Chương 100: Kịch chiến trên đường
“ Tên này vậy mà có Dị hỏa trên người, vừa đúng lúc thành chủ vẫn luôn tìm nó, nếu như lập được đại công chẳng phải có trái ngọt ăn sao”. Tên Vương Hổ trong lòng thầm vui mừng.
“ Hai người các ngươi trước lên thăm dò hắn thực lực, yên tâm tên này không thoát được cái ch.ết”. Sau đó liền hướng qua hai tên bên cạnh ra lệnh, hắn vẫn tương đối cẩn trọng muốn xem thực lực của đối phương như thế nào.
Hai tên nam tử nhìn nhau gật đầu một cái liền lao vụt lên, đem lực lượng Đấu Vương của mình thả ra toàn bộ, mỗi người một trảo mang theo kình khí chụp thẳng đến hắc y nhân.
Bên này Lâm Phong nhẹ thở ra một hơi, đem thực lực áp chế ở Thất tinh Đấu Vương, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cũng bao quanh trên cả hai tay, hắn liền đánh ra song chưởng để tiến hành đối kháng.
“ Ầm”. Hai bên va chạm vào nhau, vang lên một tiếng cực lớn, trong lúc giằng co đem năng lượng ba động lan tràn xung quanh, đám người đứng gần liền bị đẩy ra một khoảng xa, chỉ có Vương Hổ là chấp tay sau lưng đứng ngay tại chỗ.
Quyền của hai bên giằng co qua lại, nhờ vào Dị hỏa làm cho năng lượng trên hai cái trảo kia bị giảm đi, Lâm Phong chớp thời cơ này tăng thêm lực đạo trên tay đem hai tên nam tử đẩy lùi về sau.
“ Không tệ, không tệ, thực lực Thất tinh Đấu Vương kèm theo Dị Hỏa, thảo nào ngươi lại dám ở đây phách lối như vậy”. Thấy hai tên thủ hạ của mình bị đẩy lui, Vương Hổ đưa hai tay đỡ lấy sau lưng để bọn hắn không bị đẩy lùi, sau đó bước lên trước hai tay vỗ vỗ mà tán thưởng.
Hắn đã nhìn ra thực lực của hắc y nhân, vẻ mặt liền bớt đi căng thẳng, trong lòng lúc này lại tràn đầy cao hứng, chỉ cần ba người bọn hắn liên thủ tuy không giết được tên này nhưng chí ít hắn cũng bị trọng thương.
“ Hai người các ngươi cùng ta lên, đem hắn lưu lại nơi này”. Nói rồi, hắn liền xuất xa một thanh đại đạo trên lưng, hai tên còn lại thấy vậy cũng lấy ra vũ khí, một tên cầm chùy, tên còn lại cầm kiếm.
Ngay khi cả ba chuẩn bị lao tới thời điểm, hắc y nhân ngay trước mặt liền biến mất, giây lát sau hắn đã xuất hiện trước mắt tên nam tử cầm chùy một quyền mang theo Dị hỏa đấm thẳng vào bụng.
Nhận lấy một đòn cực mạnh này, bản thân hắn chưa kịp đem đấu khí hộ thể liền đã bay vọt ra phía sau đâm thẳng vào một quầy hàng làm nó vỡ nát.
“ Tốc độ gì thế này!”. Tên Vương Hổ ánh mắt khiếp sợ lại hiện lên, rõ ràng thực lực cách vài tiểu cảnh giới vậy mà hắn không nhìn rõ tốc độ của người này.
Tên nam tử cầm chùy lúc này từ trong đống đổ nát ngồi dậy, ngay lập tức trong con ngươi đã lại xuất hiện thân anh màu đen, hắn liền nghĩ đem chùy che chắn trước mặt.
Nhưng đó chỉ là ý định, Lâm Phong lúc này liền tung thêm một cước vào ngay đan điền của hắn đem tên này trực tiếp đạp thẳng xuống nền đá.
Tuy nhiên lực đạo vẫn chưa dừng hẳn, áp lực từ một cước này vẫn không ngừng đè xuống, hắc y nhân lúc này liền giơ chân lên lần nữa.
“ Dừng tay cho ta!” Đứng ở phía xa hai tên còn lại liền nhanh chân vọt đến ý định ngăn cản.
Đáng tiếc tốc độ của hắc y nhân lại nhanh hơn, trong ánh mắt kinh hoàng của tên nam tử, hắn lại nhận thêm một cước cực mạnh ngay chỗ cũ.
Cả ba đòn Lâm Phong đều nhắm thẳng đến đan điền của hắn, lần này trực tiếp là đòn dứt điểm, tụ khí xoáy bên trong không thể chịu áp lực liền bị cưỡng ép mà bạo nổ.
“ AAA”. Cảm giác như muốn nổ tung, tên nam tự cả người khí lực không còn, tay cũng vô lực mà buông ra hắc chùy, hét lên một tiếng đau đớn liền im bặt.
Tụ khí xoáy nổ tung, làm cho bên ngoài có chút xung động, đám người một mặt khiếp sợ không tự chủ mà đưa tay che ngay bụng mình, sau đó cấp tốc lui xa, bọn hắn cảm thấy tên nam tử này còn thảm hơn là Vương Đằng.
“ Khốn kiếp, vậy mà ra tay độc ác như thế, mau trả mạng lại”. Vương Hổ vẻ mặt xanh xám, bổ thẳng đại đao vào đầu hắc y nhân, mà quát lớn.
Lúc này kiếm cùng đao đã đến ngay bên cạnh, Lâm Phong lách người tránh được đòn đâm thẳng của kiếm, sau đó hai tay đưa lên trước mặt kẹp lấy thanh đại đao.
Tiếp một trảm này, khí lực từ trên truyền xuống đem mặt đất dưới chân hắn lõm xuống một lỗ.
“ Lực đao không tệ, tuy nhiên vẫn chưa đủ để giết ta”. hắc y nhân hướng Vương Hổ mà lạnh giọng nói, có thể nghe ra một chút khinh thường trong đó.
Thừa dịp hắc y nhân không có tay để chống đỡ nữa, tên nam tử cầm kiếm sau khi đâm thụt liền đem đấu khí truyền vào kiếm hô: “Phong kiếm – Liên kích”.
Ngay khi đâm mạnh kiếm ra phía trước, mười mấy đạo kiếm khí cấp tốc lao vụt đến hắc y nhân.
Cảm nhận được ba động phía sau lưng, Lâm Phong dậm chân mượn lực hất lên đại đao, sử dụng ý niệm triệu hoán ra Sát Thần thương, chọt thẳng đến Vương Hổ.
Hắn thấy kích này liền đưa đao chắn trước mắt, nhưng hắn vô tình chủ quan, cứ ngỡ dù có vũ khí nhưng thực lực vẫn như cũ.
Nào ngờ Lâm Phong đem đấu khí truyền vào trường thương, mũi thương lóe lên một tia sáng rồi đâm thẳng đến đại đao.
Một kích này chạm vào, Vương Hổ cảm nhận như có một tảng đá to đâm sầm vào mình, thế là hắn bị lực đạo đẩy lui liên tục về phía sau.
Ngay khi đã đem chân dậm xuống đất để dừng lại, hắn nhìn xuống phía dưới thì tay phải cầm chuôi đao lại đang run lên từng hồi.
“ Cây thương đó chắc chắn là báo vật khó kiếm!”. Đưa mắt nhìn đến thanh trường thương màu bạc của hắc y nhân, hắn liền trở nên tham lam.
Sau khi đẩy được Vương Hổ, Lâm Phong không có rãnh tay mà xoay người ra sau dùng thương liên tục phá đi từng đường kiếm khí.
“ Tên đó cũng thật biến thái a, lại dùng sức một Đấu Vương đánh với một Đấu Hoàng và Đấu Vương khác lại không rơi vào thế hạ phong”.
“ Chưa kể hắn ta còn trực tiếp đem phế một tên Đấu Vương dễ dàng như vậy”. Đám người chứng kiến nuốt xuống một ngụm, khiếp sợ nói.
Nhìn tên nam tử cầm kiếm, Lâm phong chướng mắt hắn từ nảy đến giờ, do đó trong lúc phá kiếm khí, hắn không hề đứng yên, mà vừa chạy vừa dùng thương phá đi.
“ Kiếm quyết – Cự Phong kiếm”. Khi vừa thấy chiêu thức của mình dễ dàng bị phá bỏ, trong khi hắc y nhân vẫn đang lao đến mình, hắn lập tức sử dụng khác đấu kỹ.
Sau khi hô lên một tiếng, ở phía sau hắn xuất hiện một vòng tròn to, từ bên trong nhô ra một đầu kiếm khí khổng lồ rồi dần dần đến thân rồi chui kiếm, không lâu sau một thanh kiếm khổng lồ đang không ngừng tỏa ra năng lượng đã xuất hiện ở trên đầu hắn.
“ Tốt lắm đến lượt ta, Sát đao - Huyết Trảm”. Vương Hổ trong lúc này cũng không có để tiểu đệ mình một mình chống đỡ, hắn thừa thời cơ này tấn công sau lưng hắc y nhân.
Theo tiếng hô vang lên, thanh đao dần tuôn ra một luồng đấu khí màu đỏ tựa như máu, hiển nhiên muốn nó được như thế thì Vương Hổ đã đem đầu của không biết bao nhiêu người chém xuống, đó cũng chính là phương pháp để tu luyện thành công đấu kỹ này.
Nếu như người có tu vi cao một chút sẽ có thể nhìn ra thanh đao này được bao quanh bằng một làn sát khí màu đen mờ ảo.
“ Haha, để xem lần này ngươi còn đối phó được hay không”. Cầm thanh đao trên tay hắn chém ra một luồng kình khí màu đỏ hướng đến sau lưng hắc y nhân, chưa hết cả người cũng lướt theo phía sau để cho thêm một cái hậu chiêu.
“ Đám này cũng xem như có đầu óc a”. Lâm Phong đang lao đến thanh niên cầm kiếm liền đột ngột dừng lại, nhẹ tán dương một câu sau đó đem năng lượng Dị Hỏa truyền vào Sát Thần thương, ngay khi cảm thấy lực lượng đã đủ liền nhắm đến thanh cự kiếm kia phóng: “ Xuyên Tâm Kích, đi!”.
Sau đó không có để ý nữa xoay người trở lại hai tay nhanh chóng kết ấn: “Bát Cực Băng”, một chưởng đánh vào chiêu thức của Vương Hổ.
“ Oành, Oành!” Trong tức khắc hai tiếng nổ cùng nhau vang lên ở hai đầu, Sát Thần thương đối đầu cự kiếm, Bát Cực Băng va chạm với Huyết Trảm.
Ít lâu sau tên nam tử điều khiển cự kiếm đột nhiên hộc máu khi trường thương với lực xuyên phá mạnh mẽ kèm theo Dị hỏa làm cho mũi của kiếm khí xuất hiện vết nứt, không quá lâu để nó lan ra toàn thân kiếm.
“ Rắc” Kèm theo sau đó là một tiếng vỡ vụn, kiếm khí hoàn toàn tan vào không khí, tên nam tử liền tay đỡ trước ngực mà lui về sau hiển nhiên là bị phản phệ.
Nhưng hắn chưa kịp hít ngụm không khí, thì phía trước đã truyền đến một tia dự cảm không lành.
Ngước mặt lên nhìn thì hắn chỉ vội hô: “Đoàn trưởng cứu t.....”, âm thanh vang lên tiếp theo chính là “ phụp”.
Cả đám người lúc này cơ thể liền lạnh run trong khi đang ở giữa trưa, tên nam tử giữa trán bị trường thương xuyên vào rồi cả người cũng bị lực bay của nó kéo đi, chỉ khi mũi thương xuyên qua đầu đâm thẳng đến vách gỗ cách đó mấy mét thì mới chịu dừng lại.
Cả người hắn bị treo lên và thứ liên kết giữa đầu hắn và vách gỗ chính là Sát Thần thương.
Lâm Phong thì không có để ý phía sau lưng mình xảy ra chuyện gì, hắn lại đang giằng co với kình khí màu đỏ này, tuy nói thực lực Thất Tinh Đấu Vương của hắn nếu như đánh với Vương Hổ thì không dưới cơ nhưng vẫn gặp chút khó khăn.
Năm ngón tay lúc này co vào biến thành một cái trảo từ từ bóp xuyên luồng kình khí.
“ Oành” ngày khi đem nó phá đi một vụ nổ nhỏ vang lên, hắc y nhân bị lực nổ làm cho lui về sao mấy bước, trong nhất thời đám khói trước mặt liền tan ra thành một hình người.
Vương Hổ vẻ mặt hung tợn giận dữ vô cùng, vì tên này mà mất đi ba Đấu Vương kể cả Trương Đằng, hắn làm sao không tức giận, đem một đao trảm về phía trước.
“ Ngươi ch.ết!”.
PS: Cầu đề cử, cầu đánh giá, cầu gạch đá cùng hoa tươi.
Bạn nào đọc thích truyện và muốn ủng hộ một chút cho mình thì đây nha.
STK: –VCB – Nguyen Trong Nhan.
Cũng viết được 100 chương cho mình khều donate tí hehe.