Chương 40: Vượt qua thử thách
Vô Song đứng đó ngay trước tòa thành trấn , thân hình cậu không hề cao lớn nhưng bá khí lại 10 phần tuyệt đối khiến người khác không thể coi thường , áp lực mà một cậu bé 9 tuổi gây ra đè ép hết toàn bộ các học viên của chấp pháp đội phía sau .
Trung niên nhân dẫn đội đột nhiên bước lên một bước , khí thế hùng hồn tỏa ra , ít nhất phải đạt đến thất tinh đại đấu sư cảnh giới , trong mắt ông ta lấp lóe , khóe miệng nhếch lên “ tiểu tử ngươi cũng đừng có lừa người , ngươi nói ngươi 9 tuổi một mình giết được 6 đấu linh cường giả , vậy chẳng nhẽ ngươi lại là một đấu linh cường giả , xin lỗi Hoắc Đức ta là người đầu tiên không tin “.
Nghe thấy âm thanh của trung niên nhân dẫn đội Hoắc Đức đạo sư vang lên thì xung quanh cũng vang lên đầy những âm thanh không tin thậm chí là nhạo báng Vô Song , có thể thằng nhóc 9 tuổi kia đích thực là thiên tài nhưng tuyệt đối không thể là đấu linh cường giả 9 tuổi được , cho dù là thiên tài hàng đầu của Già Nam học viện thì khi 9 tuổi giỏi lắm cũng chỉ là đấu giả mà thôi , dù sao ở độ tuổi đó còn là thời gian rèn luyện trụ cột , từ 15 – 23 tuổi mới là quãng thời gian phát triển hoàng kim của con người .
Vô Song lùi lại một bước , hắn đánh giá thân thể của mình một lần , trên cơ thể non nớt đó còn dính không ít vết thương , thậm chí có nhiều vết thương chỉ là dùng băng gạc quấn lại qua loa , tuy nhiên Vô Song vẫn mỉm cười “ Đạo sư có muốn thử không , nếu vãn bối một mình đánh bại được hết chấp pháp đội có thể tiến vào nội viện luôn không?”.
Hoắc Đức lập tức nhíu mày , ông ta hoàn toàn không ngờ đứa trẻ này lại có khí phách đến thế . Hoắc Đức căn bản không định ra tay nhưng dù sao phía sau lưng của ông ta cũng là tinh anh của ngoại viện , là tương lại của nội viện nếu để khí thế một thằng nhóc 9 tuổi ép cho không thở được thì tuyệt đối là mất mặt nên ông mới lên tiếng .
Đột nhiên phía sau một thanh âm vang lên “ Được ta thay mặt Già Nam học viện , nếu ngươi có thể đánh bại tất cả chấp pháp đội thì tuyển thẳng ngươi vào nội viện có làm sao “.
Hoắc Đức nghe được thanh âm liền biến sắc “Phó viện trưởng sao ngài lại đến đây “ .
Vô Song quay lại nhìn lão già sau lưng , nhân vật này chắc chắn là Hổ Kiền phó viện trưởng của Già Nam học viên , phía sau ông ta còn có một thiếu nữ nữa , nếu Vô Song không nhầm thì đó là Hổ Gia .
Hổ Kiền bình thản lên tiếng “ Cứ ra tay đi , thoải mái ta muốn thử xem thực lực của anh bạn trẻ này . Cứ coi như ta không tồn tại là được “.
Hoắc Đức liền gật đầu , ánh mắt nhìn Vô Song có chút lỳ lạ , ông ta lên tiếng “ Tiểu tử ta công nhận ngươi là một thiên tài nhưng muốn đánh bại chấp pháp đội thì hoàn toàn không thể , đây chính là những tinh anh hàng đầu của Già Nam học viện , hy vọng ngươi biết khó mà lui “.
Vô Song nhàm chán đánh giá tất cả mọi người đột nhiên có chút biến sắc , trong 10 người ngoại trừ Hoắc Đức ra không ngờ còn có một vị bát tinh đại đấu sư , thực lực còn cường hãn hơn cả Hoắc Đức , thoạt nhìn chỉ có 17 – 18 tuổi , tuyệt đối có thể xếp hạng thiên tài hàng đầu Già Nam học viện .
Vô Song đột nhiên chiến ý trùng thiên “ Bắt đầu đi yên tâm ta sẽ nhẹ tay “ . Câu nói của Vô Song làm một học viên phía sau giận run lên , “ Tiểu tử đừng có coi trời bằng vung , hôm nay để ta dạy cho ngươi biết thế nào là ếch ngồi đáy giếng “.
Thân hình hắn ta hoa lên , thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Vô Song , miệng cười lớn “ Nhỡ kỹ tiểu tử ngươi thua trong tay của Diêu Thịnh “ , hắn còn chưa nói hết câu , Vô Song đưa một chân lên đá thẳng vào cổ hắn , một cước cực kỳ đơn giản nhưng lại hội tủ đủ các yếu tốt ngoan độc và nhanh.
Một cước cực kỳ chuẩn xác như vạn quân lôi đỉnh đá thẳng vào cổ Diêu Thịnh , khiến hai chân hắn quỳ mọt xuống đất , miệng sủi bịt mép bất tỉnh nhân sự .
Vô Song dùng ngón tay út ngoáy tai , khóe miệng nhếch lên “ Xin lỗi ngươi vừa nói gì ta nghe không rõ “ . Tất nhiên Diêu Thịnh đã ch.ết ngất sao có thể trả lời .
Ngoại trừ vị thiên tài đạt đến bát tinh đại đấu sư cùng Hoắc Đức đạo sư ra thì tất cả chỉ loanh quanh trong phạm vi tam tinh đại đấu sư đổ lại , tuyệt đối không thể chịu một đòn của Vô Song .
Tận dụng một cước đánh bất tỉnh Diêu Thịnh , khiến không ai kịp trở tay , thân hình Vô Song lóe lên chỉ để lại một đạo tàn anh “ Huyền giai trung kỳ thân pháp lôi bộ – Vân Lam Tông “ .
Thân hình Vô Song ngay lập tức xuất hiện phía sau chấp pháp đội , Hoắc Đức lập tức kinh hãi quay đầu lại “ Tránh mau “ , nhưng không kịp nữa rồi Vô Song rất nhanh tung hai quyền đánh gục hai học viên , đồng thời thân hình hắn liên tục xoay tròn trên không trung , phong nhận bắn ra bốn phía “Vân Lam Tông huyền giai đỉnh phong đấu kỹ Phong Thôi Thế “.
Hai cánh tay của Vô Song rất nhanh kết ấn , từ người hắn một phong quyển cuồng bạo lập tức xuất hiện , một cơn lốc khổng lồ đánh bay tất cả học viên đi , đồng thời Vô Song không dừng lại , phong hệ đấu khí rất nhanh bùng nổ , trong khoảnh khắc Vô Song có thể bay lên trời .
“Huyền giai hậu kỳ đấu kỹ lôi chỉ Vân Lam Tông”. Mười chỉ lực chứa lôi điện bắn ra cùng lúc , đồng thời 5 âm thanh hét thảm vang lên theo , Vô Song dùng cả 10 đòn để tấn công 5 tên đại đấu sư còn lại . Sau đó khi Vô Song đặt chân xuống đất , không khí xung quanh tĩnh lặng như ch.ết , ngoại trừ Hoắc Đức đạo sư cùng một nam tử trẻ tuổi ra không còn một ai có thể đứng dậy .
Hoắc Đức phía xa thì thào “không thể nào , ngươi sao có thể mạnh thế “ , không đợi Hoắc Đức nói xong , Vô Song lại phát động thế tiến công lần hai , tiên hả thủ vi cường đạo lý này Vô Song vẫn hiểu được .
Hoắc Đức cũng lập tức lấy lại bình tĩnh , dù sao ông ta cũng là đạo sư thần kinh bách chiến , đấu khí khải giáp lập tức vận khởi , đồng thời thanh niên nhân kia cũng gầm lên , tay nắm chặt trường thương , thân hình lão tới mũi thương xoay tròn xoáy thẳng vào thân ảnh Vô Song .
Nhìn thấy trường thương trong tay kẻ kia Vô Song liền có 8 phần phỏng đoán ra thân phận của hắn , dùng thương , tầm tuổi này , thực lực bậc này thì chỉ có thể là phách thương Liễu Kình mà thôi .
Bất quá Liễu Kình có thể làm Tiêu Viêm phải khổ chiến còn với Vô Song thì không , cho dù thêm cả Hoắc Đức trước mặt thì cũng chỉ thế mà thôi , nếu hai người đều là đấu linh cường giả Vô Song còn phải dè chừng một hai , còn chỉ là đại đấu sư thì chưa có tư cách đứng trước mặt hắn .
Bàn tay Vô Song lập tức xuất hiện một cây sao ngọc , đây chính là báu vật của sư phụ tặng hắn , cây sáo chính xác chặn lại mũi thương đang lao tới , mượn lực đâm của Liễu Kình , thân hình Vô Song xoay ngang 180 độ , bàn tay bốc lên một luồng hỏa diễm đen tuyền , đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Lục Đạo Luân Hồi Diễm chiến đấu .
Một quyền mang sức nóng khủng khiếp cứng đối cứng va chạm với quyền của Hoắc Đức , cho dù Hoắc Đức hơn Vô Song 4 tinh cảnh giới nhưng thân thể của ông ta yếu hơn Vô Song quá nhiều , bằng thân thể Vô Song có thể ngạng kháng cùng đấu linh huống gì chỉ là đại đấu sư .
Cộng thêm sức nóng khủng khiếp của dị hỏa làm Hoắc Đức không kịp đề phòng lập tức bị đẩy lùi về phía sau hơn mười bước . Thân hình Vô Song nhảy lên trên không trung , sáo ngọc xoay tròn đâm thẳng xuống Liễu Kình ở phía dưới , Liễu Kình nhếch miệng bàn tay cách không đánh ra “Đại liệt phách quang trảo “ .
Từ bàn tay của Liễu Kình hai bộ móng như ẩn như hiện xuất hiện khóa chặt sáo ngọc trong tay Vô Song , bất quá thế còn lâu mới đủ ngăn chặn Vô Song , thân hình hắn liên tục xoay tròn trên không trung như một mũi khoan , dị hỏa trong người bùng nổ đốt cháy cả đấu khí của Liễu Kình , đồng thời sáo ngọc không còn gì ngăn cản đâm thẳng xuống phía dưới , mặt đất nổ tung tạo nên một cái hố khổng lồ , rất may Liễu Kình vẫn có thể tránh thoát.
Vô Song không hề dừng lại , sáo ngọc xoay tròn đâm thẳng về phía Liễu Kình , Liễu Kình cũng lập tức nắm chặt hắc thương đón đỡ đột ngột thân hình Vô Song tiến đến nhanh nhưng lùi còn nhanh hơn , thoáng chốc đã biến mất , Liễu Kình lập tức thầm hô “ Không ổn “.
Vô Song không hề theo quỹ tính , lùi lại bởi ngay sau lưng hắn Hoắc Đức cũng đang lao tới , Hoắc Đức thấy Vô Song quay lại phía mình cũng không phản ứng kịp , chỉ có thể tung một quyền cực mạnh hướng về phía Vô Song .
Vô Song cả người như mất trọng tâm nghiêng xuống đất đồng thời sáo ngọc cũng đâm xuống mặt đất cứng rắn , vừa vặn né được một quyền của Hoắc Đức , bàn tay nắm sáo ngọc dùng sức lập tức nâng cả cơ thể lên một cươc đạp vào vai Hoắc Đức , một cước mạnh đến nổi nghe được cả tiếng xương gãy , Vô Song không dừng lại , rút sáo ngọc ra khỏi mặt đất đâm thẳng vào ngực Hoắc Đức làm ông ta phụt máu bay thẳng ra ngoài .
Đồng thời sáo ngọc rất nhanh thu lại xoay tròn , đâm thẳng về phía sau vừa vặn chặn lại trường thương trong tay Liễu Kình . Rõ ràng nhìn theo tư thế đứng thì Vô Song bất lợi hơn hẳn nhưng Liễu Kình lại không tiến nổi một bước , Vô Song nhếch miệng “ kết thúc rồi “ . Mặt đất dưới chân Liễu Kình lập tức nóng lên , sau đó từng cột hỏa diễm bắn thẳng lên không trung .
Liễu Kình không hổ là thiên tài vẫn kịp phản ứng buông trường thương nhảy bật ra phía sau né tránh tuy nhiên hắn sao nhanh bằng Vô Song , khi chân Liễu Kình vừa chạm đất đã thấy cây sáo ngọc của Vô Song đâm thẳng vào cổ hắn , Liễu Kình khạc ra một ngụm máu tươi bất tỉnh nhân sự .
Vô Song nhẹ nhàng thu cây sáo ngọc lại , mỉm cười với Hổ Kiền “ Phó viện trưởng , vãn bối vượt qua thử thách rồi “ .
Vô Song cũng không phát hiện ra , Hổ Gia phía sau ánh mắt mở thật to nhìn hắn , thậm chí khuôn mặt của tiểu cô nương này còn đỏ lên , không biết đang nghĩ gì nữa .