Chương 13: Phong Nhận

Ngay sau đó, người đàn ông trung niên đã từ từ giang rộng hai cánh tay, hắn ngửa đầu lên nhìn bầu trời rồi nói:
"Thần gió vĩ đại! Xin ngài chiếu cố cho con dân của ngài, cho bọn họ lĩnh ngộ được chân lý của phong nguyên tố."


Khi người đàn ông trung niên vừa nói xong, cơ thể của hắn đột nhiên bắt đầu phồng lên, từng đám lông mềm mại màu nâu xanh chui ra khỏi làn da, quần áo trên người hắn lập tức bị nứt vỡ ra, lộ ra cơ bắp rắn chắc, ánh sáng xanh chói mắt cũng theo đó bắn ra từ trên người hắn.
Tứ giai? Hay là ngũ giai?


Đây là cảm nhận đầu tiên của Đường Tam. Có thể nói, người đàn ông trung niên này là người có tu vi mạnh nhất trong những người hắn từng thấy ở thế giới này. Phong nguyên tố trong không khí xung quanh hắn đã trở nên nồng đậm hơn, mà phong nguyên tố nồng đậm này lại vừa vặn bao phủ mười người bọn họ.


Phong Lang lãnh chúa quay đầu nhìn đại tư tế rồi nói:
" Khả năng điều khiển phong nguyên tố của tên Vương Diên Phong này lại tiến bộ rồi!"
Đại tư tế thản nhiên nói:


"Dù sao thì hắn cũng mang trong mình dòng máu của nô lệ cho nên giới hạn cuối cùng của hắn cũng chỉ là tứ giai mà thôi. Chỉ là con người có năng lực kiểm soát khá tốt. Cho nên hắn mới kiểm soát được tốt như vậy. Nhưng mà lãnh chúa đại nhân, ngài không được suốt ngày chơi bời lêu lổng với những con sói cái kia mà nên tu luyện nhiều hơn để tăng cường thực lực bản thân. Nếu không, đại điển tộc ta hai năm sau sẽ lại bị chế giễu sao?"


Sắc mặt Phong Lang lãnh chúa cứng lại.
"Biết rồi."
Ba mươi người đắm chìm trong phong nguyên tố, trên người bọn họ đều có ánh sáng xanh nhạt lượn lờ xung quanh.


available on google playdownload on app store


Đường Tam nhắm hai mắt lại, yên lặng cảm nhận phong nguyên tố trong cơ thể đang bị ảnh hưởng, ngay cả Phong Nhận cũng bị ảnh hưởng. Hắn cẩn thận điều khiển lực lượng huyết mạch Phong Lang, thử hòa nó vào huyết mạch của mình, khiến cho sức mạnh bản thân dần xuất hiện thay đổi.


Hắn phát hiện ra, phong nguyên tố nồng đậm xung quanh cơ thể đang bị huyết mạch của mình hấp thu. Phong Nhận dường như đang được tích tụ lại.


Hắn thông minh cỡ nào, còn có kinh nghiệm phong phú ra sao, cho nên lập tức hiểu rõ một chuyện, trước đây, sức mạnh của Phong Nhận và Báo Thiểm không thể nào tăng lên, không chỉ bởi vì huyết mạch bị hạn chế, mà còn vì không cùng thuộc tính và không có sự trợ giúp của nguyên tố nồng đậm.


Lúc này ở bên trong phong nguyên tố nồng đậm, Phong Nhận đã có phản ứng rất rõ ràng. Nói cách khác, nếu điều kiện cho phép, khả năng Phong Nhận của hắn cũng có thể tăng lên.
"Húuuu."


Đúng lúc này, trong mười người bọn họ, thanh niên duy nhất còn sống trong bốn người hóa thú rõ ràng nhất đã bắt đầu biến đổi, quần áo trên người hắn đã bị căng nứt, từng sợi lông thú bắt đầu mọc ra, cơ thể phình to, trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện ánh xanh lấp lóe.


Hai mắt Vương Diên Phong sáng lên, hắn vung tay lên, một cơn gió lập tức quấn lấy cơ thể thanh niên kia rồi kéo hắn sang một bên. Đây là một dấu hiệu của việc vượt qua kiểm tra.


Đường Tam không muốn thể hiện bản thân, phong nguyên tố nồng đậm như vậy không thể tồn tại ở trong tự nhiên, hắn biết với tu vi hiện tại của mình không thể nào ngưng tụ được, sao hắn không nhân cơ hội này mà hấp thụ thêm một ít, nói không chừng còn có thể giúp hắn đột phá.


Chuyện làm hắn không ngờ tới là, người thứ hai xuất hiện biến đổi lại là Lăng Mộc Tuyết ở bên cạnh hắn.


Lăng Mộc Tuyết hét lên một tiếng, cơ thể nàng cũng bắt đầu phình to lên, nhưng những biến đổi của nàng lại không rõ ràng như thanh niên vừa rồi, chỉ có lông mọc ra ở phía sau cổ, nhưng ánh xanh trong mắt nàng lại đậm hơn thanh niên kia. Cơ thể của nàng được ánh sáng xanh bao bọc rồi nâng lên.


Vương Diên Phong lại vung tay lần nữa, hắn sử dụng phong nguyên tố bao bọc cơ thể Lăng Mộc Tuyết để nàng rơi xuống bên cạnh mình rồi nói:
"Mặc dù huyết mạch không mạnh nhưng lại rất hòa hợp với phong nguyên tố."
Sau đó lại có hai thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đều có phản ứng rất lớn.


Vương Diên Phong cảm thấy hơi lo lắng, phong nguyên tố ngưng tụ càng lúc càng nồng đậm. Đường Tam nhìn thấy trên trán Vương Diên Phong đã lấm tấm mồ hôi. Phải khống chế nhiều phong nguyên tố như vậy làm Vương Diên Phong phải tiêu hao rất nhiều thể lực.


Vương Diên Phong cố gắng như vậy bởi vì hắn hi vọng trong số bọn họ có càng nhiều người vượt qua lần kiểm tr.a huyết mạch này.
"Gần đủ là được. Không đủ cũng không sao, không được làm chậm trễ thời gian tổ chức tế tự đại điển."
Phong Lang lãnh chúa lạnh lùng nói.


Vương Diên Phong bất đắc dĩ nói:
"Lãnh chúa đại nhân, ngài cho ta thêm một phút đồng hồ, ta cảm thấy còn có mấy người chưa biến đổi.


Đường Tam biết, mình không thể chờ thêm được nữa, hắn nhắm mắt lại rồi từ từ đưa hai tay lên trước mặt. Khi hắn mở hai mắt ra lần nữa, trong mắt hắn đã xuất hiện ánh sáng xanh rực rỡ, phong nguyên tố xung quanh cơ thể hắn ngưng tụ lại rồi biến mất. Sau đó trong lòng bàn tay của hắn ngưng tụ thành một đạo Phong Nhận dài khoảng ba tấc. Đạo Phong Nhận tuy không lớn nhưng lại rất sắc bén. Trong chớp mắt, Phong Nhận dường như bị mất khống chế rồi bay lên không trung, nó còn phát ra tiếng xé gió rợn người.


" Thức tỉnh Phong Nhận? Cái này. . . .”






Truyện liên quan