Chương 57: Khó khăn (1)
Sau khi hoàn toàn hòa nhập cùng với Thanh Liên Địa Tâm hỏa, kích cở của Độc hỏa rất nhanh được đấu khí khôi phục mà dần trở lại bình thường.
Lúc đó thực lực của Lâm Phong cũng tăng lên từ Tứ tinh sơ kì đạt đến Tứ tinh đỉnh phong.
Trở lại hiện tại, tuy Mỹ Đỗ Toa có chút thắc mắc nhưng vẫn không lên tiếng hỏi, mà chỉ đang tập trung vào Vụ hộ pháp.
Sau một khắc, cả nàng và Lâm Phong không hẹn mà cùng nhau cầm vũ khí mà lao lên tấn công .
Bắt gặp lấy hành động của hai người, Vụ hộ pháp cười lên khinh thường, tay áo hắn vung lên, thế là từng đạo quỷ dị hắc vụ nhanh chóng trừ trong cơ thể trào ra.
Từng làn hắc vụ rất nhanh đã ngưng tụ thành những tần mây đen kịt, cho dù với ánh nắng chói chang của sa mạc cũng không xuyên qua được, nhất thời một mảnh sa mạc nơi đây trong nháy mắt lền tối đen.
Vụ hộ pháp cứ như ẩn hiện bên trong hắc vân, rất nhanh nơi đây đã hoàn toàn trở nên yên tĩnh, hai người Lâm Phong cảm giác được bất an, nên dừng lại cuộc tấn công mà lui lại sau một bước và nhìn chăm chú vào nó.
Quỷ dị âm phong lặng yên thổi qua, trên người Lâm Phong hiện tại dang được bao quanh bởi thanh sắc hỏa diểm còn Mỹ Đỗ Toa thì được bao bọc bởi đấu khí màu đỏ thẫm.
Đột nhiên ngay lúc này đôi đồng tử của Lam Phong co rụt lại, dường như hắn cảm giác được cái gì đó bằng linh hồn lực cùng giác quan đã được nâng cao của mình mà hét lên một tiếng: “ Coi chừng phía sau”.
Bị bất ngờ nên Mỹ Đỗ Toa chưa kịp phản ứng thì hắn đã đâm Sát Thần thương ra khoảng trống phía sau lưng.
Mũi thương cứ như chạm vào cái gì đó mà dừng lại, rất nhanh một bàn tay đang chụp lấy mũi thương quỷ dị mà xuất hiện.
Mỹ Đỗ Toa lúc này đã quay lại phía sau mà dùng kiếm chém thẳng về nơi đó, trong khi kiếm đang chém xuống lại cứ như trường thương mà dừng lại.
Một bàn tay khác cũng hình thành, ngay chỗ nắm tay, hắc ảnh cũng quỷ dị hiện lên, song quyền giao phong, kình khí giống như gợn sóng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán mà ra, cuối cùng ở cuối chân trời vang lên từng đạo sấm sét trầm đục.
“ Kiệt, kiệt, không tệ “. Vụ hộ pháp cười lên mà nói.
“Xùy”. Trong lúc đang cười thì bàn tay hắn bị một ngọn lửa bốc lên mà thiêu đốt cho vang lên những âm thanh đáng sợ.
Đột nhiên ngay lúc này, cảm nhận được được sự khó chịu phát ra từ bàn tay mình hắn mới nhìn lại mà kinh hoảng buông ra vũ khí , lui về phía sau.
“ Dị hỏa” cảm nhận được sức nóng trên tay là không tầm thường, Vụ hộ pháp biết ngay đó là thứ gì, rất nhanh hắc đấu khí tràn ra mà dập tắt đi ngọn lửa đó.
Nhìn hỏa diễm của mình dể dàng bị dập tắt, Lâm Phong cũng hơi khiếp sợ, nên biết chỉ cần dính một chút Dị hỏa cho dù là Đấu Hoàng cũng phải e dè nhưng lần này lại là cấp bậc khác.
Biết được Lâm Phong có Dị hỏa ánh mắt của Vụ hộ pháp lại trở nên tham lam hơn, hắn không nói thêm gì mà đưa bàn tay quỷ dị của mình chộp đến hai người.
“ Cùng lên”. Lâm Phong nhìn qua Mỹ Đỗ Toa nói, nàng nghe vậy cũng gật đầu không phản bác, thế là cả hai cùng nhau tiến lên phía trước.
Từng đòn công lích lần lượt va chạm vào nhau, ba đạo thân ảnh liên tục biến mất rồi chớp mắt sau lại xuất hiện liên tục ở các nơi khác nhau.
Trong lúc nhất thời, phía chân trời phía trên tiếng sấm cuồn cuộn, ba bóng người lại lần nữa thoáng hiện, mỗi một lần xuất hiện đều phát ra tiếng lực lượng cường hãn cực đại va chạm nhau mà bộc phát ra sấm sét không ngừng nổ vang, làm cho các loài ma thú ở phía dưới một trận rung động kinh sợ.
Từng đám hắc vân trên bầu trời bị năng lượng ba động làm xuất hiện các kẽ hỡ, ánh nắng mặt trời cũng từ đó mà truyền xuống một ít tia sáng, nhưng rất nhanh lại bị che khuất đi.
Giao kích khủng bố của hai bên tạo thành sóng âm uy lực không ngừng mà phát ra, đôi kh còn có thể so sánh với một vài đấu kỹ sóng âm cấp thấp.
Khi này, trên bầu trời vang lên tiếng nổ cực lớn, chỉ thấy thân ảnh của Mỹ Đỗ Toa và Lâm Phong chật vật mà văng ra phía sau, trên khóe miệng cả hai đều có một vệt máu, dù vậy vẫn không có bị thương quá nặng
Nếu như bây giờ đang ở ngoài lĩnh vực, thì việc đối phó với đối phương sẽ càng khó khăn hơn gấp bội.
Còn Vụ hộ pháp vẫn đứng tại một chỗ nhìn tới hai người, tuy rằng tốc độ của hắn bị áp chế một chút trong quang mang màu đỏ quỷ dị này, dù vậy trên nét mặt vẫn không có quá nhiều biến hóa.
“ Dùng toàn lực đi, nếu cứ đánh như thế này thì đấu khí của chúng ta cũng sẽ cạn kiệt hết mà chả tổn thương được hắn”. Cảm thấy đánh tay đôi là rất khó giành được lợi thế, Lâm Phong lau đi vết máu trên miệng nhìn qua nàng nói.
Bây giờ cần phải sử dụng đấu kỹ thì may ra mới có cơ hội, vừa nói xong hắn đã vận đấu khí đem nó truyền vào Sát thần thương, rất nhanh năng lượng đã tỏa ra vô cùng mạnh mẽ.
Mỹ Đỗ Toa nghe vậy, cũng bắt đầu thôi động đấu khí vào trong thanh xà kiếm của mình, cả hai canh chuẩn thời gian và chém ra cùng một lúc.
Tức thì hai kình khí xanh và đỏ mang theo năng lượng khủng bố mà bay thẳng đến bóng đen đang lơ lửng trên không.
“Chậc chậc, bằng này chiêu thức, liền nghĩ muốn đối phó với bổn hộ pháp? Không biết tự lượng sức mình!”.
Nhìn hai kình khí sắc bén, Vụ hộ pháp cũng khinh thường lắc đầu, chợt âm lãnh cười, tay áo huy động một làn sương mù màu đen quỷ dị từ trong tay áo bùng phát ra, cuối cùng đem hai chiêu thức vây kín mít.
Màu đen sương mù này tựa hồ ẩn chứa lực ăn mòn cực mạnh, cùng đấu kỹ tiếp xúc một chút, lập tức nhanh chóng đem năng lượng khổng lồ của bọn chúng ăn mòn hầu như không còn.
Nhưng trong khi hắn đang khinh thường mà quên rằng trong chiêu thức của Lâm Phong còn được bổ sung bằng Dị hỏa, ngay khi Vụ hộ pháp tưởng rằng cả hai kình khí đã tiêu tán mất thì từ trong hắc vụ bay ra một kình khí nhỏ màu xanh mà đâm thẳng vào mặt hắn.
Bị dính một đòn bất ngờ này, khiến cho cả bóng đen bị đẩy lùi về sau, cảm nhận được sự bỏng rát phát ra ở trên mặt của mình, Vụ hộ pháp vừa đau đớn nhưng lại càng tức giận hơn.
Đường đường là một vị Đấu Tông cường giả, lại bị chiêu thức của một tên Tứ tinh Đấu Hoàng làm bị thương nếu như truyền ra hắn còn mặt mũi trở về phân bộ hay sao.
“ ch.ết tiệt, ruồi bọ đúng là phiền toái”.
Nhìn thấy Lâm Phong cũng Mỹ Đỗ Toa muốn tiếp tục ra tay lần nữa, Vụ hộ pháp đã không kiên nhẫn được, lập tức một tiếng quát tháo âm lãnh vang lên.
Một cỗ dị thường hắc ám năng lượng dày đặc đột nhiên từ trong cơ thể bùng phát ra, chợt từ phía trên bầu trời ngưng tụ thành một bàn tay màu đen khổng lồ ước chừng đến mười trượng, hung hăng vỗ xuống.
Nhìn thấy một màn này, Lâm Phong cũng biết đã chọc giận tên Hồn điện này, hắn liên tục chém ra nhiều nhiều kình khí mang theo Dị hỏa vào bàn tay không lồ phía trên.
Những lần này lại như châu chấu đá xe, mỗi một kình khí khi trúng vào đều làm cho bàn tay bị sứt mẻ một phần nhưng rất nhanh dưới sự bổ sung đấu khí của Vụ hộ pháp nó đã trở lại bình thường mà vẫn tiếp tục rơi xuống.
“ Để bản vương giúp ngươi”.
Khi thấy Lâm phong vẫn đang chật vật mà tấn công, Mỹ Đỗ Toa cũng lên tiếng, rồi cũng bắt đầu tấn công vào nó.