Chương 17: Huyết Âm Xà
Sáng hôm sau, theo như dự định thì Lâm Phong sẽ tiến vào sâu hơn của Ma Thú sơn mạch để tìm các loại tam gia ma thú khác.
Hắn không phi hành mà quyết định cước bộ, vừa để tìm kiếm xem có dược liệu nào quý không, vừa tìm giết ma thú lấy ma hạch.
Trên đường đi, hắn chỉ gặp lát đát vài con ma thú nhị giai, chúng ở nơi đây được xem là ma thú yếu nhất.
Đến trước một khu rừng rậm rạp, Lâm Phong có thể nghe được vài tiếng gầm từ trong đó phát ra.
Nhanh chân tiến vào thì chỉ thấy một đám Băng Linh Cẩu đang bị một con Long Vân Hổ rượt đuổi.
Long Vân Hổ, hình dạng của nó không khác gì mấy so với hổ bình thường nhưng trên lưng nó có một đôi cánh lông vũ màu xanh và nó có khả năng bay lượn.
Từng con, từng con Băng Linh Cẩu bị những làn gió sắc như dao cạo chém xuyên qua, sau đó nhanh chóng bị biến thành hai phần.
Đấy là do năng lực của Long Vân Hổ, nó có thể sử dụng hai cánh của mình tấn công như là một phi đao gió rất khó nhìn thấy.
Đứng quan sát từ xa một lúc thì Lâm Phong có thể xác định con Long Vân Hổ này thực lực mạnh hơn so với con đầu đàn của đám Băng Linh Cẩu một chút.
Chờ thêm một lát nữa thì Lâm Phong mới chuẩn bị ra tay, hắn làm sau có thể bỏ qua một thứ mà mình đang muốn tìm ngay trước mắt được.
Cả đám Băng Linh Cẩu đã nhanh chóng bị tiêu diệt hoàn toàn, Lâm Phong chờ đợi cũng là vì như vậy, hắn đỡ phải tốn thêm sức lực.
“ Thiên Lôi Chưởng”.
Sử dụng tốc độ nhanh nhất, Lâm Phong lao nhanh đến trước người của Long Vân Hổ.
Nó chưa kịp nhìn xem chuyện gì thì đã bị một chưởng đánh văng ra một đoạn cực xa, trong lúc bị đánh bay cả người thì nó xuyên qua các thân cây to lớn làm cho chúng bị đổ ngã ra tứ phía.
Khi chạm đến một tảng đá thì nó mới chịu dừng lại, yếu ớt đứng dậy sau đám bụi, ngay tức khắc trong con ngươi của nó lại xuất hiện một bàn tay đang hướng thẳng đến mặt mình.
“ Bát Cực Băng”.
“Ầm”
Theo tiếng nói vang lên thì sau đó một âm thanh cũng phát ra làm chấn động một mảng đất.
Vài giây sau, khói bụi mới dần tán đi, chỉ thấy cả thân thể của Long Vân Hổ bị đánh bẹp dí, dưới mặt đất cũng hình thành nên hình dạng của nó.
Truyền một chút đấu khí vào đầu ngón tay, Lâm Phong rạch một đường vào ngay trán nó để xem có ma hạch hay không.
Lần này thì may mắn đã đến với hắn, chỉ thấy nằm bên trong trán của Long Vân Hổ là một viên hình tròn màu xanh lam hiển nhiên đó là ma hạch.
Cảm giác có chút vui vẻ, hắn thọt ngón tay vào và lấy nó ra sau đó đem cất vào nạp giới.
Tất cả những diễn biến vừa rồi từ lúc Lâm Phong bắt đầu tấn công thì chỉ qua một vài phút mà thôi.
Hắn mới đi xung quanh tìm kiếm tiếp tục, đối với các loại tam giai ma thú thì không có uy hϊế͙p͙ đến hắn, khó khăn chỉ là ở lúc đi tìm.
Tuy nơi đây là lãnh thổ của ma thú tam giai đến tứ giai nhưng vẫn có nhất giai và nhị giai sinh sống.
Gặp những con đó thì Lâm Phong chỉ hù dọa bọn chúng cho chạy chứ không giết làm gì cả.
Tìm kiếm hết cả buổi chiều thì hắn chỉ giết được thêm một vài con Long Vân Hổ cùng Hắc Lôi Báo.
Sau khi giết ch.ết tất cả hắn chỉ thu thêm được một viên từ trong xác của một con Hắc Lôi Báo.
“ Hiện tại đã có bốn viên ma hạch của ma thú cấp 3, như vậy là đủ rồi”.
Kiểm kê lại Lâm Phong suy nghĩ.
Đã đủ số lượng nên hắn sẽ không đi kiếm ma hạch nữa, bây giờ Lâm Phong sẽ từng bước tiến vào sâu hơn Ma Thú sơn mạch.
Mỗi nơi hắn sẽ ở trong một tuần, sau lại tiến sâu thêm một chút, trong bảy ngày đó thì hắn đi tìm kiếm hết xung quanh các loại dược liệu để luyện chế một vài loại đan dược cần thiết giúp nhanh chóng đột phá.
....
Thế là một tháng nhanh chóng trôi qua, trong những ngày này Lâm Phong hết đi tìm kiếm dược liệu thì cũng đi giết ma thú, tối đến lại tu luyện hoặc tập luyện đan.
Nó là những hoạt động hết sức là nhàm chán lặp đi lặp lại, hắn cũng biết là như vậy nhưng vì muốn cố gắng nâng lên thực lực mau nhất thì cũng chỉ có thể làm thế mà thôi.
Thực của Lâm Phong hiện tại là tam tinh Đấu Vương, còn về phần luyện đan sư thì vẫn ở tứ phẩm nhưng tốt hơn so với một tháng trước.
Hôm nay, Lâm phong sẽ tiến vào bên trong trung tâm của Ma Thú sơn mạch, nơi đó tập trung khá nhiều ma thú mạnh mẽ, có thể tiếp cận đến tu vi đấu Hoàng trung kì, mạnh xa so với hắn.
Nhưng hắn vẫn quyết định tiến vào bởi vì cần phải chiến đấu với những đối thủ mạnh hơn thì mới mau chóng tiến bộ lên được.
Lâm Phong phi hành qua một dãy núi cao, nơi đây có thể ví như ranh giới của phần trung tâm và ở phía ngoài.
Vừa chọn một nơi để đáp xuống, thì hắn không biết rằng mình đã rơi vào lãnh địa của một con Huyết Âm Xà là một đầu ngũ giai ma thú trung kỳ tương tương với lục tinh đấu vương.
Đi xung quanh quan sát, Lâm Phong cảm thấy có chút kỳ quái bởi vì ở đây không hề xuất hiện một con ma thú nào cả, nguyên một mảng rừng âm u mà im lặng đến đáng sợ.
Khi vừa đáp xuống đất thì Huyết m Xà đã phát hiện ra hắn, bây giờ nó đang dùng hai con mắt màu vàng đang theo dõi từng bước di chuyển của Lâm Phong, nó đã xác định đây là con mồi của mình.
Lè ra chiếc lưỡi màu đen, chỉ thấy lúc này trên thân nó đang là màu đỏ của máu từ từ chuyển sang màu trùng khớp với những vật nó đang bò qua hiển nhiên nó đã tiến vào ngụy trang.
Tuy ngũ giai ma thú chưa có thể nói chuyện được nhưng linh trí đã có, nó biết con người có thể tiến vào đến đây thì thực lực sẽ không phải là yếu.
Vì vậy nó mới không tấn công ngay mà âm thầm quan sát kỹ càng chờ thời cơ thích hợp.
Lâm Phong cũng cảm giác có chút kỳ quái giống như mình đang bị theo dõi vậy, nhưng hắn nhìn hết xung quanh vẫn không phát hiện được gì.
Tuy là như thế thì hắn vẫn giữ tinh thần cảnh giác cao độ, sẵn sàng ứng phó với các tình huống phát sinh bất ngờ.
Tiến dần vào trong Lâm Phong có cảm giác cực kì khó chịu vì lúc nào cũng cảm nhận được có đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Hắn mới nhắm mắt lại, thả ra lực lượng linh hồn để dò xét, thấy được có một thứ gì đó đang ở ngay phía bên phải mình, Lâm Phong mới thôi động Độc Hoả rồi ném thẳng nó về phía đó.
Chỉ thấy một bụi cây cỏ nhanh chóng bị thiêu đốt, rồi không còn động tĩnh gì nữa.
“ Kì quái”.
Lâm Phong không khỏi kinh nghi mà lầu bầu một tiếng.
Thật ra hắn đã xác định đúng vị trí của Huyết Âm Xà nhưng vì nó quá nhanh nên đã có thể né đi mà không gây ra một tiếng động.
Khi chuẩn bị sử dụng linh hồn lực một lần nữa, thì bỗng đầu của hắn có chút choáng váng, cố định thần lại nhưng phía trước mắt hắn đã biến thành một mảnh bóng tối.
Sau đó hình ảnh Lâm Thành, Nhã Phi cùng Nạp Lan Yên Nhiên mờ ảo xuất hiện rồi ngay trước mắt hắn cả ba người bị một thứ gì đó đâm từ phía sau xuyên qua ngực, miệng không ngừng tràn ra máu tươi.
“Không..”.
Lâm Phong cố gắng lao về phía trước không ngừng hét lên, những thân thể hắn không thể động đậy được.
Đứng ở phía xa quan sát hết thảy, đây là kỹ năng của Huyết m Xà có thể phát ra một âm thành mà không thể nghe được về phía đối thủ sao đó đưa họ vào ảo cảnh mà bản thân họ không muốn diễn ra nhất.
Nó thấy người trước mặt đã bất động, nhanh chóng chớp lấy thời cơ đó lao thẳng đến chuẩn bị sử dụng chiếc đuôi nhọn hoắc của mình một chiêu đâm ch.ết Lâm Phong.