn.
"Hiện tại, Lam Điện Phách Vương Long Tông muốn là như vậy, nhưng chúng ta cũng không thể bạo lộ thực lực. Bốn người các ngươi đều không trong danh sách tham chiến, liền cùng thiếu tông chủ làm thành đội năm người, đối chiến với bọn hắn, có thể giúp tông ta che giấu thực lực."
Sau khi bốn người Viên Tề cân nhắc một hồi thấy Ninh Quý Phật nói cũng khá là hợp lý. Nếu làm như vậy, bọn họ cũng đỡ phải mất công đi nhắc nhở từng tên đệ tử, hơn nữa họ cũng có thể lần nữa định lượng lại thực lực bản thân, mở rộng hiểu biết với hồn sư bên ngoài.
"Được, chúng ta đồng ý. Nhưng thêm một điều kiện, thiếu tông chủ sau khi dùng hồn kỹ liền đứng xem, không cần thiết làm thêm gì cả." Mộ Tâm Huyền không cân nhắc quá nhiều, mặc kệ ba tên nam nhân còn đang cân nhắc lợi hại, trực tiếp đáp ứng.
Ninh Hoa Trí gặp nàng không nể mặt mũi mình như vậy, hơn nữa còn coi là làm bình hoa, trực tiếp không nhịn được đỏ mặt chuẩn bị gào thét. Thế nhưng Ninh Quý Phật cũng chẳng cho hắn cơ hội này, trực tiếp gật đầu đồng ý.
"Được, không vấn đề gì. Thiếu tông chủ, ngài phải lấy đại cục làm trọng, đừng đùa nghịch tính tình." Ninh Quý Phật hướng phía đối diện Lam Điện Phách Vương Long Tông đoàn xe, quát lớn: "Ngọc La Miện, để đệ tử của bên ngươi xuất chiến đi."
Ngọc La Miện cực kỳ hài lòng vì mục đích đạt được, cười nhẹ vỗ tay. Phía sau hắn, năm tên đệ tử bước lên phía trước.
"Được, năm người thì năm người. Các ngươi tới lĩnh giáo cao đồ của Thất Bảo Lưu Ly Tông đi."
Tất cả mọi người cùng đoàn xe dọn ra một bãi đất trống làm chiến đài, mười người đứng tại trong đó, không khí túc sát.
Phía bên Lam Điện Phách Vương Long một trong năm tên đệ tử bước lên, nhìn có vẻ như là thủ lĩnh trong năm người, ôm quyền nói lớn: "Lam Điện Phách Vương Long Tông chi thứ, Ngọc Thiên Thần, võ hồn Thanh Mộc Long."
"Lam Điện Phách Vương Long Tông chi thứ, Ngọc Thiên Linh, võ hồn Phi Diệp Long."
"Lam Điện Phách Vương Long Tông chi thứ, Ngọc Thiên Minh, võ hồn Phiêu Tuyết Long."
"Lam Điện Phách Vương Long Tông chi thứ, Ngọc Thiên Hành, võ hồn Vô Ảnh Long."
"Lam Điện Phách Vương Long Tông chi thứ, Ngọc Thiên Kỳ, võ hồn Hóa Sinh Long."
"Xin chỉ giáo!" Năm người toàn lượt tự giới thiệu bản thân, triển khai võ hồn, hướng về Thất Bảo Lưu Ly Tông làm tư thế chỉ giáo.
Bốn ngươi Viên Tề thấy vậy cũng đành bất đắc dĩ tự giới thiệu, bọn họ vốn không quen những việc thế này. Từ khi đi theo Tuyết Mặc Quân, bọn họ cứ gặp là làm, sao phải giới thiệu này nọ mất thời gian.
Ninh Hoa Trí cực kỳ tự giác đi đầu, như thể hắn đang là đội trưởng vậy.
"Thất Bảo Lưu Ly Tông thiếu tông chủ, Ninh Hoa Trí, võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp."
Viên Tề liếc mắt nhìn Ninh Hoa Trí, thừa biết tên này đánh chủ ý gì, thế nhưng mấy người bọn hắn sao lại để ý mấy trò mèo này, đối phó quá dễ dàng. Viên Tề cố tình kéo Ngưu Bình cùng Lý Bạch lại, Mộ Tâm Huyền cũng cực kỳ tinh ý, đứng im tại đó không nói câu nào.
Toàn trường đột nhiên yên tĩnh một cách quỷ dị, một mình Ninh Hoa Trí đứng tại đó lúng túng. Ninh Hoa Trí lúc này đã tức giận đầu bốc khói, khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ.
Viên Tề lúc này thấy bầu không khí đã đủ mức liền cười hì hì tiến lên, trực tiếp đứng trước mặt Ninh Hoa Trí, cười nói: "Thất Bảo Lưu Ly Tông tạp dịch đệ tử, Viên Tề, võ hồn Như Ý Côn."
Thấy Viên Tề dẫn đầu làm mẫu, Ngưu Bình mới gãi gãi đầu, cũng làm theo người trước, đi lên chắn trước mặt Ninh Hoa Trí, chất phác nói: "Thất Bảo Lưu Ly Tông tạp dịch đệ tử, Ngưu Bình, võ hồn Nham Ngưu."
Nghe lấy giới thiệu, chu vi tất cả Lam Điện Phách Vương Long Tông đệ tử khuôn mặt đều dị thường quỷ dị. Lúc đầu bọn hắn nghe tới thiếu tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông ra mặt, liền nghĩ rằng Thất Bảo Lưu Ly Tông muốn sư xuất nổi danh, dù bạo lộ thực lực cũng muốn tranh giành mặt mũi.
Ai ngờ đâu giây sau bọn họ liền bị đánh mặt, hai đệ tử tiếp theo không chỉ phơi thiếu tông chủ, còn là hai tên tạp dịch đệ tử. Đội hình này là thế nào đây, là thiếu tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông ra ngoài trang bức à.
"Thất Bảo Lưu Ly Tông trù sư, Lý Bạch, võ hồn khảo nhục, hồ tửu."
"Thất Bảo Lưu Ly Tông hầu nữ, Mộ Tâm Huyền, võ hồn Chiến Thần Cung."
Nghe thấy hai người sau giới thiệu, chu vi đệ tử tâm tính đều băng. Thiếu tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông thật biết chơi, không chỉ người hầu ra trận, còn có cả hầu gái cùng trù sư cũng ra trận. Nếu muốn nhận thua đầu hàng thì ít ra cũng không cần làm rõ ràng như vậy đó chứ, đây là đến mặt mũi cũng không cần nữa à.
Ngọc La Miện sắc mặt cũng kỳ quái nhìn sang phía Ninh Quý Thần, chỉ thấy người sau nhắm mắt dưỡng thần, cũng không nhìn ra được thái độ thế nào, bèn tiếp tục theo dõi.
Ninh Hoa Trí lúc này hẳn là may mắn khi bị bốn người che lấp, nếu như hắn nhìn thấy được vẻ mặt của mọi có tại đây, liền có thể trực tiếp bão nổi. Mặc dù vậy, hắn vẫn nghe được một vài thanh âm lọt vào tai, cũng đủ để hắn cực kỳ phẫn nộ.
Ninh Hoa Trí hắn lập chí thành một anh minh thần võ tông chủ, mưu kế đa đoan kiêu hùng, sao lại có thể làm thiếu gia hoàn khố được. Nhưng hiện tại phía trên còn có Ninh Quý Phật, hắn dù bất mãn, cũng chẳng thể làm được gì, chỉ tạm thời ghi lại thù thôi.
Viên Tề nghe được xung quanh tiếng bàn tán, cực kỳ hài lòng với tác phẩm của mình. Nhưng hắn cũng chẳng có thời gian mà cao hứng, vì chiến đấu cũng đã bắt đầu.
"Lý Bạch, Ninh thiếu tông chủ, tăng phúc, mau lên." Viên Tề hét lớn khi nhìn thấy đội hình phía đối diện cũng nhanh chóng hoàn thành tiền chiến đấu.
Ninh Hoa Trí cực kỳ khó chịu, hừ lạnh một tiếng: "Nhất viết lực, nhị viết tốc, tam viết hồn."
Quanh người hắn ba đạo hồn hoàn hai vàng một tím sáng lên rực rỡ, bốn tia sáng ba màu lần lượt rơi vào ba người Ngưu Bình, Viên Tề, Mộ Tâm Huyền, sau đó hắn trực tiếp nhảy ra ngoài vòng đấu.
Không thể không nói, vị Ninh thiếu tông chủ này là không thiếu hàm kim lượng. Một lúc dùng liên tục chín lần hồn kỹ, lại tinh chuẩn đưa cho ba người cần nhất hỗ trợ, hơn nữa lại còn điều chỉnh cường độ tăng phúc phù hợp từng người, kỳ thực là chân chính thiên tài.