Chương 78: Đại công trình hoàn thành

Sau khi thấy hai người Viên Tề cùng Ngưu Bình an tâm tĩnh dưỡng, Tuyết Mặc Quân bọn người cũng trở về khách điếm.
Vừa vào đến phòng, Tuyết Mặc Quân liền nằm thẳng lên giường không nhúc nhích.


Ngày hôm nay với hắn quá mệt mỏi, quá nhiều chuyện đã diễn ra. Cả ngày bồi A Ngân đi khắp một vòng Hạo Thiên sơn mạch đã đủ mệt rồi, chiều tối lại phải lo vụ của Viên Tề cùng Ngưu Bình, một mình chống chịu uy áp của hai vị ít nhất là Hồn Vương trở lên, khiến cả người Tuyết Mặc Quân như là cạn kiệt sức lực.


Lúc trong lều hắn vốn không suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại hắn cẩn thận ngẫm lại, hai vị lão giả kia đã âm thầm tỏa ra uy thế ít nhất là Hồn Vương trở lên để ảnh hưởng phán đoán của hắn. Đáng tiếc hai người không biết được rằng tinh thần lực của hắn viễn siêu cùng cảnh giới, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.


Tuyết Mặc Quân quá mệt mỏi, thiếp đi lúc nào không hay.
Một hồi sau, Tuyết Mặc Quân mới tỉnh dậy, nhìn thấy trên người mình nệm chăn, biết là A Ngân làm, hắn liền nở nụ cười ấm áp.


Giờ đã là nửa đêm, Tuyết Mặc Quân hắn cũng không làm phiền A Ngân nàng làm gì. Hất chăn ra đi xuống sảnh chính của khách điếm, Tuyết Mặc Quân gọi một chút đồ ăn lấp đầy cái bụng đói của mình trước khi bắt tay vào công việc hàng ngày.


Sau khi ăn uống no say, Tuyết Mặc Quân cực kỳ mãn ý đi lên phòng. Vừa mới đặt mông xuống, lấy một ít dụng cụ ra, phía ngoài đã có tiếng gõ cửa.
Vào thời điểm này...làm gì còn ai nữa nhỉ, chẳng nhẽ là A Ngân tỷ.


available on google playdownload on app store


Mang theo nghi hoặc, Tuyết Mặc Quân đứng ra mở cửa. Lý Bạch lúc này mặt cực kỳ vui mừng hớn hở, thấy Tuyết Mặc Quân mở cửa, không kịp chờ đợi liền kéo Tuyết Mặc Quân vào phòng, cẩn thận đóng cửa lại.


"Thiếu gia, ta tìm được tung tích của Bất Tử Tông truyền nhân rồi, hơn nữa ta cũng đã đạt được nhận lời, ngày mai Bất Tử Tông truyền nhân sẽ gặp chúng ta." Lý Bạch cực kỳ tự hào đối với Tuyết Mặc Quân nói.


Tuyết Mặc Quân đích thực là kinh ngạc, hắn cũng không ngờ Lý Bạch có thể làm xong việc này nhanh như vậy.
Mới từ chiều đến giờ, chỉ vẻn vẹn chưa đầy 6 tiếng, đã có thể từ biển người, tìm ra truyền nhân Bất Tử Tông ẩn nặc tung tích.
Xem ra hắn đã xem thường bản lĩnh của Lý Bạch rồi.


Tuyết Mặc Quân kéo Lý Bạch ngồi xuống, đưa cho hắn chén nước, tò mò hỏi: "Lý Bạch ca, ngươi nhanh như vậy đã tìm thấy rồi. Ngươi chắc chắn là đúng người chứ?"
Lý Bạch vỗ vỗ ngực đảm bảo: "Tuyệt đối chắc chắn!"


Tuyết Mặc Quân lại càng tò mò: "Rốt cuộc là Lý Bạch ca ngươi làm cách nào?"


Lý Bạch biết mình treo được khẩu vị của Tuyết Mặc Quân lên thành công, cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, hắc hắc cười nói: "Thiếu gia à, ngươi không biết thì thôi, Bất Tử Tông truyền nhân cũng là cái diệu nhân. Hắn cực kỳ mê rượu, vì vậy đã bắn tiếng tại tửu lâu, tối mai hắn sẽ thiết yến tại ngoại vi Hạo Thiên sơn mạch. Chỉ cần người nào đem được rượu ngon, đạt được sự thừa nhận của hắn, hắn sẽ nhận lấy rượu đó và thiếu người tặng rượu một nhân tình. Nhân tình của hắn, là cả Bất Tử Tông đều phải thừa nhận."


"Hơn nữa, việc này cũng không chỉ xảy ra một lần, đã có chừng ba bốn lần rồi, cực kỳ đáng tin cậy. Với rượu đặc biệt của ta, chẳng nhẽ lại không vào nổi pháp nhãn của hắn sao. Thiếu gia yên tâm, thương thế của hai người Ngưu Bình cùng Viên Tề, ngươi cứ giao cho ta, ta bao được."


Nghe vậy, Tuyết Mặc Quân cũng vui vẻ cười lớn, vỗ vỗ vai Lý Bạch: "Được, Lý Bạch ca, xem ra ngày mai vạn sự nhờ ngươi."
Lý Bạch vô cùng tự tin cười: "Thiếu gia yên tâm."
Sau khi đưa tiễn Lý Bạch, Tuyết Mặc Quân quay trở lại bàn, cả người nhẹ nhõm thở phào một cái.


Xem ra, hôm nay hắn không thể tiếp tục nghiên cứu bù đắp Lưu Ly Tháp nữa rồi.
Nếu đã gặp được Bất Tử Tông truyền nhân, thứ Tuyết Mặc Quân hắn muốn không chỉ vẻn vẹn là chữa lành thương thế cho hai người Ngưu Bình cùng Viên Tề, mà hắn còn muốn hợp tác lâu dài với Bất Tử Tông nữa.


Đêm nay, hắn phải viết ra toàn bộ kế hoạch hợp tác mới được, ngày mai là một cơ hội lớn dành cho hắn.
Cả đêm bận bịu, sáng hôm sau, mặt trời lên tận đỉnh, Tuyết Mặc Quân cũng chưa rời giường, vì tờ mờ sáng, mặt trời lấp ló hắn mới xong việc, mới có thể đặt lưng lên giường.


Không biết thế nào, hôm nay A Ngân cũng không như mọi hôm gọi hắn, Tuyết Mặc Quân cũng được thể ngủ nướng.


Bất Tử Tông truyền nhân tiệc tối cũng còn mấy tiếng nữa mới tổ chức, mọi việc cũng đã có Lý Bạch lo liệu, tài liệu bàn chuyện hợp tác hắn cũng đã soạn xong. Hiện tại, Tuyết Mặc Quân đích thực cần nghỉ ngơi một chút để có tinh thần tốt nhất.


Lại nằm thêm hai tiếng nữa, Tuyết Mặc Quân mới lồm cồm bò dậy, vệ sinh cá nhân xong mới lò dò đi xuống sảnh khách điếm.
Sau khi làm một bữa nhanh gọn, no cái bụng, Tuyết Mặc Quân lại quay lại phòng, tranh thủ làm bù cả phần công việc ngày hôm qua còn chưa hoàn thành được nữa.


Lại lôi dụng cụ ra từ trữ vật hồn đạo khí, Tuyết Mặc Quân cặm cụi vào công việc. Việc bù đắp Lưu Ly Tháp cũng đã đến hồi cuối, tất cả các hồn văn đều được hắn hệ thống cẩn thận, từ hình dáng, kích thước, tới lực lượng rót vào, kể cả thành phần của từng loại lực lượng trong đó đều được hắn ghi chép kỹ lưỡng.


Rất nhanh, Tuyết Mặc Quân đã hoàn tất đưa đủ phần lực lượng của Kim Cang Thủ Thân Thạch vào Lưu Ly Tháp bản nguyên.


Lần này xe nhẹ đường quen, Tuyết Mặc Quân nhanh chóng hoàn thiện tất cả các hồn văn cần thiết. Ngay khi hắn vừa hoàn thành, tinh thần lực vừa mới từ đó rút ra, bản nguyên Lưu Ly Tháp đột nhiên sáng bừng lên.


Lưu Ly Tháp lần này cũng không chỉ sáng lên bảy màu sắc, mà là tám màu, Xích chanh hoàng lục thanh lam tử kim tám loại. So với trước kia, bản nguyên lần này còn xuất hiện kim sắc quang mang.


Tuyết Mặc Quân hài lòng nở nụ cười, vậy là hoàn thành. Nhanh chóng lấy giấy bút ghi ghi chép chép, Tuyết Mặc Quân nhanh chóng ghi lại toàn bộ kinh nghiệm của mình.


Đương nhiên, công việc này của hắn còn chưa hoàn thành, vì cần phải hoàn thiện nốt cả tầng thứ chín của Lưu Ly Tháp nữa. Tầng thứ chín so với tầng thứ tám lại dễ dàng hơn rất nhiều.


Những đạo hồn văn thiếu sót còn lại trong bản nguyên, chính là những đạo hồn văn của tầng thứ chín. Mặc dù hiện tại Tuyết Mặc Quân chưa có lực lượng phù hợp cho tầng thứ chín, nhưng cũng không trở ngại hắn thăm dò hồn văn, chỉ cần lấy lực lượng khác thay thế là được.


Tiếp tục đưa tinh thần lực vào, từ những phần bản nguyên còn lại của Lưu Ly Tháp, Tuyết Mặc Quân rút ra từng đạo từng đạo lực lượng đưa vào phần bản nguyên Lưu Ly Tháp đã hoàn thiện tới tầng thứ tám này.


Rất nhanh chóng, các đạo hồn văn còn lại đều đã được lấp đầy, tỉ lệ lực lượng cũng được Tuyết Mặc Quân nắm rõ triệt để. Bản nguyên không kích hoạt được tầng thứ chín, cũng chỉ là do lực lượng rót vào không tương thích mà thôi.


Về phần lực lượng tương thích, Tuyết Mặc Quân lâu ngày nghiên cứu như vậy, cũng đã có một chút suy đoán. Nhìn những đạo hồn văn của tầng thứ chín, cũng hiểu cặn kẽ tác dụng của nó, Tuyết Mặc Quân có tám thành chắc chắn rằng, tầng thứ chín của Lưu Ly Tháp có liên quan đến các loại ảo ảnh, phân thân, huyễn ảnh,...


Mặc dù không xác định chắc chắn được, nhưng có phương hướng cụ thể như thế vậy thì càng dễ tìm kiếm, chuyện còn lại đơn giản chỉ là thời gian mà thôi.


Lại cặm cụi ghi ghi chép chép, qua không biết bao lâu, Tuyết Mặc Quân mới hoàn thành tất cả mọi việc. Thu dọn hết đống lộn xộn trên bàn, Tuyết Mặc Quân mệt mỏi đặt lưng xuống giường.


Hắn vì dùng quá nhiều tinh thần lực cùng hồn lực cho hồn kỹ thứ nhất, Vọng Linh Đồng, hiện tại cả người hắn rơi vào trạng thái trống rỗng.


Tuyết Mặc Quân nhắm mắt lại, quan tưởng Vạn Tượng Quan Tưởng Đồ, sau đó dùng Thái Sơ Hô Hấp Pháp, vừa là tu luyện, vừa là hồi phục trạng thái. Về phần hồn lực, nhờ có A Ngân đưa cho hắn một vòng Lam Ngân Thảo, phía trên có khắc lấy hồn văn chứa hồn kỹ lĩnh vực của nàng, mặc dù Tuyết Mặc Quân không tu luyện, hồn lực cũng có thể chậm rãi khôi phục.


Phương pháp này mặc dù chậm chạp, nhưng bình thường sinh hoạt liền có thể giảm bớt phiền phức. Đương nhiên, những thời khắc hoặc hoàn cảnh không phù hợp liền không dùng được.


Tuyết Mặc Quân tu dưỡng một hồi, liền đứng dậy chuẩn bị trang phục cho buổi tiệc tối nay. Từ trong trữ vật hồn đạo khí lấy ra bộ lễ phục mà mẹ hắn cẩn thận đưa cho, nhìn đi nhìn lại một hồi, Tuyết Mặc Quân vẫn ghét bỏ ném nó trở lại trữ vật hồn đạo khí.


Hắn vẫn là mặc đồ bình thường thì hơn, lễ phục cái gì, quá gò bó. Hơn nữa, Tuyết Mặc Quân hắn thần phong tuấn lãng, mặc cái gì đều không che giấu nổi sự anh tuấn của hắn. Chỉ là một bộ lễ phục mà thôi, không quan trọng.
Tuyết Mặc Quân vừa huýt sáo, vừa rời phòng đi tắm rửa.Đ






Truyện liên quan