Chương 99: Ngày nghỉ cùng Ninh Quý Tiên phát điên
Ninh Quý Tiên có vẻ không tin lắm, rõ ràng lúc nãy hắn thấy Thất Sát Kiếm từ người tông mình bay ra rồi lại bay vào, có vẻ rất ổn định, nhưng lại không thấy vết tích gì của Lưu Ly Tháp.
Tuyết Mặc Quân giả vờ tỏ vẻ ủ rũ nói ra: "Rõ ràng ta đã khiến người có Lưu Ly Tháp làm chủ, võ hồn dung hợp được triệu hồi ra dựa vào người làm chủ, từ đó không sợ tác hại hay phản phệ. Thế nhưng triệu hồi ra võ hồn lại mất đi khá nhiều công năng tính, nên phải nghiên cứu kỹ hơn."
Ninh Quý Tiên vẫn không tin tưởng, đối với Tuyết Mặc Quân yêu cầu: "Đem phương pháp lấy ra đi, ta tự thử."
Tuyết Mặc Quân kiên trì lắc đầu, giả vờ như hắn không tin tưởng Ninh Quý Tiên, nếu giao ra rồi mất giá trị, Ninh Quý Tiên sẽ khử hắn.
Điều này càng khiến Ninh Quý Tiên đỏ mắt, trong lòng chắc chắn rằng Tuyết Mặc Quân hẳn là đã gần thành công, vội vàng đe dọa.
"Tiểu tử, ngươi đừng hòng giấu diếm. Mặc dù ta không dám giết ngươi, nhưng chịu một chút đau khổ là tránh không nổi. Nếu ngươi thực sự không sợ, cứ việc tàng tư. Ta không tin ngươi chịu nổi khổ hình."
Tuyết Mặc Quân nghe vậy vội vàng chịu thua, hai tay dâng lên quyển thư tịch dung hợp võ hồn pháp môn.
"Đừng, đừng, coi như ta chịu thua. Cho ngươi, ngươi cầm lấy rồi đi đi."
Tuyết Mặc Quân còn cố ra vẻ sợ sệt, cho tới lúc Ninh Quý Tiên hài lòng rời đi, hắn mới trở về bình thường.
Tuyết Mặc Quân nhìn theo bóng Ninh Quý Tiên, miệng khẽ câu lên nụ cười gian trá.
Làm gì có cái gì là dung hợp võ hồn, này đều là hắn lừa Ninh Quý Tiên. Thứ hắn đưa cho Ninh Quý Tiên là phương pháp dùng Lưu Ly Tháp bản nguyên cho Thất Sát Kiếm bản nguyên ăn, có thể tăng thêm độ ổn định và tránh Thất Sát Kiếm phản phệ. Đồng thời trong đó cũng ghi một vài biện pháp tu luyện một vài loại truyền thừa Thất Bảo Lưu Ly Tông có thể khiến Thất Sát Kiếm ổn định.
Thật thật giả giả, trong giả có thật, trong thật có giả, như vậy Ninh Quý Tiên mới dễ bị lừa. Tuyết Mặc Quân hắn không cầu Thất Bảo Lưu Ly Tông dòng chính ch.ết hết, nhưng chỉ cần bọn hắn thất thoát bản nguyên, đừng mơ gì lên được tầng tám, thậm chí tầng thứ bảy còn khó khăn.
Chiêu rút củi dưới đáy nồi này, Tuyết Mặc Quân cũng phải khá tốn công sức mới nghĩ ra. Và đương nhiên, Tuyết Mặc Quân không tin ba lão già kia không cắn cái mồi này.
Bọn hắn đối lực lượng có một sự cố chấp điên cuồng, không quan tâm hậu quả. Chính vì vậy, Tuyết Mặc Quân mới chắc chắn mưu này có thể thành.
Mặc kệ bọn hắn thế nào, Tuyết Mặc Quân cực kỳ hưng phấn, vì hắn đã chứng thực được giả thuyết của mình, vậy thì hắn có thể có được sức chiến đấu xuất chúng.
Tuyết Mặc Quân sung sướng thẩm du tinh thần một hồi, tưởng tượng mình tay cầm Thất Sát Kiếm, người kích hoạt Siêu Não, chân kỵ Cổ Nguyệt Na,không, là chân kỵ Ngân Long Vương. Làm một Long kỵ sĩ đúng nghĩa, không phải thứ linh tinh mà mọi người suy nghĩ.
Tuyết Mặc Quân hùng tâm tráng chí nổi lên, quyết định mình phải giành được Ngân Long Vương bản nguyên mới được. Vì giấc mông làm Long kỵ sĩ!
Sau khi yy cả buổi, Tuyết Mặc Quân mới bình thường trở lại. Lúc này hắn lại phải đối mặt với vấn đề, Thất Sát Kiếm bản nguyên.
Lượng Thất Sát Kiếm bản nguyên cuối cùng cũng dùng hết, chỉ còn trông chờ vào lão giả điên còn lại của Thất Sát Tông mà thôi.
Nhưng lão giả kia còn đang bị ba lão già kia xem như bảo, muốn lấy được bản nguyên, vô cùng khó. Xem ra phải nói cho cha mẹ, để họ nghĩ cách.
Tối ngày mai cũng là định kỳ một tuần một lần Lý Bạch tới kiểm tr.a tình huống của hắn, Tuyết Mặc Quân sẽ đề cập tới việc này.
Mục đích thứ nhất Tuyết Mặc Quân đã đạt tới, cũng thuận tiện âm mấy lão già kia một tay. Mục đích thứ hai, dù thành hay không đối Tuyết Mặc Quân cũng không quá quan trọng.
Vật kia dù gì cũng là trấn tông chi bảo, mấy lão già đó cũng khó khinh suất đưa cho người ngoài.
Tuyết Mặc Quân suy tính một hồi, mệt mỏi lắc đầu không nghĩ nữa. Hôm nay hắn quyết định, ban thưởng cho mình một ngày nghỉ.
Tuyết Mặc Quân buông lỏng nằm lên giường, mỹ tư tư rơi vào mộng đẹp.
Nếu như ngày thường, Ninh Quý Tiên được đệ tử báo cáo hắn lười biếng như vậy, tất sẽ tới uy hϊế͙p͙ đe dọa một phen. Nhưng hôm nay Ninh Quý Tiên lấy được thứ hắn thèm muốn, vậy nên Tuyết Mặc Quân không bị quấy rầy một chút nào.
Tới giờ cơm, cái bụng đói của hắn rột rột kêu làm hắn tỉnh dậy. Tuyết Mặc Quân đứng dậy đi ra ngoài, cơm nước của hắn được để sẵn trên bàn, không đầy đủ thơm ngon như ngày trước, chỉ có một món mặn cùng một món rau, nhưng Tuyết Mặc Quân hắn vốn không có nhu cầu gì nhiều, no bụng là được.
Sau khi ăn xong, Tuyết Mặc Quân đi lại quanh viện cho tiêu cơm, xong mới bắt đầu nhàn nhã ngồi bên hiên ngắm trăng. Đã là ngày nghỉ, hắn phải tận hưởng đầy đủ.
Nhìn mặt trăng, lúc này tâm tình Tuyết Mặc Quân cũng trầm tĩnh lại, cẩn thận quy hoạch lại thu hoạch khoảng thời gian vừa qua. Phương diện hồn sư cùng niệm sư đều có tiến bộ rất lớn.
Hồn sư ngoài phần căn cơ chắc chắn, tương lai phương hướng cũng đã rõ ràng. Đạt được song sinh, biến dị, bản thể võ hồn phương pháp, tăng lên thiên phú, phối hợp hồn hoàn, dung hợp võ hồn, dung hợp hồn lực, dung hợp hồn kỹ, tất cả những thứ này, đẩy đủ cho hồn sư có được cực kỳ lớn nội tình.
Đó là căn bản, tương lai Tuyết Mặc Quân cũng có quy hoạch, hai lần cấy ghép võ hồn, hồn hoàn dung hợp tăng nội tình hồn văn, cho tới khi toàn bộ cửu hoàn dung hợp, đạt được lượng hồn văn nhiều nhất, hoàn chỉnh nhất. Sau đó lại là tự thân ba loại võ hồn hồn hoàn dung hợp lại, để hồn hoàn cuối cùng thu được, là đầy đủ hoàn chỉnh hồn văn.
Cho tới khi đó, con đường hồn sư mới tới tận cùng.
Về phía niệm sư, Tuyết Mặc Quân vừa hấp thu một lượng lớn truyền thừa của Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng Thất Sát Tông, nội tình phong phú, truyền thừa tuyệt đối không có vấn đề.
Chỉ cần cảnh giới tiếp theo có thể liên tục khai phát ra, truyền thừa niệm sư sẽ ngày càng hoàn thiện. Hiện tại đã nghiên cứu ra thần văn chỉ là một nhánh của hồn văn, Tuyết Mặc Quân hiểu được nó cũng chỉ là một nhánh của hồn sư mà thôi, nhưng lại có tiềm lực to lớn.
Quan trọng nhất vẫn là chiến sư chi đạo, nội tình của hắn tại phương diện này quá ít. Thật mong chờ vào hợp tác với Lam Điện Phách Vương Long Tông cùng Bất Tử Tông đâu.
Tuyết Mặc Quân nhìn trăng lại nhớ tới A Ngân, cũng không biết hiện tại nàng thế nào. Rất nhanh, sẽ rất nhanh thôi, hai người sẽ gặp lại.
...
Nhẹ nhàng đứng dậy quay về phòng, Tuyết Mặc Quân vẫn rất hài lòng với ngày nghỉ của mình.
Một đêm bình thường trôi qua.
...
Sáng hôm sau, mặt trời mới hơi ló dạng sau tầng mây dày, Tuyết Mặc Quân đã bị người đánh thức.
Ninh Quý Tiên đạp cửa đi vào, phẫn nộ xách hắn dậy, nước bọt tung tóe quát: "Tiểu tử, ngươi dám lừa dối lão phu. Xem ra tiểu tử ngươi không biết sợ là gì. Được, như ý ngươi muốn."
Ninh Quý Tiên một đấm móc vào bụng Tuyết Mặc Quân, khiến hắn thổ huyết bay ra xa. Sau đó ngay lập tức một đạo Thất Thải Kinh Hồng Niệm thuật đánh về Tuyết Mặc Quân. Mặc dù có lục đại thần liên thủ hộ thần hồn, Tuyết Mặc Quân thức hải vẫn phải chịu dư ba. Chỉ vậy thôi cũng đã đủ Tuyết Mặc Quân có khổ chịu.
Tuyết Mặc Quân mơ mơ màng màng chịu đòn, đau đớn vô cùng. Nếu trong trạng thái bình thường tỉnh táo, Tuyết Mặc Quân hẳn là sử dụng hồn kỹ thứ hai Vô Giác Chi Thân chống lại, nhưng Ninh Quý Tiên lúc tới quá nhanh, hắn còn chưa kịp phòng bị đã liên tục chịu quyền cước đấm đá.
Tuyết Mặc Quân nghiến răng nhìn hằm hằm Ninh Quý Tiên, bên ngoài phẫn nộ tột cùng, bên trong lại âm thầm nghi hoặc.
"Chẳng lẽ lão già này phát giác được cái gì rồi?"
Tuyết Mặc Quân cố gắng trấn định: "Lão già điên, ngươi nổi điên cái gì?"
Ninh Quý Tiên mắt đỏ lên nhìn chằm chằm hắn, biểu hiện như muốn ăn tươi nuốt sống, miệng gằn từng chữ: "Tiểu súc sinh, ngươi hại ch.ết tộc ta mười hai người, đền mạng đi!"
Nói xong, hắn chồm tới Tuyết Mặc Quân.
Tuyết Mặc Quân nghe vậy càng khó hiểu, vừa chạy vừa quát lớn: "Lão già điên ngươi ăn nói cẩn thận. Mấy ngày nay ta bị các ngươi giam lỏng tại đây, làm gì giết được người nào?"
Ninh Quý Tiên gầm lên: "Súc sinh, ngươi lừa gạt ta dung hợp võ hồn bí pháp, khiến tộc nhân tu luyện ch.ết cả, ngươi còn muốn tiếp tục lừa gạt ta. Thật coi ta là kẻ ngu sao?"
Tuyết Mặc Quân nghe đến đây rốt cục hiểu ra. Hắn lập tức lẽ thẳng khí hùng, đứng lại quay về phía Ninh Quý Tiên quát lớn: "Lão già ngu dốt, bí pháp còn chưa hoàn thiện, ngươi đã cầm đi. Không những thế, lại còn để tộc nhân bản nguyên còn chưa phát triển hoàn toàn tu luyện, hao hết bản nguyên mà ch.ết, là do ngươi ngu xuẩn trách gì ta."
"Ngươi nghĩ muốn ổn định Thất Sát Kiếm mà dễ à, hơn nữa lại còn muốn để một tên tuổi trẻ tộc nhân dung hợp võ hồn với một lão giả tu luyện không biết bao nhiêu năm của Thất Sát Tông. Ngươi không biết chênh lệch về lượng giữa hai bản nguyên đó là trên trời dưới đất à, chưa nói đến chênh lệch về chất. Đến cả ba lão già ngu xuẩn các ngươi còn chưa chắc thành công, vậy mà vẫn còn để tộc nhân đi làm. Ngươi không phải kẻ ngu ai là kẻ ngu?"
Ninh Quý Tiên bị hắn chửi cho một hồi, đứng sững tại nguyên địa, im lìm không nói không rằng.