Chương 132: Trở lại làm Lâm Phong

Lúc này, đang nhẹ nhàng chạm vào vai của Mỹ Đỗ Toa mà xoa xoa, Lâm Phong cảm thấy có chút không đúng liền hỏi: “ Thải Lân, cô cùng Thôn Thiên Mãng dung hợp linh hồn rồi?”.


“ Đúng vậy, còn nhớ đến tiểu xà kia sao, hay để bản vương đi tìm cho ngươi một con?”. Mỹ Đỗ Toa đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, khi nghe hắn hỏi thì nàng đáp lại.


“ Không cần, ta hiện tại không phải đang chăm sóc cho đại xà rồi à, không có thời gian nuôi thêm tiểu xà”. Nghe vậy, Lâm Phong chỉ nhẹ lắc đầu cười nói, hắn cảm nhận được nàng sau khi dung hợp thì tu vi đã đạt đến Nhị Tinh Đấu Tông đỉnh phong.


“ Hừ, miệng lưỡi thật đúng là lắc léo, không biết có bao nhiêu nữ nhân bị ngươi dùng lời ngon ý ngọt dụ dỗ”. Mỹ Đỗ Toa nghe được lời nói của tên thanh niên này thì hừ nhẹ một tiếng nói.


“ Haha, đa phần nữ nhân khác thì chỉ cần dùng một chút lời nói là đủ còn lại đều do vẻ ngoài cùng thực lực của ta thu hút, vậy không biết nữ vương bệ hạ đây có bị như vậy không”. Cười lên một tiếng, Lâm Phong đáp lại, đi vòng qua trước mặt nàng rồi gỡ mặt nạ xuống.


“ Muốn dụ dỗ bản vương, ngươi vẫn chưa đủ”. Mỹ Đỗ Toa đúng dậy đối diện với hắn, bàn tay thon dài khẽ vuốt lên mặt người thanh niên, nàng nhếch miệng nói


available on google playdownload on app store


Tuy vậy đó chỉ là lời nói bên ngoài miệng của nàng mà thôi, ngược lại bên trong lòng đã xuất hiện một chút dao động, không điêu khi nói rằng tên thanh niên này là người hoàn hảo nhất nàng từ gặp trong suốt khoảng thời gian qua.


Hơn hết bản thân nàng lúc nào cũng cảm nhận được một sự thần bí bên trên người hắn, đôi khi vì tò mò mà thật muốn đem hắn tr.a hỏi hết tất cả.


“ Nữ vương bệ hạ còn nhớ cái yêu cầu mà cô đã nói lúc chúng ta lần đầu gặp ở sa mạc chứ?”. Đột nhiên Lâm Phong nhớ lại gì đó, mới đối lại nàng mà mỉm cười hỏi.


“ Đương nhiên, bản vương lúc đó có nói ta sẽ chấp nhận người có thực lực mạnh hơn ta, cùng luyện chế Thất Phẩm đan dược”. Tự nhiên nghe người thanh niên nhắc đến việc này, Mỹ Đỗ Toa nét mặt có hơi đổi nhưng cũng ngạo kiều mà nhắc lại.


“ Vậy cô thấy ta hiện tại đã đáp ứng được yêu cầu đó chưa?”. Lâm Phong lúc này chụp lấy bàn tay nhỏ của nàng đang dừng lại trên mặt mình mà hỏi.


“ Ngươi nghĩ mình hiện tại mạnh hơn bản vương?”. Đem bàn tay mình tránh thoát khỏi đối phương, nàng trên người xuất hiện một luồng uy áp cực mạnh lan tràn khắp phủ thành chủ.


Sự việc đột ngột phát sinh, tất cả mọi người ở trong phủ đều một mặt khiếp sợ, không biết tại sao khí tức kinh khủng này đột nhiên bạo phát mà lại ngay bên trong chính điện.


“ Không lẽ khí tức này của thành chủ ngài ấy đột phá Đấu Tông rồi?”. Bên trong một căn phòng đang ngồi hơn năm người, bọn hắn đang thảo luận về một số việc cần phải giải quyết, Chu Hàn khi này là người lên tiếng trước.


“ Không phải đây chính là vị mà lúc trước đứng ra chỉ đạo công việc khi thành chủ bế quan”. Ngồi ở trung tâm cuộc hợp, Dương Chấn nhẹ lắc đầu, hắn đã từng bị thứ uy áp này đè lên người, bây giờ cảm nhận được cả người cũng nhè nhẹ run lên.


“ Cái gì, người nữ nhân kia vậy mà là Đấu Tông”. Chu Hàn nghe vậy lập tức giật mình, hắn lúc trước cũng có nói chuyện vài lần với Mỹ Đỗ Toa nhưng chỉ nghĩ nàng ta cùng lắm bằng với thành chủ của mình nhưng thật không ngờ thực lực lại kinh khủng như vậy.


Một số tên trưởng lão của Phong Vân tông cùng công hội luyện dược biết nơi mình đầu nhập vào có Đấu Tông cấp bậc tọa trấn, trong lòng cũng là cao hứng không thôi.


Khi này, tại bên trong chính điện, khi đối mặt với luồng uy áp này, Lâm Phong chỉ nhàn nhạt cười trên người cũng lan tràn ra một luồng năng lượng nóng bức.


“ Nữ vương bệ hạ chẳng lẽ quên hai thứ này rồi”. Hắn trên hai bàn tay xuất hiện ngọn lửa một thanh sắc một lam sắc, hai thứ này hiện ra cấp tốc đem uy áp nàng phát ra đem xóa bỏ, đại điện lúc này nhiệt độ cũng liền tăng lên, Lâm Phong nhìn đến nàng hỏi.


“ Hừ, tên quái vật”. Nhìn đến hai đóa hỏa diễm kinh khủng kia, Mỹ Đỗ Toa tay khoanh trước ngực hừ lạnh một tiếng, có một điều nàng không thể phủ nhận được là tên này hiện tại đã đủ sức vượt qua mình.


“ Được, xem như yêu cầu đó ngươi đạt, nhưng nên nhớ vẫn còn một điều kiện, ngươi hiện tại đã luyện chế được Thất phẩm cao giai đan dược?” Mỹ Đỗ Toa không có chịu thua nhẹ cắn môi một cái mà lần nữa cao giọng nói.


Nàng hiện tại chỉ có thể dùng kế hoãn binh mà thôi, tình hình này thì sớm muộn cũng không thể thoát khỏi ma trảo của nên hỗn đản này.
“Ách, đúng thật ta hiện tại chưa luyện chế được”. Nghe đến đây, Lâm Phong nhẹ hô một tiếng, tay đem hai đóa hỏa diễm thu lại gãi đầu nói.


“ Vậy chờ ngươi luyện chế được thì hãy nói đến chuyện này”. Thấy đối phương như thế nàng như chiếm thế thượng phong, nhếch mép hơi cười nói.


“ Không sao, cũng rất nhanh thôi, để xem đến lúc đó nữ vương còn có thể nói gì nữa, nếu như khi đó lấy cớ phải hỏi ý kiến bốn vị trưởng lão thì ta cảm thấy không cần thiết, ánh mắt họ nhìn ta đã không sai biệt lắm đem thành người nhà”. Lâm Phong hơi xoa xoa cằm nói ra.


“ Được rồi, Thải Lân cô ở lại đây giúp ta quản lý nơi này một chút, ta ra ngoài có việc, mà nha đầu kia đi đâu rồi?”. Thấy vẻ mặt nàng hơi đổi, Lâm Phong cũng không tiếp tục làm khó dễ mới hỏi qua chuyện khác.


“ Con bé khi nghe có nhóm đệ tử tới bên ngoài thành để lịch luyện thì cũng đã đến đó xem thử” Mỹ Đỗ Toa khi này lạnh nhạt trả lời.


“ Được rồi, à mà cô nói với bọn hắn chuyến chở dược liệu sau làm lớn một chút ta sẽ cho một bộ khôi lỗi Đấu Hoàng chờ ở bên trong”. Khẽ gật đầu, hắn nói


Sau đó Lâm Phong đổi cho mình một bộ áo bào màu trắng rồi chuẩn bị đi ra bên ngoài, cấp tốc thay đổi trang phục, nhìn hắn bây giờ không còn là một hắc y nhân thần bí mà biến thành một vị bạch công tử vô cùng nho nhã và tuấn lãng.


“ Ngươi định để lộ mặt mà đi ra ngoài?”. Thấy hành động của tên thiếu niên, Mỹ Đỗ Toa hơi bất ngờ hỏi.
“ Bí mật”. Chỉ để lại một câu, Lâm Phong liền biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.


“ Tên hỗn đản này, sao hắn biết chuyện đó”. Nhìn người thanh niên biến mất, Mỹ Đỗ Toa khẽ cắn môi đỏ một cái mà lẩm bẩm, nàng không hiểu tại sao tên thanh niên này lại biết được việc mình về sau sẽ lấy cái cớ đi hỏi ýcác vị trưởng lão để trì hoãn.


Đứng ở bên ngoài, Lâm Phong trên lưng xuất hiện một đôi cánh màu xanh lục, đây là đấu kỹ phi hành Phong Vân dực mà hắn đã rất lâu không sử dụng, đem nạp giới mình hay đeo cất đi, lấy ra U Hải nạp giới của Hàn Phong đeo vào.


Sau đó đem thực lực áp chế xuống còn ngũ tinh Đấu Linh liền hướng về khu rừng mà bay đến.
Hắn làm mọi thứ như vậy đương nhiên là có mục đích, bởi vì bản thân đã lờ mờ cảm thấy được sự hiện diện của lão già Tô Thiên tại nơi đó.


“ Lão nhân này cũng rất cẩn trọng”. Trên đường phi hành, Lâm Phong lẩm bẩm, hắn biết Tô Thiên sợ bị tính kế vì vậy mới đích thân làm người dẫn đám đệ tử đi lịch luyện trong lần đầu đến đây.


Khoảng cách đến khu rừng không quá xa, Lâm Phong chỉ phi hành một chút đã đến nơi, hắn liền thấy được ở bên trong vang lên tiếng đánh nhau cùng những tiếng gầm của ma thú.


“ Người đến là ai?”. Tô Thiên đang quan sát các tên đệ tử giao chiến cùng ma thú thì phát giác được sự xuất hiện của một bạch bào thiếu niên thì nhẹ hô một tiếng.


Lâm Phong lúc này từ phía trên không thu lại Phong Vân dực rồi nhảy xuống trước mặt lão nhân, chắp tay hành lễ nói: “ Ra mắt Đại trưởng lão, tiểu tử tên Lâm Phong là đệ tử Dược Hoàng, người lần trước từng gặp ngài”.


“ Ừm, không ngờ hắn vậy mà đã thu đồ, nhìn xem ngươi tuổi còn rất trẻ vậy mà thực lực cũng đạt Đấu Linh cấp bậc, cũng là một tên quái vật giống sư phụ ngươi”.
Nghe người thanh niên này lên tiếng, Tô Thiên kinh ngạc sau đó nhẹ vuốt râu mà quan sát tên này rồi tán thưởng nói.


“ Đây là đan dược sư phụ nhờ ta đưa cho cô”. Lâm Phong hơi liếc qua nhìn đến Tử Nghiên đang đứng ở bên cạnh có hơi ngây ngốc, hắn lấy ra một bình đan dược ném đến nàng bí mật ra hiệu nói.


“ Đa tạ”. Cô nàng này thấy cái nháy mắt của Lâm Phong thì liền hiểu ra, không dám nói linh tinh, tay bắt lấy bình ngọc vui vẻ nói.
“ Vậy tiểu tử ngươi tới đây là để làm gì?”. Tô Thiên lúc này nhàn nhạt hỏi hắn.


“ Bẩm đại trưởng lão, là như vầy sự phụ muốn ta đến đây để chờ cùng ngài trở về Già Nam học viện để tiến vào Thiên Phần luyện khí tháp tu luyện một chút, ngài ấy nói nó rất thích hợp với ta”. Tên thanh niên lần nữa chắp tay cung kính nói.


“ Là vậy à, được rồi ngươi có thể chờ ở đây, vài ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát trở về”. Nghe hắn nói, Tô Thiên như hiểu ra điều gì, rất có thể tên Lạc Phong kia vốn không phải muốn tiến vào mà là tìm hiểu rồi cho đệ tử của mình vào đó tu luyện.


Ps: Tuần này thứ 7 với chủ nhật tôi cũng ra chap nha






Truyện liên quan